sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 18

Bọn tôi rời khỏi căn hầm, bỏ lại phía sau cái thế giới màu vàng kì quái của những bầy chó.

“Sao? Chúng ta thỏa thuận thế nào đây?” Erek hỏi. “Các bạn giao cho chúng tôi tinh thể Pemalite, được chớ? Sau đó chúng tôi sẽ sát cánh bên các bạn, và chúng ta sẽ cùng chiến đấu để đánh bại bọn Yeerk.”

“Nghe được đấy,” tôi nói liền.

“Trừ khi có ai đó phản đối…” Jake mở miệng.

Nhưng Cassie đã cắt ngang lời nó. “Erek, hãy để chúng tôi bàn bạc một chút. Đây là một quyết định rất hệ trọng.”

Tôi ngạc nhiên, nhưng chắc cũng chả ngạc nhiên bằng Jake.

Và rồi chúng tôi chợt nghe thấy một tiếng động phát ra từ ở ngay phía trên.

“HhhhrrrAAAWWWRRRR!”

“Má ơi” tôi nói. Tôi biết tỏng cái âm thanh này rồi. Cả đám bọn tôi đều biết nó là gì.

“Rachel,” Cassie thảng thốt kêu lên.

“Chúng ta đã ở dưới hầm quá lâu,” Jake nói. “Erek à, một người bạn của bọn tôi chắc là đã quyết định xông vào để giải cứu bọn tôi.”

Erek nhún vai. “Chắc không có vấn đề gì đâu.”

“Tại anh chưa biết nhỏ bạn của tụi tôi đó thôi,” tôi nói.

Tôi lao vội lên cầu thang. “Rachel! Ngưng đi!”

Cánh cửa ra vào đã bị bứt tung ra khỏi bản lề. Cái tràng kỉ bị hất văng vô tường. Và ở đó, ngay giữa căn phòng, cao đến mức cái đầu quyệt cả lên trần nhà, là một con gấu xám đang ở độ tuổi sung sức nhất…

“HhhhRRRAAAWWWRRR!” Rachel rống lên giận dữ và tuyệt vọng.

Tuyệt vọng bởi lẽ người Chee đóng vai ba của của Erek đang chế ngự Rachel một cách ngon lành. Đôi tay người ở dạng hình chiếu đang xiết quanh bờ vai đồ sộ của con gấu xám, làm cho Rachel không sao cục cựa được.

“Người Chee các anh khỏe thật đấy,” Ax nhận xét.

Đó là một tuyên bố hơi thừa.

“Mấy bồ ở đâu vậy?!” Rachel gắt lên. “Tui đợi mấy bồ lâu quá chừng luôn. Tui tưởng mấy bồ tiêu rồi chớ.”

“Ồ, bọn mình có cả một câu chuyện dài để kể với bồ đây.” Cassie nói.

Ngó thấy bọn tôi vẫn an toàn, Rachel đã dịu xuống. Người Chee kia từ từ thả Rachel ra và nhỏ bắt đầu hoàn hình.

Jake có vẻ bối rối. Nó xăng xái dựng lại chiếc trường kỉ. “Ơ… Erek, đây là Rachel, bạn của chúng tôi.”

Erek quay sang Rachel, nói, “Hi vọng là bạn không bị đau…”

“Các anh vật được cả con gấu thì phi bạo lực cái nỗi gì?” Tôi hỏi.

“‘Ba’ tôi biết cô ta không phải là gấu thật. Ổng chỉ giữ cổ lại thôi chứ đâu có tiêu diệt. Nếu Rachel đủ khỏe để vùng thoát ra, ‘ba’ tôi sẽ không có lựa chọn nào khác hơn là để mặc cho mình bị hủy diệt.”

Tôi bật cười. “Tôi đã hiểu vì sao anh muốn thay đổi điều đó rồi.”

Erek đáp lại, giọng buồn buồn. “Phải.”

Bọn tôi bắt đầu ra về. Tôi để mấy đứa bạn đi trước vài bước rồi kéo Erek lại gần.

“Này, Erek. Anh đã đến dự tang lễ của mẹ tôi…”

Erek nhìn đi chỗ khác và khẽ bặm môi. “Marco à… có chuyện này tôi phải nói với cậu.”

“Tôi biết chuyện gì rồi. Mẹ tôi chưa chết chứ gì? Trong đầu bả là một tên Mượn xác. Bả là Visser Một.”

Đến phiên Erek kinh ngạc. “Các cậu biết nhiều quá vậy?”

Tôi nhún vai. “Có phải đó là lí do anh đến dự tang lễ không vậy? Lúc đó anh đã biết chưa?”

Erek gật đầu. “Tôi biết rồi. Tôi đã có thể cứu cô ấy… nếu như…”

Chúng tôi nhìn thẳng vào mắt nhau. “Quá muộn rồi,” tôi nói. “Nhưng mấy con sên gớm guốc đó sẽ phải trả giá rất đắt đấy.”

Trên đường về nhà, bọn tôi kể cho Rachel và Tobias nghe về những diễn biến vừa qua. Câu chuyện dài đến độ về đến Dưỡng đường Thú hoang rồi mà vẫn chưa kể xong…

“Ax?” Jake hỏi. “Nãy giờ hổng nghe anh nói gì.”

Ax dĩ nhiên là đang ở dạng người, vì bọn tôi đang ở trong trang trại nhà Cassie.

“Các bạn cũng biết rồi đó, người Andalite chúng tôi cũng không muốn can thiệp vào cuộc sống của các loài khác. Với các bạn, tôi đã phá vỡ điều luật này. Còn đối với người Chee… Chee! Âm thanh này nghe vui nhỉ?” Ax mỉm cười bằng cái miệng người của mình, rồi nghiêm trang trở lại. “Người Chee là một loài khác. Họ còn cổ xưa hơn cả người Andalite nữa. Tôi cảm thấy… rất tệ… nếu phải giúp các loài khác trở nên hung bạo.”

Rachel xen vào, “Coi kìa, đâu có ai ưa gì bạo lực. Nhưng khi kẻ xấu tấn công chúng ta, khi chúng khơi ra bạo lực, chúng đâu để cho chúng ta có lựa chọn nào. Hoặc là chiến đấu, hoặc là phải chết thôi.”

“Chiến đấu hay là chết,” tôi lặp lại. “Thì cứ nhìn người Pemalite đi. Họ không chịu chiến đấu và vì thế mà họ đã bị tiêu diệt. Cả một loài đã bị bứng tận gốc. Nay thì những ‘đặc tính’ hay ‘tinh hoa’ gì đó của họ phải đem nhồi vô đám chó mà mấy con rô bốt của họ ra sức nuôi nấng và chiều chuộng. Tuyệt. Kết cục của họ hay thiệt đó nhe.”

“Luật rừng mà,” Rachel tiếp lời. “Hoặc xực hoặc bị xực thôi.”

“Có thể là vậy,” Tobias nói. “Nhưng giá không có cái luật rừng đó có phải hay hơn không?”

“Nói hay nhỉ?” tôi vặn lại. “Bồ là chim ăn thịt. Bồ cũng biết như vậy là thế nào rồi mà.”

“Phải. Mình biết, nhưng điều đó đâu có nghĩa là mình thích điều đó. Coi, người Pemalite bị quét sạch, có thể bởi vì họ không chịu chiến đấu… Nhưng người Chee đã sống hàng vạn năm. Mình biết họ là người máy chớ, nhưng họ cũng là một loài vậy. Họ đã tồn tại bấy nhiêu năm mà không hề giết chóc. Việc này không làm mấy bồ thấy ganh tị sao? Loài Homo Sapien chúng ta có thể đối mặt với toàn vũ trụ và tuyên bố một cách chính trực rằng, ‘Chúng tôi không hề giết chóc. Chúng tôi không buộc ai làm nô lệ. Chúng tôi không gây chiến với ai’ không?”

“Tui đâu có khơi ra cuộc chiến này. Loài người đâu có khơi ra cuộc chiến này. Tui hổng muốn chuyện này trở thành chuyện riêng tư, nhưng tui biết chút ít về cái công ty Matcom đó. Ba tui sắp tham gia vô vài dự án của họ. Và hôm rồi, Tom đã…” Tôi bắn một tia nhìn về phía Jake. “Anh trai của Jake bảo tôi đến với nhóm Chia Sẻ và mang cả ba tui đi theo. Nhóm Chia Sẻ đang nhắm vô ba tôi và giờ thì tui biết tại sao rồi. Vì vậy: nếu tụi mình lấy được cái tinh thể Pemalite đó, có thể ba tui sẽ chẳng còn việc gì để làm với cái công ty Matcom đó nữa và tui cũng chẳng còn phải lo ngay ngáy nữa…”

Không đứa nào nói gì.

Cassie bước ra phía cuối Nhà kho rồi trở lại với một cái lồng nhỏ, trong có một con vật hổng lớn hơn con chuột nhít và có cặp cánh da gập ra sau.

Nhỏ nhấc cái lồng lên. “Xin giới thiệu một ứng cử viên có thể lọt vô căn phòng chứa cái tinh thể đó.”

“Tuyệt,” tôi nói. “Hết làm người nhện, giờ lại làm người dơi.”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx