sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 2648-2649: Chân Tướng Sự Tình

Với thực lực hiện nay của hắn, diệt sát Tu Tiên giả Động Huyền kỳ, hay thậm chí là cấp bậc Phân Thần cũng cực kỳ dễ dàng. Đương nhiên, cường thịnh đến mức nào thì đây cũng chỉ là một kích tiện tay, hoặc ít hoặc nhiều đều có vài tên lọt lưới. Nhưng không thành vấn đề, tu sĩ khác của Vân Ẩn tông lập tức đã nhào tới.

Thợ săn biến thành con mồi, bởi có Lâm Hiên gia nhập, cục diện đã hoàn toàn thay đổi.

Sĩ khí Vân Ẩn tông đại tăng, ngược lại đám Tu Tiên giả đến từ bên ngoài, hẳn là như rơi xuống vực thẳm. Một kích kia của Lâm Hiên ngoài việc diệt trừ Ngô lão quái, hơn nữa còn triệt để hủy diệt lòng tin của bọn hắn.

Nói là chó nhà có tang cũng không quá, đối mặt với tu sĩ Vân Ẩn tông vây công, chẳng có mấy kẻ dám dừng lại chiến đấu, gần như tất cả đều quay đầu bỏ chạy. Từ đó đó, nguy cơ của Vân Ẩn tông đã hoàn toàn được giải trừ.

Nửa canh giờ sau, Lâm Hiên được một đoàn tu sĩ nghênh đón vào đại điện. Về phần tàn cuộc, tự nhiên có đệ tử khác thu thập xử lý.

"Sư thúc, mời ngồi."

Một lão giả vận áo bào đen cung kính nói, Lâm Hiên đương nhiên sẽ không khách khí, trực tiếp ngồi xuống ghế chủ vị.

Trừ hắn ra, trong đại điện ước chừng có hơn hai mươi người, tu sĩ đạt đến Động Huyền kỳ, ngoại trừ năm vị phong chủ, còn lại cũng đều là những trưởng lão cao niên có công lao lớn của tất cả các mạch.

"Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, những địch nhân kia đến từ đâu, hai vị Thái Thượng trưởng lão tại sao không tọa trấn tổng đà?"

Bổn môn phát sinh đại sự như vậy, rõ ràng đã bị cường địch công phá tổng đà, tổn thất nặng nề. Lâm Hiên trong lòng kinh ngạc cùng phẫn nộ, cho nên không có hứng thú dài dòng với đám tiểu bối, mở miệng là trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

"Sư thúc bớt giận, đây hoàn toàn là chuyện ngoài ý muốn mà thôi. Cường địch vây công bổn môn lần này không phải chuyện đùa, chính là Thái Huyền môn, Linh Quỷ tông cùng Thiên Tinh cốc, ba phái này kết minh." Lão giả vận áo bào đen cung kính nói. Tuy lão không phải một trong năm phong chủ, nhưng lại có tu vi xuất chúng, đã là trưởng lão Động Huyền hậu kỳ, lời nói đương nhiên có phân lượng.

"Thái Huyền môn, Linh Quỷ tông cùng Thiên Tinh cốc."

Lâm Hiên nghe xong cũng không khỏi biến sắc.

Ba nhà này tuy không thể nói là môn phái cao cấp nhất Hàn Long giới, nhưng tuy tiện xuất ra một trong bọn chúng, thực lực cũng vượt xa Vân Ẩn tông. Ba nhà liên thủ...Có lầm hay không, loại chuyện này làm thế nào để giải thích đây. Vân Ẩn tông tại sao lại chọc vào kẻ định mạnh như thế?

Lâm Hiên không nói nên lời, trong nội tâm càng là vô cùng kinh ngạc.

Đồng thời hắn cũng hiều được chuyện này không hề đơn giản, chỉ sợ dăm ba câu không thể nói hết.

"Nói đi, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?"

"Sư thúc, đầu đuôi sự tình thế này..."

Một thanh âm nữ tử vang lên, Lâm Hiên nghe có chút quen tai. Hắn quay đầu lại, trông thấy một nữ tu chừng hai bảy hai tám tuổi, dung mạo không tệ, nhưng toàn thân lại ẩn ẩn một cỗ khí tức lạnh như băng.

Lâm Hiên suy nghĩ một chút, liền nhớ ra thân phận nàng này.

Lê Hồng Tụ, phong chủ Pháp Trận phong.

Trong năm mạch, chỉ có phong chủ mạch này là nữ lưu, kỳ danh mặc dù không quá lẫy lừng, nhưng có thể trở thành phong chủ, tu vi cùng tạo nghệ đương nhiên cực kỳ thâm sâu.

Động Huyền hậu kỳ!

Chỉ là nghe nói nàng này tính cách cao ngạo, bình thường rất ít khi thấy nàng nói chuyện, hôm nay tại sao lại chủ động mở lời?

Lâm Hiên trong lòng kinh ngạc, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như thường: "Nói tiếp."

"Vâng, sư thúc."

Mặc kệ tính cách thường ngày của Lê Hồng Tụ thế nào, giờ phút này trước mặt Lâm Hiên vẫn tỏ ra cung kính đến cực điểm.

Lê Hồng Tụ nuốt một ngụm nước miếng, thanh âm có chút băng hàn chậm rãi vang lên: "Sư thúc, lần này có thể nói là tiền tài gây tai họa. Ba tông môn kia chính là nhìn trúng một sản nghiệp của bổn môn, cho nên..."

"Ah?"

Kết quả như vậy lại làm Lâm Hiên kinh ngạc. Tuy nói tu tiên, quan trọng nhất là tài nguyên. Tại Tu Tiên giới, hai tông môn vì một linh địa, hoặc một mở khoáng thạch mà ra tay tàn nhẫn cũng không có gì là lạ. Nhưng Thái Huyền tông, Linh Quỷ tông, Thiên Tinh cốc đều không phải môn phái bình thường.

Ba nhà liên thủ, cướp đoạt một tài nguyên của Vân Ẩn tông, quả thực có chút không hợp thói thường.

Bổn môn rốt cục đã sở hữu thứ gì mà khiến cho thế lực lớn như thế tranh đoạt?

Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Hiên hết sức hiếu kỳ.

"Sư thúc, là Cực Phẩm linh thạch khoáng mạch."

"Cực Phẩm linh thạch khoáng mạch?"

Lâm Hiên ngẩn ngơ, sao lại trùng hợp như vậy, chẳng lẽ...Ý nghĩ này chưa kịp chuyển qua, bênh cạnh Lâm Hiên, Lâm Ngọc Kiều yếu ớt mở miệng: "Sư thúc, đúng vậy, đó chính là khoáng mạch ngài thắng được từ tay Ô đại thiếu."

Nghe đến đây, Lâm Hiên không nói nên lời, cuối cùng, người khởi xướng lại chính là mình.

"Nhưng như thế thì sao, Cực Phẩm khoáng mạch tuy không phải chuyện đùa, nhưng Thái Huyền môn ba phái cũng chẳng phải thế lực bình thường. Sao lại không có nổi một khoáng mạch như thế, theo lý, chỉ một Cực Phẩm linh thạch khoáng mạch chưa đủ để bọn hắn động tâm. Ít nhất cũng không đến mức kết minh để đối địch với bổn môn, chẳng lẽ trong chuyện này còn có duyên cớ?" Lâm Hiên lạnh lùng nói, tuy không rõ ràng lắm, nhưng hắn có thể khẳng định, trong chuyện này còn có nội tình.

"Sư thúc anh minh, nếu như chỉ là Cực Phẩm khoáng mạch, với tài nguyên của bọn hắn, xác thực chưa chắc sẽ động tâm. Nhưng cơ duyên xảo hợp, từ trong khoáng mạch kia lại đào được một bảo vật khác." Lâm Ngọc Kiều yếu ớt nói.

"Một kiện bảo vật khác, là cái gì?"

Lâm Hiên xoa nhẹ lên trán, càng lúc càng cảm thấy hứng thú.

"Tiên thạch."

Lâm Ngọc Kiều chưa kịp mở miệng, Lê Hồng Tụ bất ngờ xen vào.

"Ngươi nói cái gì?"

Lâm Hiên đứng bật dậy, kết quả ngoài dự liệu như vậy, quả thực khiến hắn có chút thất thố.

Tiên thạch?

Danh như ý nghĩa, là so với Cực Phẩm linh thạch còn cao cấp hơn, tác dụng cũng vượt xa. Chính là vật mà Chân Tiên thường dùng.

Với thân gia vô cùng phong phú của Lâm Hiên, bình tâm mà nói, phóng nhãn khắp Linh giới, bảo vật có thể khiến hắn động tâm đã không còn nhiều.

Nhưng Tiên thạch này tuyệt đối là một thứ.

Không chỉ có thế, đây còn là thứ mà Lâm Hiên đang vô cùng khao khát.

Hành trình đi Băng Hải giới, thu hoạch của Lâm Hiên vô cùng phong phú, đoạt được vô số kỳ trân dị bảo. Trong đó trọng yếu nhất là ba bảo vật áp trục.

Mà trong số ba bảo vật đó, trân quý nhất chính là Chân Linh khôi lỗi.

Danh như ý nghĩa, vốn là mong muốn nó có được thực lực như Chân Linh.

Đáng tiếc yêu cầu quá cao, cuối cùng vẫn không thể đạt tới.

Nhưng cũng tuyệt đối không phải phế vật. Mặc dù kém một bậc so với mong muốn, nhưng thực lực Khôi Lỗi này vẫn có thể so sánh với lão quái vật Độ Kiếp kỳ. Đương nhiên chỉ là sơ kỳ, nhưng chỉ như vậy đã là vô cùng hiếm thấy rồi.

Nói là bảo vật nghịch thiên cũng chưa đủ.

Đáng tiếc là mọi thứ có lợi thì cũng có hại, muốn cung cấp đủ năng lượng cho Chân Linh khôi lỗi thì phải có Tiên thạch. Mà ở Linh giới cho dù cơ duyên xảo hợp, thai nghén ra mấy khối cũng đã là phượng mao lân giác rồi.

Bởi Tiên thạch quá trân quý, vượt quá khả năng thu thập của Vân Ẩn tông, nên Lâm Hiên dứt khoát không chỉ thị nhiệm vụ này cho bọn hắn. Không ngờ Vân Ẩn tông gặp phải đại nạn lại chính vì nguyên do này.

Thực sự là đi mòn gót sắt không tìm thấy, đến khi gặp được lại chẳng tốn một chút công phu. Chính vì thế mà phản ứng của hắn có chút thất thố, cũng may là không khiến người khác quá chú ý. Dù sao tin tức này cũng quá mức bưu hãn, lần đầu tiên nghe được, bọn hắn còn khiếp sợ hơn Lâm Hiên rất nhiều. Tương đối mà nói, sư thúc phản ứng như vậy đã là trấn định đến cực điểm rồi.

"Vậy rốt cục thế nào, người không cần gấp, cứ từ từ nói."

Suy cho cùng Lâm Hiên cũng không phải Tu Tiên giả bình thường. Hiện tại hắn đã khôi phục vẻ điềm nhiên, ngồi lại ghế chủ tọa rồi ôn hòa nói với Lê Hồng Tụ.

"Vâng, sư thúc. Việc khai thác khoáng mạch vốn là do Pháp Trận phong phụ trách, cho nên đệ tử là người rõ nhất. Trăm năm trước, chúng ta trong quá trình khai thác khoáng mạch đã vô tình đạt được đại thu hoạch, khai thác ra một khối Tiên thạch."

"Tiên thạch không phải phế phẩm sao?"

Lâm Hiên có chút bất ngờ, phải biết rằng Tiên thạch sinh ra ở Linh giới do có quá nhiều tạp chất nên căn bản là phế vật. Tỷ lệ khai thác ra Tiên thạch thực sự là quá nhỏ, dù chỉ một khối cũng có thể nói vận khí nghịch thiên đến cực điểm.

"Nếu như là phế thạch thì cũng không thể làm cho bản môn phải chịu tai họa lớn đến thế."

Lê Hồng Tụ thở dài: "Lúc ấy đệ tử vừa mừng vừa sợ, nhưng cũng biết việc này không phải chuyện đùa. Một mặt phái người bẩm báo cho hai vị sư thúc tọa trấn tại bản môn, một mặt hạ nghiêm lệnh phong tỏa tin tức. Nào ngờ trong đám môn hạ đệ từ vẫn xuất hiện phản đồ, tin tức này đã bị Thái Huyền tông ba phái biết được."

"Thì ra là thế."

Lâm Hiên rốt cục đã minh bạch ngọn nguồn sự tình.

Thứ này, đừng nói là Phần Thần kỳ, cho dù lão quái vật Độ Kiếp kỳ cũng muốn tranh đoạt.

Phải biết rằng trong tay Vân Ẩn tông là cả một mạch khoáng, tại đây có thể tìm thấy một khối, cũng có khả năng sẽ tìm thấy khối thứ hai, thứ ba...."Ngoại trừ Thái Huyền môn, Linh Quỷ tông cùng Thiên Tinh cốc, còn có thế lực khác tham gia hay không?"

Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Vấn đề này đương nhiên Lâm Hiên rõ ràng.

"Không có." Lê Hồng Tụ lắc đầu quả quyết: "Ba phái cũng không phải ngu ngốc, khẳng định là chúng cũng phong tỏa tin tức. Nếu không, một khi dẫn tới những thế lực lớn khác muốn tranh đoạt, hoặc là lão quái vật Độ Kiếp kỳ nhúng tay vào, bọn hắn chẳng phải là công dã tràng hay sao."

"Ân."

Lâm Hiên gật đầu, nhận định này hẳn là không sai, nếu hắn là người chủ trì ba nhà, khẳng định là trước tiên cũng sẽ phong tỏa tin tức.

"Long sư huynh cùng Lâm sư tỷ đang ở đâu, tại sao lại không có một ai tọa trấn tại tông môn?"

"Hai vị sư thúc tới khoáng mạch để chủ trì đại cục, nhưng đã lâu như vậy mà không thấy tin tức gì, đệ tử hoài nghi..."

Lê Hồng Tụ không nói hết câu, nhưng tất cả mọi người đều minh bạch dụng ý trong lời nàng. Trong nhất thời, bầu không khí trong đại điện trở nên vô cùng nặng nề.

Thần sắc Lâm Ngọc Kiều càng trở nên sầu thảm.

Cùng lúc đó, tại một ngọn hoang sơn cách tổng đà Vân Ẩn tông không biết bao nhiêu vạn dặm.

Linh khí ở đây cực kỳ mỏng manh, ngay cả tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không để vào mắt. Nhưng ở một nơi không có ai thèm ngó ngàng như vậy, lại tụ tập mấy tên Tu Tiên giả thần bí, đang thương lượng gì đó trong một tòa thạch điện hoang phế.

Năm nam hai nữ, trong đó có một nam một nữ toàn thân bao phủ bởi áo choàng đen, ngay cả mặt mũi cũng không lộ ra chút nào.

Về phần những kẻ khác, già có trẻ có, nhưng tu vi lại không tầm thường, tất cả đều là Tu Tiên giả Phân Thần hậu kỳ. Cũng không hoàn toàn là Tu Tiên giả, trong đó không ngờ lại có hai Yêu tộc.

Kẻ bên trái tai dài mắt xanh, làn da đỏ tươi, trên trán sinh ra một con mắt thứ ba quỷ dị, từ đó tỏa ra một cỗ khí tức hung lệ. Bên phải là một nữ tử Yêu tộc, nhìn thoáng qua cũng có vài phần tư sắc, nhưng đôi mắt của nàng lại tỏa ra ánh sáng đỏ như máu. Hai bên má đều có không ít những chiếc vảy màu đỏ thẫm. Toàn thân vận đồ màu đỏ, môi anh đào nhỏ nhắn bình thường thì có chút đoan chính xinh đẹp, nhưng khi há miệng ra lại có thể thấy rõ cái lưỡi rắn không ngừng phun ra nuốt vào.

Bản thể của nàng nhất đinh là một loại linh xà nào đó.

Nhị Yêu này cũng đều là tồn tại Phân Thần hậu kỳ, dựa vào cảnh giới thì tuyệt đối không thua kém năm người kia.

Còn lại ba gã nam tử, theo thứ tự là một lão giả tiên phong đạo cốt, một cẩm y đại hán bộ dáng lẫm liệt, cuối cùng là một nam tử môi hồng răng trắng, giống như ngọc đồng chuyển thế.

Đương nhiên, người này bề ngoài còn trẻ, nhưng ít nhất cũng đã sống qua mấy vạn năm.

"Tôn đạo hữu, đã xảy ra chuyện gì. Lần trước do Linh Quỷ tông các ngươi dẫn đầu, hai phái chúng ta chỉ là phụ trợ. Dự tính chỉ cần một lần hành động sẽ công phá được tổng đà Vân Ẩn tông. Tại sao lại thất bại? Hơn nữa, gần như toàn quân bị diệt, chẳng có bao nhiêu đệ tử chạy thoát trở về."

Lão giả tiên phong đạo cốt mở miệng, trong thanh âm mang theo vài phần trách cứ.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx