sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 17

“Hừ, việc này còn hơn là điên khùng nữa đó,” Marco tuyên bố. Vào buổi chiều cùng ngày, một buổi chiều Chủ nhật, bọn tôi tập họp đầy đủ xung quanh cái hang chồn hôi. “Vậy là tụi mình sẽ nuôi những bé bi chồn hôi nhỏ xíu thúi hoắc này hả?”

“Có gì là điên khùng kia chứ?” Rachel hỏi giọng gay gắt.

“Chúng là lũ chồn hôi,” Marco ngó từ Rachel tới Jake rồi tới Ax, làm như chỉ có mình cậu ta là người duy nhất tỉnh táo trong cái nhà thương điên này.

“Chúng nó dễ thương đó chứ,” Rachel nói.

“A, biết rồi, ‘Dễ thương.’ Hay lắm, hai tiếng đó chắc chắn có thể giải thích mọi thứ trên đời.”

Jake cắt ngang. “Chúng còn quá non nên Cassie hổng thể đem chúng về Dưỡng đường vì sợ chúng sẽ bén hơi người, nhiễm thói quen sống với người. Vì vậy, tụi mình phải chăm sóc… lũ chồn hôi này… cho tới khi mẹ chúng từ Dưỡng đường trở về.”

“Chồn hôi có phải là loài vật thiêng đối với con người không?” Ax hỏi.

“Mọi giống vật đều thiêng liêng đối với Cassie,” Marco đáp.

“Nè, mấy bồ, tụi mình đang cách trại đốn cây của bọn Yeerk có ba trăm mét. Chúng có các máy phát hiện, có tụi cảnh vệ. Tobias đang canh chừng ở trên cao, cho nên tạm thời lúc này tụi mình được an toàn, nhưng hổng chủ quan được đâu. Cassie, bồ hãy nói cho mọi người biết phải làm gì đi.”

“Thế này nha, ngày mai và ngày kia, trong lúc tụi mình đi học thì Ax và Tobias sẽ ngó chừng hang. Thỉnh thoảng, Ax sẽ biến thành con chồn hôi mẹ. Tobias thì tuần tra từ trên cao. Mình sẽ đem thức ăn đông lạnh tới để cậu ấy khỏi phải đi săn mồi trong suốt thời gian này.

“Ồ, lại món thịt chuột đông lạnh không béo,” Marco chọc.

“Tui nghe thấy rồi đó,” Tobias nói vọng xuống từ phía trên những ngọn cây.

“Tui biết là bồ nghe được mà,” Marco cười toe toét.

“Còn sau giờ học và suốt cả đêm, bọn mình sẽ thay phiên nhau trực. Mình sẽ đảm nhận phần lớn việc biến hình chồn hôi, nhưng trong các giờ giải lao, cần phải có Jake, Rachel và Marco giúp việc tuần tra canh phòng.”

Marco giơ hai tay lên trời.

“Bồ chịu hông Marco?” Tôi hỏi.

“Liệu tụi mình có phải mặc áo thun hay xài các nhãn dính có in dòng chữ ‘hãy cứu lấy chồn hôi’ không đó?”

“Coi kìa… mình biết là việc này có vẻ ngu ngốc mà.” Tôi nói.

“Chẳng ngu chút nào đâu,” Marco nói. “Này nha, ba tui nghĩ là tui đã gia nhập một băng đảng nào đó vì hiếm khi tui có mặt ở nhà. Tui hổng thể ngủ được vì cứ lúc nào ráng dỗ giấc ngủ thì đột nhiên tui lại biến thành một con mối, vậy là tui thét lên và tỉnh giấc. Tui chả bao giờ có thì giờ rảnh để ngồi coi ti vi, vì những lúc đó tui lại phải tham gia vô việc tìm cách ngăn chặn bọn Yeerk quét sạch khu rừng và bắn hạ Người Chim kì dị cùng với tên Andalite biết đọc Alnamac. Tóm lại, tui biết rằng chương trình trung học gay go lắm, nhưng cái công việc này còn gay go hơn chút xíu.”

Jake ngó Marco vẻ hoài nghi, “Vậy là nói cách khác, bồ lấy làm vui lòng mà giúp đỡ chứ gì?”

Có lẽ đây là lần đầu Jake làm cho cả bọn phì cười. Kể cả Marco.

Marco nhún vai. “Mấy bồ biết đó, thiệt tình tui thấy nhẹ nhõm khi khám phá ra là Cassie cũng bắt đầu bị chạm mát rồi. Cả bọn đều đã biết những cái khùng của Rachel, của tui. Còn Cassie từ lâu nay là đứa tỉnh táo duy nhất trong bọn. Giờ thì… xin chúc mừng Cassie tham gia hội mát dây. Hãy cứu lấy lũ chồn hôi! Hãy ôm lấy cây cối! Hãy cho chó quyền bầu cử!”

Cả bọn cười rân, tôi cũng hổng thể nhịn cười. Marco bao giờ cũng lôi việc tôi là nhà bảo vệ môi sinh ra làm trò cười. Thường thì như vậy chả xi nhê, vì tôi biết mình tin vô cái gì.

Nhưng bây giờ thì sự hài hước của cậu ấy làm nhói lòng tôi hơn một chút.

Tôi hổng cứu những con cá voi, gấu trúc hay cú đốm. Tôi cứu một nhúm chồn hôi. Trên thế giới này có biết bao nhiêu là chồn hôi đó chứ. Chính xác thì chúng đâu có bị lâm nguy.

Tất cả lại dẫn tôi nghĩ về một con mối chúa. Một con bọ. Tôi đã giết một con bọ, và vì lí do nào đó, điều ấy đã làm lung lay niềm tin sâu xa nhất của tôi.

Có thể Marco nói đúng.

Tôi phát khùng rồi.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx