sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 839: Có Ma Sao?

Lão già lừa đảo bỗng nhiên nói một hồi khiến Âu Dương kinh ngạc không ngớt.

Còn không chờ Âu Dương mở miệng đặt câu hỏi, lão già lừa đảo giống như cuối cùng đã tìm được chỗ để tố khổ, lập tức nói tiếp:

- Ngươi có biết không, bảy ngàn năm trước Vạn Tiên Sơn cũng đã bắt đầu xuống dốc. Đến bây giờ Vạn Tiên Sơn chỉ còn là một đống núi chết. Đệ tử của Vạn Tiên Sơn toàn bộ đều xuống hoang mạc Tây Bắc. Ngay cả chó lợn không thể sống được. Cũng tại Tiễn Thần kia gieo xuống quả đắng lại muốn hậu nhân đến gánh chịu. Thật không rõ tại sao vẫn có nhiều người tế bái hắn như vậy!

Lão già lừa đảo nói như vậy có thể nói là trực tiếp chỉ vào mũi Âu Dương mắng. Nhưng Âu Dương không hề tức giận. Ngược lại hắn giống như bắt được điều gì.

- Ngươi tỉ mỉ nói một chút đi!

Âu Dương huy động cánh tay một cái. Trên đất đột nhiên có hai cái ghế đá bay lên.

Âu Dương ra hiệu lão già lừa đảo ngồi xuống nói tiếp.

Nhìn thấy ghế đá đột nhiên xuất hiện, ánh mắt lão già lừa đảo sáng ngời. Khống chế đại địa mạch động, đây là điều mà người bình thường không thể làm được. Lão già lừa đảo biết người trẻ tuổi trước mặt mình nhìn có vẻ yếu đuối văn nhã chỉ sợ không đơn giản như mình tưởng tượng.

- Ôi... Phải ra cũng lạ. Sau khi Tiễn Thần vũ hóa phi tiên không lâu, trên Vạn Tiên Sơn chợt xuất hiện hắc vân. Lúc đó hắc vân bao phủ toàn Vạn Tiên Sơn. Ngay cả pho tượng Tiễn Thần ra tay, cũng không có cách nào hủy diệt được hắc vân.

- Đệ tử của Vạn Tiên Sơn dựa vào pho tược Tiễn Thần khổ sở chống đỡ vô số năm. Nhưng cuối cùng không được, chỉ có thể bỏ chạy đến hoang mạc Tây Bắc tránh né. Nhưng bọn họ chạy trốn, bình dân bách tính lại gặp tai ương. Trong một đêm Trung Châu giống như địa ngục biến thành một Tử Thành. Hàng ngàn, hàng vạn người đã chết.

Bây giờ trong phạm vi một ngàn dặm xung quanh Trung Châu Thành cũng khó gặp được một người còn sống. Thực sự quá thảm!

Lão đầu nói xong, thậm chí có chút vẻ ảm đạm.

Âu Dương nghe xong nhưng không ngừng nhíu mày!

Từ rất nhiều năm trước, Trung Châu Thành đã là Tử Thành? Người ở bên trong đã chết hết? Vậy những người mình đã gặp mình tối ngày hôm qua là gì? Lẽ nào đó là yêu ma?

Âu Dương nghĩ lắc đầu. Nếu như yêu ma, sao có thể thoát được quan tâm chiến ý của mình như vậy được? Mình rõ ràng có thể nhìn thấy linh hồn trên người bọn họ. Điều này chứng tỏ linh hồn của bọn họ vẫn còn ở trong thân thể.

- Lão ca, tại sao ngươi lại nói với người ngoài những lời này. Tuy rằng vong hồn trong Trung Châu Tử Thành ác độc, nhưng từ xưa tới nay những vong hồn này chưa từng thương tổn những người đi ngang qua! Tiểu huynh đệ cũng không cần lo lắng quá mức. Nếu đi ra sẽ không có chuyện!

Ngay lúc lão đầu này buồn bã, một nam tử toàn thân tiên phong đạo cốt từ phía xa đi tới. Trước ngực của nam tử này có mang một dấu hiệu của Vạn Tiên Sơn! Thời điểm nhìn thấy dấu hiệu này Âu Dương liền cảm giác vù một cái, đầu của mình liền lớn hơn!

Nếu như nói lão già lừa đảo lừa gạt mình, vậy cho dù đệ tử của Vạn Tiên Sơn có thêm một trăm cái lá gan cũng tuyệt đối không dám đùa với sư môn của mình! Nói như vậy tối ngày hôm qua những người mình gặp phải tuyệt đối không phải là người sống!

- Có ma sao?

Trong lòng Âu Dương thầm hỏi mình. Thật ra bản thân Âu Dương cũng không biết ma quỷ gì đó.

Nhưng giờ này phút này liên tưởng đến những lời giả Quỷ Vương cánh cáo mình, rốt cuộc Âu Dương đã đoán được mấy phần!

- Ngươi là đệ tử của Vạn Tiên Sơn?

Âu Dương nhìn nam tử mới tới mở miệng hỏi.

- Ôi... Từ lâu Vạn Tiên Sơn chỉ còn trên danh nghĩa...

Trong mắt nam tử này mang theo mấy phần ảm đạm.

- Đệ tử Vạn Tiên Sơn rời khỏi tổ căn chạy đến Tây Bắc, không có phúc địa động thiên, thậm chí ngay cả sơn môn cũng không có. Đã từng có mấy trăm ngàn triệu đệ tử tới đây. Cho tới bây giờ còn lại chưa đầy vạn người. Nếu không phải những tông phái khác nể ân tình của Tiễn Thần năm đó, chỉ sợ Vạn Tiên Sơn sớm đã biến thành tro bụi!

Nam tử than thở.

- Lẽ nào những tông phái khác dám bỏ đá xuống giếng sao?

Trong mắt Âu Dương chợt xuất hiện sát khi chớp động.

- Cũng không phải như vậy...

Nam tử lắc đầu tiếp tục nói:

- Đệ tử của Vạn Tiên Sơn giống như đều bị nguyền rủa vậy. Bất luận đệ tử nào gia nhập Vạn Tiên Sơn đều sẽ chết một cách khó hiểu. Qua nhiều năm như vậy, không ngờ Vạn Tiên Sơn chỉ truyền thừa lại được một chữ lừa gạt! Nếu như không có Lịch Đại Tông Sư Vạn Tiên Sơn hao hết tâm tư dùng phương pháp lừa gạt lôi kéo một vài người vô tri tiến vào tông phái, chỉ sợ Vạn Tiên Sơn đã sớm biến mất. Có thể coi như những công pháp vang danh thiên cổ của Vạn Tiên Sơn cũng đã tan biến hơn nửa. Thế cho nên hiện tại phần lớn đệ tử không có cách nào thật sự tu luyện. Chỉ có thể giống như lão ca... Ôi...

Nghe lời ấy nhìn hai người kia, Âu Dương nhắm hai mắt lại. Không trách được lời của Quỷ Vương nói không thực hiện trên người của mình. Hóa ra không phải không thực hiện, mà xuất hiện ở địa phương khác.

Nghe nhiều như vậy, nghĩ nhiều như vậy, Âu Dương xem như đã hiểu rõ! Tất cả những vận rủi này chỉ sợ đều bắt đầu từ ngày mình mất đi lực lượng. Lực lượng của mình mất đi, không còn cách nào áp chế được những ác linh đã bị mình tiêu diệt, vẫn luôn quấn quanh mình. Những ác linh này trời sinh vốn có sự sợ hãi đối với mình không dám bắt mình để khai đao, không ngờ chạy tới Chân Linh Giới gây họa cho hậu bối của mình.

Cuối cùng làm cho đệ tử Vạn Tiên Sơn đi xa tha hương, đường đường đệ nhất thiên hạ tông sau 7000 năm thậm chí ngay cả sơn môn đều giữ không được, liền truyền thừa đều sắp muốn đoạn tuyệt! Giờ phút này Âu Dương sâu sắc hổ thẹn!

- Vốn định lá rụng về cội, không ngờ được lại mang đến cho hậu bối kiếp nạn như vậy!

Âu Dương lẩm bẩm tự nói với mình. Sau khi nói xong câu đó hắn nhìn nam tử tiên phong đạo cốt kia nói:

- Ngươi giúp ta đi tới Tây Bắc một chuyến, nói cho Tông chủ Vạn Tiên Sơn hiện nay biết, người nào gieo quả đắng xuống, người đó sẽ lấy lại. Bảo đệ tử Vạn Tiên Sơn chuẩn bị trở về sơn môn đi!

- Trở về sơn môn?

Nghe thấy Âu Dương nói vậy, lão già lừa đảo giật mình nhìn người trẻ tuổi này. Tuy nhiên còn không chờ hắn mở miệng lần nữa, liền nhìn thấy phía sau người trẻ tuổi kia có hỏa diễm trùng thiên! Một con cú lớn huyết sắc phóng lên trời mang theo sát ý vô tận!

- Tiễn... Tiễn Thần...

Thấy cảnh tượng này, mắt của hai người gần như muốn rơi ra ngoài! Không chỉ hai người này, tất cả mọi người trong thị trấn Xana đều nhìn thấy được cảnh tượng như vậy!

Lửa mạnh trùng thiên! Đây là do Âu Dương tức giận đến mức độ nhất định mới có thể xuất hiện dấu hiệu này. Đương nhiên bọn họ cũng nhận ra được cú lớn huyết sắc đang bay lượn trên bầu trời kia.

Tuy rằng bọn họ không trải qua thời kỳ Âu Dương rong ruổi thiên hạ, nhưng hôm nay đột nhiên nhìn thấy Thứ Kiêu Cung nhìn thấy Tiễn Thần đến thế gian, tất cả đệ tử Vạn Tiên Sơn chờ tại thị trấn Xana đều ngã quỵ ở mặt đất cảm tạ trời đất!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx