sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ - Chương 1620

Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều VợChương 1620: Tình báo, cực kỳ quan trọng! (2)

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lúc này, Tào Duệ nói muốn xuống xe hóng mát một chút.

Lý Thiên Mặc gật đầu, nhìn anh xuống xe lại gửi một tin nhắn cho Diệp Đình: “Anh, anh còn chưa ngủ sao? Là em đánh thức anh à?”

Diệp Đình trả lời: “Còn chưa ngủ, bảo bối của chúng ta mệt nhọc...”

Đột nhiên Lý Thiên Mặc muốn nói: “Có phải đang làm vận động có ích gì đó với tiểu Vi không?” Anh cười phun một tiếng, sợ Lăng Vi giết chết nên liền nhịn không có hỏi.

Diệp Đình lại gửi một tin nhắn đến: “Lập tức điều tra.”

Lý Thiên Mặc yên tâm, có anh Đình ở, chuyện này sẽ dễ làm.

Lúc này, đột nhiên điện thoại nhận được một tin nhắn, là Lăng Vi gửi tới: “Thằng nhóc này, hơn nửa đêm còn dám gửi tin nhắn, bà sẽ bảo Lôi Niểu Niểu bẽ gãy anh em của cậu.”

“Phốc...” Có cần ác vậy hay không? Nháy mắt Lý Thiên Mặc cảm thấy đầu gối trúng một mũi tên!

Xem ra... là thật sự quấy rấy đến người ta lăn lăn...

Sau đó, Lăng Vi lại gửi đến một tin nhắn: “Cậu không biết bảo bảo nhà tôi khó dỗ cỡ nào! Nửa đêm gào khóc kêu, thật rất khó để ngủ, cậu lại làm rung rung giật mình tỉnh dậy!”

“...” Lý Thiên Mặc lại mở tin nhắn của Diệp Đình ra... giờ mới hiểu được, bảo bối mà anh nói... là hai đứa bé của anh, không phải tiểu Vi...

Mẹ của tôi ơi, quá quạ đen tồi, cũng may câu nói kia của anh còn chưa gửi đi, nếu không... tiểu Vi còn không dẫm chết anh?

Lý Thiên Mặc kinh ngạc hỏi: “Hai người tự mình trông con sao? Bảo mẫu đâu?”

Lăng Vi trả lời nói: “Còn không phải anh Đình của cậu trúng gió, nói cái gì mà muốn trải nghiệm niềm vui làm cha mẹ... một tháng gần đây vẫn là chúng mình tự chăm sóc hai đứa bé, mẹ của tôi ơi! Cậu không biết hai đứa bé nghịch ngợm cỡ nào đâu, nếu không phải con ruột của mình, mình thật là hận không thể bóp chết chúng nó! Mập như vậy, mình phải hung hăng bóp mới được!”

“Ha ha...” Lý Thiên Mặc cười sắp điên rồi, anh nói: “Vậy cậu mau đi nghỉ ngơi đi. Mình không làm ồn cậu ngủ nữa.”

Tiểu Vi “hừ: “Lần sau, đừng có mới nửa đêm đã gửi tin nhắn!”

Lý Thiên Mặc hấp tấp nói: “Sau này tiểu nhân không dám như vậy nữa...” Nói xong, đột nhiên lại cảm thấy không đúng: “Không phải nha! Hôm nay mình thật là có việc gấp! Đánh thức bảo bảo cũng không trách mình được nha, ai bảo hai người không tắt chế độ rung!”

“Đi chết đi!” Lăng Vi lại hỏi: “Cái chuyện quan trọng gì? Mà ba giờ đêm lại quấy rầy sự yên tĩnh của người ta?”

Lý Thiên Mặc trả lời: “Mình gửi cho anh Đình, cậu hỏi anh ấy.”

Bên Lăng Vi không có động tĩnh. Chỉ chốc lát sau, lại gửi tới: “Được, tin nhắn rất quan trọng, lần này bỏ qua cho cậu.”

Diệp Đình liên lạc với Vương Dần, nói đại khái tình huống.

Diệp Đình lập tức hack tài khoản của A Đạt.

Bây giờ muốn biết đường dây kiếm tiền của “Hạ Bạch Mai”, phải tìm được tài khoản của bà trước, lại truy xét tiếp xem ai chuyển số tiền này cho bà.

Diệp Đình truy xét một đường, mỗi lần Hạ Bạch Mai gửi tiền cho A Đạt đều là vòng vo mười mấy trương mục hải ngoại, cuối cùng mới đến thẻ ngân hàng của A Đạt.

Cuối cùng, Diệp Đình phong tỏa một tài khoản ở Giang thành, chủ tài khoản này là “Trần Sương”. Anh điều tra tin tức mục đích người này sử dụng tài khoản.

Lăng Vi chỉ tên Trần Sương nói: “Cái này hiển nhiên là thân phận giả của Hạ Bạch Mai.”

“Đúng.” Diệp Đình mở tin tức, anh bắt đầu điều tra là ai gửi tiền cho bà.

“Quá rải rác, không dễ điều tra...” Lăng Vi nhíu mày.

Hiển nhiên đối phương cực kỳ xảo quyệt, có đến mấy ngàn tài khoản gửi tiền cho bà... không có lặp lại.

“Thật là cáo già!”Lăng Vi nói: “Từ từ điều tra đi, đây tuyệt đối là một công trình to lớn.”

Lăng Vi suy nghĩ, gửi tin nhắn cho Lý Thiên Mặc: “Nhiệm vụ còn khó khăn cậu tưởng gấp trăm lần. Cố gắng khách sáo nhiều. Chúng ta cần càng nhiều tin tức có ích hơn.”

Lý Thiên Mặc nhận được tin nhắn, đọc xong lập tức xóa bỏ. Lăng Vi là gửi mật mã, mặc dù người khác xem không hiểu, nhưng mà, vẫn nên cẩn thận mới tốt.

04: 50 sáng, Lý Thiên Mặc đánh thức Lôi Niểu Niểu, ba người đi tới cửa phi trường đón người.

Chỉ đợi chốc lát sau, chuyến bay của A Đạt đáp xuống, lại qua nửa giờ, A Đạt kéo rương hành lý đi ra.

Lôi Niểu Niểu thấy ánh mắt Tào Duệ sáng lên, sau đó, giơ tay phất phất với một cô gái.

Cô gái kia nhìn anh, đi thẳng về phía bọn họ.

Nhưng mà... thật không phải tóc vàng mắt xanh... cay độc mà!

Rõ ràng chính là một...


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx