sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1156 + 1157: Lôi Điện Bi Ca Xưa Nay Chưa Từng Có

Cho nên rất nhiều người ôm dự định chế giễu nhìn đường hầm thời không xuất hiện trên bầu trời.

Đường hầm chậm rãi mở rộng, một người thanh niên từ trong đường hầm đi ra. Người thanh niên liếc nhìn phía dưới, phát hiện phía dưới có vô số cường giả, hắn vừa nghĩ cũng minh bạch, hải ngoại thiên đảo một lần nữa được bị chữa trị, khẳng định có người muốn tới cướp giật.

Về phần bản thân hắn, đương nhiên là hoàn toàn không có hứng thú. Âu Dương nhìn sương mù dày đặc bên người mình, sương mù này cũng chỉ có thể lừa dối cường giả cấp Tiên Tôn, muốn ngăn cản hắn căn bản là không có khả năng. Nói khó nghe, hiện tại Âu Dương chỉ cần thổi một hơi là có thể thôi tan tiên vụ. Đây là biểu hiện khi lực lượng đạt được một đỉnh phong nào đó.

- Mở!

Âu Dương nhẹ nhàng phun ra một chữ "mở", tiên vụ khắp bầu trời trực tiếp nứt ra một lỗ hổng lớn, sau đó Âu Dương phảng phất như nhàn nhã dạo chơi bước vào tiên vụ biến mất.

Nhưng hắn hoàn toàn không biết, chiêu thức ấy của hắn đối với những người phía dưới chấn động như thế nào. Vốn tất cả mọi người đang chờ nhìn một người sợ hãi lạc đường trong tiên vụ. Nhưng người sợ hãi trực tiếp biến thành ngưu bức, sau đó một tay trực tiếp bổ ra tiên vụ tiến nhập vào bên trong, nhìn dáng vẻ còn dễ dàng hơn về nhà mình, điều này sao có thể không làm cho bọn họ kinh ngạc.

- Điều này sao có thể! Người này làm như thế nào!

Rất nhiều người đều đưa ra nghi vấn này. Nói thật bọn họ thực sự không nhận ra Âu Dương. Người nhìn thấy dung mạo của Âu Dương ở tiên giới cũng không nhiều. Nhưng phương thức xuất hiện của hắn mọi người đều biết. Đó chính là linh hỗn hỏa diễm hoặc là Thứ Kiêu Cung.

Thế nhưng hiện tại Âu Dương sớm đã mất đi linh hỗn hỏa diễm, dưới tình huống không chiến đấu Thứ Kiêu Cung cũng không tùy tiện lấy ra, cho nên người phía dưới nhận ra Âu Dương rất ít.

- Là Thần Tiễn!

Rốt cuộc, vẫn có người nhận ra Âu Dương, đây là một lão giả nhìn qua khoảng năm sáu mươi tuổi, hắn chính là một Tiên Tôn, trước kia đã từng nhìn thấy Âu Dương một lần, hiện tại mặc dù trên người Âu Dương đã không có linh hỗn hỏa diễm, nhưng thông qua cách ăn mặc và dung mạo hắn vẫn nhận ra Âu Dương.

- Thật sự là Thần Tiễn!

Không ít người từng nghe nói về Âu Dương cũng la lên. Sau khi xác định người tiến vào chính là Thần Tiễn, mọi người cũng không cảm thấy không có khả năng nữa. Dù sao trong mắt mọi người, Âu Dương chính là tồn tại không gì không làm được, đừng nói là bổ ra tiên vụ, cho dù hắn muốn một lần nữa phân chia tiên giới, phỏng chừng cũng không khó khăn.

Đây là thực lực, đây là thực lực tuyệt đối.

Khi thực lực của ngươi đã đạt được một loại đỉnh phong, ngươi sẽ phát hiện, thế giới này sớm đã phủ phục dưới chân ngươi, đợi ngươi chăm sóc dạy bảo!

Khi mọi người đang kinh hô Âu Dương Thần Tiễn, thời không lại bị đánh vỡ, điểm điểm tinh quang từ trong thời không nghiền nát xuất hiện, đây là một cây trường thương. Trường thương giống như siêu cấp thần khí không gì cản nổi, trực tiếp đánh vỡ tiên vụ, mở ra một thông đạo, sau đó một người thanh niên theo trường thương tiến vào trong tiên vụ biến mất!

- Yêu tổ Bạch Tinh! Đó là Yêu Thần Thương!

Lại có người phát hiện ra thân phận của thân ảnh, tinh quang này chính là Yêu Thần Thương phát ra.

- Hôm nay làm sao vậy! Vì sao tổ cấp cường giả đều đến đây, tiếp theo không phải Ma Vương cũng xuất hiện chứ?

Người dự đoán vừa dứt lời, cái tên hắn dự đoán cũng xuất hiện.

- Ầm...

Không gian lần thứ hai bị bổ ra, một thân ảnh màu đen mang theo ma khí ngập trời xuất hiện trong tiên vụ, khi tất cả tiên vụ va chạm vào ma khí đều bị xé thành mảnh nhỏ...

Đạo thân ảnh thứ ba chính là Ngụy Bỉnh Dập. Mặc dù Ngụy Bỉnh Dập cũng không sử dụng Ma Vương chiến nhận của hắn, mà chỉ dựa vào ma khí trên người cũng đủ để gạt bỏ tiên vụ xung quanh. Kỳ thực đạt được cấp bậc như bọn họ, nếu như không phải vì có chút phiền phức, cho dù nhắm mắt cũng có thể trực tiếp bay qua, bổ ra tiên vụ hoàn toàn là vì muốn giảm bớt phiền phức mà thôi.

Ba cái bóng tiến vào trong tiên vụ đương nhiên là tiến nhập vào hải ngoại thiên đảo. Một đám Tiên Tôn đang đợi tiên thuyền cũng có chút phát mộng, chuyện này là thế nào? Lẽ nào nói ba vị này để mắt đến hải ngoại thiên đảo? Nếu như ba vị này coi trọng hải ngoại thiên đảo, vậy những người ở đây tuyệt đối nên xoay người rời đi, không có kẻ nào ngu ngốc đi tranh đoạt với ba vị đó, cho dù tự sát cũng phải chọn phương thức thoải mái một chút.

- Không thể nào, ba vị này là thân phận gì, làm sao có thể đi cướp giật hải ngoại thiên đảo nhỏ bé này với chúng ta! Ma Vương đại nhân sở hữu toàn bộ Ma giới, Yêu Tổ Bạch Tinh sỡ hữu toàn bộ tây nam tiên giới, còn Thần Tiễn đại nhân chưa bao giờ chiếm lĩnh nơi nào, hơn nữa cho dù chiếm lĩnh, hắn cũng nên lấy thánh sơn phương bắc mới đúng chứ!

Có người đưa ra suy nghĩ của mình, nhưng suy nghĩ này thật sự rất đúng, không ai cho rằng ba người này sẽ thực sự cướp giật hải ngoại thiên đảo.

Bình thường cường giả chiếm lĩnh những nơi này đều là vì khai tông lập phái, phúc địa động thiên như vậy đối với cường giả cấp bậc như Âu Dương vốn không có tác dụng gì, nhưng đối với người bình thường lại có thể đề cao tốc độ tu luyện. Thế nhưng đạt được cấp bậc như Âu Dương, đề cao tốc độ tu luyện làm gì? Nói thật Âu Dương đã đạt tới đỉnh phong, hiện tại hắn đã không cần biến hóa về lượng, cái hắn cần chính là biến chất, nói chính xác, hiện tại lực lượng của hắn sẽ không xuất hiện biến hóa nữa, hắn chỉ có thể cầu trong lòng xuất hiện biến hóa để mình xuất hiện đề cao.

- Đúng, không sai, ba người này là thân phận gì, làm sao có thể đi tranh đoạt với chúng ta, có lẽ bọn họ có bảo vật gì đánh rơi ở đây!

Người này thật sự có ý nghĩ kỳ lạ, đánh rơi bảo vật ở đây?

Không sai trước kia Chiến Vương là ngã xuống ở hải ngoại, cho nên rất nhiều người đều nghĩ tới có phải Chiến Vương đánh rơi rất nhiều bảo vật ở đây. Hiện tại đại thời đại qua đi nên ba người đến đây thu hồi bảo vật?

Nghĩ tới đây rất nhiều người đều biểu thị kích động. Phải biết rằng nếu như thật sự có bảo vật, cho dù là ba người này cũng không thể lấy đi tất cả. Chiến Vương là tổ cấp cường giả, bảo vật đánh rơi cho dù là kém cỏi nhất chỉ sợ cũng tuyệt đối là siêu cấp chí bảo, những người này đều rơi vào trong huyễn tưởng, có phải sau này có cơ hội có thể có được một thứ trong số đó, vậy quả thực chính là lợi khí để mình quật khởi.

Trên thánh sơn phương bắc Yên Hồng nhìn Thứ Kiêu Cung biến thành như đá khắc, sừng sững đứng ở đó, không ngừng tản mát ra quang huy thủ hộ thánh sơn, nàng biết mình suy đoán không sai. Âu Dương nhất định đã đụng phải đại sự gì, khiến hắn bỏ lại cả Thứ Kiêu Cung.

- Thứ Kiêu, chủ nhân của ngươi còn có thể trở về không?

Yên Hồng nhìn Thứ Kiêu Cung ngơ ngác hỏi.

Kỳ thực nàng biết rất rõ, Thứ Kiêu Cung tuyệt đối sẽ không trả lời nàng. Đừng thấy Thứ Kiêu Cung sở hữu uy năng rất lớn, nhưng bản thân Thứ Kiêu Cung lại không có linh hồn, tất cả đều cần Âu Dương thao túng, cho nên muốn Thứ Kiêu Cung trả lời là không có khả năng.

- Nhất định sẽ trở về chứ?

Yên Hồng tự nói với bản thân, lúc này ngoại trừ thanh âm tuyết rơi, thiên địa xung quanh đều rơi vào trong vắng vẻ, không cũng có cảm giác lúc nào cũng ầm ĩ như đại thời đại.

Hải ngoại thiên đảo, chính giữa một tiểu đảo vô cùng mỹ lệ, Âu Dương ngồi trên một gốc cây cổ thụ cực lớn, hắn nhìn hai đạo quang thải chạy như bay từ xa đến, hắn đương nhiên biết đó là ai.

- Sao vậy! Các ngươi cũng đến tiễn ta?

Âu Dương cười ha ha, hoàn toàn không giống như một người muốn xóa bỏ tất cả lực lượng và ký ức.

- Ầm!

Mặt đất một trận rung động, hai đạo nhân ảnh đã rơi xuống mặt đất. Sau lưng Bạch Tinh vẫn là Yêu Thần Thương, điểm điểm tinh quang từ phía sau hắn phát ra, có vẻ thần bí và không thể đẽo gọt. Ma khí trên người Ngụy Bỉnh Dập cũng đã thu hồi, hiện tại thật ra Ngụy Bỉnh Dập giống một người bình thường hơn là một Ma Vương giết người vô số.

- Làm bằng hữu thời gian dài như vậy, đương nhiên phải tới đưa tiễn... Hắc hắc...

Hai người cười rất hèn mọn.

- Ta biết các ngươi không tốt như vậy!

Âu Dương liếc mắt nhìn hai người, sau đó vòng tay không gian từ trên cánh tay hắn bay ra, đến trước mặt hai người nói:

- Toàn bộ gia sản của ta đều ở bên trong, kỳ thực cũng không có gì đáng giá, phỏng chừng tùy tiện tìm một Tiên Tôn có chút kỳ ngộ đặc biệt còn có nhiều thứ tốt hơn ta. Ta không giống với đa số người, ngoại trừ Thứ Kiêu Cung hầu như không có gì cả!

- Thật ra chúng ta muốn có được Thứ Kiêu Cung, nhưng thánh binh đã tự động chọn chủ, chúng ta không có năng lực lấy đi!

Bạch Tinh than thở, buông tay bất đắc dĩ lắc đầu.

- Ngoại vật vĩnh viễn là ngoại vật, đừng quá để ý.

Âu Dương cười cười nói:

- Hơn nữa với tu vi của hai người các ngươi, cho dù là Thiên Vương sống lại, các ngươi muốn bỏ chạy, hắn cũng không có cách nào bắt được các ngươi!

Những lời này của Âu Dương thật ra không sai, đạt đến tổ cấp, trừ phi là khi chính diện chiến đấu bị đối phương trực tiếp phong tỏa không gian, bằng không tổ cấp cường giả muốn đào tẩu, trên cơ bản là rất khó bị giết chết.

Đương nhiên, cường giả đạt được cấp bậc này bình thường đều là tôn nghiêm mạnh hơn sinh mệnh, rất khó xuất hiện khả năng đào tẩu. Cho nên những lời này của Âu Dương cũng chỉ là nói mà thôi.

- Đừng lo cho chúng ta, cho dù chúng ta đụng phải Thiên Vương cũng có thể chạy, nhưng ngươi muốn chạy cũng không chạy được, hơn nữa ta tin tưởng chỉ cần Thiên Vương sống lại, ngươi tuyệt đối là mục tiêu số một, ha ha...

Ngụy Bỉnh Dập cũng đủ xấu xa, hắn nói thẳng như vậy, Âu Dương cũng không biết nên nói tiếp như thế nào.

- Các ngươi có thể đừng nguyền rủa ta như vậy hay không! Cẩn thận sau này ta trở lại thu thập các ngươi!

Âu Dương liếc mắt nhìn hai người, hai vị này trước mặt người khác biểu hiện có vẻ bí hiểm như siêu cấp cao thủ, nhưng khi nói chuyện với mình, quả thực chính là hai tên lưu manh côn đồ xảo trá!

- Âu Dương ngươi cũng quá bần cùng!

Bạch Tinh vừa liếc nhìn vòng tay không gian của Âu Dương vừa khinh bỉ nhìn hắn nói:

- Ngươi quá đề cao mình, còn so với Tiên Tôn, ta nghĩ chính là một Tiên Đế cũng giàu có hơn ngươi!

- Ngươi nói cái gì... A đúng rồi rồi, bình ngọc kia trả lại cho ta!

Âu Dương chỉ bình ngọc Bạch Tinh vừa lấy ra, nghe thấy lời nói của Âu Dương, Bạch Tinh vội vã nắm bình ngọc trong tay, khẩn trương nói:

- Đây là thứ tốt!

- Cái này cũng không phải bảo vật gì, chỉ là linh hồn của cố nhân mà thôi, hiện nay đại thời đại kết thúc, cũng nên đưa bọn họ đi chuyển thế luân hồi!

Âu Dương lấy bình ngọc từ trong tay Bạch Tinh, sau đó nhẹ nhàng mở bình ngọc, từng đạo khí tức linh hồn từ trong bình ngọc bay ra, sau đó bay vào trong hư không biến mất không thấy...

Âu Dương quỳ rạp xuống đất, cúi lạy vài cái với những linh hồn vừa biến mất nói:

- Nếu một ngày kia ta còn có thể trở về, chúng ta nhất định sẽ gặp lại! Minh Hậu!

Âu Dương vừa dứt lời, Minh Hậu cũng xuất hiện, đồng thời một vết cái khe cực lớn hé mở.

Cái khe không ngừng mở rộng, sau đó một hình vẽ giống như hình vẽ âm dương xuất hiện ở trung tâm cái khe.

Đây chính là cửa vào hành lang luân hồn của thiên địa luân hồi.

Đừng thấy Minh Hậu nói là chưởng quản, trên thực tế Minh Hậu căn bản không thể khống chế hàng lang luân hồi này, việc nàng có thể làm là mở ra mà thôi.

- Nghĩ kỹ rồi chứ?

Minh Hậu mỉm cười nhìn Âu Dương hỏi. Nàng biết rất rõ, kêu một người đưa ra quyết định như vậy là chuyện khó khăn cỡ nào!

- Nghĩ kĩ cái gì, ta được lựa chọn sao?

Âu Dương mang theo nụ cười khổ sở.

- Được rồi, không nói nữa, có chuyện gì đợi sau này ta trở về rồi nói.

Âu Dương nói xong, thân thể hắn bắt đầu từng chút phân giải, cùng lúc đó mây đen trên trời bắt đầu che đậy toàn bộ tiên giới.

Chỉ trong nháy mắt, hoa tuyết huyết sắc trên trời liền ngừng phiêu động, tiếng sấm vang vọng toàn bộ tiên giới. Đây là lôi điện bi ca, đây là lôi điện bi ca tấu lên khi cường giả ngã xuống.

Lúc này Âu Dương cũng không khác gì ngã xuống, tan hết tất cả lực lượng hắn sẽ lập tức chết đi, chỉ có điều linh hồn của hắn cũng đủ cường đại, lại có Minh Hậu tiếp dẫn, có thể khiến linh hồn mang theo tín niệm nào đó tiến vào trong luân hồi. Nhưng mặc dù luân hồi như vậy mang theo một tia cơ hội, cũng không biết đến lúc nào mới có thể thức tỉnh.

Cho dù thức tỉnh đối với Âu Dương mà nói cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, bởi vì cho dù thức tỉnh hắn cũng chỉ biết hắn bởi vì truy cầu chí cao vô thượng mà đến, lại không nhớ tất cả quá khứ của mình. Chỉ có một tín niệm chí cao vô thượng, thậm chí ngay cả làm sao để mình cuối cùng thức tỉnh Âu Dương cũng không nghĩ tới. Đây là một cuộc đánh cược kinh thiên, đây là một trận lôi điện bi ca kinh thiên xưa nay chưa từng có. Khi đại thời đại, lôi điện bi ca trình diễn vô số lần, mỗi một lần đều nói ra có cường giả ngã xuống, nhưng sau đại thời đại, lôi điện bi ca vang vọng toàn bộ tiên giới lại có chút khoa trương!

Vô số người đứng ở các nơi trong tiên giới nhìn bầu trời, tiếng oanh minh lôi điện như tống biệt ai đó, nhưng không ai biết rốt cuộc là ai. Nhưng trong lòng mọi người lại có một phán đoán đại khái, hiện giờ có thể dẫn động lôi điện bi ca sợ rằng chỉ có ba người.

- Ầm ầm!

Lần này lôi điện bi ca còn đáng sợ hơn trước đó, không riêng gì tiên giới, ngay cả thế giới trung đẳng và tiểu thế giới cũng tấu lên lôi điện bi ca.

Đây là lôi điện bi ca xưa nay chưa từng có. Trên tất cả tinh cầu có sinh vật trong vũ trụ đều là sấm vang chớp giật, khiến mọi người hoài nghi có phải ngày tận thế đã tới.

- Cuối cùng ngươi đã lựa chọn con đường này!

Một thanh âm thần bí khó lường phảng phất như từ viễn cổ, nhưng người nghe thấy thanh âm này lại chỉ có một mình Âu Dương.

Thân thể Âu Dương đã hoàn toàn tan vỡ, linh hồn của hắn cũng bắt đầu suy nhược, nhưng khi suy nhược hắn vẫn nghe thấy thanh âm này, Âu Dương nhìn về phía xa, trong lòng nói:

- Ta sẽ trở về, Thiên Vương, khi ta trở về, ta nhất định sẽ thắng ngươi, ta nhất định sẽ hoàn thành tất cả hứa hẹn!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx