sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 7 - Băng Hỏa Đồng Nguyên

Tra Cực đi tới trước mặt Hoa Thiên, giật bảo nhận băng lãnh đưa cho Niệm Băng, " Vậy cũng không cảm ơn ngươi. Bất quá, ngươi có cho chúng ta vỏ đao không? ".

Hoa Thiên liếc nhìn bảo nhận quyến luyến không rời, xoay người vào nhà, một lát sau, đem ra một vỏ đao loang lổ rỉ sét ném cho Niệm Băng. " Vỏ đao này làm từ hàn thiết, được ta đặc thù gia công, tương hợp với hàn đao, đút nhận vào vỏ, sẽ không chạm vào thân vỏ, lại còn có thể che dấu hàn ý trên thân đao, lần này ta thật sự là lỗ lớn ".

Niệm Băng đút hàn đao vào vỏ, quả nhiên, thanh lam quang mang bị thu liễm, ngay cả hàn khí cũng không còn, chỉ có Băng Tuyết nữ thần chi thạch ở chuôi đao vẫn tản ra lam quang nhàn nhạt. Nhìn đao trong tay, Niệm Băng cung kính hướng Hoa Thiên vái dài, " Cảm tạ tiền bối ban đao, tiền bối, đao này đã được khảm bảo thạch, so với trước kia bất đồng, thỉnh người cấp cho nó một cái tên ".

Trong mắt Hoa Thiên toát ra quang mang mông lung, " Thu thủy bạch lộ, hàn thiên đống địa, vậy thì gọi nó là Thần Lộ đao đi ".

Tra Cực tán thán: " Thần Lộ, quả thực là tên hay ".

Niệm Băng nắm chặt Thần Lộ, trong lòng ngầm đích kêu lên, mụ mụ, Băng Tuyết nữ thần chi thạch mà người cho ta đã được khảm trên thanh đao này, người có trách ta? Ta bây giờ vẫn còn nhớ kỹ, lúc ly khai người thở dài tràn ngập vẻ không cam lòng, thanh đao này lại có hồn của Băng Tuyết nữ thần chi thạch, vậy hãy gọi là Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức. Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức - Thần Lộ đao. Một thanh tuyệt thế thần nhận đã xuất hiện như vậy.

Hoa Thiên nhìn về phía Tra Cực, nói: " Ta mệt rồi, các ngươi đi đi. Vừa rồi ánh đao lên tới tận trời, sợ rằng đã bị vũ nhân chú ý, lúc trở về cẩn thận một chút. Thái đao, đáng tiếc a! Vẫn lại là thái đao. Mẹ nó ". Đem bất mãn trong lòng trút ra, Hoa Thiên bước tập tễnh hướng về căn phòng nhỏ tối om của hắn.

Tra Cực kéo tay Niệm Băng, nói: " Tiểu phá đao nói đúng, chúng ta đi mau, tránh bị người chú ý mới được, thật sự là tiện nghi cho tiểu tử nhà ngươi ". Vẫn còn đang nói, hắn đã lấy từ trong y phục tấm vải sợi quấn quanh chuôi đao, che dấu quang hoa của Băng Tuyết nữ thần chi thạch, rồi đem đao đút vào ngực Niệm Băng, kéo hắn vội vã rời đi.

Người trong Băng Tuyết thành đại đa số đã ngủ, trên ngã tư có vẻ lành lạnh, vừa đi, Niệm Băng vừa thấp giọng hỏi Tra Cực: " Sư phụ, Hoa Thiên tiền bối vừa rồi là tu luyện vũ kỹ sao? ".

Tra Cực mỉm cười, đáp: " Có thể nói phải, cũng có thể nói không phải. Hắn mặc dù tu luyện đấu khí, nhưng bản thân lại không có vũ kỹ gì, với trình độ Cửu Ly đấu khí của hắn, hẳn là đã vượt qua đại kiếm sư vũ giả, thậm chí có thể tiến vào cảnh giới vũ đấu sư. Nhưng là, hắn lại không có một chút võ thuật kỹ xảo, Cửu Ly đấu khí của hắn, hoàn toàn là vì luyện chế mà tu luyện, ngươi cũng thấy được, với cực phẩm hỏa chúc tính đấu khí, còn có cái gì thích hợp hơn để luyện chế binh khí đây? ".

"Sư phụ, vậy dùng đấu khí nấu ăn không được sao? Đấu khí cũng có thể có các loại thuộc tính a! ". Niệm Băng đem nghi hoặc trong lòng ra hỏi.

Tra Cực lắc đầu, nói: " Không được, đấu khí vô cùng bá đạo, nói cho cùng chính là bộc phát tính, mà ma pháp lại có thể tùy tâm sở dục, đừng nhiều lời, đi nhanh lên một chút, về lữ điếm rồi hãy nói, sáng sớm ngày mai, chúng ta trở về đào hoa lâm. Trước khi trở về trước, ngươi nghìn vạn lần đừng cho Thần Lộ đao rời vỏ, một khi bị người phát hiện, chúng ta sợ giữ không được bảo bối ".

Lúc bọn hắn trở lại lữ điếm, đã gần đến đêm khuya, Tra Cực đi một ngày đường, sớm đã mệt mỏi, đưa Niệm Băng về phòng xong, tự quay về phòng cách vách nghỉ ngơi.

Niệm Băng mặc dù cũng mệt mỏi, nhưng bảo bối mới có, thiếu niên tâm tính khiến hắn không ngủ được, từ trong lòng lấy ra Thần Lộ đao ngắm nhìn, nếu không phải Tra Cực đã dặn dò, hắn khẳng định đã rút đao khỏi vỏ, để xem lại thanh lam sắc quang mang. Tiếng ngáy như ẩn như hiện, hiển nhiên Tra Cực đã ngủ kỹ, Niệm Băng thè lưỡi, thì thào lẩm bẩm: " May mắn là hai gian phòng, nếu không, đêm nay ta chắc khỏi cần ngủ. Tiếng ngáy của sư phụ uy lực cũng thật là lớn a! ".

Giữ Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức trong ngực, Niệm Băng chậm rãi nhắm hai mắt lại, bắt đầu thói quen hàng ngày -minh tưởng. Chốt lát sau, hắn đã tiến vào trạng thái nhập định. Dưới sự dẫn phát của tinh thần lực, hỏa nguyên tố cùng băng nguyên tố chậm rãi hướng về thân thể Niệm Băng ngưng tụ lại, hôm nay thật sự có chút mệt mỏi, hơn nữa lại hưng phấn vì có được Thần Lộ đao, khiến cho hắn quên mất băng, hỏa lưỡng chủng ma pháp lực lúc này đã rơi vào trạng thái không cân bằng, không bị khống chế, ma pháp nguyên tố tự nhiên về thân thể ngưng tụ.

Băng Tuyết nữ thần chi thạch cùng Hỏa Diễm thần chi thạch đều đẩy nhanh tốc độ ngưng tụ ma pháp nguyên tố của Niệm Băng, không cần mất nhiều thời gian, ma pháp lực bị tiêu hao ban ngày đã hoàn toàn khôi phục, chỉ bất quá, lúc này băng cùng hỏa lưỡng chủng ma pháp nguyên tố rơi vào một trạng thái vi diệu, từ hơn một năm nay, Niệm Băng mỗi ngày đều không gián đoạn tu luyện với sự trợ giúp của hai khỏa cực phẩm bảo thạch, khiến cho ma pháp lực của hắn sớm đã tích súc tới một trình độ nhất định, tích súc về lượng tất nhiên sẽ dẫn đến biến hóa về chất. Nếu là ma pháp sư phổ thông, tiếp tục tu luyện, tự thân ma pháp sẽ có thể đột phá giới hạn để đạt tới cảnh giới cao hơn, nhưng là, với Niệm Băng lại không giống vậy, hắn có ma pháp lực của hai loại thuộc tính hoàn toàn tương khắc, bây giờ đã đạt tới giới hạn, nhưng lại xảy ra biến hóa đặc thù. Băng, hỏa lưỡng chủng nguyên tố sau khi tràn ngập hai nửa thân, vì muốn xâm chiếm không gian lớn hơn, đã bắt đầu quá trình khuynh trát lẫn nhau, băng ma lực tìm kinh mạch từ trái công kích sang phải, hỏa ma lực lại tìm kinh mạch từ phải công kích lại bên trái, bị lưỡng chủng ma pháp lực đang từ từ công kích đánh trúng, thân thể Niệm Băng xảy ra biến hóa rõ ràng, chính giữa thân thể tạo thành giới tuyến, nửa người bên trái khẩn trương biến thành màu lam, mà nửa người bên phải lại khẩn trương biến thành màu đỏ, nhất thời, hồng, lam lưỡng sắc quang mang không ngừng ba động, đấu tranh trở nên càng ngày càng kịch liệt. Từ cực hàn tới cực nhiệt, công kích mãnh liệt khiến Niệm Băng từ trạng thái nhập định tỉnh lại.

Tâm thần tỉnh táo, Niệm Băng lập tức phát hiện việc không ổn trên thân mình, lúc này, bất luận là băng ma lực hay là hỏa ma lực, đều đã đạt tới trạng thái cuồng bạo trước đây chưa từng có, lưỡng chủng ma lực khuynh trát lẫn nhau, bên nào cũng không nhường bên nào, Băng Tuyết nữ thần chi thạch cùng Hỏa Diễm thần chi thạch đồng thời tản ra quang mang nhàn nhạt, đem ma lực ẩn chứa bên trong rót vào cơ thể Niệm Băng, tựa hồ muốn hiệp trợ ma lực đồng nguyên bên mình áp đảo.

Băng, hỏa giao tranh, đau đớn khiến Niệm Băng toàn thân không ngừng co giật, nhưng lúc này mọi sự đã vượt xa khả năng khống chế của hắn, đừng là muốn kêu đau một tiếng, ngay cả há mồm cũng không há được, chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể chính mình lúc lam lúc hồng, theo từng công kích ma pháp lực mà không ngừng biến hóa. Lưỡng chủng ma pháp lực càng ngày càng cuồng bạo, Niệm Băng nửa người bên trái đã bao trùm một tầng băng sương, mà nửa người bên phải lại có thể bốc hỏa, y phục trên người đã phát ra mùi cháy khét thoang thoảng.

Chịu đựng sự trùng kích của cực hàn, cực nhiệt lưỡng chủng ma lực, thần chí Niệm Băng dần dần có chút mơ hồ, hắn nhớ tới phụ thân, nhớ tới mẫu thân, nhớ tới mọi sự trước kia phát sinh tại.

"Mụ mụ, ba ba, ta sẽ chết sao? Ta sẽ chết sao? Không, Băng nhi không muốn chết a! Ba ba, người không phải từng nói, băng cùng hỏa cũng không phải hoàn toàn là đối lập sao? Tại sao ta lại thấy khó chịu như thế? Người là hỏa, mụ mụ là băng, các người có thể kết hợp, tại sao ma pháp lực của ta lại không thể. Ba ba, mụ mụ, các ngươi hãy dạy Băng nhi, hiện tại phải làm thế nào? ".

Thể chất của con người, căn cứ hoàn cảnh xuất sinh, cùng với phụ mẫu di truyền bất đồng, bản thân sẽ sở hữu thuộc tính cũng bất đồng. Có thuộc tính gì, thì thích hợp tu luyện ma pháp hoặc là đấu khí của thuộc tính đó, nếu một người mang thuộc tính hỏa muốn tu luyện băng hệ ma pháp hoặc là băng hệ đấu khí, cơ hồ là không có khả năng, cho dù cường hành tu luyện, cũng sẽ không có hiệu quả gì, cả đời cũng khó có chút thành tựu. Mà Niệm Băng sở dĩ có đồng thời lưỡng chủng ma pháp lực, cố nhiên là bởi vì trên người có sự kích thích đồng thời của Băng Tuyết nữ thần chi thạch cùng Hỏa Diễm thần chi thạch mà phụ thân và mẫu thân lúc ở Băng Thần tháp đã đưa cho hắn, nhưng cũng là bởi thuộc tính trên người hắn phân không ra. Như bình thường mà nói, nếu phu thê song phương có thuộc tính bất đồng, hài tử sẽ chỉ kế thừa thuộc tính từ một phía.

Nhưng phụ mẫu của Niệm Băng, thuộc tính của từng người đều rất mạnh, có thể nói là hai thứ cực đoan, cho nên, khi Niệm Băng xuất sinh lại mang theo đồng thời hai thuộc tính, người có song thuộc tính, vạn người không được một, nếu thuộc tính không tương khắc, mà tu luyện ma pháp, trở thành một gã song hệ ma pháp sư, tất nhiên danh chấn đại lục. Nhưng là, song thuộc tính của Niệm Băng lại là hai chủng loại tương khắc, băng cùng hỏa vốn là cừu địch, Niệm Băng trong một năm này, dưới tình huống không có người chỉ đạo đã lần mò đồng thời tu luyện lưỡng chủng ma pháp tương khắc, bởi vì vẫn duy trì được trạng thái cân bằng, hơn nữa ma pháp lực của hắn lại không mạnh, mới không có dẫn đến hỗn loạn, nhưng trải qua một năm tu luyện, được hai khối cực phẩm bảo thạch trợ giúp, ma pháp lực của hắn đã đạt tới trạng thái giới hạn, rốt cục là bởi vì ma pháp lực không cân bằng từ ban ngày mà dẫn tới hiện tượng băng hỏa hỗ công hiện tại. Băng hỏa ở trong cơ thể hoành hành, người thường sớm đã đứt đoạn kinh mạch mà chết, cho dù bản thân Niệm Băng có cả lưỡng chủng cực đoan thuộc tính, dưới tình huống này, vẫn rơi vào cảnh giới nguy ngập, chỉ cần một bên yếu thế, nếu không phải dẫn hỏa tự thiêu thì chính là băng diệt toàn thân.

Hồng, lam lưỡng sắc quang mang vẫn như trước lập lòe giao nhau, thân thể Niệm Băng co quắp ngày càng mãnh liệt, kinh mạch trong cơ thể cũng đau đớn vô cùng, tiên huyết dần dần chảy ra từ lỗ chân lông.Băng Tuyết nữ thần chi thạch cùng Hỏa Diễm thần chi thạch tựa hồ cũng theo trạng thái trong cơ thể Niệm Băng mà trở nên cuồng bạo, băng nguyên tố và hỏa nguyên tố với tốc độ gấp mấy lần bình thường điên cuồng tiến nhập vào thân thể Niệm Băng thân thể, sự cuồng bạo của lưỡng chủng ma pháp lực càng ngày càng mãnh liệt, khi sinh mệnh của Niệm Băng sắp chấm dứt dưới sự công kích lẫn nhau của lưỡng chủng ma pháp lực, đột nhiên, một luồng thanh quang ôn nhuận từ trước ngực tràn ra, đồng thời dung nhập băng ma lực cùng hỏa ma lực, lúc này, thân thể Niệm Băng đã không còn bán lam bán hồng nữa, lưỡng chủng ma lực trong quá trình khuynh trát lẫn nhau, sớm đã chuyển dịch khắp thân, tạo thành trạng thái hỗn hợp. Sau khi thanh sắc khí tức nhu hòa dung hợp xong, Niệm Băng kêu a một tiếng, băng, hỏa lưỡng chủng nguyên tố trong cơ thể cũng nhờ có thanh sắc năng lượng tác dụng, bắt đầu chầm chậm vận chuyển xoay tròn, mặc dù vẫn còn công kích lẫn nhau, nhưng đã không còn cuồng bạo như lúc trước. Thừa dịp có cơ hội này, Niệm Băng lập tức vận chuyển tinh thần lực, cố gắng khống chế lưỡng chủng ma pháp lực tương khắc, nhưng hắn lại giật mình phát hiện, trong cơ thể tất cả ma pháp nguyên tố đều bắt đầu hướng về vòng xoáy thanh quang tiến hành quá trình dung hợp, tốc độ dung hợp mặc dù rất chậm, nhưng lại vô pháp ngăn cản được.

Thanh quang chỉ xuất hiện trong nháy mắt rồi lại tiêu thất, ma pháp lực trong cơ thể Niệm Băng tiến vào trạng thái kỳ dị, lãnh nhiệt dẫn đến đau đớn đã biến mất, vòng xoáy đem băng, hỏa lưỡng chủng năng lượng dung hợp tới một cảnh giới kỳ diệu, trong vòng xoáy chầm chậm, băng cùng hỏa tựa hồ hoàn toàn phân ly, lại tựa hồ hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ, tranh đấu ngày càng trở nên yếu ớt. Vòng xoáy hồng, lam hai màu chầm chậm vận chuyển, vòng xoáy thoạt nhìn rất đẹp, một vòng lam, một vòng hồng, ma pháp lực ngưng tụ bên trong vòng xoáy, Băng Tuyết nữ thần chi thạch cùng Hỏa Diễm thần chi thạch với tốc độ gấp vài lần bình thường thâu tóm ma pháp nguyên tố, ma pháp lức vốn phân tán ở tứ chi bách hài ( ND: bốn chi, trăm xương ) dần dần bị vòng xoáy thu thập, vòng xoáy cũng không lớn, theo sự tụ tập của lưỡng chủng ma pháp lực, lam, hồng lưỡng sắc quang mang từ từ trở nên trong suốt.

Dung Thiên mỉm cười vuốt tóc nhi tử, nói: " Băng, có thể diệt hỏa, nhưng là, khi hỏa đạt tới trình độ nhất định, cũng có thể diệt băng, Chúng tương khắc lẫn nhau. Trong bốn chủng loại ma pháp nguyên tố phổ thông, chỉ có thủy và hỏa là có quan hệ mật thiết nhất, băng cũng như vậy, chúng đều tràn ngập hoạt tính. Từng có ma pháp sư tiền bối nói qua, nếu hỏa cùng thủy đạt tới một tầng thứ vi diệu, lúc đó chúng có thể chuyển đổi lẫn nhau. Thế gian vạn vật cũng không phải là tuyệt đối, chỉ cần nguyên tố lực lớn nhỏ không thay đổi, hỏa nguyên tố cùng thủy nguyên tố, cũng bất quá chỉ là một đường phân cách. Thuyết pháp này từng gây ra ảnh hưởng rất lớn ở ma pháp giới, người đồng ý thì ít, mà phản đối thì nhiều, vốn dĩ ta thuộc về bên phản đối, nhưng là, sau khi ta cùng mụ mụ ngươi kết hợp, ta lại phát hiện, thuyết pháp thủy hỏa giao dung này cũng không phải là không thể. Chỉ bất quá, làm một hỏa hệ ma pháp sư, lý giải của ta đối với băng thật sự quá ít, căn bản không có khả năng đem hỏa chuyển đổi thành băng. Ài, nếu mụ mụ ngươi không có bị bắt trở về, nói không chừng, cho chúng ta ở cùng một chỗ nghiên cứu một thời gian, nhất định có thể tìm ra băng hỏa đồng nguyên chân chính ".

Niệm Băng còn nhỏ, tò mò hỏi: " Ba ba, thủy hỏa giao dung là tình huống như thế nào? Người làm thế nào để phát hiện? ".

Dung Thiên có chút xấu hổ ho khan hai tiếng, để che dấu khuôn mặt đỏ bừng, nói lảng đi: " Ngươi còn nhỏ, chờ ngươi lớn lên ba ba sẽ nói cho ngươi ".

Thủy cùng hỏa là lưỡng chủng ma pháp nguyên tố có quan hệ tối mật thiết, chẳng lẽ, hiện tại tình huống của chính mình, theo như lời ba ba là thủy hỏa dung hợp sao? Băng cùng thủy đồng nguyên, chẳng lẽ, băng cùng hỏa cũng có thể đồng nguyên? Biến hóa quá lớn trong cơ thể khiến Niệm Băng rất khó thích ứng được, nhưng hắn lại mơ hồ minh bạch, mình hiện tại phải bảo trì tình trạng này, để cho băng, hỏa lưỡng chủng ma pháp nguyên tố tiếp tục duy trì xu thế vận chuyển hiện tại, chỉ có như vậy, mình mới không bị hủy diệt vì chúng công kích lẫn nhau.

Một năm qua, lần đầu tiên thân thể Niệm Băng trở về nhiệt độ thông thường của loài người, không hề có tình trạng bán lãnh bán nhiệt, cảm giác ấm áp tường hòa khiến hắn một lần nữa tiến vào trạng thái nhập định, trong lòng thư thích, buông lỏng ý thức của mình. Khổ tận cam lai, hắn cũng không biết, từ giờ khắc này trở đi, hắn đã trở thành băng hỏa đồng nguyên ma pháp sư đầu tiên của cả đại lục. Mặc dù chỉ mới tiến vào sơ kỳ của băng hỏa đồng nguyên, nhưng là, sau này với ma pháp kỳ đặc của hắn, ma pháp sư bình thường còn xa mới có khả năng so sánh.

Sáng sớm, khi tia dương quang đầu tiên từ ngoài song chiếu vào phòng gian, Niệm Băng từ trạng thái minh tưởng tỉnh táo lại, lưỡng chủng ma pháp lực Kính Vị phân minh trong cơ thể đã biến mất không thấy, biến thành một vòng xoáy, một vòng xoáy hai màu hồng, lam to cỡ nắm tay. Lưỡng chủng ma pháp lực bất đồng quang huy giao thoa, chậm rãi xoay tròn, không hề xâm phạm đối phương, một lam trong suốt cùng một hồng trong suốt nhìn qua thật mỹ lệ, Niệm Băng rõ ràng cảm giác được, cảm giác của mình đối với ma pháp nguyên tố tựa hồ mạnh hơn nhiều so với trước kia. Sờ vào ngọc bài đeo trước ngực, thì thào nói: " A di, cảm tạ người, nếu không phải có khối Thiên Hoa bài kịp thời giúp ta ổn định ma pháp lực, sợ rằng ..., ân tình của người, Niệm Băng một ngày nào đó sẽ báo đáp ". Trong lucs nguy cơ, thanh sắc quang mang chính là từ Thiên Hoa bài mà ra, Lam Điền Nhật Noãn Ngọc Thăng Yên, khối ngọc bài điêu trác từ bạch ngọc, so với công hiệu trong tưởng tượng còn muốn nhiều hơn. Trong mắt quang mang chợt lóe lên, hắn tay đang cầm Thần Lộ đao lên, nhẹ giọng ngâm xướng: " Băng nguyên tố a! Ta thỉnh cầu ngươi, ngưng tụ thành cự nhận sắc bén, phá vỡ trói buộc và gông cùm của thế gian ".

Lam quang từ Băng Tuyết nữ thần chi thạch phát ra, băng nguyên tố ngưng tụ thành hình rõ ràng có thể thấy được, một thanh lam sắc thực thể băng đao xuất hiện trước mặt hắn, vòng xoáy trong cơ thể lại không ngừng xoay tròn như trước, sử dụng băng nhận thuật cũng không có ảnh hưởng gì tới nó, thậm chí còn cảm giác không ra sự giảm bớt của băng hệ ma pháp lực, vòng xoáy vẫn ở trạng thái xoay tròn đều đều như trước.

Niệm Băng tim đập nhanh hơn, lấy Hỏa Diễm thần chi thạch từ trong lòng ra rồi ngâm xướng, " Hỏa nguyên tố a! Ta thỉnh cầu ngươi, ngưng tụ thành cự nhận sắc bén, phá vỡ trói buộc và gông cùm của thế gian ".

Hỏa quang che mờ lam sắc băng đao, quang mang lóe lên, một thanh ngưng thật hỏa diễm đao xuất hiện tại trước mặt hắn, vẫn là tay phải, không hề có sự phân biệt giữa băng và hỏa, Niệm Băng run rẩy trong lòng, sự kết hợp xảo diệu của băng và hỏa khiến hắn chân chính có thể sử dụng lưỡng chủng năng lực ma pháp tương khắc. Quang mang chợt lóe, được tinh thần lực thúc dục, băng đao cùng hỏa diễm đao trong không trung va chạm, xoẹt một tiếng, hơi nước bốc lên, hai nhị giai ma pháp đồng thời biến mất, " Thành công rồi, thật tốt quá, ta rốt cục có thể sử dụng lưỡng chủng ma pháp rồi ". Niệm Băng hưng phấn từ trên giường nhảy xuống, băng hỏa đồng nguyên đã đem lại cho hắn một năng lực đặc thù.

Tiếng gõ cửa vang lên, thanh âm Tra Cực từ bên ngoài truyền vào, " Sáng sớm đã gào thét cái gì? Mở cửa ".

Niệm Băng vội vàng đem Hỏa Diễm thần chi thạch cất đi, đi ra mở cửa, Tra Cực vừa nhìn thấy hắn, nhất thời che mũi, " Ọe, thối đến chết, tiểu tử ngươi không phải là ở trong phòng bới phân chứ? ".

Niệm Băng ngây ra một chút, cúi đầu nhìn lại chính mình, lúc này mới phát hiện, trên người không biết lúc nào đã trở nên nhớp nháp, y phục trên người dính đầy chất thải, cảm giác cực kỳ không thoải mái.

Tra Cực nhìn Niệm Băng từ trên xuống dưới, trong lòng không nhịn được kinh hãi, mới một đêm không gặp, thân thể Niệm Băng tựa hồ đã cao lên một chút, biến hóa lớn nhất chính là ở nhãn thần của hắn, ánh mắt vốn non nớt đã có vẻ thâm thúy hơn rất nhiều, cảm giác như là một người lớn, nhất là quang thải trong suốt sâu trong đáy mắt, đem đến cho người ta một loại cảm giác đặc thù.

"Niệm Băng, tối hôm qua xảy ra chuyện gì? ". Tra Cực kinh ngạc hỏi.

Niệm Băng gãi gãi đầu, nói: " Sư phụ, ma pháp của ta tựa hồ có đột phá, đạt tới một cảnh giới mới. Ta cũng không biết tại sao trên người lại có nhiều mồ hôi như vậy ". Hắn đương nhiên không biết, đây là bởi vì băng cùng hỏa khuynh trát lẫn nhau vô cùng cuồng bạo, đem tạp chất trong cơ thể hoàn toàn bức ra, giúp hắn thoát thai hoán cốt, cho nên thân thể mới có biến hóa này. Tra Cực nhíu mày, nói: " Ta không hiểu ma pháp, nhưng tiến bộ thì luôn là chuyện tốt, nhanh đi rửa ráy một chút, chúng ta còn phải về đào hoa lâm. Y phục này cũng không cần giữ lại, ta xem ra có giặt cũng không sạch ".

Niệm Băng đáp ứng một tiếng, xoay người tới phòng vệ sinh rửa ráy. Nhìn thân ảnh béo phục phịch của hắn, Tra Cực toát ra biểu tình trầm tư, thở dài nói: " Hết thảy tùy duyên đi ".

Đẩy mộc xa, Niệm Băng đi bên cạnh Tra Cực, hai người chậm rãi hướng về phía ngoài thành, hôm nay khí trời phi thường sáng sủa, bầu trời nghìn dặm không mây, không khí sáng sớm lành lạnh không ngừng thổi tới, cực kỳ thoải mái.

Gần đến bắc thành môn, tiếng vó ngựa đột nhiên từ ngoài cửa thành vang lên, binh lính thủ thành của Băng Nguyệt đế quốc chỉnh tề xếp thành hàng ở hai bên, trong đó một số đi dẹp những người trên ngã tư đang chuẩn bị ra vào thành sang hai bên.

Ba cỗ mã xa nhanh chóng nhập thành, mã xa toàn thân màu trắng, hai bên đều có một lục mục tinh rất lớn kết bằng ngân sắc ti tuyến, ở giữa lục mang tinh là một băng hoa tinh tế. Nhìn thấy tiêu chí đó, bình dân trong Băng Tuyết thành không khỏi trở nên nghiêm nghị, có người thậm chí cung kính hướng mã xa hành lễ. Đương nhiên, trong số này không kể đến Tra Cực và Niệm Băng.

Phù hiệu bằng băng hoa, Niệm Băng đã biết rồi, bất quá, song quyền của hắn lại siết chặt lại, trong mắt toát ra quang mang cừu hận mãnh liệt, chính là bọn hắn, chính là bọn hắn đã cướp đi hạnh phúc của mình a!

Mã xa nhanh chóng đi qua, Tra Cực ho khan một tiếng, nói: " Chúng ta đi ". Niệm Băng nét mặt trơ ra, hắn âm thầm tự nhủ, năng lực hiện tại còn quá kém, nhẫn nại, nhất định phải nhẫn nại.

Đường từ Băng Tuyết thành về đào hoa lâm mặc dù không tính là xa, nhưng đến trưa bọn bọ mới về tới mộc ốc. Xử lý xong những thứ mua được, Tra Cực cho Niệm Băng về phòng nghỉ ngơi, ngày mai, sẽ tiếp tục học tập trù nghệ của hắn. Niệm Băng vừa mới tiến vào cảnh giới băng hỏa đồng nguyên, cũng đang muốn minh tưởng nhiều hơn để củng cố ma pháp lực, ăn xong mỹ vị ngọ xan ( ND: ngọ xan - bữa trưa ) Tra Cực nấu liền lập tức trở về phòng gian nghỉ ngơi.

Từng ngày từng ngày trôi qua, Niệm Băng dưới sự dạy dỗ của Tra Cực từ từ lớn lên. Ngày thứ hai sau khi từ Băng Tuyết thành trở về, hắn đã minh bạch tại sao lúc đầu Tra Cực nói với hắn, muốn học giỏi trù nghệ, phải kinh qua quá trình từ gầy thành béo, rồi lại từ béo thành gầy. Từ gầy thành béo, tự nhiên là do mỗi ngày ăn uống thức ăn do Tra Cực nấu, không nói đến vị đạo trong đó, có lượng lớn dinh dưỡng bổ sung, hắn tự nhiên biến thành một tiểu bàn tử. Mà quá trình từ béo thành gầy sẽ tương đối thống khổ. Phương pháp của Tra Cực rất đơn giản, hắn bắt Niệm Băng phụ trách việc nấu cơm hàng ngày. Chính mình nấu chính mình ăn, hắn chỉ thông qua lý luận mà chỉ điểm một chút, còn lại thì đều để Niệm Băng tự mình tìm tòi. Một năm như thế, Niệm Băng gầy đi, trở lại là một thiếu niên thanh tú như lúc đầu. Thức ăn do một người mới tập nấu có vị đạo gì, sợ rằng ai cũng hiểu được, sau khi được ăn toàn mỹ vị, hắn nấu ra cái gì có thể ăn vào được thì thật là hiếm thấy, muốn không gầy đi cũng không được.

Hai năm thời gian, giúp cho Niệm Băng có được cơ sở bền vững, bắt đầu từ năm thứ ba, hắn bước vào quá trình chính thức học tập trù nghệ, Tra Cực đối với hắn yêu cầu phi thường nghiêm khắc, mỗi ngày luyện tập, đều khiến Niệm Băng mệt mỏi không chịu nổi. Minh tưởng vào ban đêm là lúc nghỉ ngơi tốt nhất của hắn, chẳng những có thể khiến thân thể từ mệt mỏi khôi phục, mà còn từ trong quá trình học tập trù nghệ và minh tưởng, tinh thần lực của hắn tiến bộ không hề chậm hơn ma pháp lực. Thời gian học tập càng dài, Niệm Băng càng thấy nhiều điều thần kỳ xảy ra trong trù nghệ, trên người Tra Cực tồn tại đủ loại phương pháp nấu nướng chế biến, giống như biển rộng thâm bất khả trắc. Niệm Băng tựa hồ đã quên đi cừu hận, tâm lực toàn thân tập trung vào việc học tập trù nghệ. Được Tra Cực chỉ dẫn, ngộ tính của hắn dần dần hiển hiện, thường xuyên đưa ra vài giải thích tân kỳ để cùng tham khảo với Tra Cực. Tới năm thứ năm, Niệm Băng đã không còn hoàn toàn chỉ học tập từ Tra Cực, mà qua thương thảo với Tra Cực, dần dần đem ma pháp cùng trù nghệ kết hợp lại, như vậy, chẳng những trù nghệ của hắn tăng lên, đồng thời, cũng là phương pháp tu luyện ma pháp khống chế lực tốt nhất. Các loại mỹ thực do ma pháp nhập trù chế ra lần lượt xuất hiện trên tay Niệm Băng, kỹ nghệ của Quỷ Trù cũng đã có truyền nhân.

"Sư phụ, trưa nay người muốn ăn cái gì? Gần đây thân thể người không tốt lắm, ta đi bắt hai con cá, rồi nấu canh cho người ăn, Minh Diễm Ngư Canh mấy ngày trước ta nghiên cứu ra nhất định sẽ khiến vị khẩu của người cực kỳ thỏa mãn ". Niệm Băng hoàn thành bài chẻ củi hôm nay, đi tới trước cửa phòng Tra Cực hỏi.

Tra Cực ngồi trên ỷ ở trong phòng, nếp nhăn trên mặt so với mấy năm trước đã sâu hơn rất nhiều, " Niệm Băng, ngươi tiến đến ngồi xuống, sư phụ có chuyện nói với ngươi ".

Niệm Băng ngây ra một chút, bước đi vào phòng gian, kéo một cái ghế ngồi bên cạnh Tra Cực, " Sư phụ, người hôm nay làm sao vậy? Sài đao phách ti công phu của ta đã đại thành rồi, người không muốn nhìn sao? Còn về thức ăn, bụng người vốn không tốt, nếu không ăn cơm đúng giờ giấc, căn bệnh cũ sẽ lại phát ra ".

Tra Cực nhìn ánh mắt ân cầm của Niệm Băng, mỉm cười nói: " Tám năm, ngươi đến nơi này cũng đã tám năm rồi, tám năm thời gian, ngươi từ một hài tử đã trường thành, sư phụ cũng không còn gì nhiều để dạy ngươi. Với kỹ nghệ hiện tại của ngươi, hoàn toàn đã đạt tới cảnh giới thanh xuất vu lam ( ND: màu xanh xuất phát từ màu lam, nhưng lại đẹp đẽ, sáng sủa hơn nhiều ). Tiểu tử ngốc, thật ra sư phụ đã một mực lừa ngươi, sài đao phách ti chỉ cần khiến các sợi nhỏ đều nhau là đã tới cảnh giới đại thành, căn bản không cần tới trình độ từng sợi nhỏ đến mức có thể bay trong gió, dài không đứt đoạn. Đao công của ngươi đã vượt xa cảnh giới đỉnh phong của vi sư năm đó. Không nghĩ tới, đó chỉ là một ý nghĩ của ta trên lý thuyết, ngươi lại thật sự làm được. Kỹ thuật thần kỳ cũng chỉ đến như thế. Ta đã không có gì để dạy ngươi nữa, cho nên, ngươi cũng nên đi thôi ". Đồ đệ đã mười tám tuổi nhìn qua dị thường anh tuấn, mặc dù mặc một thân bố y, nhưng lại vô pháp che dấu anh hoa của hắn, vóc người cao lớn, bờ vai rộng rãi, tóc dài màu vàng, hắn cơ hồ là hoàn mỹ.

Niệm Băng ngây nhìn Tra Cực, " Sư phụ, người nói ta có thể xuất sư sao? ". Lúc mới bắt đầu đi theo Tra Cực học tập trù nghệ, hắn không có khắc nào không nghĩ tới ngày có thể học xong kỹ nghệ của Tra Cực để rời khỏi nơi này. Nhưng là, con người đều có tình cảm, tám năm ở chung, mặc dù Tra Cực đối với hắn cực kỳ nghiêm khắc, nhưng hắn cùng với Tra Cực cũng đã sớm nảy sinh cảm tình nồng hậu, lúc này nghe Tra Cực nói cho hắn đi, trong lòng hắn mọc lên một cảm giác mất mát khó hiểu, nhìn sư phụ vốn đã già nua hơn nhiều so với tám năm trước, nói: " Sư phụ, niên kỷ của người đã lớn như vậy, nếu ta đi, ai sẽ chiếu cố cho người đây? ".

Tra Cực mỉm cười nói: " Hài tử ngốc, trước khi ngươi tới, ta chẳng phải chỉ có một thân sao? Yên tâm đi, chẳng lẽ ta đường đường là Quỷ Trù sao có thể đói mà chết được. Trù nghệ của ngươi đã giống ta năm đó, đã đạt tới giới hạn, nếu tiếp tục ở lại chỗ này, sẽ không tăng lên được, chỉ có đi nhiều xem nhiều, mới có thể lĩnh ngộ ngày càng sâu sắc, cũng không uổng phí công sức ta dạy ngươi ".

Trong mắt Niệm Băng quang mang chợt lóe, " Sư phụ, ta không nỡ a! ".

Tra Cực kéo Niệm Băng thon dài đích bàn tay to, khẽ thở dài: " Ngốc, chẳng lẽ ngươi vĩnh viễn ở lại chỗ này với ta sao? Cho dù ngươi bồi bạn với ta, một ngày nào đó ta cũng sẽ chết. Lúc đầu, ta thu ngươi làm đồ đệ thì đều xuất phát từ tự tư, chỉ muốn đem kỹ nghệ của mình truyền lại, ngươi chẳng những không trách ta, còn toàn tâm toàn ý theo ta học tập trù nghệ, nhiều năm như vậy, cũng thật khó cho ngươi ".

Niệm Băng toàn thân chấn động, " Sư phụ, người đã biết? ".

Tra Cực mỉm cười nói: " Lúc ngươi xuất ra khối băng thạch đó, rồi cừu hận mãnh liệt phát ra lúc ngươi nhìn thấy mã xa của Băng Thần tháp, ta đã minh bạch, thôi miên thuật ngày đó đã không có tác dụng. Ngươi biết không? Lúc ấy trong lòng ta có chút sợ hãi. Khi đó, ngươi vốn chỉ là một hài tử mười tuổi, đã có tâm cơ thâm trầm như thế, là ta điều ta không hề tưởng tượng được. Ta thật không biết là nên cao hứng là có được một đồ đệ thông minh trầm ổn, hay là sợ hãi tâm cơ của ngươi. Bất quá, hiện tại hết thảy đều không trọng yếu nữa, ta tin tưởng, ngươi là một hảo hài tử, trong lòng ngươi, nhất định ẩn dấu một cố sự, liên quan với phụ mẫu ngươi ".

"Sư phụ, ta, ta sẽ nói cho người tất cả ". Thanh âm của Niệm Băng có chút run rẩy, nhìn khuôn mặt hiền lành của Tra Cực, hắn đột nhiên có một dự cảm bất tường.

Tra Cực lắc đầu, nói: " Không, hãy giữ lại trong đáy lòng ngươi. Ta nghĩ, phụ mẫu ngươi hẳn là có liên quan tới Băng Thần tháp, cho nên lúc ngươi nhìn thấy mã xa đó mới có thể toát ra cừu hận nùng trọng như vậy. Hài tử, cừu hận cũng không có gì sai, nhưng là, giống như lời ta nói trước khi cố gắng thôi miên ngươi, khi ngươi chưa có đủ lực lượng, cừu hận này nhất định phải ẩn dấu trong tận đáy lòng. Quân tử báo thù mười năm không muộn ".

Niệm Băng kiên định gật đầu, nói: " Sư phụ, ta đáp ứng người, khi ta còn chưa có cũng đích năng lực, nhất định sẽ không đến Băng Thần báo thù ".

Tra Cực mỉm cười: " Vậy là tốt rồi. Niệm Băng, lúc đầu sư phụ ta từng nói với ta, thập niên luyện trù, thập niên ngộ trù, tám chữ này, ta mang theo suốt cuộc đời. Khi ta tới đào hoa lâm này, ta đã thêm ở phía sau tám chữ, đó chính là cô độc cả đời, nhất bại vẫn diệt ( ND: cô độc cả đời, một lần bại là hết tất cả ) ".


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx