***Quay lại với y****
-Cốc cốc
-Vào đi-Y như nhận biết được thuộc hạ đã điều tra xong vội vàng truyền vào
Trong lòng y mong rằng sự thật không thay đổi và mong đây không phải hiểu lầm.Tên thuộc hạ đưa một bức thư kèm trong là một số giấy tờ tiền án với lại danh sách,kèm cả dấu vân tay nữa
Y lật từng thứ ra xem và vô tình giật mình,chẳng lẽ.....y đã bắt nhầm người? Không phải là Tam vương gia mà là Nhị Hoàng Tử ư?
Không...không thể nào,đây là sự thật ư?Nhưng trước khi qua đời Đô Ty cha y đã bảo chính tam vương gia làm mà,việc này là sao?
-Nhầm rồi,sao ngươi làm việc kỳ cục thế? chính cha ta bảo tam Vương gia cố ý gây ra vụ cháy mà-Y đập bàn rồi ánh mắt hình viên đạn nhìn tên thuộc hạ
- Thiếu gia,đây là sự thật,hơn nữa....lúc đó là do cha người nhìn nhầm,thực ra Nhị Hoàng tử đã mượn y phục của Tam vương gia mặc thử,đó không phải vương gia...-Tên thuộc hạ gục xuống và chân thành bẩm báo
Vậy...y đã trách nhầm người sao? Bắt người vô tội để kẻ thù sống trên đời trong vinh hoa phú quý sao? Thật nực cười,một thiếu gia sao có thể làm việc hồ đồ như vậy...
-Ra ngoài đi-Y ra lệnh
Bây giờ y cần yên tĩnh,cần một chút thời gian,làm sao để báo thù tiếp đây? Hắn không phải người giết cha mẹ y,mà chính là Nhị hoàng tử -Mạc Liêu sát hại và gây ra vụ cháy ư?
**** Trở lại nàng với phu nhân kia***
- Phu nhân thấy đồ ăn có hợp vị không ạ?-Nàng mỉm cười hỏi,món ăn trông cũng được nhưng không biết vị phu nhân kia thấy thế nào nữa..Mong là ngon miệng
-Rất ngon đấy-Bà cười rồi gắp tiếp một miếng ăn
-Phu nhân...người là phu nhân của tướng quân nào vậy?-Đang ăn thì nàng chợt nhớ ra chuyện gì hỏi tiếp,khiến bà sặc cơm:
-Hả,...?
-Phu nhân có sao không?-Nàng lấy khăn lau cho bà rồi lo lắng
Hình như nàng đã làm gì sai nữa rồi,khổ thân,làm gì cũng khiến người khác tổn thương............
-Ta không sao...Ta không phải phu nhân của tướng quân nào hết-Bà nhăn mặt rồi trả lời bình thản,trước khi lấy lại bình tĩnh
@by txiuqw4