- Của ngươi nhưng giờ là của ta -Y hất mặt kiêu ngạo,cái thái độ làm hắn tức ói máu mà! Khổ thân cho vương gia cao quý!
- Bây giờ của ngươi nhưng mãi mãi và sau này của ta-Hắn đáp lại với một câu nói không kém phần bá đạo
-Tùy thôi,ta cũng xem ngươi cướp nàng ấy từ ta thế nào-Y cười nhạt vẻ thông minh,rồi đứng dậy xoa cằm,như một người đang suy nghĩ hay vạch ra một âm mưu gì đó
-Biến đi,ngươi để ta yên-Hắn không muốn nói thêm gì nữa,nói lớn như đang ra lệnh cho y khiến y phải nhăn nhó bỏ đi,có lẽ y đã nhầm.hắn không dễ đối phó đâu ạ..
** Ngoài cửa phòng hắn đang bị nhốt***
- Ngươi điều tra lại vụ cháy năm đó đi,ta thấy hơi có vấn đề-Y truyền lệnh ột người hầu rồi đi mất,hình như hắn phản kháng nhiều quá khiến cho y nghi ngờ về sự thật mà hắn nghĩ rồi
*** Quay lại chợ ***
- Tiểu Phi tỷ,ta đói muốn ăn rồi - Nàng lên giọng nhõng nhẽo như con mèo ngoan,kè kè bên cạnh cô,đôi mắt đáng yêu không kém sự dụ dỗ của mình
Sau vài canh giờ đi mua nàng cũng mệt muốn rã cái chân rồi,cô cũng giống nàng thôi,hai người quyết định đi vào một quán trọ dùng bữa
- Quán Trọ Kinh Thành ư? -Vừa đọc bảng hiệu nàng đã tò mò muốn chết,nơi này trông có vẻ kiêu sang ghê,dành cho người hoàng tộc đúng không nhỉ?
Vừa nghĩ nàng chạy vào bên trong và vấp ngã,đè lên một vật gì đó mềm mềm và ấm ấm.........Không gì khác,đừng nghĩ bậy chính là người đó ạ!
Nàng đã đè lên một phu nhân cao quý rồi,bà ta trong hơi già,nói thế chứ bà ấy 63 tuổi rồi đấy!Thân phận thật là một bí mật,chỉ cần biết là một người hoàng tộc thôi ạ!
- Ta xin lỗi,xin lỗi,ta bất cẩn quá-Nàng đứng phắt dậy,lấy khăn phủi hết bụi cho phu nhân rồi cúi đầu liên tục,tỏ rõ lòng thành của mình
-Không sao đâu...
@by txiuqw4