sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Âm phủ - Phần II - Chương 30

Chương Ba Mươi

- Vẫn là Will xưa.

Con nhỏ nói, khiến tụi nó đứng chết trân.

Will đã chui ra được nửa người dưới cánh cửa, tay nó nắm chặt cánh tay Chester sẵn sàng kéo thằng bạn nó vào, thì nó nhìn vào của nhà bếp và sững sờ.

Một cô gái trẻ đi vào phòng, hai gã Styx kè theo sát bên hông.

- Rebecca?

Will há hốc kinh ngạc, lắc đầu như thể bị con mắt của mình đánh lừa.

Nó ngờ vực lặp lại:

- Rebecca!

Con nhỏ bình thản nói:

- Chúng ta đang đi đâu thế?

Hai gã Styx nhích tới trước một chút, nhưng con nhỏ giơ tay lên và bọn chúng dừng lại ngay.

Phải chăng đây là trò bịp? Con nhỏ đang mặc quần áo của chúng, đồng phục của chúng - áo khoác đen với áo sơ-mi trắng tuyệt đối. Và mái tóc đen huyền của con nhỏ cũng khác - tóc được chải ngược gọn ghẽ trên đầu.

Will cố gắng nói mấy tiếng rồi thốt không ra lời nữa:

- Mày làm cái gì…?

Con nhỏ đã bị bắt. Ắt là vậy. Bị tẩy não, hoặc là bị bắt làm con tin.

Con nhỏ thở dài như trên sân khấu, nhướn một chân mày lên:

- Tại sao chúng ta cứ phải làm hoài những chuyện này?

Trông con nhỏ thoải mái và tự chủ. Có cái gì đó trục trặc ở đây, cái gì đó động trời.

Không.

Con nhỏ là một đứa trong bọn chúng.

Will hổn hển:

- Mày là…

Rebecca bật cười vang.

- Thằng này nhanh trí nhỉ?

Sau lưng con nhỏ xuất hiện thêm mấy gã Styx đi vào nhà bếp.

Đầu Will quay mòng mòng, ký ức nó quay về với tốc độ nhanh gãy cổ khi nó cố gắng dung hòa hình ảnh Rebecca, em gái nó, với con nhỏ Styx đứng trước mặt. Có dấu hiệu hay chỉ dẫn mà nó đã bỏ sót?

Nó gào lên:

- Sao lại thế?

Khoái trá trước sự nhầm lẫn của Will, Rebecca nói:

- Chuyện hết sức giản dị. Tao được đưa vào gia đình mày khi tao hai tuổi. Đó là cách thức của chúng tao… cọ xát với kẻ ngoại đạo… đó là sự rèn luyện của tầng lớp ưu tú.

Con nhỏ tiến tới một bước.

- Đừng!

Will hét lên. Đầu óc nó bắt đầu hoạt động và bàn tay nó mê tín thọc vào bên trong áo khoác.

- Tao không tin!

- Khó chấp nhận đúng không? Tao được đưa vào gia đình đó để trông chừng mày và - nếu chúng ta may mắn, sẽ dụ được mẹ mày ra mặt… mẹ ruột của mày á.

- Không đúng.

- Mày tin hay không chẳng thành vấn đề.

Con nhỏ đáp cộc lốc.

- Công việc của tao đã xong, nên tao ở đây, trở về nhà. Không cần diễn tuồng nữa.

Will lắp bắp.

- Không!

Bàn tay nó nắm chặt cái gói vải nhỏ mà cậu Tam đã đưa cho nó.

Rebecca sốt ruột bảo:

- Thôi nào, xong rồi.

Chỉ cần một cái gật đầu nhẹ khó nhận thấy của con nhỏ là bọn Styx đứng hai bên xông tới trước. Nhưng Will đã sẵn sàng. Nó vận dụng hết sức mạnh liệng cục đá mấy ngang qua nhà bếp. Cục đá bay vèo giữa hai gã Styx đang tiến tới, đụng vào miếng gạch ốp tường màu trắng bẩn thỉu, vỡ ra vô số mảnh hình thành một trận bão tuyết nho nhỏ.

Mọi thứ ngừng lại.

Trong nửa giây Will tưởng đâu không có gì xảy ra, nó thất bại rồi. Nó nghe tiếng Rebecca cười vang, giọng cười khô khan, nhạo báng.

Nhưng rồi một tiếng vút vang lên, như thể không khí bị hút ra khỏi phòng. Mỗi mẩu gỗ tí hon, khi văng tung tóe xuống sàn, bùng cháy lên với ánh sang chói lòa rực rỡ, bắn ra những chùm tia sáng tỏa khắp phòng như một triệu ngọn đèn pha. Những luồng sáng này mạnh đến nỗi mọi thứ đều bị rọi xuyên qua bằng ánh sáng trắng thiêu đốt không thể chịu đựng nổi.

Rebecca không có vẻ bận lòng mảy may nào. Trong ánh sáng trắng chói lòa chung quanh, con nhỏ nổi bật lên như một thiên thần đen, hai tay khoanh trước ngực, chắt lưỡi chê bai.

Nhưng hai gã Styx xông tới trước đã đứng khựng lại, thốt ra những tiếng kêu đau đớn như thể bị kẹt móng tay dưới tấm bảng. Chúng lảo đảo lùi lại, cố gắng che chắn con mắt.

Đây là cơ hội mà Will trông chờ. Nó giật mạnh Chester lại, kéo nó ra khỏi cái tay quay.

Nhưng ánh sáng đã tàn rụi, và hai gã Styx khác đã đẩy hai đồng bọn bị mù qua một bên. Chúng lao vào Will, ngón tay như móng vuốt của chúng giương ra về phía Will. Trong lúc Will tiếp tục kéo một cánh tay của Chester, hai gã Styx chụp được cánh tay kia. Thế là xảy ra một cuộc kéo co giữa Will và bọn Styx mà mắc kẹt ở giữa là anh chàng Chester khiếp đảm khóc lóc rên rỉ. Đã vậy, bây giờ không ai giữ cái tay quay, khiến nó quay tròn vù vù trong lúc cánh của đồ sộ đang từ từ hạ xuống đường rãnh, và Chester đang nằm ngay chỗ đó.

Will gào:

- Đẩy chúng ra!

Chester cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích; chúng nắm giữ nó chặt quá. Will chèn bản thân nó vào cánh cửa trong, nỗ lực vô vọng làm chậm tốc độ của nó, nhưng cánh cửa quá nặng và gần khiến nó té ngã. Nó vô phương cứu Chester hay làm được điều gì.

Khi bọn Styx càu nhàu co kéo và Chester cố gắng hết sức kháng cự, Will biết là không thể nào đánh bại được bọn Styx. Chester đang vuột dần ra khỏi tay Will và gào lên đau đớn khi móng tay của bọn Styx bấm sâu vào da thịt trên cánh tay của nó.

Lúc đó, cánh cửa tiếp tục hạ xuống, không nao núng, Will chợt nhận ra thực tế: thằng bạn nó sẽ bị cánh cửa nghiền nát, trừ khi nó buông tay ra.

Trừ khi nó buông Chester ra cho bọn Styx.

Cái tay quay đang quay tít như khùng. Cánh cửa giờ đây chỉ còn cách mặt đất non một thước, và Chester đã phải cúi gấp người lại - toàn bộ sức nặng của cánh cửa đang đè lên tấm lưng nó. Will phải hành động, thật nhanh.

Nó gào lên:

- Chester, xin lỗi mày!

Trong khoảnh khắc Chester trừng con mắt hãi hùng nhìn thằng bạn nó, và rồi Will buông cánh tay thằng bạn ra, và Chester bật thẳng vào tay bọn Styx, khiến chúng mất đà té dồn vào thành một cục hỗn mang những tay và chân. Chester gào tên Will một lần nữa khi cánh cửa đóng sập xuống một tiếng dứt khoát ác ôn.

Khi Chester và bọn Styx té dồn cục vào bức tường, Will chỉ có thể lặng người nhìn qua lớp kính đục của ô cửa sổ. Một gã Styx lập tức đứng bật dậy và chạy ngược trở lại cánh cửa.

- GIỮ TAY CẦM!

Tiếng hét của Cal khiến Will bừng tỉnh. Trong lúc Cal giơ cao trái đăng-châu, Will loay hoay với máy móc bên cạnh cánh cửa. Nó bật lưỡi dao xếp ra, dùng lưỡi to nhất, cố gắng chêm vào mấy bánh xe răng cưa. Nó van nài:

- Làm ơn, làm ơn đi!

Nó thử chêm vào nhiều chỗ khác nhau cho đến khi lưỡi dao trượt vào hai bánh răng cưa lớn nhất và chịu nằm im ở đó. Will rút tay ra, cầu trời cho cái mẹo này thành công. Quả là thành công. Con dao xếp đỏ nhỏ nhắn rung lên khi gã Styx đè xuống tay cầm bên kia cánh cửa.

Will nhìn qua ô cửa một lần nữa. Giống như cảnh phim câm kinh dị, nó không thể nào làm gì hơn là tuyệt vọng nhìn gương mặt Chester trong lúc thằng bạn nó anh dũng chiến đấu với một bọn Styx. Bằng cách nào đó, Chester đã chụp được cây xẻng của Will và tìm cách đánh văng bọn Styx. Nhưng Chester bị lực lượng đông áp đảo chế ngự khi bọn Styx ùa tới vây quanh nó với nỗi đam mê côn trùng của lũ châu chấu ưa hủy diệt.

Nhưng một gương mặt bít hết mọi thứ khi hiện lù lù nơi ô cửa sổ.

Gương mặt của Rebecca. Con nhỏ mím môi nghiêm nghị và lắc đầu với Will, như thể bảo nó cút cho rồi. Giống y như kiểu con nhỏ đã làm bao nhiêu năm trời thuở còn ở Highfield. Con nhỏ nói gì đó, nhưng qua lớp của không nghe được gì cả.

Cal khẩn khoản van nài:

- Mình phải đi, anh Will, họ sắp mở được cánh cửa rồi.

Will khó khăn lắm mới dứt được ánh mắt khỏi ô cửa sổ. Con nhỏ vẫn đang nhóp nhép nói gì đó với nó. Và đột nhiên, nhận thức một cách ngao ngán, nó hiểu ra con nhỏ nhóp nhép cái gì. Chính xác cái gì. Ấy là con nhỏ đang hát. Will cay đắng nói:

- Ánh nắng…! Anh là ánh nắng của em!

Will và Cal chạy xuống hành lang đám con Bartleby bám theo sau bọc hậu, cuối cùng cả nhóm đến được gian phòng ngoài của mái vòm với vô số hành lang tẻ ra từ đó. Mọi thứ đều tròn trịa và mượt mà, như thể nước chảy ra triền miên đã làm mòn nhẵn mọi sắc cạnh. Bây giờ chỗ đó đã khô, mọi bề mặt đều khoác một lớp phù sa mờ như bột thủy tinh.

Will chợt nói với Cal:

- Chúng ta chỉ có một mặt nạ.

Nó sực nhớ ra thực tế đó. Nó cầm cái thiết bị bằng cao su và vải bố của em nó xem xét.

Gương mặt của Cal bí xị:

- Ôi, không! Bây giờ chúng ta làm sao đây? Chúng ta đâu có thể trở về!

Will hỏi:

- Không khí trong Thành phố Vĩnh-viễn ấy, bị cái gì?

- Cậu Tam nói có một thứ đại dịch gì đó, khiến người ta chết dữ lắm…

- Nhưng bây giờ đâu còn nữa, đúng không?

Will hỏi nhanh và sợ chết điếng câu trả lời.

Cal chậm rãi gật đầu:

- Cậu Tam nói vẫn còn.

- Vậy mày đeo mặt nạ.

- Không đời nào!

Nhanh như chớp, Will trong mặt nạ qua đầu Cal, bịt tiếng thằng em nó lúng búng phản đối. Cal ngọ nguậy, tìm cách cởi mặt nạ ra, nhưng Will không cho.

Will khăng khăng bảo:

- Tao muốn vậy! Mày phải đeo. Tao là anh cả, nên tao quyết định.

Tới đây Cal thôi kháng cự, qua khung kính của mặt nạ, con mắt Cal nhìn ra lo lắng trong lúc Will chỉnh sửa để yên tâm là phần mũ trùm đầy vừa khít vào vai thằng em nó. Sau đó nó thắt chốt dây nịt da để buộc chặt các ống thở và máy lọc khí quanh ngực của thằng em nó.

Nó cố gắng không nghĩ đến việc để cho Cal đeo mặt nạ dưỡng khí có ý nghĩa gì đối với nó, chỉ hi vọng là bệnh dịch đó chẳng qua là một thứ mê tín nữa của dân tộc Thuốc-địa, mà họ thì mê tín tùm lum.

Sau đó Will lấy từ bên hông giầy ống của nó ra tấm bản đồ mà cậu Tam đã đưa, đếm các đường hầm trước mặt tụi nó và xác định những con đường hầm mà tụi nó phải đi.

Cal hỏi, giọng nó nghe qua cái mặt nạ nghe không rõ lắm:

- Làm sao con nhỏ Styx đó quen biết anh?

Will hạ tấm bản đồ xuống ngước lên nhìn thằng em:

- Em gái tao. Đó là em gái tao.

Wil làu bàu khinh khỉnh:

- … hay là tao tưởng vậy hồi trước.

Cal không lộ vẻ ngạc nhiên chút nào, nhưng Will có thể nhìn thấy thằng em nó sợ như thế nào qua cách thằng nhỏ cứ ngó chừng về phía con đường hầm đằng sau lưng tụi nó.

Cal nhìn anh nó lo lắng, cảnh báo:

- Cảnh cửa không cầm chân họ được lâu đâu.

Will bắt đầu nói trong tuyệt vọng rồi im luôn:

- Chester…

- Chúng ta chẳng thể làm được gì để giúp anh ấy nữa. Chúng ta may mắn mới sống sót thoát ra khỏi chỗ đó.

- Có lẽ.

Will nói rồi xem xét tấm bản đồ một lần nữa. Nó biết là nó không có thì giờ suy nghĩ về Chester, ngay lúc này thì không, nhưng sau tất cả mọi sự liều lĩnh mà nó đã làm để cứ thằng bạn, toàn bộ các hành động đều đã thất bại thê thảm, và nó thấy khó mà tập trung vào việc phải làm tiếp theo. Nó hít một hơi thở sâu.

- Vậy thì tao cho là chúng ta nên đi thôi.

Và thế là hai đứa con trai cùng với con mèo lẽo đẽo phía sau bắt đầu kiên quyết bước nhanh, đi xuống sâu vào hệ thống phức tạp của những đường hầm ở Âm-phủ dẫn đến Thành phố Vĩnh-viễn - và sau đó, Will hi vọng, trở lại Trần-gian.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx