sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 19

“Tụi mình có một giờ để lên kế hoạch và chuẩn bị,” Jake nói. “Một giờ. Đúng ra là hổng tới, vì còn phải vô vị trí nghênh tiếp nữa chứ.”

“Vậy bây giờ phải làm gì?” Marco hỏi. “Tụi mình đã biết ông Farrand này là người có tiếng nói quyết định cuối cùng trong việc có cho phép đốn cây hay không. Lại biết rằng ổng hổng phải là một tên Mượn xác, nếu không thế thì ổng đã biểu quyết cho phép việc đốn gỗ bắt đầu lâu rồi.”

“Nhưng tụi mình cũng biết rằng bọn Yeerk sẽ hổng để cho ổng có cơ hội lựa chọn,” Rachel lật lại. “Khi ổng tới đây kiểm tra thực địa, chúng sẽ đè ổng ra mà kí sinh. Chắc chắn ngay lúc này đã có một con sên nằm sẵn trong một cái bồn, chỉ đợi lúc bò vô tai của ổng.”

“Có thể chúng sẽ tìm cách thuyết phục ông ta,” Ax gợi ý. “Chúng thích có sự kí sinh tự nguyện hơn. Và sau khi dụ ổng bỏ lá phiếu chấp thuận, chúng sẽ để cho ổng thoải mái ra về.”

“Vậy tụi mình sẽ làm gì đây, tấn công hả?” Rachel hỏi. “Lao vào và quậy tung lên chứ gì nữa?”

“Ê, xuỵt,” Tobias lên tiếng.

“Gì vậy?” Rachel hỏi cậu ấy.

“Mấy bồ hổng nghe thấy gì hả? Ngay cả tai người cũng phải nghe thấy chứ.”

Cả bọn dỏng hết tai lên. Ờ há, rõ ràng có tiếng động cơ diesel theo gió vọng tới.

“Có thể các ông bạn Yeerk của tụi mình xếp lại các thiết bị cho ngay hàng thẳng lối để đón tiếp vị ủy viên,” Jake đoán. Nhưng rồi bạn ấy suy nghĩ thêm và bảo: “Tobias? Bồ thử bay lên ngó một cái coi sao?”

Tobias vỗ cánh vút lên, vượt qua ngọn cây và mất hút.

“Nào, bây giờ trở lại công việc,” Jake tiếp tục. “Cách này hay cách khác thì ông Farrand này cũng là chìa khóa của vấn đề. Nếu ổng biểu quyết thuận, bọn Yeerk có thể đốn trụi khu rừng này. Nếu ổng biểu quyết chống, chúng sẽ phải dừng tay.”

“Với điều kiện chúng cho Farrand đủ thì giờ sống để mà biểu quyết chống.” Rachel chỉnh lại.

“Đó lại là nhiệm vụ của tụi mình,” tôi gợi ý. “Tụi mình phải bảo vệ mạng sống của ông Farrand, và giữ cho ổng hổng trở thành kẻ Bị mượn xác.”

Tất cả đều gật đầu.

“Dở một điều là mình chẳng biết làm chuyện ấy thế nào,” tôi thừa nhận.

Đúng lúc đó, Tobias từ trên trời lao vọt xuống. “Chúng nó đã khởi sự rồi!” Cậu ấy la lên khi bay vụt qua để đậu lên một cành cây.

“Khởi sự cái gì kia?” Tôi hỏi.

“Bọn Yeerk. Chúng đã bắt đầu đốn cây. Và chúng sẽ càn tới đây nhanh thôi!”

“Hừ,” Jake thốt lên. “Vậy là rõ rồi. Chúng hổng tha ông Farrand đâu.”

“Chúng chẳng thèm lo ổng nhìn thấy gì khi ổng tới đây,” Rachel nói. “Chúng hổng thèm thuyết phục ổng đâu. Vậy là có một con sên Yeerk dành sẵn cho ổng rồi.”

“Mấy bồ hổng hình dung nổi những cỗ máy đó đốn cây lẹ như thế nào đâu!” Tobias run lên trông thấy. “Chúng đốn cây cứ như là nhà nông cắt lúa í.”

“Và tụi mình có một tiếng đồng hồ để giúp vị ủy viên kia,” Ax nói. Hai con mắt vòi của ảnh hướng về cái hang chồn hôi. “Lũ nhỏ nằm ngay trên đường đi của bọn phá rừng, nếu Tobias nói đúng.”

Tôi đợi Marco đưa ra một nhận xét châm chọc về việc hổng ai rảnh hơi lo mấy con chồn hôi vào cái giờ phút như thế này. Nhưng thiệt ngạc nhiên, cậu ấy bảo: “Ê, hổng kẻ nào được lộn xộn với lũ chồn hôi nha. Chúng được đặt dưới sự bảo hộ chính thức của hội Animorphs rồi đó.”

Marco nháy mắt với tôi và giơ nắm tay chào theo kiểu nhà binh. “Hãy cứu lũ chồn hôi, hỡi chị Trái Đất!”

Marco là tay chướng ách vậy đó. Nhưng thế rồi, đúng vào lúc bạn ngỡ là cậu ấy sắp làm bạn phát khùng lên thì cậu ấy sẽ làm tất cả vì bạn.

“Ừa, chúng là lũ chồn hôi của tụi mình,” Rachel tuyên bố. “Hổng kẻ nào được lộn xộn với chúng.”

“Xin lỗi nha,” Jake cắt ngang. “Mình cần một kế hoạch! Ai có kế hoạch gì không?”

“Thế này…” tôi bắt đầu.

“Thế nào cơ?” Jake hỏi tôi.

Tôi nhún vai. “Nếu ông Farrand là chiếc chìa khóa, thì tụi mình cần đoạt lấy chiếc chìa khóa ấy. Đúng không? May mắn là chúng sẽ phải đóng trường lực lại để cho ổng vô được trong trại. Đó chính là lúc tụi mình cướp ổng trong tay bọn Yeerk. Bằng bất kể giá nào.”

“Cướp Farrand ư,” Marco phản đối. “Thiệt là đơn giản. Nhẹ nhàng. Nhưng, với lực lượng của bọn Yeerk trong trại cây thì đó hoàn toàn là một vụ tự sát. Tui ngạc nhiên với kế hoạch của bồ đó Cassie. Thông thường Rachel mới là kẻ hay vẽ ra những kế hoạch tự sát như vậy.”

“Thế bồ có ý gì hay hơn không?” Jake chất vấn Marco.

“Tụi mình có thể về nhà coi ti vi.”

“Coi như hổng có.” Jake xoa hai bàn tay vào nhau. “Vậy là được rồi. Tụi mình cướp ông Farrand ngay khi ổng xuất hiện. Trong lúc ấy, tụi mình phải cản trở những cỗ máy đốn cây kia lại.”

Rachel toét miệng cười. “Tuyệt cú mèo luôn.”

Tôi cảm thấy muốn ngã bịnh.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx