Khi nhận rõ được sự thật đang diễn ra trước mắt, tất cả ma cà rồng trong chính điện đều đồng loạt quỳ ngối xuống, ngay cả Atlan đang do dự cũng phải quỳ một chân xuống, chỉ có một mình Shere vẫn đứng thẳng, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nhìn Lilith.
Lilith đi đến gần Shere, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Đã lâu không gặp, Shere!”
Huyễn thuật của Cleves vô cùng hoàn hảo, nếu không phải là người rất hiểu rõ Lilith thì không thể nào nhìn thấy thân phận thật sự của Tô Lị. Về điểm này thì Tô Lị hoàn toàn không phải lo lắng, cô chỉ lo mình không thể bộc lộ hết khí chất của Lilith mà thôi.
Nhưng dựa trên phản ứng của những người ở đây thì có thể thấy được bọn họ đã nhận định cô là Lilith, vì vậy cô không khỏi cảm thấy yên tâm.
Lilith đưa tay sờ lên gò má của Shere, nhưng giây tiếp theo đã bị anh ôm vào trong lòng: “Mấy trăm nay qua ngươi đã đi đâu?”
Tô Lị thoáng do dự, nhưng vẫn vỗ nhẹ lên lưng anh: “Ta đi đến một thế giới mà ngươi không biết. Lần này vì ngươi nên ta đã trở về.”
Sau đó Lilith khẽ đẩy Shere ra, kiễng chân in lên má anh một nụ hôn, rồi đi đến trước mặt đức vua Atlan.
“Atlan, ngẩng đầu lên đi!”
“Không biết lần này vì chuyện gì mà đột nhiên Lilith đại nhân lại trở về?”
Tô Lị hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn thẳng vào ông ta: “Sao? Đức vua tôn quý của chúng ta không biết mục đích ta trở về lần này sao?”
Atlan cúi đầu: “Xin đại nhân hãy nói cho ta biết!”
“Vậy thì ta đây sẽ nói thẳng, lần này ta tới là để dẫn Shere đi. Ta tuyệt đối sẽ không cho phép ngươi nhốt hắn vào Mộ Địa Trăm Năm!”
“Shere và Claire đã phạm tội, theo lý vẫn nên chịu phạt, bổn vương cũng chỉ làm việc theo quy định, xin đại nhân không vì việc tư của mình mà phá hỏng quy định.”
“Quy định? À... vậy xin hỏi Shere đã vi phạm quy định nào mà phải nhốt hắn vào Mộ Phần Trăm Năm?”
Atlan vẫn quỳ trên mặt đất, đột nhiên cảm thấy lòng bàn tay đầy mồ hôi, người trên đỉnh đầu làm cho ông ta cảm giác vô cùng áp bách, trong lòng luôn thấp thỏng không yên. Bản thân ông ta đã là đức vua cao quý, thế nhưng đây là lần đầu tiên ông phải quỳ gối trước một người khác.
Nhưng người trước mắt này chính là thủy tổ của Huyết Tộc, cô ta chỉ cần động một ngón tay thì cho dù là ông ta cũng không có khả năng đánh thắng được.
“Sao vậy? Ngươi không nói được sao?” Tô Lị lẳng lặng nhìn Atlan đang quỳ bên dưới, không khí trong chính điện vô cùng ngưng trọng: “Nếu ngươi không thể nói bọn họ đã vi phạm vào quy định nào thì không thể bắt họ vào Mộ Địa Trăm Năm. Ta ra lệnh cho ngươi bãi bỏ lệnh nhốt Shere vào Mộ Địa Trăm Năm!”
Tô Lị vung tay, giọng nói vang dội làm cho người khác không cách nào phản bác!
Hai tay Atlan nắm chặt lại, do dự một lúc, nhưng cuối cùng cũng phải nói: “Vâng, đại nhân!”
Tô Lị đang suy nghĩ nếu Atlan từ chối nghe theo mệnh lệnh của mình thì cô nên làm gì tiếp theo, nhưng khi nghe ông ta đồng ý thì mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
Lilith hài lòng cười, xoay người khoác một tay vào tay Shere, nhìn đám người xung quanh nói: “Các ngươi đứng lên hết đi! Shere, chúng ta đi thôi.”
Sau khi đi ra khỏi hoàng cung, thần kinh Tô Lị luôn buộc chặt cuối cùng cũng được nới lỏng. Tô Lị ôm cánh tay của Shere, hai chân mềm nhũn, khẽ run.
“Lilith, ngươi làm sao vậy?” Shere vội vàng đỡ lấy cô.
Cleves từ phía sau đi đến, nhỏ giọng nói: “Đi mau! Thừa dịp bọn họ chưa phát hiện, ngươi hãy dẫn cô ấy về Nhân Giới trước đi!”
“Chờ một chút!” Không biết từ khi nào mà Claire đã giành lấy Tô Lị với một tốc độ cực nhanh, điều này nhất thời cả đám bọn họ vô cùng kinh ngạc.
“Shere, ta cần mượn Lilith đại nhân một lát. Đại nhân, xin thứ lỗi!” Claire nói xong liền nhanh chóng biến mất cùng với Lilith.
Shere phát hiện có điều gì đó không ổn, vì vậy nhanh chóng biến mất theo Claire.
Nơi mà Claire dẫn Tô Lị đến chính là mật thất bí mật bên trong thư phòng của anh ta.
Sau khi đến nơi, Claire vội vàng buông tay Tô Lị ra, cúi đầu nói: “Thật xin lỗi, Lilith đại nhân. Ta đã vô tình mạo phạm ngài, xin ngài tha thứ.”
“Nói đi! Ngươi dẫn ta đến nơi này là có mục đích gì?”
“Ta cần đại nhân giúp ta một việc.”
Tô Lị nhíu mày: “Nói!”
“Địa nhân biết Troy Trask đại nhân chứ?”
Tô Lị tìm trong đầu mình những tư liệu liên quan đến cái tên Troy Trask, cuối cùng lại dừng trên người Shere. Troy Trosk là họ của Shere, nhưng người trước mặt này là một trưởng lão, vì vậy không thể gọi anh là đại nhân được.
“Cha của Shere.” Có thể để một trưởng lão xưng hô thì chỉ có cha của Shere thôi, Tô Lị trả lời rất chính xác vấn đề của anh ta.
"Không sai. Nếu ngài đã tới sứu Shere thì chắc hẳn cũng biết nguyên nhân chúng ta bị bắt đến Mộ Địa Trăm Năm đúng không? Nếu đã như vậy thì ta không cần nói vòng vo nữa, ta hy vọng ngài có thể
@by txiuqw4