sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Anh Tan Rồi Đó - Phần 13

Gấp quyển sách vừa học lại và đặt xuống bàn . Nó tự hỏi mình là đã đọc được bao nhiêu chữ ! Nhớ được bao nhiêu từ ! Hay là trong đầu chỉ nhớ đến 1 người nào đó .... Dựa nửa người vào gốc cây bằng lăng nó ngước lên nhìn bầu trời xanh , hai tay cầm lấy ly ca cao nóng. Thực sự là bây giờ nó không biết mình lên phải làm thế nào . Nước mắt lại chảy ra khuôn mặt xinh đẹp . - Không phải là có chuyện gì dã xảy ra vs cậu chứ ?_ Gia Huy tiến đến ngồi bên cạnh nó . Từ tối hôm qua anh đã rất lo cho nó nhưng lại sợ không dám gọi điện vậy nên sáng mới gọi hỏi thăm. - Không !_ Nó quay mặt đi lau những giọt nước mắt đang đọng trên mặt - Cậu khóc ?_ Gia Huy vẫn tiếp tục hỏi - Bụi bay vào mắt mình ấy mà ! - Sao trên cổ cậu lại có những vết thâm tím vậy ! _ Gia Huy bắt đầu vinasoi . Trong lòng không khỏi lo lắng cho nó . Thực sự tối qua đã xảy ra chuyện gì ? - Nhà tớ có việc nên tớ sẽ nghỉ học 1 tuần ! _ Nó lấy tay kéo cao chiếc cổ áo lên , ánh mắt mông lung nhìn về phía trước Biết mình hỏi hơi nhiều nên Gia Huy chỉ nhẹ nhàng gật đầu rồi cùng ngồi mắt trời xanh vs nó.Tại nhà của nó : Hôm qua Thiên Kì phải bay sang mĩ đến 1 tuần sau mới trở về . Thấy thế nó liền tá túc tại nhà của mình. Nhìn thấy con bạn thây mặt mày phờ phạc , hai mắt đo đỏ mà Loan đau hết cả lòng . Nhìn đống hành lý ở góc tường nhỏ đoán là nó đang gặp khó khăn vs tình cảm ngay! Chắc 2 hài họ lại cãi nhau rồi ! Hai con nhỏ cùng nằm trên giường , cả giường bày la liệt đồ ăn vặt .... - Mày bảo bây giờ tao phải làm sao ? _ Nó bỏ 1 cái kẹo dẻo vào mồn - Theo tao thì mày lên đi giải thích cho hắn ! _ Loan cũng không kém phần cổ bỏ miếng sà lách vào miệng nhai nhóp nhép - Nhưng rõ ràng là hắn sai cơ mà ! _ Nó ngước mắt nhìn nhỏ bản mong chờ lời khuyên có ích - Cả hai đứa mày đều sai ! mày cũng phải cho mình cơ hội chứ , chả lẽ cứ để mọi việc như thế này - Ưhm _ Nó lơ đãng gật đầu - Nói thì phải làm luôn ! Hôm nay tao nghe nói buổi tối Quân sẽ đến quán bar Love đấy ! Hai đứa mình mau đi thôi ! _ Chưa đợi sự đồng ý của nó Loan đã kéo nó vào phòng tắm thay đồ ****Quán Bar LOVE: - Nhỡ anh ấy không tin thì sao ! _ Nó run run liếc nhìn vào những ánh đèn màu sắc trong quán bar - Hắn hại mày như thế mà không tin thì tao sẽ biến hắn thành thái giám ! _ Loan cổ vũ tinh thần cho nó , nhường như cô nhất sung sức vì sự nghiệp tình bạn của con bạn thân ~ nó thật sự bó tay vs nhỏ bạn ~ Tiếng nhạc sàn xập xình cùng những điệu múa mê người của các cô nàng xinh xắn đã tạo lên bầu không khí thật sống động. Có mấy lần nó cùng Quân đã đến đây nhưng khi đến nhường như chỉ có 2 người bọn họ chứ không sôi động như thế này ( t/g: Lúc đi vs chị thì anh ấy bao cả quán chứ còn gì ) Hỏi anh bồi bàn đã biết mặt nó biết Quân đang ở phòng víp 1 . Được sự động viên của nhỏ bạn nó hùng hổ tiến về phía trước ! Cánh của phòng được mở ra ! Đập vào mắt nó là 1 cảnh kích tình nóng bỏng , người con trai quần áo xộc xệch nhăn nheo đang ra sức hôn 1 cô gái , bàn tay của anh đã trút gần hết bộ quần áo của cô ta những thứ không cần lộ đã được phơi bày ra hết. đã thế trong phòng cũng có rất nhiều người . Mà người con trai đó lại chính là Quân _ Người con trai mà nó yêu . Nước mắt làm mờ đi cảnh vật trước mặt , hai chân nó mềm hết cả ra dường như bị rút hết sức lực . Cả người nó hiện giờ đang dựa vào người của Loan Vì những vị khách không mời mà đến thế lên tất cả mọi người đều nhìn về phía chúng nó bao gồm cả anh.Bạn đang đọc truyện tại topkute.netSợ quá ! đau nhói trong tim ! Nó chạy nhanh ra ngoài .... - Chi mày đứng lại cho tao ! _ Loan Tức giận hét lên khi thấy bóng nó khuất dần sau hành lang . Những cảnh tượng vừa rồi nhỏ cũng đã thấy hết . Đau lòng thay con bạn , nhỏ cầm cốc nước lọc trên bàn hất vào cả mặt Quân trước cái nhìn ngạc nhiên đến tột độ của mọi người và..... " Chát " Tặng miễn phí cho Quân 1 cái tát - Anh đừng có làm quá đáng nha ! Sao không nghe nó giải thích . Đó chỉ là 1 vở kịch thôi ! Anh nghe cho kĩ đây tất cả chỉ là 1 vở kịch để lừa mắt bố Gia Huy . Thật uổng công cho mọi người gọi anh là thiên tài ! Bây giờ thì tôi cảnh cáo anh cấm đến gần bên nó nghe chưa !..... Loan hét lên , cả khuôn mặt đỏ rực vì tức giận - Sao cô dám tát anh Quân ! _ Giọng nói cỏ cô nàng õng ẹo bên cạnh truyền đến, cô dựa cả người vào Quân bộ quần áo đã được chỉnh lại Nhưng khi cô ta vừa dựa vào thì đã bị nhỏ đẩy ra . Và ngay sau đó Quân đã biến mất khỏi căn phòng - Cô...cô...dám đẩy tôi sao ?_ Nhỏ đó chỉ tay vào mặt nhỏ giọng chanh chua vang lên - Mát mẻ quá nhỉ ! Có cần tôi cởi hộ nốt bộ quần áo trên người cô không ! _ Loan ngời trên ghế sô pha đắc xỉa sói . Có lẽ là Quân đã nhận ra là mình đã sai ! - Cô ...cô.._ Nhỏ đó giơ tay lên định tát vào khuôn mặt xinh đẹp của nhỏ ! - Định tát tôi sao ! đợi kiếp sau đi ! _ Nhỏ nắm chặt tay của cô ả , do có học võ lên cái nắm tay đó cũng rất mạnh - Á.. anh Nhật Long mau cứu em vs ! _ Cô ả hướng phía người thanh niên trong góc sô pha cầu xin - Anh dám xen vào ?_ Nhỏ nhướng mày lên thách thức , hất mạnh cô ả xuống đất rồi khoan thai chuẩn bị đi ra bên ngoài Nhưng bàn tay đã bị kéo lại ! - Anh làm cái quái gì vậy ! Mau thả tay ra ! _ Nhỏ hằm hè đe dọa , đôi mắt màu cà phê nhìn trực diện vào người thanh niên trước mặt . - Cho anh số điện thoại ! _ Nhật long mỉm cười nói - Mơ đi ! _ Nhỏ hất mạnh tay anh ra nhưng mà không được - Chỉ cần em cho anh số thì anh sẽ bỏ tay ra ngay _ Nhật long vẫn nắm chặt lấy tay nhỏ và không có ý định buông ra - Tôi nhắc lại vs anh là tôi là bạn gái của Thiên Kì _ Ông chủ của anh _ Nhỏ bỗng nhớ đến Thiên KìBỗng cổ tay được thả lỏng . Không ngờ nhắc đến tên này cũng có lợi thật ! Nhỏ đắc ý nở nụ cười dễ thương vs Nhật Long rồi quay người đi ra ngoài.... Thình thịnh...thình..thịnh..... Tim Nhật Long bỗng đạp nhanh lên 1 nhịp Rút điện thoại ra anh gọi cho Kiều Giang ......................... - Kế hoạch bắt đầu ! giúp tôi tiếp cận lấy cô ấy ! ......Nó nằm bò trên giường , mái tóc rối tung, hai mắt sưng lên vì khóc nhiều. Buổi tối hôm đó nó đã đi ngủ trong nước mắt .... Thật sự là hết rồi sao? - Mày dậy ngay cho tao ! _ Loan hét vào mặt nó - Tao không còn sức mà lết xuống giường nữa đâu ! _ Nó vùi đầu vào chăn - Đi ! mày không thể để chuyện tình cảm đi ngày càng xa như vậy ! _ Loan lôi xềnh xệch nó dậy . - Nhưng mày cũng nhìn thấy rồi đấy. Anh ấy hết yêu tao rồi . Tao đi tìm anh ấy để làm gì Chứ ! _ Mắt nó lại đỏ lên. - Tao đâu có bảo mày đi tìm hắn ! - Vậy thì đi đâu chứ ! - Tìm zai đẹp ! ~ nó ~ Nhỏ Loan đắc ý nhìn con bạn trong giương. Thật là tay nghề của nhỏ ngày càng cao mà. - Ê , tao thấy thế này không ổn chút nào ! _ Nó kéo kéo chiếc váy xuống - Không ổn cái đầu mày ấy ! Mau đi thôi _ Loan hét lên xung sướng - Hình như hôm nay Thiên Kì về thì phải ! _ Nó bỗng nhớ đến thằng em ác ma - Hảaa_ Loan há hốc mồm rồi chạy nhanh ra góc tường xem lịch -Thế mình có đi nữa không ? _ Nó nhìn khuôn mặt tái nhợt của con bạn mà nhịn cười không nổi . Không biết cái thằng Thiên Kì ác ma ấy đã dọa nhỏ cái gì nữa - Đi....đi....phải đi chứ _ Giọng Loan hơi bất thường nhưng nhỏ vẫn nắm lấy bàn tay nó kéo ra ngoài Nắng sớm trải dài khắp con đường nhỏ , không khí của buổi sớm thật tốt . Đã hai ngày rồi nó không ló mặt ra ngoài , hít 1 hơi thật sâu nó lấy lại tinh thần và hét to lên vs nhỏ bạn ... - Chúng ta cùng đi tìm bạch mã hoàng tử thôi ! * Tại 1 góc khuất có 1 chiếc xe benz đang đỗ bên trong xe là 1 người thanh niên . Anh đã đứng suốt hai ngay trước cửa nhà nó ... - Alo_ Một giọng nói lành lạnh truyền đến - Khoảng mấy giờ thì em có mặt ở nhà _ Quân nhìn về nơi có bóng dáng của 2 cô nàngBạn đang đọc truyện tại topkute.net- Con mèo của em đang đi tìm bạn zai thì phải ! _ Quân khẽ cười , ai bảo nhỏ Loan tặng anh 1 cái tát làm chi lại còn rủ dê vợ anh đi tìm ' bạch mã hoàng tử ' Tút ! tút ! tút! tiếng dập máy thô bạo vang lên * Tại sân bay: - Chết tiệt ! Con nhỏ đó dám không nghe máy ! _ Thiên Kì đáp mạnh cái máy điện thoại xịn xuống đất , cả người anh hừng hực bùng lên 1 ngọn lửa không tên . *Quay lại buổi họp mặt mà nó cùng nhỏ đã đến: - Xin lỗi các bạn có thể đợi thêm 1 chút không ! Tại bên tôi còn 1 người chưa đến _ Một anh chàng bốn mắt nói ' Tên đó đến muộn những nửa tiếng đó ! hay mình về đi ' Nó ghé tai vào nhỏ bạn thì thầm ' Ưhm ! cứ đợi thêm 10 phút nữa đi !' Tuy bực mình như Loan vẫn không thể hiện ra bên ngoài. " Cạch" Cánh cửa của quán được mở ra cả hội đều đưa mắt ra nhìn , một anh chàng vs dáng người quen thuộc bước vào nhưng lại không nhìn thấy mặt (t/g: Bởi vì anh ấy đội mũ lưỡi chai , kéo xuống liền che hết mặt luôn ) Anh kéo ghế ngồi vào chỗ trống đối diện vs nó. ' Mày có cảm thấy tên này quen quen không?' nó lại thì thầm vào tai Loan Loan đăm chiêu suy nghĩ . Thú thật là tên này rất quen mắt - Các bạn đã đến đủ rồi thì bây giờ chúng ta chọn cặp xong rồi giới thiệu sao nhớ! _ Cô nàng chủ trì buổi gặp mặt dịu dàng nói Sau 1 lúc , có những hai bông hoa hồng chĩa vào nó . Một là của anh chàng có nàng da ngăm đen, còn lại là anh chàng 4 mắt lúc nãy ' May đào hoa dữ nha!' Bây giờ thì đến Loan ghé vào tai nó thì thầm - Oa. bạn nữ này may mắn thật ! Thế thì quyền quyết định phải dựa vào bạn rồi !_ Cô bạn chủ trì ghen tị nóiChọn ai bây giờ ? nó cầm bông hoa hồng trên tay , thực sự là nó chỉ thích Quân thôi ! Nhắn mắt nó lia bông hoa 1 vòng rồi dừng lại 1 chỗ nào đó trong không gian. - A ! bạn ấy không chọn ai trong hai câu cả ! _ Một cô bạn nào đó hét lên Mình chọn ai vậy ? Mở mắt xem mau thôi ! là....là...anh chàng đội mũ lưỡi chai , nó còn thấy anh ta nhếch miệng lên cười thích thú nữa chứ . Nụ cười rất rất quen . Không phải là...là.... - mình là Hoàng - Đạt - Tuấn - Thành - Còn tôi là ....._ Anh chàng đội mũ lưỡi chai đưa tay lên kéo chiếc mũ xuống - QUÂN _ Không để anh nói thì nhỏ Loan đã bật dậy khỏi chiếc ghế và hét lên Dám con gái hoa mắt lên nhìn mĩ nam trước mặt chỉ thiếu là còn chưa chảy nước dãi ra nữa. Còn nó thì bất động ngay tai chỗ khi nhìn thấy anh. - Đi theo anh _ Quân bước đến chỗ nó nhẹ nhàng nói , trông anh bây giờ không khác gì 1 thiên thần vậy Nó vẫn thẫn thờ , cả bộ não như ngừng trệ , mặc cho anh kéo ra ngoài . Có bao giờ anh đến những nơi như thế này đâu! Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngơ ra , anh đưa tay véo nhẹ lấy má cô. - Á - Đồ ngốc ! Anh yêu em_ Quan ôm chặt nó trong lòng. Trong mấy ngày qua không được nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của nó mà anh dường như cảm giác mình đã như chết đi. - Xin lỗi ! tôi không còn thích anh nữa _ Nó đẩy mạnh anh ra , rồi quay mặt sang hướng khác. Cả người quân dường như bất động ngay tại chỗ , tim anh nhói đau 1 cách lạ thường . - Nếu có một sáng sớm em giật mình thức dậy, thổn thức đặt bàn tay lên trái tim và biết mình không còn thích anh nữa… Mọi thứ sẽ ra sao hả anh? Quân vẫn im lặng , tim anh lại đau thêm 1 lần nữa Giọng nó vẫn đều đều, nước mắt theo đó mà chảy dài xuống trên khuôn mặt xinh đẹp. - Nếu một ngày bỗng nhiên em chẳng còn thích anh… liệu anh có nhớ em thật nhiều khi em không ở gần anh? Anh sẽ nhận ra em đã từng thích anh rất nhiều, và bản thân mình cũng đã từng yêu em rất chân thành chứ? Quân vận im lặng, tim anh cứ thế mà nhói đau lên .- Anh không chịu nghe lời giải thích của em ! _ Lần này thì nó quay mặt về phía anh Anh lung túng không biết nên làm gì , chỉ ôm chặt lấy nó để nó không còn nói là nó đã không còn thích anh nữa - Em đã không còn thích anh nữa rồi đấy… - Không , anh yêu em _ Quân vùi mặt vào hõm cổ nó , vòng tay anh chiết chặt lấy nó hơn. - Quân... - Gì - Ngày em không thích anh , chính là ngày trái tim em đã gắn chặt lấy trái tim anh rồi ! _ Nó vùi sâu đầu mình vào lồng ngực ấm áp của Quân . Thực sự là nó rất nhớ anh , rất nhớ con người vô tình tàn nhẫn này - Em...em..._ Quân ngỡ ngàng trong vui sướng ' Rào ...rao...rào....' Tiếng vỗ tay vang lên đánh thức lấy tâm hồn nhỏ bé của nó - OA , tình yêu của họ thật đẹp! _ Một cô nàng đứng ben nói to lên - Giận nhau mà đáng yêu quá ..... - Anh chàng đó thật đẹp trai .... - Cô bé đó tỏ tình dễ thương quá ! Rồi còn có bao nhiêu lời khen khác nữa ! Đã thế họ còn lấy máy ảnh ra quay nữa chứ! - Em thật đáng yêu ! _ Quân ghé sát vào tai nó nói nhỏ , anh biết là bây giờ mặt nó đã đỏ không khác gì quả gấc chín rồi - Em muốn về nhà ! _ Nó thì thào nói . Mất mặt quá đi thôi . Nó lại càng chôn chặt mình trong lòng Quân hơn. Quân cười nhẹ rồi bế nó lên bước đi về phía trước * Ta quay về vs nhỏ Loan thôi Sau khi nó đi , nhỏ cũng không còn hứng thú gì nữa, rời khỏi buổi họp mặt nhỏ đi vào 1 quán cà phê gần đó - Ai đây ta! _ Giọng nói chua lét của Kiều Giang vang lên Loan chả thèm để ý , nhỏ vẫn bình thản thưởng thức tách cà phê nóng của mình - Hix ...hix Sao...bạn lại cướp người yêu của mình chứ !_ Kiều Giang thút thít nói , nước mắt ở đâu bỗng tuôn ra như mưa trên khuôn mặt xinh đẹp kiêu kì đó . Tiếng khóc cảu cô ả đã thu hút hết mọi người ở trong quán - Cô....cô...lại giở trò gì vậy?_ Loan há hốc mồn ra nhìn Kiều Giang - Mình là bạn thân mà ! cậu đừng cướp anh ấy của mình ..! _ Kiều Giang quỳ xuống bên bàn , nắm lấy tay Loan mà lắc . Trông cô ả thật đáng thương - Tôi không đùa đâu_ Loan hất tay Kiều Giang ra . Con bé này lại bày ra trò gì để phá đám cô không biết- Sao cô ta lại làm thế vs bạn mình nhỉ _ Người 1 - Trông khuôn mặt thánh thiện thế kia ai ngờ ..._ Người 2 Rồi còn bao nhiêu lời nói không hay nữa dội vào tai nhỏ ..... Đúng là miệng lưỡi thế gian mà ! Lên Giản quyết như thế nào đây ! Chả lẽ bỏ đi ! Không làm như thế mất mặt lắm ! Huống hồ mình chả làm gì sai cả .... Bỗng 1 giọng nói dễ nghe vang lên .... - Vợ iu ! Anh tìm em mãi....- Cám ơn ! - Hả ! em có thể nói lại được không ! Dạo này tai tôi có chút vấn đề ! _ Nhật Long mỉm cười , tay cầm tách cà phê nhấm nháp - Không nghe thấy thì thôi ! Tạm biệt ! _ Loan hậm hực cầm túi xách đứng lên. - Khoan ! Tối nay em có thể đi dùng cơm cùng tôi không? _ Nhật Long nắm chặt lấy bàn tay nhỏ thon của nó . Kế hoạch chỉ mới bắt đầu thôi . - Tôi...tôi... - Nể tôi giúp em chuyện vừa rồi đi ! _ Nhật Long tìm mọi lý do thuyết phục. Vốn không muốn nợ lần người khác , nhất là món nợ tình cảm . Thế nên Loan đồng ý luôn. --------------- - Đến nhà tôi rồi ! Anh có thể về ! - Em có thể cho anh 1 cơ hội không !_ Nhật Long bỗng ôm chầm lấy nhỏ , giọng nói trầm ấm dễ nghe. - Tôi...không.... - Bây giờ em chưa trả lời cũng được! Tôi có thể đợi ! _ Nhật Long chân thành nhìn vào đôi mắt to long lanh của nhỏ .Rồi anh nhanh chóng rời đi . - Khoan đã ...._ Loan gọi với theo như mà không được , cô không thể .... Cộp....cộp....cộp ...Tiếng giày gõ đều lên mặt đất - Vào nhà ! _ Một giọng nói lạnh lùng , trầm thấp vang lên . - A _ Loan nhìn chằm chằm vào Thiên Kì , tim cô nhói lên . ' Không phải vì bị anh ta phát hiện chuyện vừa rồi chứ ' Thiên Kì không nói năng gì cả . Anh nhắm hai mắt dưỡng thần , đi giải quyết công việc trong mấy ngày đã thế lại còn tức tốc về nhà ! Thế mà mạ được nhìn cảnh không lên nhìn. - Anh ăn gì chưa! _ Thấy thái độ mệt mỏi của Thiên Kì , loan quan tâm lo lắng hỏi. " Rầm " Tiếng cửa đóng 1 cách thô bạo vang lên . " Anh ta bị làm sao vậy trời ! Thật không thể hiểu nổi " Trơ mắt ra nhìn cô chân thành rút ra 1 kinh nghiệm quý báu .Từng tia nắng sớm chiếu roi khắp nơi trên mặt đất , hòa vào đó là tiếng chim hót cùng tiếng lao đọng nhộn nhịp . Hít 1 hơi thật sâu, Loan chạy xuống phòng làm bữa sáng . " Cộc ...cộc...cộc...." Loan kiên nhẫn đứng trước cửa phòng của Thiên Kì mà gõ , Cô đã gõ được 5 phút rồi đó. ' Không phải anh ta chít ở trên giường đó chứ " " Cạch " " Hóa ra vẫn đang ngủ !" Loan tiến lại gần bên giường , khẽ nhìn anh . Khuôn mặt rất đẹp , mi cong hơn cả con gái , nàn da trắng bóc không tì vết , đôi môi vừa độ kết hợp vs màu sắc hài hòa. Đúng là mĩ nam mà ! Nhìn Thiên Kì 1 lúc lâu , cô bỗng cảm thấy anh có chút khác thường . Trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi , hơi thở nặng nề , khuôn mặt đang đỏ dần lên . Anh ta bị sốt rồi! Nắng chiều yếu ớt lại rọi vào căn phòng được thiết kế tinh xảo . Khẽ động đậy hàng mi cong Thiên Kì nhấc mi mắt lên . Tay anh hình như bị ai đó nắm chặt thì phải. Là cô! Do chăm sóc anh từ sáng đến mãi tận chiều tà nên cô rất mệt . Thế nào lại ngủ bén đi mất. Nhìn cô gái nhỏ đang nằm bên cạnh làm tâm tình anh cũng tốt lên rất nhiều . Cô rất đẹp , một vẻ đẹp trong sáng đáng yêu , nàn da trắng mịn , đôi mắt cười màu nâu hài hòa , đã thế lại còn có chiếc răng khểnh xinh xắn nữa chứ ! Anh nhất định sẽ không để 1 cô gái tốt như vậy chạy thoát ! Giường rất êm , xung quanh còn thoang thoảng mùi hơi thơm nhẹ . Nhỏ ngủ rất ngon, xoay người tìm tư thế thoải mái để ngủ tiếp thì bỗng có 1 giọng nói ấm áp đến lạ thường vang lên.... - Ngủ ngon nhỉ ! - Uhm . _ Nhỏ vẫn mơ màng đáp theo . - Có vẻ như em rất thích ngủ chung vs tôi thì phải ! ' Hả ! Ngủ Chung? Không phải .....' Nhỏ mở to đôi mắt mơ màng của mình ra ... - Anh ....anh....Sao anh lại nằm cạnh tôi hả ! _ Loan hét lên , 1 tay kéo chăn đắp kín cả người . - Chính anh mới phải hỏi em chuyện đó !_ Thiên Kì cười nghiêng mả khi nhìn thấy bộ mặt ngu ngơ của cô - Tại sao chứ! _ Loan lại hét lên ( t/g: Cổ họng của chị tốt thật ) -ĐÂY LÀ GIƯỜNG CỦA TÔI ! _ Thiên Kì chậm rãi nói ra từng tiếng - Sặc..._ Rảo mắt nhìn xung quanh , nhỏ mới biết mình bị hớ. - Hihi ...hịhi anh đã đỡ chưa ! _ Loan đánh lảng sang chuyện khác - Khụ...khụ...khụ ....Cũng chưa đỡ lắm ! Cô chạy xuống bếp rót hộ tôi ly nước lọc !_ Thiên Kì giả bộ " Rõ là đểu ! Sao chưa đỡ mà nói móc tôi kinh thế " Loan nhanh chân nhảy xuống giường , không quên ném cho anh ánh nhìn khinh thường . Đang chăm chú chuẩn bị bữa ăn tối , thì tiếng chuông cửa vang lên 1 cách đáng ghét . " Cạch " Trước mắt nhỏ là 1 cô nàng tóc vàng rất đẹp . nàn ra mềm mịn tưởng trường chỉ cần 1 cơn gió nhẹ cũng có thể làm nó xước ra . Đôi mắt 1 mí màu xanh hút hồn , khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn cùng đôi môi đỏ quyến rũ . Điều quan trọng là cô ta có 1 thân hình rất đẹp . Nhỏ thất thần ngắm người đẹp trước mắt .... - Cô là ai ?' Ngay cả giọng nói cũng dễ nghe đến vậy !' - Sao cô lại hỏi tôi, đáng lẽ câu này tôi mới chính là người hỏi chứ ! _ Loan lạnh lùng nói khi thấy thái độ khinh người của mĩ nữ trước mặt . - Anh Kì đâu ! _ Thủy Tiên ló khuôn mặt xinh đẹp nhìn vào bên trong. Bỗng mắt cô nàng sáng lên 1 cách lạ thường , đẩy mạnh nhỏ ra cô hùng hổ xong vào trong nhà.... - Anh Thiên Kì Thủy Tiên ôm chầm lấy cổ anh , đôi môi nhỏ nhắn khẽ hôn lên má trái của Thiên Kì . Đẩy cái vòi bạch tuộc đang cuốn lấy mình , thiên Kì nghiêm mặt nói ... - Sao em lại đến đây ! - Em đến ở vs anh mà ! - Về nước ngay ! - Không ! Bác bảo em ở đây vs anh 1 thời gian !_ Thủy Tiên đỏ mắt nói , cô phải thuyết phục được anh mới được - Thôi được rồi ! Nhưng cấm em làm phiền anh ! - Rõ ! _ Thủy Tiên ôm chặt lấy cánh tay rắn chắc của Thiên Kì mà mỉm cười xinh đẹp . - Còn đứng đó làm gì ! Mau vào dọn cơm đi , tôi đói lắm rồi _ Thiên Kì nhăn mặt nói vs nhỏ " Tôi là quản gia nhà anh ấy à !" - Phiền chị cầm hộ đống hành lý này vào trong hộ tôi! _ Thủy Tiên cười xinh đẹp nói , cả người cô đều bám chặt lấy Thiên Kì . .............. Ăn xong bữa tối , bả ba hiện giờ đang quầy bên chiếc bàn gỗ lim tinh xảo ..... - Chị có thể nhường phòng cho em không!_ Thủy Tiên Giương đôi mắt 1 mí đáng yêu , nũng nịu mà đòi hỏi - Chị ...chị.... - Em biết chị sẽ đồng ý mà ! _ Thủy Tiên lại mỉm cười xinh đẹp Ế cô đồng ý từ khi nào vậy ! Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn đang đi xâm chiếm căn phòng nhỏ xinh của mình mà Loan khóc không ra nước mắt - Thật không ngờ cô lại tột bụng vậy ! À mà tí nữa chuyển đồ của cô lên căn phòng trống bên trên đi nha ! - Anh...anh....- À mà quên không nhắc cô ! Ở căn phòng đó từng có 1 người đã tử tự vì tình đó ! Chúc cô may mắn _ Thiên Kì cười hả hê khi nhìn thấy khuôn mặt xanh lét của nhỏ - Khoan đã tôi......


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx