sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 22.2

Nàng lướt đi khỏi chỗ đó,dáng vẻ mệt mỏi đến cực độ...Tại sao hắn lại nghi ngờ nàng? rõ ràng là ả đánh nàng trước... Nàng tự hỏi liệu hắn yêu nàng có phải là giả? tình yêu không phải như vậy,họ phải thực sự tin tưởng lẫn nhau mới là tình yêu...Nhưng hắn...

Càng nghĩ càng đau lòng,nàng ngồi xuống một đám cỏ hoang bên hoa viên,ngắm nhìn những con cá đang bơi lội,đùa nghịch,trong bọn nó thật vui vẻ làm sao.Chẳng bù cho nàng,đưa tay nhẹ xuống dòng nước mát,khẽ cảm nhận sự trong vắt đến lạnh lẽo của nó,nàng nhận ra..cổ đại không đơn giản.

Thực sự không đơn giản,đúng rồi,cuộc sống là phải cạnh tranh,cạnh tranh thật dã man,dù cho có phải hi sinh kẻ khác vì lợi ích của bản thân cũng phải làm..

Được thôi,nếu ả đã như vậy,nàng sẽ cho ả thấy,thực chất bên trong nàng là như thế nào.Một con quỷ mang đôi cánh thiên thần nó sẽ không tòn tại nữa,khi cánh thiên thần ấy gãy đi,nó sẽ chỉ còn là một con quỷ với hàm răng sắc cắn xé tất cả,bao trùm lấy bóng tối đầy tội lỗi..

Mải mê suy nghĩ thì có tiếng bước chân đến gần,nàng giật mình xoay người lại,tưởng bóng dáng ấy là hắn,ai ngờ là ả. Ả đứng đó,nụ cười thật ma mị và đầy sự đố kỵ chĩa về phía nàng,cảm nhận được điều đó,nàng đứng phắt dậy,định hỏi ả tại sao đến đây thì nhanh chóng bị ả cướp lời,từng lời nói như con dao hai lưỡi cứa vào tâm trí nàng:

- Vương phi sao không ở với vương gia vậy?

- Ta làm sao không phiền công chúa đây quản - Nàng cười khẽ,nhưng nụ cười ấy đầy sự châm chọc,khinh bỉ xen lẫn với nhau,khiến ả tức sôi máu.

- Hừm,ta phải quan tâm rồi,vì vương gia là của ta....Vương phi cẩn thận có ngày phu quân mình bị cướp mất mà không kịp trở tay đây - Ả kìm chế cố đáp lại,giọng điệu khinh khỉnh,vuốt ve chụm tóc lưa thưa hai bên.. Sao trên đời lại có loại người như ả chứ? Thật không đáng,nàng nhất định phải cho ả nếm một bài học đắt giá,nhưng với sức lực của nàng hiện giờ,đâu thể làm gì được,có phải là hư vô không? Và là sự ảo tưởng về sức mạnh của mình..?

- Công chúa cứ việc cướp đi,ta đâu có yêu vương gia,ta chỉ đang lợi dụng hắn thôi - Nàng nhếch môi nhẹ,làm như ả cũng vuốt tóc,trông nàng giờ rất thủ đoạn,ánh mắt lại cay nghiệt hơn ả nữa. Ả đột nhiên nhăn mặt,cô ta bị gì thế? Lúc bữa ăn còn nói yêu vương gia của ả,còn bây giờ thì không yêu? Và lợi dụng nữa...Haha,vậy ra nếu ả hợp tác cùng nàng thì cả hai sẽ cùng hưởng lợi nhỉ?

- Nếu thế thì..ta muốn hợp tác với vương phi,vương phi có quyền lực mà mình muốn,còn ta có vương gia và tình yêu...của ta.Được không? -Ả nhẹ giọng

- Hừ,tình yêu à? tình yêu của ngươi chỉ là thứ bỏ đi thôi,ích kỉ như ngươi,độc ác và nhỏ nhen như ngươi,không bao giờ có được.ta không ngu ngốc hợp tác với ngươi.!-Nàng lạnh giọng đáp,ả định dụ dỗ nàng à,không đâu,nàng vẫn còn tốt bụng chán,không thể làm người xấu được.Nhất định không,nàng phải giữ cho danh dự của mình không bị đánh mất,chỉ vì thứ gọi là TÌNH YÊU đó!

'' Chát''

Một tiếng vang chói tai nàng,ả lại đánh nàng rồi...Hừm,đúng là đồ độc ác,đã đánh nàng hai lần rồi đó,nhưng thôi,nàng muốn để xem ả sẽ làm gì nữa,đùa nghịch với nàng không dễ vậy đâu.

- Cứ đánh đi,ta không chấp vời lòng dạ tiểu nhân...

- Cô nói gì hả? - Ả lúc này như sư tử,gườm lên hung dữ,tay dựt mái tóc đẹp đẽ của nàng...Nàng cảm thấy đau lắm,nhưng cố chịu đựng,ả làm gì thì nàng sẽ trả gấp đôi thôi,nàng muốn nhịn lần này.. Ả cứ tiến tới nàng lại né tránh,và lần này thì ả đang có một âm mưu khác. Là một hồ sen,được,ta sẽ đẩy con tiện tỳ vương phi đó xuống,và ta sẽ là vương phi của hạo ca. Vẫn tiêu chí nghĩ là làm,ả nhìn quanh rồi một tay xô nàng xuống nước,sau đó hất mặt lên khinh bỉ,ả đang thách nàng leo lên bờ được đây mà.

- Cứu ta,cứu,ta không biết bơi Nàng bật cười thầm khi ả có lối suy nghĩ hại người cũ rích này,nàng biết bơi đó thôi..Nhưng thử ''chơi xấu '' ả một chút xem sao,thời buổi nào rồi nhỉ? À nàng cũng là người hiện đại nên biết nhiều thủ đoạn trong phim với truyện lắm,nàng chính xác muốn ả tưởng nàng chết đuối rồi xuất hiện bất ngờ hù ma ả.Cho ả không dám ra ngoài luôn,thế mới kinh chứ..! Ả nhìn dáng vẻ khổ sở của nàng mà bật cười điên dại,nàng sắp chết rồi,vương gia sẽ thuộc về ả..! Haha,hạo ca sẽ là của ta...

- Ta đi nhé,ở đó chờ chết đi,ta mong cô đừng mừng quá,khi chết đi sẽ gặp được người chồng tốt đấy..! Nói xong ả lon ton chạy đi,nàng lúc này mới thoát khỏi khuôn mặt giả vờ sợ sệt đó,nổi lên mặt nước,bơi vào bờ hồ,đúng là ngu quá mức... Phải đợi người ta chết mới bỏ đi thế mới gọi là cách giết người chắc chắn...Ả còn kém trí tuệ hơn nàng nữa..@.@ Thân nàng ướt đẫm nước hồ ngồi xuống mặt đất,thở một hơi dài,nàng mới lấy lại bình tĩnh,lúc nãy diễn xuất ''cao siêu'' quá suýt làm y phục bị rách,như thế làm sao ăn nói với hắn đây.Nhắc đến hắn mới nhớ,nàng định đi tìm hắn thì đã thấy hắn đứng sau mình...giật mình lấy lại hồn vía,mặt nàng tái đi:

- Vương...vương..gia

- Linh Nhi,đó là sự thật? Sự thật nàng không yêu ta,nàng lợi dụng ta sao? - Hắn như tức điên lên,ghì mạnh vào đôi bờ vai thon thả của nàng,nàng nghiến răng chịu đựng sự đau đớn đó,đến nỗi bật khóc. Không,nàng..nàng lại làm hắn hiểu lầm rồi,không phải mà..Vũ hạo,ta thực sự yêu chàng,nhưng lúc nãy.. Nàng rất muốn giải thích,nhưng vì hiện tại,hắn chỉ nghĩ đến chuyện nàng lừa dối hắn,chứ không quan tâm ả tát nàng,hay xô nàng xuống nước nên coi như ''lực bất tòng tâm'

'. Hắn nhìn sự im lặng của nàng,dường như đã biết được câu trả lời,sao nàng lúc nào cũng thế? Hắn muốn một câu giải thích,một câu để khiến hắn không ngừng yêu nàng,một câu để giải quyết tất cả... Nàng cũng không hiểu tại sao,chuyến đi vào hoàng cung lần này là một chuyến đi gian nan như thế? Phải chăng do tử thần-ông nàng sắp đặt tất cả? Là với mục đích gì? Huấn luyện sức mạnh cho nàng,hay là..gì khác? Không,nhất định là huấn luyện,được,nàng sẽ cố gắng,nàng muốn chứng minh nếu Tiểu phi không có bên nàng,nàng vẫn tồn tại và vui vẻ,nàng không dễ bị bắt nạt đâu.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx