sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 21 - Hỏa Thần Đích Tả Thủ

Không cần suy nghĩ, Niệm Băng cũng biết kẻ đại nháo Thanh Phong Trai tất nhiên là Phượng Nữ, Phượng Nữ nhất định là bởi vì mình mãi còn không đến, lại không tìm được mình ở Thanh Phong Trai, mới cùng Tuyết Tĩnh đánh nhau, a, mình thật sự hồ đồ, vừa đọc sách là quên sạch mọi thứ.

Rời khỏi đồ thư quán, Niệm Băng lòng nóng như lửa đốt, không biết tại sao, tại giờ khắc này trong đầu hắn tràn ngập thân ảnh yêu kiều xinh đẹp của Phượng Nữ, bất chấp việc kinh thế hãi tục, giơ cao Băng Lăng Trượng ngâm xướng: " Băng Tuyết nữ thần vĩ đại! Thỉnh ban cho ta sự phẫn nộ của người, đưa chúng ta tới mê thất bỉ ngạn. Bạo Phong Tuyết ". Lam sắc quang điểm từ Băng Lăng Trượng phóng ra tứ phía, không khí chung quanh trở lạnh lẽo, gió quẫy động, tuyết tung bay, tứ giai Bạo Phong Tuyết dần dần trở nên cuồng bạo, Niệm Băng đem thể xác và tinh thần hoàn toàn dung nhập vào băng nguyên tố, thân thể bay lên trong Bạo Phong Tuyết, hướng không trung lao đi.

Dùng Bạo Phong Tuyết tiến hành phi hành khoảng cách ngắn, có thể phi hành được bao xa phải xem tu vi cao thấp của ma pháp sư thi triển, ma pháp sư tu vi càng cao thì có thể bay càng xa, với đại ma pháp sư ma pháp lực của Niệm Băng hiện tại, thêm vào năng lực khống chế ma pháp hữu hiệu, dùng tối thiểu ma lực trợ giúp thân thể phi hành, từ ma pháp sư công hội đến Thủy Hóa Thiết Khí Phô cũng không khó khăn.

Từ rất xa, Niệm Băng đã thấy được sân của Thủy Hóa Thiết Khí Phô, một luồng ánh sáng màu đỏ từ trên sân phát ra, trông giống như một cái hồng sắc giao long, mặc dù khoảng cách rất viễn, nhưng cũng có thể mơ hồ cảm giác được trong đó có ẩn hàm khí thế to lớn. Niệm Băng khống chế Bạo Phong Tuyết từ từ hướng về phía sân. Khoảng cách dần gần lại, Niệm Băng phát hiện, người đang múa kiếm chính là Phượng Nữ, hắn là lần đầu tiên thấy Phượng Nữ luyện vũ, trong lòng khẽ động, mơ hồ cảm giác được, Phượng Nữ có đấu khí rất mạnh, không hề kém hơn so với thần chú sư Hoa Thiên trước đây. Đấu khí tràn ngập khắp sân, quang mang đỏ sậm tạo ra khí lưu nóng rực, khi cách mặt đất hai mươi thước, Niệm Băng đã cảm giác được nhiệt độ đang không ngừng gia tăng, những bông tuyết phụ trợ cho mình phi hành đều đang tan chảy, sắp sửa không thể khống chế thân thể nữa.

Dù sao thì Bạo Phong Tuyết đối với khí trời cũng có ảnh hưởng nhất định, Phượng Nữ đang luyện kiếm, đột nhiên cảm giác được không khí chung quanh trở nên lạnh vài phần, khí lưu cũng trở nên cường liệt, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên không trung một lam sắc thân ảnh đang bay tới phương hướng của chính mình, nàng vốn tâm tình bất hảo, thấy vậy liền quát lên một tiếng, " Người nào? ". Chân khẽ trụ, hai tay cầm Ly Thiên thần kiếm, tiến lên phía trước một bước, lấy chân chống eo, lấy eo đỡ lưng, lấy lưng đẩy cánh tay, rồi cánh tay kéo theo cổ tay, một đạo hồng sắc hỏa diễm đấu khí, giống như trảm thiên phách địa hướng về phía trên phóng đi, trong tiếng gió rít gào, hồng sắc đấu khí phát ra từ Ly Thiên thần kiếm ra, quang nhận rộng chừng một thước màu đỏ, trực tiếp bổ tới người Niệm Băng.

Đột nhiên cảm nhận được áp lực cực lớn từ phía dưới truyền đến, Niệm Băng không khỏi lại càng hoảng sợ, không kịp giải thích, dưới tình huống nguy cấp như thế, hắn lôi Thần Lộ đao từ trong lòng ra, không, hiện tại, nên gọi nó là Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức, miếng vải cuộn quanh chuôi đao dưới áp lực cường đại của băng nguyên tố đã hóa thành băng phấn, lam sắc quang mang chợt đại thịnh, Niệm Băng không kịp ngâm xướng chú ngữ, lấy từ trong lòng một tệp giấy ném lên không trung, dưới tác dụng của Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức, hơn mười tờ giấy kỳ dị biến hóa thành một băng võng lớn, băng võng do hơn mười băng đao xuyên qua mà thành. Vì không muốn Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức lộ ra quá nhiều khí tức của Băng Tuyết nữ thần chi thạch, lúc dùng nó để dẫn động ma lực phụ trợ trên các tờ giấy, Niệm Băng không thể không tận lực đem pháp lực bố trí quanh Băng Tuyết nữ thần chi thạch một kết giới nhỏ, như vậy mặc dù có thể ngăn cản khí tức của Băng Tuyết nữ thần chi thạch tản ra ngoài, nhưng lại khiến uy lực của phiến băng võng giảm đi rất nhiều.

"Bạo!!! ". Băng đao từng cái từng cái đánh lên hỏa diễm cự nhận nọ, trong âm thanh ầm ầm, cự nhận được hình thành bởi hỏa diễm đấu khí nhất thời yếu đi vài phần, nhưng băng đao dù sao cũng chỉ là nhị giai băng hệ ma pháp, uy lực sao có thể so với Phách Không Đấu Khí Trảm dược phát xuất bởi Ly Thiên thần kiếm? Quang mang đấu khí mặc dù suy yếu một chút, nhưng vẫn lao tới phía Niệm Băng.

Hơn mười Băng Nhận Thuật cũng giúp Niệm Băng có được chút thời gian, không dám tiếp tục dùng Băng Tuyết Nữ Thần Đích Thán Tức, lấy từ trong lòng Hỏa Diễm thần chi thạch ra, nhanh chóng ngâm xướng: " Hỏa Diễm thần vĩ đại a! Thỉnh cho phép ta, mượn tay trái của người, để cho hỏa diễm phủ xuống nhân gian, tiêu diệt hết thảy lực lượng tà ác, để cho hỏa diễm chiếu khắp đại địa, hủy diệt hết thảy chướng ngại phía trước. Hỏa Thần Đích Tả Thủ ". Tay trái của Hỏa thần, trong truyền thuyết, là điểm yếu nhược nhất trên toàn thân của Hỏa thần, cho nên, dùng hỏa hệ ma pháp này để triệu hoán hỏa nguyên tố, cũng chỉ bất quá là ngũ giai mà thôi. Nếu đổi lại là tay phải của Hỏa thần, mặc dù chỉ khác biệt có một chữ, nhưng cấp bậc lại khác nhau tới bốn cấp, cửu giai Hỏa Thần Hữu Thủ, có thể dễ dàng phá hủy một đại đội trọng kỵ binh vài nghìn người.

Sau khi chú ngữ kết thúc, một bàn tay lớn kết bằng hỏa diễm xuất hiện trước người Niệm Băng, mà lúc này, hồng sắc Đấu Khí Trảm kia cũng đã tới trước người Niệm Băng, cự đại hỏa diễm chi thủ nghênh đón Đấu Khí Trảm, cũng không phải phát nổ ngay lập tức, Hỏa Thần Tả Thủ nắm lấy Đấu Khí Trảm, đẩy mạnh về một bên, tay trái của Hỏa thần mặc dù là bộ phận yếu nhất của Hỏa thần, nhưng nó dù sao cũng là một bộ phận của Hỏa thần, ngũ giai đơn thể ma pháp mặc dù không phải là cực hạn của đại ma pháp sư, nhưng cũng đã tiếp cận cực hạn rồi, Phách Không Đấu Khí Trảm phát ra từ Ly/ Thiên thần kiếm mặc dù cực kỳ mạnh mẽ, nhưng vẫn bị Hỏa Thần Tả Thủ đẩy sang một bên, lướt qua bên cạnh Niệm Băng, mà Hỏa Thần Tả Thủ được Niệm Băng khống chế khéo léo, ma lực không hề đối đầu trực tiếp với Đấu Khí Trảm, vẫn nằm ở trước người Niệm Băng.

"Phượng Nữ, đừng động thủ, là ta ". Niệm Băng vội vàng hô lớn. Đấu Khí Trảm được Phượng Nữ phát xuất từ Ly Thiên thần kiếm thật đáng sợ, Hỏa Thần Hữu Thủ chỉ mới tiếp xúc một chút ở mặt bên, mà đã suy yếu một phần ba, nếu không phải là do Hỏa Diễm thần chi thạch triệu hoán, sợ rằng ngũ giai ma pháp này sớm đã bị phá tan rồi. Đúng như lời Long Linh nói, thực lực của Phượng Nữ tuyệt đối đạt tới trình độ Vũ Đấu Gia, niên kỷ của nàng mới là bao chứ! Vũ Đấu Gia chính là vũ giả cường đại có đẳng cấp ngang hàng với ma đạo sĩ.

Phượng Nữ ở phía dưới sau khi chém ra một kiếm này thì cũng đã hối hận, nàng vốn đang luyện kiếm, lúc luyện đến cao hứng lại phát hiện có vật thể bất minh đang phi hành về phía mình, mới lấy kiếm phách ra một trảm, kiếm xuất ra nàng mới nghĩ tới việc địch hữu còn chưa rõ, nhưng đấu khí đã xuất, trừ phi vũ kỹ đã đạt hóa cảnh, nếu không sao có thể thu hồi? Biến hóa trên không trung khiến nàng cực kỳ kinh ngạc, đấu khí mặc dù thoát ra từ kiếm, nhưng vẫn có liên lạc với tinh thần của nàng, nàng cảm giác, trong thời gian ngắn ngủi vài lần nháy mắt, trên không trung đầu tiên là xuất hiện hơn mười băng nhận ngăn trở công kích của chính mình, ngay sau đó, một bàn tay lớn bằng hỏa diễm hóa giải công kích của mình, rất rõ ràng, đối phương là một ma pháp sư, ma pháp sư có phản ứng nhanh như vậy tất nhiên là không đơn giản. Cho dù không nghe tới tiếng la kia của Niệm Băng, nàng cũng sẽ không tiếp tục công kích.

Được Hỏa Thần Tả Thủ bảo hộ, Niệm Băng chậm rãi hạ xuống, bởi vì có tác dụng của Hỏa Diễm thần chi thạch, sử dụng ngũ giai ma pháp này cũng không phải là gánh nặng quá lớn với hắn, lòng hãy còn hơi sợ hãi hạ xuống trước mặt Phượng Nữ, cười khổ: " Vài ngày không gặp, ngươi cũng không cần hoan nghênh ta như vậy chứ, muốn giết người sao?!? ". Khi hắn hạ xuống mặt đất, Hỏa Thần Tả Thủ cũng theo đó biến mất.

Hồng quang lóe lên, Ly/ Thiên thần kiếm trở vào bao, Phượng Nữ khẽ lắc mình, đã tới trước người Niệm Băng, nhìn kỹ hắn, rồi mới nhẹ nhàng đáp: " Ai bảo ngươi đột nhiên từ trên trời rơi xuống, hoàn hảo là không làm thương ngươi. Lúc ta luyện kiếm thì quán chú toàn bộ tinh thần, chỉ cần ngoại giới có kích thích sẽ lập tức phát ra công kích, may mà không xảy ra việc gì, có cửa không vào, lại từ trên trời chui xuống, ngươi cũng thật là ".

Niệm Băng đương nhiên không trách Phượng Nữ, nhìn ánh mắt ân cần của nàng, áy náy nói: " Xin lỗi, đều là ta không tốt. Phượng Nữ, ngươi đã tới Thanh Phong Trai sao? ".

Vừa nghe Niệm Băng nhắc tới Thanh Phong Trai, Phượng Nữ hừ một tiếng, nói: " Đừng đề cập tới Thanh Phong Trai, ta tới chỗ đó tìm ngươi, vốn rất khách khí, kết quả lại đụng tới một nữ hài điêu ngoa, mở mồm ra là đã nói ngươi chết rồi. Ta liền tức giận, liền cùng nàng động thủ, thân thủ của nàng lại chẳng lợi hại như miệng lưỡi, sau đó nếu không có một trung niên nhân từ trong Thanh Phong Trai đi ra giải thích cho ta, hôm đó ta đã giáo huấn nàng một chập rồi, Niệm Băng, mấy hôm nay rốt cuộc là ngươi chạy đi đâu vậy? Tìm ngươi cũng tìm không được, ngươi cũng chẳng đến gặp ta, chẳng lẽ ta đáng ghét như vậy sao? ".

Niệm Băng bị Phượng Nữ hỏi đến cứng lưỡi, vội chặn lại nói: " Không, không phải, quả thực không phải vậy ". Sau đó, Niệm Băng đem sự tình phát sinh mấy ngày trước kể lại cho Phượng Nữ, về yến hội hắn cũng không nói gì nhiều, chỉ đơn giản nói qua một câu, chủ yếu là nói về quá trình mình gia nhập ma pháp sư công hội.

"Nói như vậy, ngươi hiện tại đã là một thành viên của Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội rồi, lại còn là đại ma pháp sư nữa chứ. Ma pháp hấp dẫn ngươi như vậy, khiến ngay cả ta ngươi cũng quên ". Phượng Nữ ngoài miệng mặc dù nói vậy, nhưng trên mặt đã có vài phần tiếu ý, hiển nhiên là không hề thật sự trách Niệm Băng.

Niệm Băng nói: " Mấy năm nay mặc dù đi theo sư phụ bên người luyện tập trù nghệ, nhưng ta vẫn tu luyện ma pháp, bây giờ, thật vất vả mới có được cơ hội, đương nhiên không thể bỏ qua ".

Phượng Nữ phảng phất nhớ tới điều gì, " A, được rồi, vừa rồi lúc ngươi ngăn cản công kích của ta, tựa hồ dùng hai loại ma pháp, loại đầu tiên tương đối yếu, chỉ làm chậm lại tốc độ của đấu khí công kích, nhưng loại ma pháp ngươi dùng sau đó thì lại tương đối mạnh mẽ, đem đấu khí của ta đẩy về một bên, bất quá, điều ta ngạc nhiên chính là, hai loại ma pháp này của ngươi tựa hồ không có cùng thuộc tính. Một băng một hỏa, khi lần đầu tiên thấy ngươi đồng thời sử dụng hai loại ma pháp, ta còn tưởng rằng ma pháp lực của ngươi rất thấp, bởi vì không có ai chỉ điểm mà tu luyện hai loại ma pháp, trong tình huống pháp lực không cao cũng không có ảnh hưởng đến thân thể ngươi, nhưng hiện tại xem ra, hai loại ma pháp này của ngươi tựa hồ đều đã đạt tới trình độ không thấp, chẳng lẽ, ngươi thật sự là một băng hỏa song hệ ma pháp sư sao? Hai loại ma pháp này chính là hoàn toàn tương phản a! ".

Niệm Băng thất kinh trong lòng, mặc dù hắn đối với Phượng Nữ rất có hảo cảm, nhưng việc quan hệ đến bí mật của chính mình, hắn đương nhiên không thể dễ dàng nói ra, vội vàng giải thích: " Ta bản thân quả thực có băng, hỏa hai loại thể chất, cho nên có thể đồng thời tu luyện hai loại ma pháp này, thế nhưng, giống như ngươi nghĩ, hai loại ma pháp này tương khắc lẫn nhau, khiến ta rất khó có được thành tựu cao, vì để không bị phản phệ, chỉ đành đem ma pháp lực khống chế đến một trình độ nhất định. Bất quá, với ta như vậy là đủ rồi, dù sao ta cũng chỉ là một trù sư, ma pháp chỉ dùng để phụ trợ cho trù nghệ. Phượng Nữ, thật không nghĩ tới, vũ kỹ của ngươi lại đạt tới trình độ này, ta xem, tu vi của ngươi hẳn là đã đạt tới Vũ đấu gia rồi ".

Phượng Nữ trong mắt toát ra một tia kỳ dị, nhìn Ly Thiên thần kiếm trong tay, gật đầu nói: " Cứ coi như vậy. Niệm Băng, ta biết ngươi trong lòng có điểm nghi hoặc, muốn biết ta tại sao tuổi còn trẻ mà đã có thực lực cường đại như vậy, thế nhưng, ta hy vọng ngươi đừng hỏi, ngươi chỉ cần biết, ta đối với ngươi không hề có ác ý gì là đủ rồi. Lúc hoàn thành chế tạo Chính Dương đao, cũng là lúc chúng ta duyên phận kết thúc. Đến lúc đó, ngươi sẽ ly khai Băng Tuyết thành, cũng vậy, ta cũng sẽ ly khai Thủy Hóa Thiết Khí Phô này ".

Niệm Băng kinh ngạc nhìn Phượng Nữ, từ lần đầu tiên gặp Phượng Nữ, hắn đã phát hiện vẻ thần bí ở Phượng Nữ, nhưng vẻ thần bí đó lại được ẩn giấu rất kỹ, hắn cũng không muốn tìm hiểu cặn kẽ, chí ít hắn cũng cho rằng, Phượng Nữ đúng là đệ tử của Hoa Thiên, nếu không, nàng cũng không nguyện ý trợ giúp mình tương khảm Hỏa Diễm thần chi thạch, nhưng bây giờ xem ra, chuyện này sợ rằng còn phức tạp hơn nhiều so với mình tưởng tượng. Phượng Nữ có không ít điểm huyền bí, nhất là một thân vũ kỹ hoàn toàn không phù hợp với niên kỷ của nàng. Trên đại lục, số lượng vũ đấu gia mặc dù không ít đến thương cảm như ma đạo sĩ, nhưng cũng tuyệt không vượt qua một nghìn người, vũ đấu gia, là những đối tượng mà hoàng gia cực lực coi trọng, hơn mười năm qua, ngũ đại đế quốc mặc dù vẫn tường an vô sự, nhưng tranh đấu âm thầm lại không hề đình chỉ, mà tranh đấu này chủ yếu là thể hiện ở hai mặt, một mặt là tỷ thí giữa các vũ giả, mặt kia, tự nhiên chính là trường thi đấu giữa các ma pháp sư. Mặc dù không được diễn ra một cách chính thức, nhưng toàn đại lục vũ kỹ đệ nhất tỷ thí đại tái, cùng với toàn đại lục ma pháp đệ nhất tỷ thí đại tái đều là những trường thi đấu mà tất cả các quốc gia đều không thể khinh thị, chỉ cần tại có được thành tích trong các trận đấu, thì thực lực của toàn quốc gia đó đều được các quốc gia khác ghi nhận, loại trận đấu không chiến mà khuất phục người này, hiển nhiên các quốc gia đều nguyện ý tham gia. Mà theo ghi chép của đại lục, vũ đấu gia trẻ nhất, niên kỷ cũng ngoài ba mươi lăm, mà niên kỷ của Phượng Nữ lại chỉ tương đương Niệm Băng, nếu truyền ra ngoài, khắp các đô thị trên đại lục tất sẽ xuất hiện một làn sóng xôn xao.

Phượng Nữ bị Niệm Băng nhìn chằm chằm, có chút không tự nhiên, cúi đầu, nói: " Ngày đó ta đi tìm ngươi, chỉ là muốn nói với ngươi, tính chất của Chính Dương đao cứng rắn hơn nhiều so với ta tưởng tượng, thời gian một tháng khẳng định không thể điêu trác xong, cho nên, ngươi sẽ phải chờ đợi thêm, thận trọng mà nói, chí ít phải cần ba tháng mới có thể điêu trác xong chuôi đao. Ngươi cứ ở ma pháp sư công hội, sau khi điêu trác xong, ta sẽ tới đó tìm ngươi, ngươi trở về đi, học tập ma pháp cho tốt, dù sao, có chút năng lực hộ thân, đối với ngươi vẫn là điều tốt. Kỳ thật, với thể chất của ngươi, nếu tu luyện vũ kỹ, sau một đoạn thời gian tất cũng sẽ có thành tựu, năng lực ma pháp trừ phi là trong chiến tranh, nếu không, căn bản vô pháp so sánh với vũ kỹ. Tựa như vừa rồi, nếu ta liên tục công kích, chỉ sợ ngươi sớm đã chi trì không nổi. Đương nhiên, đó chỉ là đề nghị của ta mà thôi, nếu ngươi chỉ vì muốn làm một được trù sư mà lựa chọn tu luyện ma pháp, thì đó hiển nhiên là một lựa chọn rất chính xác ".

Niệm Băng mỉm cười, đáp: " Phượng Nữ, bởi vì ngươi tu luyện đấu khí, cho nên mới có thể cảm nhận được sự cường đại của đấu khí. Mà ta lại khác, ta tu luyện ma pháp, ma pháp tự có huyền bí của nó, nếu ma pháp lực của ta có thể so được với đấu khí của ngươi, ta nghĩ, đấu khí của ngươi vị tất có thể làm khó ta, ma pháp sư chỉ cần có thời gian ngâm xướng chú ngữ mà thôi. Không sai, ta vô pháp chống lại công kích liên tục của ngươi, nhưng nếu ta là một ma đạo sĩ, khi ta dụng xuất bát cấp ma pháp, lực lượng của vũ đấu gia không có khả năng chống lại. Bởi vậy, ta vẫn cho rằng, sự khác biệt giữa ma pháp sư và vũ giả, chủ yếu là ở khoảng cách, ma pháp sư và vũ giả có đẳng cấp ngang nhau, trong khoảng cách gần, tất nhiên là vũ giả chiến thắng, mà trong khoảng cách xa, ma pháp sư có đủ thời gian ngâm xướng, vũ giả tất sẽ gặp nguy hiểm. Đương nhiên, tổ hợp tốt nhất chính là vũ giả phối hợp cùng ma pháp sư, dùng vũ giả ở phía trước chống lại cận chiến giả của địch nhân, mà ma pháp sư thì ở phía sau sử dụng ma pháp thích hợp, phương pháp chiến tranh này, cũng chính là phương pháp chiến đấu, chỉ bất quá tổ hợp lớn nhỏ khác nhau mà thôi. Chính như ngươi nói, ta chỉ là một trù sư, ma pháp với ta mà nói đã là đủ rồi, nếu còn phân tâm đi học vũ kỹ, cuối cùng, kết quả chỉ có thể có một, đó chính là kẻ vô tích sự mà thôi ".

Nghe Niệm Băng nói xong, trong đôi mắt lam của Phượng Nữ lộ ra vẻ kinh ngạc, " Không nghĩ tới ngươi nhận thức thấu triệt như vậy, ta cũng không nói thêm gì nữa. Xem ra, hôm nay ngươi không chuẩn bị làm cho ta món gì ăn rồi ". Nói đến đây, trong mắt Phượng Nữ lộ rõ vẻ khát vọng. Đối với trù nghệ của Niệm Băng, nàng nhớ mãi không quên.

Niệm Băng bất đắc dĩ giang hai tay, nói: " Quả thực, ta vừa nghe tới việc ngươi đến Thanh Phong Trai tìm ta, lập tức chạy tới đây, chẳng chuẩn bị thứ gì, nếu không, ta bây giờ đi mua chút đồ vậy ".

Phượng Nữ mỉm cười nói: " Không cần, ta chỉ nói đùa thôi, mặc dù ngươi nấu ăn rất ngon, nhưng ta quả thực không muốn ăn nhiều, nếu không, sau này chúng ta mỗi kẻ một phương, những thực vật khác sao có thể thỏa mãn ta nữa chứ? Đi nhanh đi, quay lại ma pháp sư công hội của ngươi, mấy ngày tới không cần quay lại, làm việc của mình cho tốt, ta tranh thủ trong ba tháng này sẽ hoàn thành điêu khắc, đến lúc đó tự nhiên sẽ tới tìm ngươi, với hỏa hệ ma pháp của ngươi trợ giúp, ta nghĩ, tương khảm cũng không phải chuyện quá khó khăn ".

Lời Phượng Nữ khiến Niệm Băng cảm động trong lòng, cùng nàng nói chuyện, căn bản không cần giải thích quá nhiều, hai người thường thường chỉ cần nhìn ánh mắt, là có thể minh bạch đối phương hiện tại muốn gì, lý giải tương hỗ, khiến đối phương cảm thấy thoải mái, cảm giác thoải mái càng khiến Niệm Băng có thêm hảo cảm với Phượng Nữ thần bí. Từ lúc đến Băng Tuyết thành tới giờ, trước sau gặp được bốn mỹ nữ, bốn mỹ nữ này nếu bàn về ấn tượng cùng địa vị trong lòng Niệm Băng, thì Phượng Nữ tuyệt đối là số một, mặc dù nàng có vẻ thần bí, thế nhưng, chí ít trên người nàng cũng không có điểm gì cố kỵ Niệm Băng, Niệm Băng thậm chí ngay cả việc mình có đồng thời hai loại năng lực ma pháp cũng không giấu diếm nàng, khi ở một chỗ cùng nàng, mọi sự đều rất tự nhiên, phảng phất như tháo bỏ được chiếc mặt nạ vô hình, đó chính là cảm giác giữa thân nhân mới có được.

Phượng Nữ không nói thêm gì, đưa Niệm Băng ra cửa Thủy Hóa Thiết Khí Phô, " Được rồi, ngươi đi đi. Cái này cho ngươi, nếu ở Băng Tuyết thành gặp phiền toái gì không giải quyết được, ngươi chỉ cần thổi nó lên, ta nhất định sẽ có mặt trong thời gian ngắn nhất ". Nàng lấy một cây tiểu địch ( ND: cây sáo nhỏ ) từ trong lòng ra đưa cho Niệm Băng, tiểu địch dài chừng ba tấc, toàn thân đỏ sậm, trên mặt có hình điêu khắc chìm, tựa hồ là là hình một con phượng hoàng, hình thức cổ phác, chỉ cần nhìn vẻ sáng bóng bên ngoài, cũng thấy được giá trị của nó. Huống chi, bản thân tiểu địch còn tản ra khí tức ấm áp.

"Ngươi thử thổi xem ". Phượng Nữ mỉm cười nói.

Niệm Băng đưa tiểu địch lên mép, khẽ thổi, hắn cảm giác được, dường như có một thanh âm bén nhọn từ bên trong tiểu địch phát ra, nhưng hết lần này tới lần khác lỗ tai đều chẳng thể cảm giác được.

Phượng Nữ đắc ý nói: " Phượng địch này cực kỳ trân quý, ngươi giữ cẩn thận, đây là vật gia truyền của nhà ta, ta cũng chỉ có một chiếc này, cũng không phải là tặng cho ngươi a, chỉ là tạm thời cho ngươi mượn dùng. Đến khí hoàn thành tương khảm Chính Dương đao, ngươi còn phải trả lại ta. Không phải ta hẹp hòi, nhưng đây là thứ duy nhất mà mâu thân lưu lại cho ta, không thể tùy tiện tặng cho người khác được. Dùng phượng địch thổi ra thanh âm, chỉ có gia tộc chúng ta, a, không, chỉ có chúng ta vốn trải qua tu luyện đặc thù mới có thể nghe được ". Nói đến đây, Phượng Nữ nhớ tới lời mẫu thân lúc lâm tử, mẫu thân nói với nàng, chỉ khi gặp được người mình thực sự yêu thích, thực sự có thể phó thác chung thân thì mới có thể đưa phượng địch cho hắn, nghĩ tới đây, mặt nàng không khỏi đỏ bừng lên.

Trên địch toát ra một mùi thơm nhè nhẹ khiến Niệm Băng kích động một chập, " Phượng Nữ, ta ... ".

"Suỵt ". Phượng Nữ đưa tay chặn trên môi mình, " Đừng nói gì cả, đi thôi. Chúng ta là bằng hữu, cần biết trợ giúp lẫn nhau. Nhớ kỹ, chỉ là bằng hữu ".

Niệm Băng ngây ra một lúc, giống như bị hất nước lạnh vào mạnh, lập tức tỉnh táo lại, nhìn Phượng Nữ tuyệt sắc kiều nhan, đúng vậy! Chỉ là bằng hữu, huống chi, hiện tại cũng không phải lúc mình có thể theo đuổi tình cảm.

Không sử dụng Bạo Phong Tuyết, Niệm Băng từng bước từng bước tiêu sái quay về ma pháp sư công hội, khi hắn trở lại công hội, đã sau bữa cơm trưa. Trên đường đi, hắn nắm chặt phượng địch, trong lòng tràn ngập hình bóng của Phượng Nữ, có lẽ là nhất kiến chung tình rồi, từ lúc đến Băng Tuyết thành, tư tưởng lúc nào cũng khẩn trương, chỉ có lúc đối mặt với Phượng Nữ, tư tưởng mới có thể buông lỏng một chút. Sau khi mình ly khai Băng Tuyết thành, có thể sẽ quên Tuyết Tĩnh, quên Lạc Nhu, thậm chí quên Long Linh ôn nhu, thế nhưng, hắn biết, trong thời gian rất dài sau này, chính mình rất khó quên được Phượng Nữ. Mái tóc dài màu phấn hồng, y phục xanh lam che đậy thân thể mềm mại động lòng, đôi mắt xanh như bầu trời, tất cả đều đã khắc sâu trong đáy lòng. Phượng Nữ ơi Phượng Nữ, ngươi cuối cùng là người thế nào? Tộc nhân, ngươi từng nói về tộc nhân, chẳng lẽ, ngươi thuộc về dân tộc đặc thù nào sao? Phụ thân từng nói với hắn, lúc chiến đấu mới kết thúc, có rất nhiều dân tộc vì chiến bại mà bị hủy diệt, nhưng những dân tộc này vẫn còn có người sống sót, tản mát ở khắp nơi, bởi vì tướng mạo không có khác biệt lớn với loài người, nên rất khó phân biệt. Có lẽ, Phượng Nữ chính là thuộc về một trong các dân tộc này.

"Niệm Băng, ngươi đã trở về ". Thanh âm bình thản vang lên khiến Niệm Băng từ trong suy nghĩ bừng tỉnh, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Long Trí một thân thanh sắc ma đạo sư bào đang đứng ở không xa trước mặt.

Niệm Băng vội vàng thu liễm tâm thần, tiến lên vài bước, cung kính nói: " Hội trưởng, người khỏe ".

Long Trí mỉm cười, nói: " Chăm chỉ tu luyện là chuyện tốt, nhưng cũng không thể quá lao lực, nếu mỗi người trong bản công hội đều có thể cầu tiến như ngươi, ta cũng không cần phải lo lắng nữa rồi ".

Niệm Băng thản nhiên nói: " Hội trưởng khích lệ rồi, Niệm Băng từ lúc tu luyện ma pháp tới nay, đây là lần đầu tiên được thấy nhiều ma pháp thư tịch như vậy, đối với Niệm Băng mà nói, chúng chính là bảo tàng lớn nhất. Vào trong bảo tàng há có thể tay không mà về, chỉ với lý giải vè lý luận tri thức cũng cần mất nhiều thời gian, Niệm Băng bắt đầu muộn, tự nhiên phải tăng cường học tập, để sau này tu luyện có thể tiến hành thuận lợi hơn ".

Long Trí khẽ gật đầu, nói: " Ngay từ ngày đầu tiên ngươi đã tiến vào đồ thư quán, ta cũng không hề kinh ngạc, dù sao, ma pháp sư nào cũng đều muốn có được ma pháp chú ngữ. Điều khiến ta kinh ngạc chính là, ma pháp tư liệu trong tầng thứ nhất cũng khiến ngươi hao phí mấy ngày, có thể đọc từ cơ bản, đủ để chứng minh ngươi là một người có tài, ba tầng đầu của đồ thư quán vẫn được mở cửa hoàn toàn. Tiếp tục học tập đi, nếu có điều gì không hiểu, cứ tới tìm ta. Về phần chuyện ở Thanh Phong Trai ngươi không cần lo lắng, ta cùng chủ nhân Thanh Phong Trai có quan hệ rất tốt, ta sẽ thay ngươi ra mặt, bọn họ sẽ không tới làm khó khăn ngươi nữa. Nếu ngươi nguyện ý tu luyện, thì cứ tiếp tục như vậy. Ta nghe Linh nhi nói, ngươi đã chuẩn bị tiến vào tầng thứ hai của đồ thư quán học tập. Ta cùng với Linh nhi đã thương lượng qua, nàng từ nhỏ vẫn theo ta học tập ma pháp, giống với ngươi, nàng cũng là một băng hệ ma pháp sư, bắt đầu từ tầng thứ hai đồ thư quán, để nàng và ngươi cùng đọc tư liệu trong đồ thư quán, các ngươi cũng có thể luận bàn với nhau một chút. Nhất là ở phương diện ma khống lực, ngươi có thể chỉ điểm cho nàng một chút, các ngươi là bạn cùng lứa tuổi, cùng học tập thì tương đối dễ dàng, để nàng tự mình lĩnh ngộ, so với việc ta trực tiếp dạy nàng thì có phần hiệu quả hơn ".

Niệm Băng nhíu mày, mình là song hệ ma pháp sư, cần phải đọc không chỉ tư liệu về băng hệ, nếu có Long Linh bên cạnh, tự nhiên sẽ có thêm phiền toái. Nhưng Long Trí là Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội hội trưởng, hắn đã nói như vậy, mình cũng vô pháp cự tuyệt, trong lòng khẽ động, nói: " Hội trưởng, vậy cũng được, để Sư Cửu đại ca cùng chúng ta học tập đi, nếu chỉ có cô nam quả nữ thì có chút bất tiện, mọi người cùng học tập tham khảo, thu hoạch hẳn sẽ lớn hơn. Ta đọc được từ một quyển ma pháp cơ sở ở tầng thứ nhất, dưới tình huống nhất định thì các hệ ma pháp đều là tương thông, mặc dù Sư Cửu đại ca tu luyện thổ hệ ma pháp, nhưng chúng ta cùng nhau học tập, hiệu quả hẳn sẽ phải tốt hơn một chút ".

Long Trí trong mắt toát ra một tia kinh ngạc, nữ nhi của mình có hấp dẫn lực như thế nào, hắn đương nhiên biết rõ, hắn an bài Long Linh và Niệm Băng cùng nhau học tập ở đồ thư quán, tự nhiên là muốn tạo cho Niệm Băng cơ hội, không ngờ rằng hắn lại chủ động bỏ qua cơ hội này. Chẳng lẽ, với tài mạo của nữ nhi mình, đối với hắn lại không có một chút hấp dẫn lực nào sao? Trong lòng mặc dù nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng lại nói: " Ngươi nghĩ rất chu đáo, cứ như vậy đi, về phần những chuyện khác ngươi không cần lo lắng, các ngươi muốn gì, cứ nói với bọn hạ nhân. Thực vật hàng ngày ta sẽ phái người mang đến đồ thư quán. Hy vọng sau một thời gian, các ngươi có thể có đột phá. Niệm Băng, ngươi phải nhớ kỹ, ma pháp lực mới là mấu chốt trong tu luyện ma pháp, cũng là cơ sở căn bản để thi triển cao giai ma pháp, không nên để chú ngữ cùng kỹ xảo mê hoặc ".

Long Trí nói đơn giản một câu, nhưng lại khiến Niệm Băng có cảm giác sáng sủa trong lòng, đúng vậy, ma pháp lực mới là mấu chốt chân chính của tu luyện ma pháp, băng hỏa đồng nguyên ma pháp của mình cùng với ma pháp khác bất đồng, việc làm thế nào để đem hai loại ma pháp lực cực đoan chân chính dung hợp mới là vấn đề lớn nhất của mình. Mà vấn đề này, mình chỉ có thể tìm tòi trong đồ thư quán mà thôi. " Đa tạ hội trưởng chỉ điểm, ta nhất định sẽ nỗ lực tu luyện ". Hướng về phía Long Trí cúi đầu hành lễ xong, Niệm Băng xoay người đi tới đồ thư quán.

Nhìn bóng lưng của Niệm Băng, Long Trí không khỏi mỉm cười, khi mình còn ở niên kỷ của hắn, ma pháp tu vi còn kém hơn nhiều, chẳng biết hắn còn có thể mang đến cho mình bao nhiêu kinh ngạc nữa. Ngày đó Sư Cửu cùng Long Linh trở về, liền nói lại với hắn về tình huống của Niệm Băng, sau khi xác nhận việc Niệm Băng từng ở Thanh Phong Trai phách sài, Long Trí ngược lại càng tín nhiệm hắn, chí ít, điều này cũng chứng tỏ Niệm Băng không có quan hệ gì với kẻ bị Băng Tuyết nữ thần tế tự tìm kiếm. Trong mắt Long Trí, Niệm Băng là một thiên tài ma pháp sư chăm học cầu tiến, đối với nhân tài như vậy, hắn tự nhiên sẽ hết lòng lôi kéo.

Lại đi tới đồ thư quán, Niệm Băng trực tiếp đi lên tầng hai, ghi chép trên tầng hai chính là các loại ma pháp tri thức từ tam đến lục giai, giảng giải ma pháp càng thâm áo hơn. Băng hệ ma pháp chú ngữ là thứ hắn cần nhất, cho nên, quyển đầu tiên hắn chọn, chính là trung cấp băng hệ ma pháp chú ngữ đại toàn.

Vừa mới đọc được một nửa quyển, Sư Cửu cùng Long Linh cũng lên tới. Sư Cửu vừa tới, liền chủ động chào hỏi Niệm Băng: " Huynh đệ, chúng ta tới rồi ".

Niệm Băng đặt quyển sách trên tay xuống, hướng về phía hai người mỉm cười, nói: " Sư Cửu đại ca, Linh nhi, các ngươi cũng bắt đầu đọc ma pháp thư đi ".

Sư Cửu có chút bất đắc dĩ nói: " Thật không biết sư phụ nghĩ thế nào, lại bắt chúng ta cũng đến đọc thư sách, trung cấp ma pháp cơ sở này chúng ta sớm đã ghi ở trong lòng rồi. Niệm Băng, có gì hay giới thiệu không? ".

Niệm Băng nhún vai, đáp: " Ta cũng vừa mới lên tầng thứ hai, vẫn còn đang xem chú ngữ. Nếu hội trưởng bảo các ngươi tới, các ngươi cứ xem đi, dù sao vẫn có ít nhiều ích lợi ".

Ánh mắt ôn nhu của Long Linh rơi trên người Niệm Băng, nói: " Ngươi đi gặp Tĩnh Tĩnh chưa? ".

Niệm Băng lắc đầu, đáp: " Ta không muốn gặp nàng, ngươi cũng biết, tính tình đó của nàng, nếu để nàng nhìn thấy ta, thì chẳng khác gì là châm chọc khiêu khích, không bằng không gặp thì tốt hơn ".


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx