sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Anh Tan Rồi Đó - Phần 14

2 Phút sau: - Thế nào hết khát rồi chứ ! - Ừ - Vậy còn chiện đổi phòng .... - Sao lại mỏi vai vậy nhỉ ?_ Thiên Kì nhăn nhó mặt mày , hai tay đưa lên xoa bóp bả vai của mình ' Nhịn! Mình phải nhịn ! Vì đổi phòng nên mình nhất quyết phải nhịn ' - Để tôi ..._ Loan chạy đến bóp vai cho anh.... 15 phút sau: Hai tay nhỏ mỏi dã cả ra . - Thôi ! thấy cô ể oải như vậy tôi cũng không đành ! _ Thiên Kì nheo đôi mắt hổ phách tuyệt đẹp của mình lại, thích thú khi nhìn thấy bộ dạng chật vật của cô - Còn việc đổi phòng thì sao ! _ Tuy mệt nhưng nhỏ vẫn cố nịnh nọt - Chiện này thì cô quên đi ! Tôi rất sợ sợ....ma _ Thiên Kì kéo dài hai chữ cuối cùng rồi thản nhiên bước chân về phía phòng mình "Cạch " Tiếng cửa vừa đóng lại là lại có 1 tiếng động khác vang lên... " Rầm " Nguyên 1 đôi dép đã phi đến trước cửa phòng Thiên Kì . ----------Kéo chăn chùm lên đầu , nhỏ không dám ló mặt ra ngoài ..... " Kẹt....kẹt....." Tiếng quái gì vậy ! Cả người nhỏ cuộn tròn lại , cả người rúc sâu vào trong chăn. " Vù...vù....." " Cộp .....Cộp ...." Không ổn ! Phải rời khỏi căn phòng này thôi ! Nhỏ bật dậy chạy nhanh xuống phía dưới phòng khách " cạch..cạch ..." Sao ở dưới này cũng nghe thấy cái tiếng kinh dị đó nhỉ ? Cầm cây chổi lau nhà trong tay , nhỏ nhẹ nhàng tiến đến chỗ phát ra tiếng động... - Chết này ! - Cô làm cái quái gì vậy ! _ Thiên Kì để chiếc lắp tốp sang bên cạnh , một tay đỡ lấy cây chổi lau nhà - Là anh ! Thế mà tôi cứ tưởng .... - Tưởng cái đầu cô ấy ! Chút nữa là tôi xong đời rồi ! _ Thiên Kì thở dài , cũng may mà anh phản ứng nhanh chứ không thì.... - Mà anh đang làm gì vậy ? _ Ngồi bên cạnh Thiên Kì nhỏ khẽ nghiêng đầu nhìn màn hình lắp tốp - Đương nhiên làm những thứ cô không thể làm được rồi ! _ Anh đặt chiếc lắp tốp trên bàn và bắt đầu gõ .... Tiếng gõ bàn phím đều đặn vang lên , khiến nhỏ buồn ngủ rũ cả mắt - Sao cô không về phòng ngủ đi ! Đừng có nói là không có tôi thì cô không thể ngủ được nhé! _ Thiên Kì lại bắt đầu trêu chọc cô - Anh mơ à ! Chả qua là tôi chưa quên chỗ ngủ mới thôi .... - Đã sợ lại còn ra vẻ _ Thiên Kì phán ra 1 câu làm cho mặt nhỏ đỏ hết cả lên. - À ! Tôi rất thắc mắc về anh đó !_ Loan nhanh chóng chuyển chủ đề - Việc gì ?_ Thiên Kì vẫn nhìn chăm chú vào màn hình máy tính - Anh là xã hội đen hay là 1 ông chủ khó tính vậy? - Cả hai - Anh không nói phét đấy chứ ! - Không ! Mà cô mau đi ngủ đi !_ Kì đóng máy lại , rồi về phòng mình . Bỏ mặc nhỏ ngồi tại đó . 30 phút sau :" Cạch " Cánh cửa phòng Thiên Kì được mở ra 1 cách rất nhẹ nhàng Một bóng đen đang tơi gần chiếc ghế sô pha trong phòng ... Nhìn người con trai đang say giấc nồng trên giường, nhỏ thì thào nói .... - Tôi chỉ mượn tạm chiếc sô pha này thôi ! Thật ra tôi cũng đang định ngủ bên ngoài phòng khách nhưng chiếc ghế sô pha đó lại cứng quá đã thế ở đó không có điều hòa . Vậy nên tôi mới đên phòng anh nha ! - À mà coi như là tôi đã xin phép anh rồi nha ! _ Loan khẽ lấy ngón tay mình ngoắc vào tay anh làm dấu - Á .... - Ngủ !_ Thiên Kì ôm nhỏ chặt trong lòng - Anh chưa ngủ sao ! - Im Lặng ..... Nhỏ ngọ guậy trong vòng tay ấm áp của anh . Thực sự là không cần ôm nó chặt như vậy đâu? Người nhìn người con trai nằm cạnh mình mà tim nhỏ như muốn nhảy ra vậy " Sao lại có người đẹp như vậy chứ ! " ============= Tiếng chim hót líu lo bên ngoài , những tia nắng nghịch ngơm không ngừng chiếu rọi vào phòng . Vươn vai 1 cái ! Nhỏ thấy tinh thần thật sảng khoái liếc mắt nhìn người nằm bên cạnh mà tim lại bắt đầu đập nhanh..... - Không được ! Phải ra khỏi đây thôi , nếu không thì mình vỡ tim mất " Cạch" Một nụ cười bỗng xuất hiện trên khuôn mặt hoàn mĩ của Thiên Kì . - Chị nấu đồ ăn nhanh lên 1 chút có được không ! _ Thủy Tiên Cau mày nói , Nếu cô mà là người giúp việc thì nhỏ đã đuổi đi lâu rồi - Rất tiếc chị không có nghĩa vụ phải nghe lời em ! _ Loan hếch chiếc mũi nhỏ xinh lên mà phản bác - Chị...chị..... - Hôn nay trời đẹp thật ! Mình phải làm thật chậm để cảm nhận mới được_ Loan kéo dài giọng ra trêu chọc " Định hành hạ mình sao ! Mơ đi cưng "Bạn đang đọc truyện tại topkute.net- Chị cứ đắc ý đi ! Rồi tôi sẽ cho chị biết ....._ Thủy tiên hằm hè đe dọa , khuôn mặt xinh đẹp đang đỏ lên vì tức ... - hô hô em lộ nguyên hình rồi à ! Chị thật không ngờ đó !_ Loan tiến đến gần chọc chọc vào cái trán bướng bỉnh của Thủy Tiên Bỗng ..... - Á ! _ Thủy Tiên bỗng ôm mặt kêu lên thảm thiết - Em sao vậy ! _ Thiên Kì từ đâu đó chạy đến chỗ họ - Em đau mắt quá ! _ Thủy Tiên nức nở , 1 tay che mắt bên phải , giọng nói đáng thương đến run người - Em làm gì mà ra thành thế này ! _ Thiên Kì lo lắng hỏi thăm . Chả là Thủy Tiên là cô em hàng xóm mà bố mẹ anh rất quý , năm 10 tuổi mắt cô có vấn đề . Mãi đến năm 16 tuổi mới có thể phục hồi được .....The lên anh rất lo cho đưa bé này - Hức ...hức ...không phải em ...tại chị ..chị chị ấy ..._ Thủy Tiên Ngập ngừng nói - Cô làm gì nó vậy ?_ Thiên Kì khẽ gắt lên . Đôi mắt là rất quý giá vs mỗi người . Anh tin là cô biết điều này! Loan vẫn đứng hình từ nãy tới giờ .... - Tôi chả làm gì cả ! _ Cô nhún vai nói thật sự là cô không sai , chẳng wa là do con bé đó nó cố tình giở trò thôi - Không ...phải tại...chị ấy ...đâu ...là do em không cẩn thận thôi !_ Thủy tiên cô gắng tỏ ra đáng thương trước mặt anh. - Đúng đấy ! Đấy là do nó bày ra mà ! _ Loan hồ hởi tiếp lời - Ngậm ! Chỉ cần 1 câu của Thiên Kì mà đã làm chi không khí trở lên tĩnh hẳn . Anh không nói gì nữa , nhẹ nhàng bế Thủy Tiên về phía trước ...... Anh ta đang mắng mình sao ? Nhỏ bỗng ngây người tại chỗ .... Đúng là anh ta đang bảo mình ngậm miệng lại ! Nở 1 nụ cười nhạt , nhỏ cười cho sự trớ trêu của mình . Không sao ! Đây cũng không phải là lần đầu tiên nhỏ bị hiểu lầm .... Reng ....reng ...reng .... - Alo - LÀ tôi Nhật long đây . - Đã biết _ Loan ể oải đáp lại . - Tôi muốn gặp em...............

- Tôi cứ tưởng là em không đến cơ! _ Nhật Long mỉm cười hạnh phúc , lúc nghe điện thoại anh còn tưởng mình nghe nhầm - Tôi luôn là người giữ chữ tín mà ! _ Loan vỗ ngực , hếch cái mủi nhỏ xinh lên mà nói . Hôm nay trông anh ta không cứng nhắc như mọi hôm, chiếc áo phong trắng ngắn tay cùng cái quần bò rộng kết hợp vs nhau trông thật tuyệt ! - Tôi đẹp đến vậy sao ! _ Nhật Long hua hua tay trước mặt nhỏ . Trong lòng rất vui vì thấy khuôn mặt thẫn thờ đến mất hồn khi cô nhìn anh - Mơ tưởng ! _ Nhỏ quay nhanh mặt đi , che giấu sự ngại ngùng . Thật mất mặt khi bị anh ta bắt gặp mà ! - Em đang đỏ mặt ! - Anh có tin là tôi đi về bây giờ không ! - Hihi anh đùa thua . Mình đi dạo phố nhớ Khoảng 1 tiếng sau thì nhỏ và Nhật Long cũng đã thấm mệt . Cả hai người đều ngồi dựa và gốc cây to ven đường - Anh muốn ăn chúng sao ?_ Loan khẽ nhìn về tiệm bánh kem đối diện. Cô để ý từ lúc đến đây thì anh ta nhìn tiệm bánh không rời mắt - Không hẳn .Có lẽ chỉ là do thói quen thôi hồi bé Mỗi khi đến ngày sinh của mình là tôi thường hay đứng chiếc quán để ngắm bánh ! _ Nhật Long nói, đã 3 năm rồi . Đứa em gái ruột của anh đã không ăn sinh nhật cùng anh , cô bé không vây lấy anh mà hát hò nữa . Bàn tay khẽ nắm chặt lại , các khớp tay nhanh chóng trắng lại .... - Tôi khát nước quá ! Anh chạy lên phía trước mua dùng tôi chai nước đi. - Ok . Đợi bóng anh đi xa dần , cô nhanh chóng chạy đến tiệm bánh kem trước mặt ..... - Uống đi ! - Cám ơn! - Nhật Long ! - Hả ! _ Ah khẽ giật mình khi nghe thấy cô gọi - Cho anh Nhỏ chìa chiếc bánh kem hình con gấu ra trước mặt . - Em...em.... - Tôi đoán hôm nay là sinh nhật anh ! _ Loan cười nhẹ , chiếc răng khểnh xinh xắn theo đó là lộ ra . Trông cô thật đẹp ! - Em...em....Bạn đang đọc truyện tại topkute.net- Đừng có ấp úng như vậy ! Lúc về nhà , anh mà không ăn hết chúng thì tôi sẽ cho anh biết thế nào là nắm đấm của Phan Loan _ Nhỏ hua hua nắm đấm dọa anh. - Không cần .Anh ...anh bây giờ sẽ ăn luôn Đưa từng miếng bánh lên miệng , Nhật Long cảm động đến rơi nước mắt . chỉ một chốc sau anh đã chén xong chúng . - Đi theo anh ! Phòng bệnh rộng rãi . Trong không khí có hòa lẫn mùi thuốc khử trùng . Trước mắt nhỏ là 1 cô gái đang nằm bất động . dường như cô muốn tách mình ra khỏi thế giới này - Đó là em gái anh ! - Cô ấy bị bệnh gì vậy ?_ Loan khẽ vuốt mái tóc của cô gái trên giường . Hình như cô ấy đã nằm rất lâu rồi . Giống như mẹ cô vậy ? - 3 năm trước nó đã đi tỏ tình vs 1 người . Nhưng mà thất bại không chịu được , nó liền mất hết ý thức và chẳng may bị xe đâm . Đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại _ anh chua sót nói - Thế sao bây giờ cô ấy vẫn chưa tỉnh ! _ Nhỏ nhìn khắp thân hình cô bé , không bị thương chỗ nào cả . - Bác sĩ có nói là hình như nó không muốn tỉnh lại . - Vậy...vậy..... - Tôi đã đưa nó đi rất nhiều nơi để chưa nhưng mà không được - Mẹ tôi nói vs những người giống như em anh là phải trò chiện thật nhiều , tức khắc thì cô ấy sẽ tỉnh lại thôi !_ Loan khẽ an ủi anh - Bác sĩ cũng nói thế nhưng..... - Yên tâm ! Tôi sẽ giúp anh..._ Loan ngắt lời , ánh mắt hiện lên sự đồng cảm . - Cám ơn ! Hiện giờ muộn rồi , để tôi đưa em về ....... ........... - Đến nhà tôi rồi ! Anh mau về đi ! - Đợi đã !....._ Nhật Long khẽ cài lên tóc nhỏ 1 chiếc kẹp hình con cánh cam trông rất đẹp - Anh...anh.... - Đây là quà cảm ơn vì em đã đi cùng anh suốt ngày hôm nay ! _ Nhật Long chân thành nói - Nhưng...nhưng..... - Em đã có câu trả lời vs anh chưa ? - Trả Lời ? - Đúng ! Làm bạn gái anh nhé ! - Tôi ....tôi...tôi.....Nhỏ không muốn là anh buồn đúng ngày sinh nhật nên rất khó trả lời ...... - Vào nhà đi ! Không tôi cho cô đứng ngoài bây giờ ! Một giọng nói nhẹ vang lên đã cứu Loan 1 bàn thua trông thấy .... - Tôi vào ngay đây_ Nhỏ nói to Rồi nhanh chân chạy vào trong nhà..... ------------- - Cửa nhà tôi không phải chỗ hẹn hò ! _ Thiên Kì lạnh lùng nói - Biết rồi ! - Lại đây ! _ Thiên Kì khẽ vẫy nhỏ về phía mình . - Làm gì ! _ Thấy thiên kì có vẻ hơi bất bình thường lên nhỏ lo lắng hỏi - Tôi không phải là 1 người kiên nhẫn - biết rồi ! Tối đến là được chứ gì ! - Á - Tịch thu ! Từ giờ không cho phép cô cài bất cứ thứ gì lên đầu ! _ Thiên Kì đút cái kẹp tóc hình con cánh cam vào túi rồi đi vào phòng - Trả lại tôi đây! Anh có quyền gì chứ ! - Cô nên nhớ là mình đang phải chịu trách nhiệm đối vs tôi ! - Anh..anh.... - Đi nấu cơm đi ! Tôi đói rồi ! "Tên ác quỷ này ! tôi hận anh " Nhỏ lẩm bẩm trong miệng. **Tại nhà của Quân : Nó và Quân đang ngồi trên chiếc ghế dài , cả hai người đang chăm chú xem thứ gì đó - Anh chàng đó đẹp trai thật ! _ Nó cảm thán khi nhìn thấy thần tượng của mình " Tạch " - Mất điện rồi sao ! _ Nó dẫy nảy lên khi thấy ti vi tắt ngóm. - Ế nhưng sao quạt vẫy chạy ! - Quân anh đang phá em đó ! _ Nó nỗi giận đùng đùng , nhanh tay cướp lại cái điều khiển trên tay Quân - Sao ấn mãi không được vậy nè ! - Vì trong đó làm gì còn pin !_ Quân chậm rãi nói - Anh...anh..... - Cô à ! Anh ấy bắt nạt con ! _ Nó chạy đến ôm người phụ nữ trung tuổi vừa mới bước vào ( t/g: Mẹ Quân đang sóng cùng hội nó) - Quân ! Sao con cứ trêu vợ thế ! _ Bà mỉm cười đôn hậu - Con không phải là vợ của anh ấy ! _ Nó liền đỏ mặt - Thôi ! mẹ đi nấu cơm đây ! Hai đứa tự giải quyết đi! - Khoan đã ! Cháu chưa nói xong mà ! _ Nó gọi vs theo nhưng không được - Lại đây !- Hihi Mai có bài kiểm tra , em lên hok đây!_ Nó nhanh chân chạy về phía cầu thanh như đã bị Quân bắt lại - Anh ...anh muốn làm gì ! _ Nó nhìn thấy ánh mắt như muốn ăn thịt người của anh lên giọng nói liền run run Quân kìm nén cơn giận . Anh rất không vui vì câu nói vừa rồi của cô - Anh muốn ăn thịt người ! _ Quân cười nham nhở , rồi cắn vào ngón tay nó - Hihi hihi thịt của em không ngon đâu ! Hay để em xuống bếp bảo cô gầm thịt cho anh ăn nha ! _ Nó rút tay ra . nếu không ngón tay sẽ bị anh ăn thật mất - Vừa em nói gì ! - Em đâu có nói gì ! _ Nó giả nai - Em là vợ anh ! - Ế anh lại nhầm rồi ! mình còn chưa làm đám cưới , còn chưa có nhẫn , huống hồ anh chưa quỳ xuống cầu hôn em..... - Đi - Khoan đã ..... Không để nó nói hết câu , Quân đã kéo nó lên xe * Tại 1 tiệm trang sức lớn : - Anh chị muốn mua gì ạ ! _ Cô bán hàng ánh mắt mơ màng , thỉnh thoảng lại liếc nhìn mĩ nam - Lấy cho tôi cái này ! Chiếc nhẫn đỗi được thiết kế rất đẹp , bên trong được gắn 1 loại đá rất sáng . Hình ...hình...như là kim cương - Đưa tay của em đây! Quân nhanh chóng đeo chiếc nhẫn vào tay nó . - ANh...anh....anh là đang cầu hôn em sao ! _ Nó ấp úng , ánh mắt hiện lên tia hạnh phúc - Em nghĩ thế nào thì là thế đó ! _ Quân ném chiếc thẻ cho cô bán hàng Rồi nhanh chóng kéo nó rời đi . - Cô ấy thật may mắn ! _ Nhân viên 1 - Anh ấy thật đẹp trai !_ Nhân viên 2 - Ước gì mình được như cô ấy ! _ Nhân viên 3 ...................... "Hạnh phúc kinh ! Để rồi xem các người hạnh phúc được bao nhiêu lâu " * Tại bênh viện . Từ lúc hứa vs Nhật Long lên ngày nào nhỏ cũng đến trò chuyện vs cô bé . " Cạch" - Sao em lại ở đây!_ Nhật Long ngạc nhiên tột độ khi nhìn thấy nhỏ - Tôi là trò chuyện vs em anh ! - Em..em.... Loan không để ý đến thái độ của Nhật Long . Vì hiện giờ cô đang làm móng tay có em anh ta..... Ế! Ngón tay động đậy! - Anh ..anh mau lại đây xem tôi có phải là hoa mắt không ! _ Nhỏ lắp bắp nói khi nhìn thấy ngón tay em gái Long động đậy - Cử động rồi ! - Để tôi đi gọi bác sĩ ! _ Loan chạy nhanh ra ngoài .- Bác sĩ tình trạng em tôi hiện giờ thế nào ?_ Nhật Long không kìm nén được liền vui - Chúc mùng ! Em anh đã có giấu hiện phục hồi , mong mọi người hay cố gắng chăm sóc cô bé trong thời gian sắp tới Khi bác sĩ rời đi rồi , trông Nhật long vẫn thẫn người ..... - Anh không sao chứ ! _ nhỏ hua hua tay trước mặt Long Bỗng nhật Long ôm trầm lấy Loan - Em đúng là nữ thần may mắn của anh - Thôi ngay ! Dám ăn đậu hũ tôi sao ?_Loan đẩy Long ra , khẽ mỉm cười . Cô rất vui vì em anh đã tỉnh reng!reng!reng! - Alo -..... - Ưhm mình đến ngay . -...... Nhận được điện thoại của nhỏ chi nhỏ liền tạm biệt Long rồi đi. - Sao? anh ta tặng bà nhẫn hả ?_ Loan hét ầm liên khiến cho m.n trong quán đều liếc mắt nhìn về phía họ - Suỵt ! Nhỏ tiếng 1 chút ! _ Chi nhanh tay bịt miệng con bạn thân lại - Khai nhanh! - Ưhm! mày xem nó có đẹp không ?_ Nó chìa bàn tay ra trước - OA - Để chúc mừng , tao liền mời mày đi ăn lẩu - ok ! Mình đi luôn đi Trên đường hai cô gái nhỏ tíu tít vừa nói vừa cười Bỗng 1 đám áo đen chạy đến.... - Bắt con nhỏ này cho tao ! _ Một thằng chỉ vào nó - Cút ! _ Loan che trước mặt , quát to lên - Đại ca ! hay ta bắt luôn cả hai con nhỏ ! - Được ! Do đông nên Loan không thể nào đánh được . Hai cô bị chụp thuốc mê rồi đưa đến 1 địa điểm bí mật . ------------------------- Tại 1 gian phòng rộng: - Làm cho chúng tỉnh lại đi ! - DẠ " Rào " Nhỏ và nó đều bị nước lạnh làm cho tỉnh . - Sao...sao...lại là cô !_ Giọng nó run lên khi nhìn thấy .....Anh tan rồi đo - Sao...sao...lại là cô _ Nó rất đỗi ngạc nhiên vì người con gái đứng trước mặt mình .... Kim Anh Kim Anh cười khẩy , nhẹ nhàng kéo chiếc ghế gỗ rồi thong thả ngồi xuống. Mắt phượng hiện lên sự thích thú - Sao lại không phải là tôi? - Cô ...cô..... - Mày tưởng có sự bảo hộ của Quân và Thiên Kì thì sẽ không sao ư! Chính vì mày mà 1 gia tộc lớn như nhà tao chỉ trong 3 ngày bị sụp đổ . - Tôi ..tôi thực sự không biết !_ Nó ngước đôi mắt khó hiểu lên nhìn Kim Anh - Không biết thì tao sẽ nói . Chính nhờ sự ngu ngơ của mày mà tao đã bị anh Quân đá. Từ 1 gia đình được sống trong các khu cao ốc rộng lớn ,nhưng nay cha mẹ tao phải sống trong các khu ổ chuột bẩn thỉu. Chính vì vậy nên tao phải lấy 1 ông già- Đó là 1 ông già ! Đáng tuổi bố tao đấy ! Nhưng mà ông ta có tiền ..._ Kim Anh cười trào phúng , ánh mắt hiện lên sự thù hằn . - Tôi...tôi..tôi không biết cô lại sống như thế ! _ Nó nghẹn ngào nói , cả người run lên khi nhìn thấy ánh mắt đáng sợ của Kim Anh. - Chi , mày không phải thương hại cô ta . Chính cô ta đã khiến cho cuộc sống của mình trở lên tồi tệ như vậy !_ Phan Loan khẽ an ủi nói , cô biết nó đang tự trách mình " Chát " Má của Loan in rõ năm ngón tay . - Cô dám đánh tôi ! Có giỏi thì cởi trói cho tôi rồi ta sô lô ! - Quả đúng là bạn gái của Thiên Kì . Rất mạnh mẽ ... Nhưng các cô yên tâm trò hay còn chưa bắt đầu đâu _ Kim Anh cười to, khuôn mặt không khác gì 1 mụ phù thủy độc ác. Rồi 1 đám con gái ăn mặc hở hang không biết từ đâu tiến đến chỗ nó và nhỏ ....Trên tay họ có kầm 1 con dao nhỏ - Cô ...cô....định làm gì ?_ Nó run run , cố dích người về phía đằng sau - Cô thử nghĩ xem nếu khuôn mặt nhỏ xinh này có 1 vết sẹo dài ........thì sẽ thế nào nhỉ ?_ Kim Anh khẽ nâng khuôn mặt của nó lên - Ả điên này mày thôi bày trò đi ! _ Loan tức giận quát lên, nhưng trong lòng khẽ run rẩy . Thực ra cô rất yếu đuối - Yên tâm tý nưa mày cũng được hưởng thụ phần thường đặc biệt này !! Vừa dứt lời Kim anh đã cướp con dao trong tay mấy cô nàng đứng cạnh đó và ... " Roẹt " Máu đỏ chảy ra ...... Nó không khóc . Nhưng cảm thấy chất lỏng khẽ chảy dài trên cô mình . Cũng may là dường dao chỉ cứa qua chiếc cổ trắng mảnh của cô..... - Chi ...chi...may có sao không ?_ Loan chảy dài nước mắt , cô nấc lên khi thấy đứa bạn thân thiết bị hành hạ. - Không sao ....Tao không khóc thì thôi chứ mày khóc làm gì !_ Nó ngượng cười nói . - Chúng mày thôi ngay ! _ Kim Anh tức giận quát lên , rõ ràng là nhỏ đã tập đi tập lại cách rách mặt người khác nhưng sao lại như thế này .....Ném con dao xuống đất .Ả phất tay cho bọn đàn em tiến lên.... " Rào" Một bát nước được dội vào vết thương trên cổ ..... Sót kinh khủng ...... Cảm giác như bị nhiều vết dao cưa vào vậy Hóa ra đây là nước muối . Mắt nó mờ đi . Thực sự là rất sót , nó không chịu được đau.... - Ả điên này ......_ Loan hét lên , cả khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận .... - Làm cho nó im cho tao _ Kim Anh ra lệnh " Bộp" Một cây gậy giáng mạnh vào sau lưng nhỏ . Ngay sau đó nhỏ liền mất đi ý thức .... Cũng không lâu sau nó cũng gục xuống bên cạnh đứa bạn thân -Đi ! Tý chúng ta sẽ tiếp tục !....... Nhiều tiếng giầy rời xa ......- Alo ..._ Kiều Giang ể oải nhấc điện thoại . Cả người cô đang bị đau nhức do dùng quá nhiều chất kích thích , cả người mảnh khảnh dựa vào quầy bar..... - Chị đây..._ Giọng nói dịu nhẹ của Kim Anh vang lên.. - Chị , em nhớ chị quá ! - ......... - Sao chị đã bắt được hai con nhỏ đó rồi à ! -......... - Được em sẽ đến , mà chị phải để con nhỏ Phan Loan đó cho em xử lý đấy ! Cạch... tút ...tút....tút..... Kiều Giang mỉm cười độc ác , nhanh tay cầm chiếc ví da , xoay người rời đi.... - Cô đang bày trò gì ! _ Giọng nói lạnh lùng của nhật long vang lên . Vừa nãy khi đi ngang qua anh có nghe thấy tên của Loan- Tôi ...tôi ....làm gì có ! _ Kiều Giang giật thót cả người - Được rồi ! để xem cô có nói không ! _ Nhật long phất tay ,1 đám người khẽ tiến đến ..... - Anh ...anh....không được làm bừa đâu !_ Kiều giang tái mặt , giọng nói run run vang lên - Tôi sẽ không làm bừa ! Chỉ là đám đàn em tôi sẽ làm bừa thôi ....... - Được rồi ...tôi ...tôi...sẽ nói ...... Hóa ra là như vậy ! Sau khi nghe lời kể của Kiều Giang Nhật Long khẽ trau mày , anh ra lệnh cho người dưới nhốt ả vào phòng kín rồi rút điện thoại ra ...... Bên kia nhanh chóng có người bắt máy .... - Tôi Nhật Long đây ! . -...... -....... tút ! tút ! tút ! Nhật Long nặng nề gác diện thoại xuống , Có lẽ làm như vậy là đúng . Huống hồ em anh cũng đã tỉnh , nên từ bỏ kế hoạch trả thù thôi . ------------


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx