'' Tất nhiên,hồi còn sống,ta là nghệ sĩ hài đó'' Ông đắc ý xoa cằm (dù không có râu)
''Ông muốn ăn kem không,dùng trà không'' Mẹ nó chớp mắt tỏ vẻ biết ơn,rồi mặt rạng rỡ hỏi
'' Khỏi,ta là ông già 50 tuổi rồi,ta đi chơi Goal'' Ông nói rồi biến mất để lại một trạng thái kỳ quặc ở hai mẹ con anh.
*Thần chết gì đâu mà như trẻ con''* Đó là suy nghĩ của anh nó
* tạ trời đất,Minh anh không sao...mẹ sắp được nhìn thấy con tỉnh rồi* Bà nghĩ thầm
***** Quay lại cổ đại******
'' Phong đại ca,lần này ta phải đi bốn ngày mới về được,nên mong huynh thông cảm'' Hắn ngồi trong xe ngựa cùng nàng và y rồi vẻ mặt hối lỗi
'' Không sao,ta cũng muốn ngao du thiên hạ'' Y mặt sắc lạnh,mỉm cười gượng
'' Vậy tốt rồi'' Hắn đáp
'' Gần đến nơi chưa'' Y hỏi một cách không liên quan đến câu hắn nói
'' Quán trọ đó còn 100 dặm'' Hắn nhíu mi
* Vương gia,ở trước có chuyện* Tiếng vệ sĩ nói vọng vào trong
'' Chuyện gì''? Hắn thắc mắc
'' Một toán người chặn đường xe ngựa không cho chúng ta đi'' Y đáp
'' Cái gì? Ai dám...?" Hắn tức giận
'' Đừng tức giận tổn hại sức khỏe'' nàng lo lắng
'' Ừ,ta ra ngoài xem'' Hắn gật đầu mở màn kiệu ra
@by txiuqw4