sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 674 : Trúc Cơ.

Tây Môn Long tới gần Tùy Qua, miệng quát lạnh một tiếng, phi kiếm phân thành hai, lại phân thành bốn, cuối cùng phân thành ba mươi sáu kiếm quang, phân biệt công về hướng Tùy Qua.

Ba mươi sáu đạo kiếm quang bắn ra, trong khoảnh khắc đi tới trước mặt Tùy Qua.

Nhưng Tùy Qua không có bất kỳ phản ứng nào, thậm chí Tây Môn Long rõ ràng nhìn thấy thậm chí Tùy Qua còn không mở mắt!

- Chẳng lẽ thằng nhãi này biết không địch lại, rõ ràng bỏ quên chống cự?

Tây Môn Long nghi hoặc tự nhủ.

Nhưng rất nhanh hắn lại phát hiện mình sai lầm rồi.

Ngay khi ba mươi sáu đạo kiếm quang sắp chạm tới thân thể Tùy Qua, Tùy Qua đột nhiên mở mắt, hét lớn một tiếng:

- Hồng Mông Thạch! Thu!

Đây mới là đòn sát thủ chân chính của Tùy Qua!

Trước mắt hắn cũng chỉ có thể vận dụng Hồng Mông Thạch nhiều nhất chỉ một chiêu…

Tùy Qua chỉ có thể dùng Hồng Mông Thạch sử dụng như không gian pháp bảo, đem phi kiếm của đối phương thu vào.

Kỳ thật hắn có thể thử đem Tây Môn Long thu vào, nhưng mấu chốt là cần dùng rất nhiều nguyên khí, hơn nữa xác suất thất bại rất cao.

Còn một điều trọng yếu, phi kiếm của Tây Môn Long vừa va chạm với Tam Thánh Phong đã bị hao tổn, điều này sẽ gia tăng xác suất thu phi kiếm của Tây Môn Long thành công.

Vì thế vào lúc này trên đỉnh đầu Tùy Qua đột nhiên toát ra một đoàn tử sắc vân khí, vừa xuất hiện nhất thời sản sinh cỗ hấp lực cường đại mà quỷ dị, đem ba mươi sáu đạo kiếm quang hoàn toàn định trên không trung, giống như thời gian bị dừng lại tại chỗ.

- Sao lại thế này!

Phi kiếm bị hấp chặt, Tây Môn Long lập tức nhận thấy không thích hợp. Phi kiếm là bổn mạng pháp bảo của hắn, như một bộ phận của thân thể, không những chủ nhân có thể tự nhiên thao tác, hơn nữa cảm ứng lẫn nhau thật mẫn cảm vô cùng.

Nhận thấy được tình huống không đúng, Tây Môn Long bất chấp đi đánh chết Tùy Qua, lập tức tâm niệm vừa động, muốn thu hồi lại phi kiếm tính sau.

- Thu!

Tây Môn Long hét lớn một tiếng.

- Tây Môn Long, ngươi muốn thu hồi phi kiếm, không dễ dàng như vậy!

Tùy Qua cười lạnh nói, lại nuốt Tinh Nguyên Đan, thầm than vừa rồi mình không thu Tây Môn Long chính là hành vi sáng suốt. Bị lực lượng của Hồng Mông Thạch hấp xả, từng đạo kiếm quang lần lượt biến mất, cuối cùng chỉ còn lại một thanh phi kiếm bị hồng mông tử khí mạnh mẽ hấp chặt.

- Tùy Qua, ngươi muốn thu phi kiếm của ta, đừng hòng!

Tây Môn Long cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu.

Ông! Ông! Ông! Ông!

Hấp thu máu huyết của Tây Môn Long, phi kiếm lập tức biến thành cuồng bạo, sắp tránh thoát khỏi phạm vi hấp lực của hồng mông tử khí. Không phải uy lực Hồng Mông Thạch không bằng Tây Môn Long, mà là cảnh giới hiện tại của Tùy Qua chỉ sợ không phát huy được một phần ngàn uy lực của Hồng Mông Thạch.

Tùy Qua lại nuốt Tinh Nguyên Đan, phi kiếm lại bị hắn kéo ngược trở lại, làm Tây Môn Long nhìn thấy lại đau lòng hơn nữa còn phẫn nộ!

- Tùy Qua, ta mặc kệ ngươi có chỗ dựa vững chắc gì, nếu rơi vào trong tay của ta, ta thề phải cho ngươi sống không bằng chết!

Tây Môn Long đã thật sự nổi giận. Một cao thủ trúc cơ kỳ lại bị có hại liên tục, thậm chí bổn mạng phi kiếm cũng muốn bị đối phương lấy đi, khó trách hắn lại nổi điên.

Tây Môn Long lại phun ra một ngụm máu về hướng phi kiếm.

Phi kiếm chấn chiến, tựa hồ muốn thoát ly lực kéo của Hồng Mông Thạch.

Cô đô!

Tùy Qua lại nuốt Tinh Nguyên Đan, phi kiếm lại bị hồng mông tử khí gắt gao ngăn chặn.

Tây Môn Long quả thật muốn điên.

Làm cao thủ trúc cơ kỳ, hắn cũng không phải người tu hành nhắm mắt làm liều, đã từng giao thủ vô số, nhưng chưa từng thấy ai vô sỉ như Tùy Qua, còn là đối thủ khó triền, quả nhiên lần đầu tiên gặp phải. Tiểu tử này chính là độc xà cùng con gián hỗn hợp, không chỉ khó giết chết, còn có thủ đoạn âm tàn ùn ùn. Đương nhiên đối thủ của Tây Môn Long từng gặp cũng không ai có khả năng tiêu xài đan dược như Tùy Qua.

- Xú tiểu tử, ta xem trên người ngươi rốt cục có bao nhiêu đan dược!

Tây Môn Long quát.

- Tây Môn Long, bản thân ta muốn biết ngươi còn có thể phun ra mấy ngụm máu huyết!

Tùy Qua cười lạnh nói.

- Tùy Qua, ngươi cho là như vậy thì có thể đoạt phi kiếm của ta – nằm mơ!

Tây Môn Long giận dữ hét:

- Phi kiếm theo ta tâm ý tương thông, chỉ bằng tu vi của ngươi, đừng hòng đoạt lấy! Huyết Cưu Tán! Thứ này có thể làm cho pháp lực của ta gia tăng trong vòng một canh giờ!

Trong lòng Tùy Qua thầm kêu không tốt.

Tây Môn Long dù sao là người tu hành trúc cơ kỳ, nếu nói không có thủ đoạn bảo mệnh mới là không bình thường.

Tùy Qua tuy rằng suy đoán Tây Môn Long có thủ đoạn bảo mệnh, nhưng không nghĩ tới lại là Huyết Cưu Tán. Linh dược Huyết Cưu Tán tuy rằng có thể giúp người gia tăng pháp lực trong một canh giờ, nhưng sau khi dùng sẽ bị đại thương nguyên khí, hơn nữa tạo thành tổn thương rất lớn, cho nên Huyết Cưu Tán kỳ thật còn có một ý tứ “uống rượu độc giải khát” bên trong.

Nguyên bản hồng mông tử khí bắt đầu tiến hành cắn nuốt phi kiếm của Tây Môn Long, nhưng pháp lực của hắn đột nhiên gia tăng, rất nhanh chiếm cứ thượng phong, một ít thanh phi kiếm lại bắt đầu chậm rãi bay trở về.

Một khi phi kiếm quay về trong tay Tây Môn Long lần nữa, Tùy Qua sẽ gặp xui xẻo lớn.

- Tiểu tử, hôm nay ngươi hoàn toàn chọc giận ta, cho nên ngươi chuẩn bị chờ ta chà đạp đến chết đi!

Tây Môn Long có chút đắc ý nhe răng cười nói.

Lúc này vẻ mặt Tùy Qua vẫn thật trấn định, trên mặt lộ vẻ tiếc nuối:

- Tây Môn Long, ta vốn dự tính thu ngươi làm người hầu, cho nên có lòng tha mạng cho ngươi, ai biết ngươi trời sinh phản cốt. Ta xem đích thật là không thể giữ lại ngươi.

- Xú tiểu tử, ngươi đã nỏ mạnh hết đà, không ngờ còn dám bừa bãi như thế!

Tây Môn Long lạnh lùng nói, phi kiếm chỉ còn cách tay hắn chừng khoảng một bàn tay, rất nhanh có thể quay về trong tay hắn.

Nhưng ngay lúc này phi kiếm chợt dừng phắt lại.

Tựa hồ có một cỗ lực lượng càng thêm mạnh mẽ khống chế lại thanh phi kiếm.

Tây Môn Long tự nhiên biết là do Tùy Qua giở trò quỷ, vì vậy đưa mắt nhìn Tùy Qua. Chỉ thấy tiểu tử kia lại ngồi xếp bằng giữa không trung, sau đó thiên địa linh khí khắp bốn phía xuất hiện dao động kịch liệt, tựa hồ đều hướng chỗ Tùy Qua vọt tới.

- Tinh thần lực tiểu tử này thật mạnh! Lại có thể tụ tập thiên địa linh khí trong phạm vi trăm trượng cùng một chỗ - không tốt!

Tây Môn Long tự nhiên cảm thấy được linh khí trong thiên địa biến hóa, nhưng trong lòng đột nhiên sinh ra cảnh giác, nhịn không được kêu lên, bởi vì hắn đột nhiên ý thức được tiểu tử Tùy Qua lại muốn đột phá trúc cơ kỳ!

Liên tục đột phá hai trọng cảnh giới!

Đây là đại thủ bút, nhưng còn là hành động điên cuồng nhất!

Nhất là khi cường địch còn ở một bên.

Mà Tùy Qua dùng Hồng Mông Thạch trúc cơ, đối với hắn mà nói thật sự rất tốt.

Phiêu lưu bên trong hắn lại không quá để ý.

Bởi vì nếu không trúc cơ, bại bởi Tây Môn Long bị hắn bắt được, Tùy Qua có thể nghĩ ra hậu quả của mình. Tuy rằng Tùy Qua luôn miệng nói có “nữ ma đầu” làm chỗ dựa vững chắc, nhưng khi hắn gặp được nguy hiểm nàng có hiện thân hay không bản thân hắn cũng không dám nắm chắc. Cho nên hết thảy hắn chỉ có thể dựa vào chính mình.

- Tự thân vũ trụ hữu thiên địa, tâm bỉ thiên lai thận bỉ địa. Hô khí giai nhập thiên nguyên căn, hấp khí giai nhập địa nguyên trung. Hồng Mông Thạch, dung nhập thân thể của ta!

Thanh âm Tùy Qua vang vọng không trung, theo hắn cao giọng đọc pháp quyết trúc cơ, một đoàn tử sắc vân khí trên đỉnh đầu bắt đầu nhanh chóng chuyển thịnh, như một mảnh mây tím thật lớn, ước chừng trướng lên cỡ trăm trượng, sau đó trong đoàn tử khí xuất hiện một khối ngọc bia thật lớn, trên ngọc bia tràn đầy phù văn huyền ảo, phóng thích ra chân khí hỗn độn hồng hoang thái cổ xa xưa, còn có một cỗ chân khí hoàng thiên hậu thổ mạnh mẽ, làm cho người ta sinh ra cảm giác ngạt thở muốn cúng bái.

- Đây…đây là vật gì! Quá kinh khủng!

Trong lòng Tây Môn Long kinh hoảng lên. Tiểu tử Tùy Qua còn chưa chính thức trúc cơ, lại làm ra thanh thế lớn như vậy, hơn nữa pháp bảo mà Tùy Qua trúc cơ không biết có lai lịch gì, chỉ riêng chân khí đã mạnh mẽ vô cùng. Nếu tiểu tử kia thành công, Tây Môn Long xc định mình sẽ bị miểu sát.

- Tùy Qua, ngươi muốn trúc cơ thành công, không dễ dàng như vậy!

Theo sau Tây Môn Long lại quát to một tiếng, không biết là dọa nạt Tùy Qua hay là tự chấn sĩ khí:

- Pháp bảo càng mạnh, cần nguyên khí càng nhiều, nguy hiểm càng cao. Tùy Qua, ngươi không có khả năng trúc cơ dưới tình huống như vậy! Tuyệt – không – khả - năng!

Tùy Qua không thời gian quản tới tiếng gầm lên giận dữ của Tây Môn Long.

Nguyên bản lúc này nếu Tây Môn Long ra tay liền có tám phần đánh bại hoặc xử lý Tùy Qua, nhưng bổn mạng phi kiếm của hắn lại bị hồng mông tử khí hấp chặt, hắn phải toàn lực ứng phó, tránh bị hồng mông tử khí hút đi. Một khi mất đi bổn mạng pháp bảo, hắn sẽ bị trọng thương, chỉ sợ phải lập tức rơi xuống đất.

- Thiên địa linh khí, dung nhập thân thể của ta!

- Tụ họp thần quang, đạt đến thiên tâm!

Tùy Qua không ngừng niệm pháp quyết, mỗi khi đọc ra một câu, uy thế chung quanh lại tăng cường một phần.

Tử sắc vân khí bao trùm trời đất, vô số tia chớp nổi lên bên trong.

Bầu trời Thanh Giang biến đổi bất ngờ, khiến cho rất nhiều người chú ý.

Bên trong một biệt thự nhỏ yên tĩnh nằm ngoài ngoại ô Đông Giang.

Ngưu Duyên Tranh đang đả tọa tu hành đột nhiên cảm giác thiên địa linh khí biến hóa kịch liệt, ánh mắt nhìn về hướng Thanh Giang, hoảng sợ nói:

- Có người trúc cơ! Thanh thế thật mạnh! Mạnh vô cùng!

Thân ảnh Ngưu Duyên Tranh chợt lóe, thân hình như sao băng bay thẳng về bờ Thanh Giang.

Cùng lúc đó mấy đạo thân ảnh cũng từ những phương hướng bất đồng bay về hướng bờ sông.

Trên đỉnh một tòa lầu cao nội thành Đông Giang.

Một người mặc âu phục màu đen thần sắc ngưng trọng nhìn đoàn tử sắc vân khí phương xa, dùng điện thoại vệ tinh chuyên dụng hội báo với thượng cấp:

- Mẹ nó! Hoàn toàn điên rồi! Hiện tại lại còn có người trúc cơ, lại trúc cơ ở gần nội thành Đông Giang! Tổ trưởng, tôi cần trợ giúp! Trợ giúp cường đại!

Mặt khác, trong một thôn xóm thuộc ngoại ô Đông Giang, một cụ bà tuổi già sức yếu nhìn lên không trung phía xa, gắt gao ôm cháu trai trong lòng, tự nhủ:

- Thời tiết cổ quái như vậy, sấm sét vang dội, sợ là có yêu quái sắp thành tinh rồi.

- Bà nội, vì sao yêu quái thành tinh lại có tia chớp sét đánh ah? Cháu rất sợ hãi.

- Đó là lôi thần không cho yêu quái thành tinh thôi. Đây là kiếp nạn của chúng nó, vượt qua kiếp nạn mới có thể thành chính quả…

Sấm sét vang dội, gió giục mây vần.

Bầu trời Thanh Giang đột nhiên đột ngột thay đổi, phảng phất như có tận thế hoặc thiên tai đại nạn sắp buông xuống. Nhất là trên mặt sông Thanh Giang, lại xuất hiện thật nhiều thủy long cực lớn xông thẳng lên bầu trời, vô cùng kinh người.

Rất nhiều người không tự chủ được nhìn về phương xa.

Còn có chút người không sợ chết, thậm chí còn lái xe hoặc chạy về phương hướng đó.

Nhưng khi họ còn chưa chạy đến gần, đã bị một ít người không rõ lai lịch ngăn chặn lại.

Những người này thuộc “Cục an toàn quốc phòng”, lãnh ngạo, mạnh mẽ, còn không thông tình lý. Phàm là ai không nghe lời khuyên bảo, muốn chạy tới địa phương xảy ra sự cố, sẽ bị họ bắt lấy đánh bất tỉnh, sau đó ném vào bên đường.

Đều không ngoại lệ!

Theo sau xe công an liên tục chạy tới, võ cảnh cũng xuất động.

Giới nghiêm!

Địa phương cách nơi xảy ra sự cố mấy cây số cũng đã giới nghiêm!

Ngay cả Ngưu Duyên Tranh cùng Hàn Côn bọn họ đều bị ngăn chặn bên ngoài.

Ngăn trở Ngưu Duyên Tranh cùng cha con Hàn Côn là một tráng hán cao hơn hai thước, nhìn như một tháp sắt, làn da như cổ đồng, đúng vậy, là cổ đồng mà không phải màu đồng cổ! Rất nhiều ngôi sao đều thích làn da khỏe mạnh màu đồng cổ, mà làn da người này lại như cổ đồng! Trôi nổi kim loại sáng bóng!

Tráng hán trọc đầu, nửa thân trên nhìn như kim cương la hán trong chùa miểu. Mặt khác trên thân người này còn có một hình xăm long đồ đằng màu vàng thật lớn, vô cùng uy mãnh.

- Tôi là lão đại Cổ Phong của tổ bốn Long Đằng, đường này không thông!

Tráng hán đầu trọc nhìn ba người Ngưu Duyên Tranh nói.

Hàn Trình vừa bước vào tiên thiên kỳ, hơn nữa trung thành tận tâm với Tùy Qua, muốn xông thẳng vào nhưng bị Hàn Côn ngăn cản.

- Thật không nghĩ tới trong triều đình lại có cao thủ trúc cơ kỳ tồn tại!

Ánh mắt Hàn Côn cao hơn con hắn rất nhiều, nhìn ra được Cổ Phong đã có tu vi trúc cơ kỳ.

Tráng hán không phủ nhận, thản nhiên nói:

- Các ngươi nhất định phải ở đây chờ đợi. Không thì đánh với ta, đánh thắng được ta cho các ngươi đi qua.

- Chúng ta đánh không lại ngươi.

Nói chuyện chính là Ngưu Duyên Tranh:

- Nhưng chủ nhân của chúng ta ở bên kia, hay là ngươi có thể nói cho chúng ta nghe tình huống một chút.

- Chủ nhân?

Tráng hán thoáng kinh ngạc, hắn thường xuyên giao tiếp với người tu hành, đương nhiên biết người tu hành tiên thiên kỳ đều tâm cao khí ngạo, muốn làm nô bộc cho người khác không phải là chuyện dễ dàng, hơn nữa có thể thấy được “chủ nhân” của ba người này là nhân vật khó giải quyết. Bất quá tráng hán xưa nay trời không sợ đất không sợ, vẫn dùng giọng điệu đối xử bình đẳng:

- Không thể trả lời!

- Ngươi…

Hàn Trình tựa hồ không tự chủ được muốn xuất thủ, vẫn bị Hàn Côn ngăn cản lại.

Đừng nói chỉ ba tiên thiên kỳ, dù mười hay hai mươi tiên thiên cao thủ cũng khó có khả năng đánh bại một trúc cơ kỳ.

Cũng chỉ có biến thái như Tùy Qua mới dám lấy tu vi tiên thiên kỳ gọi nhịp với cao thủ trúc cơ kỳ.

Mà lúc này Tùy Qua đang đứng trong thời khắc trúc cơ mấu chốt, hắn đang cố gắng dung hòa Hồng Mông Thạch.

Lúc này Hồng Mông Thạch trôi nổi trong đoàn tử sắc vân khí, chung quanh không ngừng vang lên tiếng sấm sét, Tùy Qua đem tinh thần lực xâm nhập tới, dùng tinh thần cảm ứng “ngọc bi”, làm cho nó bắt đầu thu nhỏ lại, sau đó mở miệng khẽ hấp ngọc bi.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx