Một cảm giác kỳ lạ truyền khắp người Địch Mạn Đặc Đế. Mặc dù nàng biết trước mặt mình là một nam tử thành niên nhưng trong lòng nàng lúc này không có suy nghĩ nhiều. Niệm Băng như đã hóa thành con của nàng. Cái cảm giác kỳ lạ trước ngực khiến trong thâm tâm nàng trỗi lên một cảm giác kiêu hãnh của một người mẹ. Nàng khẽ vuốt lấy mái tóc trắng xóa của Niệm Băng mà như đang vuốt ve lấy đứa con của mình.
Mười ngày sau
"Krét krét....."
"Được rồi, đừng kêu nữa. Tên tiểu gia hỏa ngươi rõ ràng đã tiến hóa có thể nói được tiếng người rồi mà sao vẫn không chịu sửa chứ."
Tạp Áo Địch Lý Tư tức giận nói. Mấy ngày qua hắn chịu khổ không ít vì mỗi ngày lúc sáng sớm thì đều là lúc Địch Mạn Đặc Đế cho Niệm Băng "ăn".
Lúc đó cũng chính là thời gian ác mộng của hắn. Hầu như cứ tới thời điểm đó, Tạp Tiệp Áo Tây tư đều đưa hắn ra ngoài để tu luyện. Cái này đối với một Không gian long vương không hề có hứng thú tu luyện thì chẳng khác nào là ngược đãi. Hắn rõ ràng biết rõ Tạp Tiệp Áo Tây Tư mang cảm giác khó chịu đem phát tiết trên người hắn nhưng hắn lại không thể nói ra. Bằng không thì bão táp còn lớn hơn rất nhiều.
Tới chiều thì thất long vương lại hợp lực đế giúp tiểu long vương tiến hóa. Liên tục trong hai canh giờ, tiểu long vương hấp thụ rất nhiều thất hệ năng lượng. Quá trình tiến hóa của hắn từ đó nhanh hơn so với suy tính rất nhiều. Khi thất long vương bồi dưỡng tới ngày thứ tám thì tiểu long vương đã có thể mở miệng ra nói chuyện. Chỉ có điều tới giờ thất long vương cũng không hiểu cái năng lượng quái dị kia thuộc hệ nào. Bọn họ không thể cảm giác được năng lượng quái dị đó mạnh tới mức nào nhưng lại có thể cảm giác được nó rất kỳ dị. Năng lượng của tiểu long vương hiển thị rõ đặc tính thôn phệ của nó, đặc biệt khi thất long vương toàn tâm đưa năng lượng của họ vào trong cơ thể tiểu long vương thì đặc tính này càng biểu lộ rõ. Hơn nữa năng lực học tập của tiểu long vương lại rất mạnh. Khi thất long vương mang ký ức truyền thừa của long tộc truyền lại thì hắn lý giải rất nhanh. Tám ngày thời gian đó....
Mặc dù thất long vương đã chủ động làm giảm tiến độ tiến hóa nhưng trí tuệ của tiểu long vương lúc này đã đạt tới mức như một nhân loại độ mười sáu tuổi.
"Ta muốn nói, mụ mụ, mụ mụ, Tạp Áo Địch Lý Tư khi phụ ta"
"Cái gì? Tên Tạp Ngạo hỗn đản ngươi lại dám ngang nhiên khi phụ con ta"
Bạch quang lóe lên, Địch Mạn Đặc Đế nộ khí xung thiên từ trong động lao ra, không cần hỏi nguyên do, một câu cũng không nói cứ nhắm Tạp Áo Địch Lý Tư đánh một quyền.
Tạp Áo Địch Lý Tư không thể không thừa nhận mặc dù mấy ngày nay trong cơn lốc năng lượng tu luyện tuy chịu khổ không ít nhưng thực lực của hắn lại tăng tiến thấy rõ. Ngân quang lóe lên, thân thể của Không gian long vương tỏa ra quang mang chói mắt rồi trong nháy mắt đã ở bên ngoài mười trượng
"Đủ rồi, đủ rồi nhe, ta nói Địch Mạn Đặc Đế ngươi quá độc tài đó. Chính tên tiểu gia hỏa đó đã làm ngươi ra như vậy."
Nói xong hắn không dám đứng lại quay người chạy ra bên ngoài. Dưới tình huống mẫu long nổi giận thì tạm thời né đi là tốt nhất. Huống chi đằng sau mẫu long còn có một thế lực chống đỡ.
"Niệm Băng" cười hi hi ha ha tới bên cạnh người Địch Mạn Đặc Đế, níu lấy tay nàng nói:
"Mụ mụ thật tốt. Mụ mụ, con muốn uống sữa."
Sắc mặt Địch Mạn Đặc Đế ửng hồng nói:
"Bảo bối, hôm nay ngươi đã uống rồi mà."
Hơn nữa với tình trạng của ngươi như vậy không cần phải uống nữa. Thân thể cường hãn của Niệm Băng đừng nói là so với người mà so với những rồng phổ thông khác còn mạnh hơn nhiều. Khi hắn vận hành năng lượng trong cơ thể thì toàn thân hiện ra một lớp hôi sắc lân phiến. Tạp Tiệp Áo Tây Tư từng thử qua. Sức cường hãn của lớp hôi sắc lân phiến này so với thất long vương thì chỉ thua có hoàng sắc lân phiến của một Bàn Tử có sức phòng ngự mạnh nhất kia một chút thôi.
"Không, ta muốn ăn. Mụ mụ, ta đói"
Niệm Băng dụng lực lắc lắc tay Địch Mạn Đặc Đế.
Địch Mạn Đặc Đế biết mình cùng với hài tử chỉ có thời gian bốn mươi chín ngày. Vì vậy đối với "Niệm Băng" trước mặt cực kỳ sủng ái, căn bản không nỡ làm ngược ý của hắn, bất đắc dĩ đành cười nói:
"Được rồi, ngươi và ta vào trong động đi."
Nói xong liền dẫn Niệm Băng vào trong động
Mấy vị long vương khác đều ở trong con lốc năng lượng ngoài hang động tu luyện. Ở trong cơn lốc cộng thêm được sự kiểm nghiệm của Hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư thì so với tình huống bình thường mạnh hơn rất nhiều. Bọn họ đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư lúc này đang ở bên trong động, nhìn thấy Địch Mạn Đặc Đế dẫn Niệm Băng tiến vào không kìm được nói:
"Nàng đừng có sủng ái đứa nhỏ này quá. Sủng ái quá không dạy được nó đâu."
Địch Mạn Đặc Đế nói:
"Ta có sủng ái nó sao?"
"Không có, đương nhiên là không có. Krét, krét ba ba người muốn làm gì thế?" Niệm Băng tiếp lời mẫu thân hỏi.
Một tiếng ba ba khiến cho toàn bộ tức giận của Tạp Tiệp Áo Tây Tư biến mất. Hắn không ngừng thầm nhắc mình là đây chính là con mình, không phải là nhân loại. Cuối cùng đành tức giận nói:
"Tên tiểu tử ngươi, vừa mới sinh mấy ngày đã như vậy, sau này lớn lên thì như thế nào? Ngươi quậy phá thế nào ta mặc kệ nhưng ngươi phải nhớ kỹ mấy quy tắc của long tộc chúng ta. Chỉ cần làm ngược một điều thì dù là ta cũng sẽ không tha thứ cho ngươi."
Niệm Băng lè lưỡi nói:
"Biết rồi, biết rồi. Ba ba, con muốn uống sữa, người còn không ra ngoài sao?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư sững người nói:
"Còn ăn? Không phải hôm nay ngươi đã ăn rồi sao?!!"
Hắn còn muốn nói nữa thì nhìn thấy vẻ mặt van cầu của Địch Mạn Đặc Đế, bất lực than một tiếng nói:
"Được rồi, bất quá ngươi phải nhẹ nhàng một chút, không được làm thương hại tới mụ mụ đó."
"Đương nhiên. Mụ mụ là người thương ta nhất, ta sao lại có thể làm thương hại tới người chứ."
Uống sữa là việc niệm Băng khoái nhất. Mỗi lần hắn đều ra sức kéo dài thời gian để hưởng thụ lấy hương vị ngọt ngào từ dòng sữa. Như lần này hắn ăn tới hơn nửa canh giờ mới quyến luyến không nỡ rời miệng.
"Cảm giác thật thoải mái a! Mụ mụ, không biết vì sao ta mặc dù không thể tiếp nhận năng lượng bên ngoài nhưng lại có thể thông qua thực vật để bổ sung."
Địch Mạn Đặc Đế chỉnh lại y phục nói:
"Có lẽ vì hiện tại ngươi đang có một thân thể nhân loại. Bảo bối, năng lượng trong cơ thể ngươi rốt cuộc là loại gì? Chúng ta mặc dù có thể giúp đỡ ngươi tiến hóa nhưng lại không có cách nào cảm thụ được năng lượng của ngươi."
Niệm Băng suy nghĩ một hồi rồi nói:
"Ta cũng không rõ. Khi hấp thụ năng lượng mọi người thì ta cảm thấy rất thoải mái. Hôm qua khi mọi người giúp ta tiến hóa thì năng lượng hôi sắc kia như nhỏ hơn trước nhiều và nằm ngay trước ngực. Chú ngữ long ngữ ma pháp mặc dù ta đã thuộc nhưng lại không thể sử dụng. Ngược lại dùng đấu khí thì lại rất dễ dàng."
Dứt lời hắn vung tay lên. Một đạo đấu khí ngân sắc hiện ra quanh người, chính là thánh đấu khí cấp biệt vũ thánh.
Địch Mạn Đặc Đế nói:
"Thân thể ngươi lúc này rất tốt. Tại phương diện miễn dịch ma pháp, vật lý công kích và vật lý phòng ngự thì so với bọn ta còn mạnh hơn một chút, chỉ thua có Bàn Tử."
"Ta đã cùng với ba ba ngươi suy nghĩ kỹ, không ngừng đoán xem ngươi thuộc loại nào trong long tộc. Chỉ là dựa vào đặc điểm năng lượng của ngươi hiện tại thì từ trước tới nay long tộc chúng ta chưa bao giờ có tình trạng này. Vì vậy ta cũng không có cách nào chỉ dạy cho ngươi, mọi thứ chỉ còn chờ ngươi tự mình tìm hiểu. Bảo bối, đợi khi ngươi hoàn toàn tiến hóa thì thân thể hiện tại của ngươi sẽ do Niệm Băng quay trở về khống chế. Tới lúc đó ngươi sẽ có thể tiến nhập vào trạng thái ngủ và sẽ có thời gian tìm hiểu kỹ biến hóa năng lượng của mình. Long tộc chúng ta cả đời chỉ có ba lần tiến hóa. Chúng ta giúp ngươi chính là hoàn thành lần tiến hóa thứ nhất. Còn hai lần sau thì phải dựa vào ngươi. Đương nhiên nếu ngươi được long thần chỉ định làm người kế thừa thì ngươi sẽ giống ba ba ngươi có thể có cơ duyên tu luyện lấy Long thần Tâm quyết. Khi tu luyện tới tầng thứ bảy thì sẽ tiến hóa lần thứ tư, đó chính là siêu cấp tiến hoá trong long tộc chúng ta. "
"Mụ mụ, con sao lại phải rời xa mọi người a! Tại sao cái thân thể này lại phải giao trả lại cho một tên nhân loại đang bị phong ấn khống chế chứ? "
Địch Mạn Đặc Đế cố dồn nén bi thương trong lòng ôn nhu nói:
"Bởi vì tình huống Niệm Băng bây giờ chính là do ngươi mà ra. Nếu như không có hắn thì ngươi có lẽ sớm đã chết rồi. Hắn vì long tộc chúng ta mà đã phải trả giá quá nhiều, đồng thời đã mang lại hy vọng cho ngươi. Vì vậy đứng từ bất kỳ góc độ nào mà nói thì chúng ta cũng đều phải giúp hắn sống lại. Hơn nữa sau này cũng không phải ngươi không còn trông thấy mụ mụ mà! Khi linh hồn Niệm Băng được thoát ra và khống chế được tinh thần lực cùng ý thức thì hai người các ngươi sẽ cùng tồn tại trên một cơ thể, do hắn làm chủ đạo. Các ngươi có thể giao tiếp thông qua linh hồn. Lúc nào ngươi muốn thấy mụ mụ thì cứ nói với Niệm Băng. Ta nghĩ với nhân phẩm của hắn sẽ không ngăn cản ngươi đâu. "
"Niệm Băng" bĩu môi nói:
"Thật phiền phức quá! Không có thân thể không tốt chút nào. Sau này ta gặp phải cái tên tà chủ mà mọi người nói nhất định sẽ giết chết hắn. Mụ mụ, vừa rồi người nói cái gì mà Long thần Tâm quyết, ba ba có thể dạy ta không? Người chẳng phải nói ba ba là một Long thần sao? Để ba ba cho ta làm người kế thừa không được sao? "
"Suỵt"
Địch Mạn Đặc Đế đưa tay lên miệng nói:
"Ngươi nói nhỏ một chút. Nếu để cho ba ba của ngươi nghe được thì chỉ sợ ông ấy sẽ lại dạy bảo ngươi đó. Ngươi nên biết long tộc chúng ta tuyệt không vì thân tình mà để ảnh hưởng tới quyết định chọn Long thần. Trừ phi tại mọi phương diện ngươi có thể áp đảo được các tộc nhân khác thì khi ba ba ngươi biết không thể tiếp tục lãnh đạo tộc nhân chúng ta mới có thể đem Long thần Tâm quyết truyền thụ cho ngươi. Đó là bí quyết tối cao của long tộc chúng ta, không thể dễ dàng truyền thụ được. Hiện tại Long thần đại nhân chính là phụ thân của Gia Lạp Mạn Địch Tư thúc thúc. Nhưng bởi vì ba ba ngươi thích hợp trở thành Long thần hơn nên ông ấy không tuyển chọn lấy Gia Lạp Mạn Địch Tư thúc thúc. Muốn thành Long thần thì nhất định phải giữ được phương diện công bằng. Ba ba ngươi là hắc ám long vương. Nguyên bổn vốn không dễ mà có được tín nhiệm của tộc nhân. Vì vậy ngươi đừng có gây phiền phức cho ông ấy. Chuyện này sau này không cần nói nữa, đặc biệt không được để cho ba ba ngươi nghe thấy, biết không. "
Nàng mặc dù rất sủng ái "Niệm Băng" nhưng can thiệp vào chuyện đại sự trong tộc thì không dám làm càn, vội giải thích rõ ràng cho "Niệm Băng" nghe.
Niệm Băng ngẩn người một chút, trong lòng thầm kêu may mắn. hắn vẫn còn chưa nói rõ cho thất long vương biết là năng lượng hôi sắc quái dị của hắn ngoài đặc tính thôn phệ ra thì còn có một năng lượng đặc thù khác, đó chính là độc tâm (đọc suy nghĩ-monsoon).
Với thực lực hiện tại của hắn đương nhiên không có cách nào dựa vào năng lực để xâm nhập vào tâm thần của thất long vương. Nhưng khi thất long vương hỗ trợ hắn tiến hóa, cấp cho hắn năng lượng cùng các tri thức của long tộc thì tâm thần lúc đó hoàn toàn khai mở. Chính lúc đó, năng lực của hắn hoàn toàn phát huy tác dụng. Hắn sở dĩ không nói bởi vì hắn phát hiện ra quá nhiều bí mật của thất long vương. Thí dụ như Không gian long vương Tạp Áo Địch Lý Tư lén yêu thích Băng long vương Tát Tát Lý Tư, còn nhìn lén nội y của Tát Tát Lý Tư nữa. Thí dụ như Thổ long vương Bàn Tử cũng thích Tát Tát Lý Tư, thậm chí còn huyễn tưởng thành nàng ta. Đối với hắn lúc này mà nói thì thất long vương sớm đã chẳng còn bí mật gì. Đương nhiên trong đó bao gồm cả Long thần Tâm quyết. Mặc dù "Niệm Băng" hiện tại chỉ có trí tuệ tương đương nhân loại khoảng mười sáu tuổi nhưng hắn cũng hiểu rất rõ tùy tiện tiết lộ bí mật người khác là một đại kỵ. Vì vậy hắn mới đem giấu năng lực mình có đi. Hai ngày qua, khi thất long vương hoàn tất việc giúp hắn tiến hóa thì hắn thường tìm hiểu những bí mật mà mình có được. Nghĩ tới những bí mật của thất long vương, hắn thường lén cười thầm. Lúc này nghe thấy Địch Mạn Đặc Đế nói mình không thể tu luyện Long thần Tâm quyết khiến hắn càng thêm kiên quyết không nói ra năng lực này. Nếu đã sớm biết bí quyết thì tự mình lén tu luyện đã làm sao.
Tuy trong lòng nghĩ thấy nhiều cái không đúng nhưng Niệm Băng cũng đành phải chôn dấu nó đi.
"Mụ mụ, người yên tâm, sau này ta không nhắc lại nữa. Dù sao thân thể sau này cũng không phải do ta không chế thì ta làm sao mà nói chứ?"
Nghe "Niệm Băng" nói câu này, trong lòng Địch Mạn Đặc Đế nhói đau, cảm thấy những lời mình nói khi nãy có vẻ quá nặng vội ôm lấy Niệm Băng vào lòng, tĩnh lặng hưởng thụ cảm giác mẫu tử.
Tốc độ tiến hóa của tiểu long vương thật sự quá nhanh. Cuối cùng không cần tới bốn mươi chín ngày, khi hắn sinh ra được ba mươi sáu ngày thì long lực cùng các kỹ năng khác đã đạt tới mục tiêu mà các long vương mong muốn.
Địch Mạn Đặc Đế biết thời điểm hài tử trước mặt phải hoàn đổi linh hồn nhân loại đã đến, trong lòng nàng thật sự đau đớn nhưng không biết phải làm sao.
Thất long vương lại tụ tập trong động, giống như những lần giúp đỡ Niệm Băng tiến hóa vây hắn lại ở giữa. Sắc mặt của Tạp Tiệp Áo Tây Tư không chút biểu tình. Hắn đang cố làm mình bình tĩnh trở lại nhưng trước mặt chính là con hắn, hắn có thể bình tĩnh sao? Thật khó, thật quá khó.
"Hài tử, tiến hóa của ngươi căn bản đã hoàn thành. Hiện tại là lúc ngươi hoàn tỉnh linh hồn của Niệm Băng trong thiên nhãn huyệt. Năng lượng của ngươi mặc dù rất quái dị nhưng ta có thể cảm giác được nó rất mạnh. Chỉ cần ngươi cố gắng trùng phá phong ấn tại thiên nhãn huyệt, là có thể mang linh hồn Niệm Băng thoát ra. Sau này, các ngươi cùng sở hữu một thân thể. Dù cho thế nào thì ngươi cũng phải nhớ kỹ, hắn là ân nhân cứu mệnh của ngươi, là người đã mang lại cơ hội cho ngươi sinh ra trên thế gian này. Dưới bất kỳ tình huống nào thì ngươi cũng phải vô tư giúp đỡ hắn, không chỉ vì hắn mà còn vì bản thân ngươi. Chỉ cần khi Niệm Băng trở thành tối cường giả chân chánh thì hắn sẽ có thể giúp ngươi tạo ra một cơ thể mới, khiến ngươi thực sự trở thành chính mình. Ngươi có hiểu không? "
Đối với một người cha nghiêm khắc như Tạp Tiệp Áo Tây Tư, "Niệm Băng" thủy chung vẫn có chút sợ hãi, liền thu lại bộ dạng tinh nghịch của mình mà hiền lành gật đầu nói:
"Ba ba, con nhất định sẽ làm được. Việc này mụ mụ cũng đã có nói qua cho ta biết. Bất quá con có thể đưa ra một số yêu cầu không?"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư ôn hòa nói:
"Ngươi cứ nói, chỉ cần ta có thể làm được thì nhất định sẽ toại nguyện cho ngươi."
Yêu cầu cuối cùng của nhi tử, hắn sao lại có thể không đồng ý chứ?
"Niệm Băng" lén nhìn mụ mụ của mình khẽ nói:
"Đợi khi con hoán tỉnh cái tên Niệm Băng gì đó thì sau này có thể còn được uống sữa của mụ mụ không?"
"Hắc"
Tạp Áo Địch Lý Tư nhịn không được bật cười. Nhưng khi hắn nhìn thấy bộ mặt như phủ sương lạnh của Tạp Tiệp Áo Tây Tư thì vội đưa tay bịt miệng lại. Trải qua mấy ngày qua, hắn thật không dám trêu vào vị lão đại này.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư nghiêm mặt nói:
"Không được, tuyệt đối không được. Địch Mạn Đặc Đế là mẫu thân ngươi chứ không phải Niệm Băng. Hơn nữa lúc này ngươi đã hoàn thành được tiến hóa đầu tiên, đã qua khỏi thời ấu kỳ, không thể tiếp tục uống sữa nữa."
Nhi tử dùng thân thể Niệm Băng để uống sữa, hắn còn có thể nhẫn nhịn. Đòi khi Niệm Băng tỉnh lại rồi tiếp tục uống thì hắn sao mà chịu được. Mặc dù Niệm Băng là ân nhân cả nhà hắn nhưng cái cảm giác bị cắm sừng này không hề thoải mái chút nào.
Địch Mạn Đặc Đế nén giận nói:
"Ngươi nhỏ giọng một chút, đừng dọa cho hài tử sợ!"
Tạp Tiệp Áo Tây Tư bất đắc dĩ lắc đầu nói:
"Nàng đã quá sủng ái nó rồi. Đợi lát nữa bảy người chúng ta sẽ dùng năng lượng hộ pháp cho ngươi, ngươi thử trùng phá phong ấn của thiên nhãn huyệt. Ta đã kiểm tra qua thân thể của Niệm Băng. Thiên nhãn huyệt mặc dù phong tỏa linh hồn hắn nhưng phong ấn không quá mạnh. Khi ngươi phá phong ấn thì chỉ cần chú ý đừng làm thương hại tới linh căn của hắn là đủ rồi. Chuyện này cũng chỉ có ngươi mới có thể làm được. Bởi vì hiện tại ngươi có thể coi như là một bộ phận của thân thể Niệm Băng, vì vậy thiên nhãn huyệt có thể sẽ nhận ra khí tức của ngươi. Nếu đổi lại là năng lượng của chúng ta thì cũng chỉ có thể đem thiên nhãn huyệt hủy đi chứ cũng không thể nào khai mở nó ra được. Ngươi có hiểu không?"
"Niệm Băng" gật đầu nói:
"Ta hiểu rồi. ba ba, mụ mụ, các người hãy bảo trọng. Các vị thúc thúc hãy bảo trọng. Lúc trước ta có làm gì khiến cho các người bất mãn thì xin hãy lượng thứ, Đặc biệt là Tạp Áo Địch Lý Tư thúc thúc. Đương nhiên là các người có thể không tha thứ cho ta cũng không sao. Dù sao sau này các người có muốn gặp ta cũng không dễ dàng gì."
Nói xong hắn cúi người về bảy hướng thi lễ. Hiện tại thì tâm tính của hắn cũng đã dần trưởng thành. Dưới sự truyền thừa của Tạp Tiệp Áo Tây Tư cùng Địch Mạn Đặc Đế thì hắn đã sớm trưởng thành không còn quậy phá như một tháng trước. Sắp biệt ly, hắn thu lại tính nghịch ngợm, hai mắt có chút ửng hồng.
"Đợi một chút! "
Địch Mạn Đặc Đế nghẹn lời, ánh mắt ửng hồng ngăn cản các long vương tập trung năng lượng.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư khẽ thở dài nói:
"Nó sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi chúng ta. Ta hiểu lòng của nàng, ta cũng không nỡ, nhưng....."
Địch Mạn Đặc Đế bật khóc:
"Ta không phải muốn ngăn trở. Chỉ là không lẽ ngươi đã quên là hài tử của chúng ta tới hiện tại vẫn chưa có tên hay sao! Ta nghĩ trước khi để nó đi thì hãy đặt cho nó một cái tên, được không? "
Nói tới đây nàng không kìm được bật khóc lớn.
Hỏa long vương Gia Lạp Mạn Địch Tư không đành lòng lên tiếng:
"Hay là đợi vài ngày nữa hãy đánh thức Niệm Băng. Ít ra cũng nên để Địch Mạn Đặc Đế bình tĩnh lại đã."
Tạp Tiệp Áo Tây Tư lắc đầu nói:
"Đau lâu không bằng đau một lần. Thời gian càng dài thì chúng ta càng không nỡ. Được rồi, lão bà, vậy hãy do nàng đặt cho nó một cái tên đi. Bất kể là tên gì ta cũng đồng ý."
"Niệm Băng" nhìn thất long vương rồi đột nhiên nói:
"Ba ba, mụ mụ, tên của ta sẽ do chính ta quyết định. Lấy chữ thứ nhất, thứ ba, thứ năm tên của phụ thân, đưa chữ thứ nhất xuống dưới, gọi là Áo Tư Tạp, mọi người cũng có thể gọi ta là Tạp Tạp. Oh, một cái tên nghe cũng hay đó chứ."
Tạp Tiệp Áo Tây Tư toàn thân rung động. Hắn thật không thể ngờ nhi tử lại chọn lấy cái tên như vậy. Dù cho lấy tên từ phụ mẫu thì từ mức độ thân mật giữa mình với Địch Mạn Đặc Đế thì đúng ra phải lấy tên của Địch Mạn Đặc Đế làm chủ, nhưng không ngờ nó lại lấy tên mình. Trong lòng Tạp Tiệp Áo Tây Tư thật sự không hiểu. Chỉ biết lúc này trong sâu thẳm lòng hắn có một cảm giác ấm áp. Không gian long vương Tạp Áo Địch Lý Tư thay thế Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói tiếp do sự nghi hoặc:
"Sao lại gọi là như vậy. Ta nhớ Tạp Tiệp Áo Tây Tư bình thường dạy bảo ngươi không ít a!"
Áo Tư Tạp lãnh đạm nói:
"Dù như thế nào thì ông ấy cũng là ba ba của ta. Theo như tập quán của nhân loại thì nhi tử nhất định phải lấy họ của phụ thân. Long tộc của chúng ta không có họ nên ta mới dùng tên của ba ba."
Hắn nói rất bình tĩnh nhưng trong lòng Tạp Tiệp Áo Tây Tư lúc này như nổi sóng. Ban đầu hắn luôn nghĩ nhi tử dùng thân thể của Niệm Băng suốt ngày quấn lấy địch Mạn Đặc Đế khiến hắn thật sự không thoải mái. Không chỉ vì thân thể của Niệm Băng mà sự xuất hiện của nhi tử còn mang đi rất nhiều tình thương của thê tử hắn. Nhưng lúc này khi nghe nhi tử hắn giải thích, đôi mắt của hắn ửng hồng. Tạp Tiệp Áo Tây Tư lúc này thật sự hối hận, hối hận sao mấy ngày qua mình không đối xử tốt với nhi tử một chút. Trong lòng hắn bỗng dưng cảm thấy xấu hổ.
Áo Tư Tạp lau nước mắt của mình nói:
"Được rồi, mọi người làm sao thế? Ba ba, mụ mụ, con có phải không trở về luôn đâu. Các người chẳng phải nói tên Niệm Băng gì đó rất tốt sao?Hắn nhất định sẽ thường để cho ta ra gặp mặt mọi người mà. Được rồi, bắt đầu đi. Hãy nhớ sau này gọi ta là Tạp Tạp, Áo Tư Tạp."
Dứt lời, hắn nhắm mắt bắt đầu ngưng tụ lấy năng lượng của mình. Thất long vương đưa mắt nhìn nhau, Tạp Tiệp Áo tây Tư hít sâu một hơi nói:
"Tốt, nhi tử của ta rốt cuộc cũng đã trưởng thành. Bắt đầu thôi! "
Băng, hỏa, phong, thổ, không gian, quang minh, hắc ám bảy loại năng lượng đồng thời xuất hiện. Trên người thất long vương bừng lên lam, hồng, thanh, hoàng, ngân, bạch, hắc thất sắc quang diễm. Bọn họ đem năng lượng của mình đề thăng tới cực hạn, đồng thời cùng đưa tây phải của mình lên, cẩn thận từ từ đưa năng lượng vào trong người của Niệm Băng.
Được sự giúp đỡ của thất long vương, toàn thân Áo Tư Tạp chấn động, trên người từ từ xuất hiện một lớp lân phiến hôi sắc. Hình dạng lân phiến của hắn không hề giống với phụ thân hắc ám long vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư, cũng không giống với mẫu thân quang minh long vương Địch Mạn Đặc Đế mà rất quái dị. Giữa lân phiến xuất hiện hai đường cong rất đẹp nhưng hai bên giao nhau tạo ra hình tam giác. Lân phiến cực nhỏ nhưng lại rất nhiều bao trùm hết toàn bộ cơ thể của hắn.
Một tầng hôi sắc khí tức tỏa ra bức lui năng lượng thất long vương lại độ khoảng một thốn. Nhìn bề ngoài thì gọi là bức lui nhưng thật ra Áo Tư Tạp vẫn đang không ngừng hấp thu năng lượng của thất long vương. Được sự hỗ trợ của năng lượng thất long vương, hắn ổn định long phách, khống chế lấy hôi sắc năng lượng từ từ xâm nhập vào đại não của mình.
Đại não là nơi phức tạp nhất trong cơ thể con ngươi. Nếu như bản thân có tinh thần lực thì chỉ cần ý niệm thoáng động là năng lượng sẽ theo một quỹ đạo nhất định tiến vào đại não để rồi từ đó có thể không chế bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể. Nhưng lúc này khi Áo Tư Tạp tiến vào đại não thì hắn mới biết nơi đây chính là nơi yếu nhất của nhân loại. Vì vậy mặc dù vẫn đi theo lộ tuyến đã định trước nhưng hắn vẫn rất cẩn thận. Hắn không hề muốn khi linh hồn Niệm Băng quay về thì sẽ trở thành một người ngu ngốc. Nếu mà như vậy thì chỉ sợ hắn không còn cách nào dùng cái thân thể này để đối mặt với phụ mẫu của hắn.
Từ từ, theo như lộ tuyến định sẵn, hôi sắc năng lượng của Áo Tư Tạp càng lúc càng tiến gần tới mi tâm của Niệm Băng. Bỗng nhiên hắn cảm thấy một khí tức rất quen thuộc. Từ khi sở hữu thân thể này, năng lượng của hắn chưa bao giờ thăm dò tới nơi sâu thẳm trong đại não của Niệm Băng. Lúc này tại nơi đây bỗng nhiên cảm thấy khí tức quen thuộc khiến cho hắn bất giác sững người lại.
Áo Tư Tạp dừng lại một hút. Mặc dù tinh thần lực của long rất cường đại nhưng dưới sự phức tạp của đại não mà tiến thì dù không có tổn hại nhưng cũng làm hao phí rất nhiều tinh lực. Sau khi nghỉ ngơi một chút, hắn tiếp tục nhắm theo hướng khí tức quen thuộc kia tiến lên. Bản thân Áo Tư Tạp không hề lo lắng linh hồn cùng long phách của mình mất liên hệ với nhau. Có thất long vương cường đại bảo hộ thì dù cho có gì ngoài ý muốn thì bọn họ cũng có thể mang linh phách của hắn quay trở về.
Khi Áo Tư Tạp vượt qua bao nhiêu ngăn trở, nhìn thấy mục đích của mình thì không khỏi ngây ngưới. Trước măt hắn là một cánh cổng thật lớn, cánh cổng của thiên nhãn huyệt. Nhưng lúc này đứng ngay tại cánh cổng đó có bảy ngươi. Bề ngoài của bảy người này giống hệt như hắn nhưng mang màu sắc khác nhau phân biệt là băng, hỏa, phong, thổ, không gian, quang minh, hắc ám. Bảy loại năng lượng khac nhau này tạo thành một kết giới đặc biệt phong tỏa lấy toàn bộ cánh cửa của thiên nhãn huyệt.
Trong lòng Áo Tư Tạp nhớ lại những lời mà thất long vương nói về thực lực của Niệm Băng. Cái này chính là cái gì toàn hệ ảnh khôi lỗi sao?Thất sắc năng lượng kia rõ ràng là thiên nhãn lĩnh vực của hắn, vì sao lại xuất hiện ở đây chứ?
Không đợi cho hắn suy nghĩ nhiếu, bảy ảnh khôi lỗi trước cửa thiên nhãn huyệt đã tiến lên. Bởi vì tốc độ quá nhanh, bảy ảnh khôi lỗi tạo thành bảy đạo tàn ảnh mang theo bảy năng lượng khác nhau cùng công kích về hôi sắc năng lượng của Áo Tư Tạp.
"Ta xxx..., cái tên nhân loại này cũng thật biến thái quá đi. Toàn hệ năng lượng mà lại có thể sử dụng xảo diệu như vậy,hắn không phải đã chết rồi sao? Tại sao năng lượng của hắn lại còn tồn tại, mà lại thủ hộ cánh cửa này chứ? Cái này là sao nhỉ? "
Hôi sắc năng lượng quái dị của Áo Tư Tạp không hề vì hắn do dự mà chậm trễ, tức thì ngưng kết thành một đoàn năng lượng bảo vệ lấy linh hồn hắn. Cũng may mắn năng lượng của hắn không hề thuộc về bất kỳ hệ nào. Nếu như ngươi khác mang linh hồn có năng lượng thuộc bất kỳ một hệ nào trong số đó thì nếu gặp phải công kích của thất ảnh khôi lỗi chỉ sợ sớm đã bị hủy diệt rồi.
"Đau quá! "
Đau đớn từ linh hồn khiến cho Áo Tư Tạp không khỏi kêu lên một tiếng.
"Ta tới là có ý tốt, sao các ngươi lại đánh ta?"
Năng lượng của hắn mặc dù rất cường đại nhưng trước giờ hắn lại chưa bao giờ tu luyện về linh hồn. Nay đối diện với đám khôi lỗi không biết do năng lượng gì tạo thành, linh hồn của Áo Tư Tạp chỉ còn biết bị động chống đỡ, không hề có chút lực phản kích.
Đau, thật sự rất đau. Nỗi đau đớn của linh hồn vượt xa so với nhục thể. Đặc biệt hai đạo lam hồng lưỡng sắc quang mang, lực công kích của nó là mạnh nhất. Mỗi lần chém xuống đều khiến cho từ sâu thẳm nội tâm của Áo Tư Tạp truyền lên một cơn đâu kịch liệt.
Thất long vương ở phía ngoài giật nảy mình, bởi vì thân thể Niệm Băng lúc này đang không ngừng run rẩy, sắc mặt lộ ra thần sắc thống khổ. Địch Mạn Đặc Đế đưa ánh mắt hỏi dò về Tạp Tiệp Áo Tây Tư như muốn hỏi có nên đem linh hồn nhi tử trở về hay không. Tạp Tiệp Áo Tây Tư do dự một chút rồi lắc đầu. Bởi vì hắn biết nếu lần này mà thất bại thì lần sau muốn thành công còn khó hơn rất nhiều.
Ngay trước thiên nhãn huyệt của Niệm Băng, Áo Tư Tạp rất nhanh đã chịu không nổi. Linh hồn của hắn muốn rời đi nhưng lại bị bảy ảnh khôi lỗi vây vào giữa, muốn chạy cũng chạy không nỗi. Lúc linh hồn của Áo Tư Tạp như muốn tan biến thì đột nhiên bảy ảnh khôi lỗi cùng dừng lại. Áo Tư Tạp lúc này phát hiện ra trên người các khôi lỗi lúc này đều bị nhiễm lấy hôi sắc khí tức của mình.
Bạch sắc quang mang lóe lên, cánh cửa của thiên nhãn huyệt tự động mở ra. Áo Tư Tạp còn chưa kịp reo lên vui mừng thì linh hồn nháy mắt đã bị hút vào bên trong. Bảy ảnh khôi lỗi lúc này hóa thành bảy viên quang châu màu sắc khác nhau cùng từ từ bay về phía dưới ngực của Niệm Băng.
@by txiuqw4