Trong đôi mắt màu đỏ sậm đục ngầu của Niệm Băng phóng ra nhiều tia sáng, thân thể hắn rung động mãnh liệt một lúc, dần dần khôi phục sự yên ổn. Trong đôi mắt màu đỏ sậm đã có thêm vài phần sắc khí. Đối với hắn mà nói, từ lúc tiến nhập tử vong đến khi tỉnh lại, chỉ là qua một cái nháy mắt ngắn ngủi mà thôi. Nhìn Hắc Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư trước mặt, hắn không khỏi có chút kinh ngạc nói: "Ta đúng là chưa chết sao?".
Thi triển Cương thi thụât đối với Tạp Tiệp Áo Tây Tư mà nói cũng không phải gánh nặng gì, dù sao lão cũng là Hắc Ám Long Vương cường đại nhất trong bảy vị Long Vương. Nhưng mà Cương thi thụât thi triển có hai loại tình huống, thường gặp chính là thi thuật giả (người thi triển pháp thụât) hoàn toàn khống chế cương thi, khiến cho nó để mình sử dụng, loại phương pháp này là tương đối bình thường trong Cương thi thuật. Một loại khác là trực tiếp khôi phục linh hồn của bản thể cương thi, kể cả trí nhớ. Loại tình huống này mặc dù Hắc Ám năng lượng hao phí giống nhau, nhưng phải hao phí tinh thần lực hơn năm lần. Tạp Tiệp Áo Tây Tư lựa chọn dĩ nhiên là loại thứ hai, cho nên lão mới có thể gọi Niệm Băng là Cương Thi Vương. Hiện tại, sau khi thi triển toàn bộ ma pháp này,sắc mặt lão có vẻ hơi tái nhợt, hiển nhiên là kết quả của hao phí tinh thần lực quá độ. Lão than nhẹ một tiếng, hướng Niệm Băng nói: "Mặc dù ngươi còn chưa chết, nhưng cũng không sai biệt nhiều lắm."
Niệm Băng sửng sốt một chút, giờ mới phát hiện thay đổi của chính mình. Hắn cảm giác rõ ràng thân thể tràn ngập sức mạnh, so với trước kia sức mạnh càng cường đại. Nhưng mà linh hồn lực của Áo Tư Tạp tựa hồ đã biến mất, mà chính mình cũng lại không có một tia sinh mệnh khí tức. Toàn bộ cơ năng của thân thể hoàn toàn đình chỉ, trái tim không hề đập, hoàn toàn hãm vào đình trệ. Tử vong khí tức mãnh liệt khiến cho trong lòng hắn tràn ngập khí tức tà ác. Nếu không phải tinh thần lực khổng lồ vẫn còn, chỉ sợ hắn đã nhịn không được đã phải đi giết chóc. Thứ duy nhất khiến cho Niệm Băng cảm thấy còn tốt, chính là cái hình người mà tinh thần lực ngưng kết thành trong Thiên Nhãn huyệt còn tồn tại. Chỉ có điều hiện tại nó đã trở thành bảy sắc, tản ra ánh sáng màu nhàn nhạt, khiến cho tinh thần lực của mình tựa hồ trở nên càng cường đại so với trước kia.
"Ta, ta đây là làm sao vậy?" Niệm Băng nói có chút mờ mịt.
Gia Lạp Mạn Địch Tư tức giận nói: "Còn hỏi làm sao vậy! Vì sao ngươi tới đây, lại còn sử dụng sinh mệnh nguyền rủa? Chẳng lẽ ngươi không biết rằng như vậy sẽ khiến cho ngươi có hậu quả thành ra cái dạng gì hay sao? ".
Niệm Băng thở dài một tiếng, nói: "Đại ca, ta cũng không muốn làm như vậy. Nhưng tình huống lúc ấy ta căn bản không được lựa chọn, nếu không sử dụng Quang Minh hệ Thần Hàng thụât, có lẽ Băng Vân đã xong rồi. A, Băng Vân? Còn Phượng Nữ và mẹ nuôi ta nữa? Bọn họ thế nào rồi?" .
Gia Lạp Mạn Địch Tư nói: "Các nàng đều rất tốt. Niệm Băng, mau mau bái kiến tộc trưởng Long Thần đại nhân của Long tộc chúng ta đi." Nói xong, hắn đưa cho Niệm Băng một ánh mắt ra hiệu.
Lúc này Niệm Băng mới nhìn tới bên kia, có một đoàn kim hồng sắc hào quang tràn ngập khí tức uy nghiêm. Hắn vội vàng cung kính bái lạy: "Niệm Băng ra mắt Long Thần đại nhân, nhất định là Ngài đã cứu ta."
Một đoàn năng lượng nhu hòa nâng thân thể Niệm Băng lên: "Ngươi không cần cám ơn ta. Gia Lạp Mạn Địch Tư nói không sai, ngươi quả thực đã rất hồ đồ. Ngươi bây giờ cũng không thể nói là thành công hồi phục, mà chỉ là trong Cương thi thụât của Tạp Tiệp Áo Tây Tư khôi phục ý thức mà thôi. Nhưng mà bây giờ ngươi đã không phải là nhân loại nữa, nếu không thể một lần nữa khôi phục sinh mệnh lực, vậy ngươi vĩnh viễn cũng chỉ có thể là một cương thi."
Niệm Băng mỉm cười. Bởi vì hắn đã là cương thi chi thể, nụ cười trên mặt có vẻ có chút tà ác: "Có thể một lần nữa khôi phục ý thức đối với ta mà nói đã là may mắn. Cương thi thì làm cương thi vậy, chí ít như vậy ta còn có khả năng nhìn thấy cha mẹ, chung quy so với chính thức tử vong còn tốt hơn nhiều."
Tạp Tiệp Áo Tây Tư nhíu mày nói: "Ngươi đã nghĩ thông suốt, nhưng chúng ta lại làm thế nào để ngươi biến thành hình dạng như vậy được chứ? Long Thần đại nhân đã quyết định, phải đưa ngươi tới Thần Chi đại lục để chữa trị. Ở nơi đó, ngươi mới có thể chính thức khôi phục hình dáng ban đầu."
Niệm Băng trong mắt hồng quang chợt lóe, kích động nói: "Ta, ta còn có thể khôi phục lại hình dạng ban đầu sao? Ta...".
Long Thần thở dài một tiếng, nói: "Thế gian không có chuyện gì là không có khả năng, nhưng mà muốn khôi phục lại sinh mệnh lực để một lần nữa trở lại nhân loại, cũng không phải đơn giản. Ngươi sắp đối diện với vô số khảo nghiệm gian nan, ta có thể sắp xếp cho ngươi chỉ một cơ hội; có thể bắt lấy cơ hội hay không, thì phải dựa vào chính ngươi."
Thanh âm của Long Thần rất hiền từ: "Hảo hài tử, tình cảm sâu đậm của ngươi không tiếc hy sinh bản thân mà thành toàn cho người khác, ta thấy rất hiếm có trong nhân loại. Nguơi đối với Long tộc chúng ta có đại ân, ta nhất định sẽ đem hết toàn lực cứu ngươi. Thần thức vượt qua đại lục, ta không thể kiên trì thời gian quá dài. Bằng hữu của ngươi tựa hồ đang ở bên ngoài, ngươi đi tới chỗ bọn họ cáo biệt đi. Ta ở chỗ này chờ ngươi, rời đi lần này, thời gian không dễ dự đoán."
Niệm Băng có chút sững sờ, quay đầu nhìn về phía Gia Lạp Mạn Địch Tư. Gia Lạp Mạn Địch Tư hướng hắn gật gật đầu, nói: "Phượng Nữ, Băng Vân và Long Linh đều ở bên ngoài, ngươi đi gặp các nàng đi. Ai .. '' .
Sau khi thất long vương vừa vào động, Long Linh cũng đã tỉnh táo lại. Nàng phát hiện mình ở một địa phương lạ lẫm, không khỏi bị dọa nhảy dựng lên. Thân thể nàng dưới cải tạo của Thiên Sứ chi tâm dị thường dễ chịu, làn da càng trở nên trơn mịn, mái tóc dài màu tím như thủy tinh dệt thành sợi tơ nhẹ nhàng rủ xuống. Đôi mắt đẹp trở nên dị thường trong suốt, nàng cảm giác rõ ràng được vô số ma pháp nguyên tố chung quanh thân thể chuyển động vòng quanh . "A! Ta ở nơi nào" Long Linh chậm rãi ngồi dậy, thế giới xung quanh trở nên rõ ràng, cho dù bụi đất bay trong gió nàng cũng có thể nhìn thấy, cảm giác kỳ dị truyền khắp toàn thân.
"Chúng ta tại Hàn Lĩnh, Linh Nhi", Tuyết Tĩnh giúp Long Linh đứng lên. Long Linh vừa thấy nàng, trong lòng nhất thời an tâm không ít, nàng cùng Tuyết Tĩnh từ nhỏ chính là hảo bằng hữu. Ngay sau đó, nàng lại thấy được Phượng Nữ tóc biến thành màu lam và cả Lam Thần tóc biến thành màu xanh thẫm. Không đợi nàng đặt câu hỏi, Phượng Nữ đã đem tất cả phát sinh lúc trước giải thích cho nàng nghe.
So với Phượng Nữ và Băng Vân, Long Linh hiển nhiên yếu đuối hơn nhiều. Khi nàng biết biến hóa của mình hiện tại là do Niệm Băng lấy sinh mệnh đổi lại để triệu hoán Thiên Sứ chi lệ, toàn thân nàng run rẩy sớm đã khóc. Nếu không phải có Tuyết Tĩnh dìu đỡ, có lẽ nàng đã ngã xuống đất. Long Linh tay chân lạnh như băng, trong đôi mắt tràn ngập khí tức bi thương. Nàng như thế nào cũng nghĩ không được, khi tương lai sắp thực hiện được ước mơ, thế mà lại gặp phải sự thay đổi như vậy. "Niệm Băng... Niệm Băng ngươi thật sự đã chết sao? Ngươi không cần Linh Nhi nữa sao?.
"Thực lòng xin lỗi" Lam Thần ảm đạm nói: "Đều là bởi vì liên quan tới ta, mới khiến cho Niệm Băng biến thành tình trạng bây giờ."
Long Linh lắc lắc đầu, nức nở nói: "Mặc dù thời gian ta chân chính cùng Niệm Băng ở một chỗ không dài, nhưng mà ta lại có thể cảm nhận được hắn dưới sự băng lãnh ẩn chứa một trái tim nóng. Hắn nhất định là chân tâm yêu ngươi. Đối với địch nhân, hắn có thể so với bất luận kẻ nào cũng tàn nhẫn hơn; nhưng đối đãi bằng hữu và người yêu, hắn so với bất luận ai cũng lương thiện. Cho dù để cho hắn lựa chọn lần nữa, hắn cũng sẽ làm như vậy. Làm như thế nào có thể trách ngươi chứ? Tỷ tỷ, cám ơn các ngươi đưa ta tới nơi này. Tâm nguyện của cha ta đã hoàn thành, ta muốn cùng các người cùng thủ hộ bên cạnh Niệm Băng, bất luận là sống hay chết. Có thể chứ? ''.
Phượng Nữ ôn nhu đem Long Linh ôm vào trong ngực, nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài màu tím kia của nàng. "Linh Nhi, đừng khóc nữa. Hắn đã là duy nhất của chúng ta, chúng ta cùng đợi hắn nhé. Ta tin tưởng rằng hắn nhất định không nỡ chết. Cho dù là vì chúng ta, hắn cũng không nỡ, đúng không?" .
"Đúng! Vì các lão bà yêu dấu của ta, ta lại như thế nào nỡ chết chứ." Thanh âm đùa cợt vang lên, một thân hình tràn ngập tử vong khí tức chậm rãi từ trong huyệt động đi ra.
Khi Lam Thần vừa mới cảm giác được khí tức tử vong kia, phản ứng bản năng ngưng tụ ma pháp lực. Nhưng mà khi nàng nhìn thấy vẻ mặt cười cợt của Niệm Băng, vẻ mặt của nàng cứng lại. Niệm Băng trên người khoác tạm một cái ma pháp bào. Mặc dù hắn phát ra sắc khí đã thay đổi, màu sắc làn da hắn cũng thay đổi, thậm chí cả khí tức trên người cũng không hề giống như ánh dương quang trước đây . Nhưng trong đôi mắt đã biến thành màu đỏ kia, lại lộ ra nhãn thần dị thường quen thuộc với ba cô gái.
"Niệm Băng." Lam Thần bề ngoài lạnh như băng tựa hồ trong nháy mắt tan rã, dùng tốc độ nhanh nhất mà nàng có thể đạt lao về phía Niệm Băng. Nhưng mà nàng lại lao vào khoảng không. Bóng xám chợt lóe, Niệm Băng trong nháy mắt lướt ngang ba thước, để tránh cử động nhào vào trong ngực của Lam Thần. Lam Thần lảo đảo một cái, nếu không phải Băng Phượng chi dực của nàng thức tỉnh, chỉ sợ đã phải ngã rồi.
Phượng Nữ và Long Linh cũng thấy Niệm Băng, tiếng khóc của Long Linh ngừng lại, ánh mắt Phượng Nữ ngây dại. Trong mắt các nàng, lúc này Niệm Băng mặc dù bề ngoài thay đổi, nhưng mà trái tim các nàng lại đều run rẩy lên.
Niệm Băng mỉm cười nói: "Các nàng không nên chạm vào ta, trên người ta có thi độc mãnh liệt, nếu tiêm nhiễm đến người các nàng thì không tốt." Hắn làm sao không muốn ôm ba nữ tử yêu dấu vào ngực! Nhưng mà hắn bây giờ lại không thể. Trước lúc ly khai huyệt động, Tạp Tiệp Áo Tây Tư đã cảnh báo hắn, bởi vì hắn biến thành cương thi, hơn nữa là là Cương Thi vương cường đại nhất nên bên ngoài thân của hắn tràn ngập độc tố. Khi đi tới cửa động, hắn không lập tức đi ra. Sắp đối mặt tam nữ (ba em: LL, PN, LT đó! ^^), hắn còn có chút do dự. Nhưng mà khi hắn thấy Long Linh khóc than bi thương, lại nghe được thanh âm Phượng Nữ và Lam Thần, rốt cuộc ức chế không được cảm tình trong lòng. Hắn cố ý để cho mình có vẻ thoải mái một chút, hy vọng nữ nhân của mình vui vẻ, chứ không phải khóc lóc thương cảm.
"Thi độc? Niệm Băng, chàng làm sao vậy?" Phượng Nữ vội vàng hỏi. Tam nữ, sáu ánh mắt giống như ngọn lửa nóng bỏng cùng tập trung trên người hắn.
Niệm Băng mỉm cười nói: "Cũng không có gì. Bởi vì sinh mệnh lực của ta đã mất đi, cho nên Tạp Tiệp Áo Tây Tư dùng Cương thi thuật chi pháp giúp ta một lần nữa khôi phục. Bây giờ ta đã không phải là người, mà là cương thi." Hắn giơ hai tay của mình lên, đưa móng tay màu đỏ sậm ra trước mặt tam nữ.
Lam Thần cắn môi nói: "Niệm Băng, bất luận chàng là người hay là cương thi, ta đều sẽ ở lại bên người chàng. Chàng sẵn lòng cần ta chứ?" .
Phượng Nữ mỉm cười, kéo Long Linh cùng đi tới trước mặt Niệm Băng, nói: "Bất luận chàng có nguyện ý hay không, chúng ta đều không rời xa chàng, phải không?" .
Niệm Băng trong mắt lộ ra tình cảm mãnh liệt, khí tức tà ác trong đôi mắt màu đỏ sậm mất hết: "Phượng Nữ, Linh Nhi, các nàng không trách ta sao?" .
Phượng Nữ ôn nhu nói: "Chàng vì cứu Thần Thần mới biến thành hình dáng này, chúng ta như thế nào lại trách chàng đây? Thiên Sứ chi lệ của chàng đã nói cho chúng ta hết thảy, tình cảm của chàng chưa bao giờ phản bội chúng ta."
Niệm Băng nhìn tay của mình, cảm thụ tử vong khí tức nồng đậm, cười khổ nói: "Nhưng ta hiện tại hình dáng thế này, còn cho các nàng hạnh phúc sao?" .
Long Linh trong mắt lộ ra quang mang nhu hòa, nói: "Hạnh phúc là một loại cảm giác, cách thức của mỗi một người đối với hạnh phúc đều bất đồng. Đối với ta mà nói, chỉ cần chàng có thể ở bên cạnh ta, đó chính là hạnh phúc."
Tam nữ liếc nhau, trong lòng không còn gì ngăn cách nữa, sáu ánh mắt cơ hồ giống nhau dừng ở trên người Niệm Băng. Niệm Băng ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, toàn thân tử khí khuấy động. Mặt đất dưới tác động của tử vong khí tức, lấy hắn làm trung tâm hướng chung quanh nứt ra. "Được...được, vì hạnh phúc của các nàng, bất luận có gian nan cỡ nào, ta đều nhất định sẽ khôi phục lại Niệm Băng lúc đầu. Chờ ta, ta sẽ trở về." Nói xong, hắn không tiếp tục dừng lại mà hai chân điểm xuống đất, như tia chớp trở lại trong huyệt động.
Bọn Phượng Nữ ba người vừa muốn đuổi theo Niệm Băng, lại bị Gia Lạp Mạn Địch Tư cùng đi theo Niệm Băng cản lại: "Để hắn đi đi, hắn muốn chân chính phục sinh thì phải đến một địa phương khác. Vì tương lai của các ngươi, bây giờ chỉ có chờ đợi. Có lẽ thời gian sẽ rất dài, nhưng Niệm Băng đã hướng các ngươi đưa ra hứa hẹn, thì hãy tin tưởng hắn."
Chờ đợi là thống khổ, nhưng mà bọn Phượng Nữ ba người lại không chút do dự gật đầu. Các nàng thậm chí không hỏi thời gian chờ đợi này lâu bao nhiêu, lúc này trong lòng các nàng chỉ có lời hứa hẹn của Niệm Băng.
Gia Lạp Mạn Địch Tư mỉm cừơi, nói: "Niệm Băng tựa như một con gián . Chỉ cần ý chí hắn còn tồn tại, kỳ tích bất cứ lúc nào đều có thể phát sinh. Các ngươi đã muốn chờ hắn, thì trước hết ở chỗ này đi. Thiên Nhãn huyệt của các ngươi vừa mới khai thông, còn cần tu luyện thời gian dài để tăng cường tu vi bản thân, có lẽ tu luyện là phương pháp tốt nhất khiến cho thời gian trở nên ngắn đi '''.
Lam Thần gật đầu, nói: "Chúng ta nhân tiện lưu lại ở chỗ này chờ hắn. Tỷ tỷ, ta nghĩ chúng ta nên thay thế Niệm Băng làm chút gì ."
Phượng Nữ mặc dù cùng Lam Thần vừa mới nhận nhau, nhưng lập tức liền hiểu được hàm nghĩa trong lời nói của nàng: "Thần Thần, muội có thể gặp mặt được phải không? Bà ta dù sao cũng là sư phó của ngươi."
Lam Thần trong mắt lộ ra mục quang mơ màng: "Thời điểm rời khỏi cái huyệt động kia ta cũng đã nói qua, Băng Vân đã chết, bây giờ còn sống chính là Lam Thần. Tính mạng của Lam Thần có một nửa của Niệm Băng."
Long Linh nói: "Hai vị nữu tỷ (chị gái), mọi người đang nói cái gì, ta nghe không hiểu gì hết."
Phượng Nữ hạ giọng, bên tai Long Linh nói điều gì. Nghe xong lời của nàng, trong mắt Long Linh toát ra sự kiên định chưa từng có trước đây: "Ta đây cũng muốn đi, đây là việc chúng ta cần phải cùng làm."
Phượng Nữ kéo tay Lam Thần và Long Linh, nói: "Có lẽ, chúng ta có thể trước lúc hắn trở về giúp hắn hoàn thành tâm nguyện lớn nhất này đi. Vì tâm nguyện của hắn, chúng ta phải cố gắng."
Mang theo tâm tình kích động, Niệm Băng một lần nữa trở lại trong huyệt động. Lúc này khối cầu kim hồng sắc thần thức của Long Thần càng ngưng đọng, Không gian Long Vương Tạp Áo Địch Lý Tư đứng tại phía dưới thần thức của Long Thần hướng Niệm Băng gật đầu. Thanh âm của Long Thần vang lên: "Niệm Băng, ngươi phải chuẩn bị tâm lý cho tốt. Ta sở dĩ để Tạp Tiệp Áo Tây Tư đem ngươi biến thành cương thi, trong đó một nguyên nhân rất trọng yếu. Đúng là thời gian dài trong không gian lữ hành dị thường thống khổ, mặc dù ngươi đã có khí lực của Long và Cương thi dung hợp thành, nhưng cũng sẽ bị trùng kích rất lớn. Cái loại thống khổ này không chỉ là tác dụng trên người ngươi, đồng thời cũng tác dụng lên tinh thần và linh hồn của ngươi."
Niệm Băng không có chút nào lo lắng, lạnh nhạt nói: "Bất luận là dạng thống khổ nào, ta đều có thể chịu đựng. Đã là một người chết, thống khổ gì đối với ta mà nói có lẽ đều là thoải mái cả thôi."
Long Thần nói: "Tốt lắm, ngươi đã chuẩn bị xong. Tạp Áo Địch Lý Tư, ngươi giúp Niệm Băng một tay, mở ra không gian chi môn. Ta lấy thần thức của mình tiếp dẫn, đưa hắn tới thế giới khác."
Tạp Áo Địch Lý Tư lúc này trong mắt đã không có hài hước như lúc bình thường. Hắn trở nên rất nghiêm túc, hai tay hư thông vẽ một cái, một cái ngân sắc lục mạng tinh (ngôi sao sáu cánh màu bạc) đã xuất hiện dưới chân hắn. "Nhân danh Không Gian Long Vương, hoán đổi nguyên tố không gian! Xin nghe ta kêu gọi, thời gian trong không gian ngưng kết, không gian trong thời gian xuyên qua. Mở ra đi, vô hạn không gian chi định vi môn." Màu bạc trên người hắn trong nháy mắt khuyếch đại một vòng, thần quang trong mắt bạo xạ. Các vị Long Vương khác đều lui ra xa xa, ma pháp nguyên tố khác trong huyệt động bị không gian ba động mãnh liệt kia khu trừ. Lấy Tạp Áo Lý Tư làm trung tâm, trong phương viên năm trượng hoàn toàn biến thành một phiến hải dương màu bạc. Âm thanh long ngữ trầm thấp phiêu lãng trong ngân sắc hải dương, không gian nguyên tố theo thanh âm trầm bổng du dương này dao động có quy lụât, hướng về một hướng ngưng tụ.
Tạp Áo Địch Lý Tư hai mắt hoàn toàn biến thành màu bạc, xung quanh thân thể bốc lên một vòng lửa màu bạc. Hiển nhiên hắn đã đem long lực của mình tăng lên tới cực hạn. Một chiếc sừng màu bạc từ trên đầu hắn dài ra, hắn khẽ cúi đầu, độc giác trong ngân sắc hải dương truyền vào một cổ khí lưu màu trắng. Cỗ khí lưu này vừa xuất hiện, ngân sắc hải dương ngay tức khắc lay động lên, quang mang không ngừng lấp lóe. Toàn bộ ngân quang đều tụ tập trên một cái không gian hình chữ nhật cao hai thước, rộng một thước. Một vòng sáng ngân sắc xoay tròn trong không gian, Tạp Áo Địch Lý Tư như trút được gánh nặng thở dài một tiếng.
Thanh âm của Long Thần trầm thấp mà đầy sức thu hút: "Tạp Áo Địch Lý Tư, trong thời gian này ngươi tiến bộ không nhỏ, phải tiếp tục cố gắng mới có thể không thua kém danh xưng Không Gian Long Vương đó của ngươi. Niệm Băng đi theo ta." Kim hồng sắc quang mang đột nhiên ngưng kết thành một điểm, phiêu nhiên tiến vào đạo môn màu bạc kia. Thần thức của Long Thần muốn trở lại Thần Chi đại lục đương nhiên cũng không khó khăn, nhưng mà Niệm Băng muốn lấy thân thể xuyên qua không gian, lại phải cần có chỉ dẫn của lão. Kim hồng sắc quang mang trong thân cánh cửa chợt lóe rồi biến mất, trong cánh cửa lốc xoáy màu bạc chỉ là kích khởi một tia rung động, rất nhanh liền khôi phục bình thường.
Niệm Băng nhìn thật sâu các vị Long Vương chung quanh một cái, cung kính hướng bọn họ thi hành một lễ thật sâu: "Xin hãy thay ta chiếu cố các nàng." Để lại những lời này, hắn kiên định bước đi, bứơc nhập vào trong đại môn thời không kia. Kéo dài qua hai đại lục, phải xuyên qua phong ấn bên ngoài Thần Chi đại lục, cái không gian ma pháp này đã đạt tới trình độ Thần Hàng thụât. Khi thân thể Niệm Băng vừa biến mất, Tạp Áo Địch Lý Tư lập tức đóng cửa đại môn, đặt mông ngồi xuống đất, nặng nề thở hổn hển.
Địch Mạn Đặc Đế lo lắng hướng Tạp Tiệp Áo Tây Tư nói: "Hắn có thể còn sống trở về sao? Tạp Tạp..." .
Tạp Tiệp Áo Tây Tư nhấc tay, ngăn cản không cho nàng nói thêm gì nữa: "Yên tâm đi! Có Long Thần đại nhân, cho dù Niệm Băng không thể khôi phục sinh mệnh, cũng sẽ lấy cương thi bất tử thân trở về. Tạp Tạp có Long Thần đại nhân chỉ giáo, chỉ có thể trở nên càng mạnh hơn. Tạp Tạp gây ra đại họa như vậy, Long Thần đại nhân cũng tha thứ cho nó, ân tình của Long Thần đại nhân đối với phu thê chúng ta thật là khó báo đáp."
Địch Mạn Đặc Đế hừ một tiếng, nói: "Khá tốt là ngươi chứ không phải Long Thần đi. Nếu không, mệnh của Tạp Tạp chúng ta sẽ không còn. Ta hiện tại chuyển sang hy vọng là Gia Lạp Mạn Địch Tư kế thừa vị trí của Long Thần đại nhân."
Thấy thê tử tức giận, Tạp Tiệp Áo Tây Tư có chút bất đắc dĩ lắc đầu, thò tay ôm vòng eo mảnh khảnh của Địch Mạn Đặc Đế; muốn nói cái gì đó, rồi lại không thể mở miệng. Tạp Áo Địch Lý Tư từ dưới đất đứng lên, lầm bầm nói: "Ta nhìn không thấy, ta nghe không được. Không xong a! Địch Mạn Đặc Đế xinh đẹp, ta muốn là ngươi, ta thật là nhịn không được." Trước sự tức giận của Tạp Tiệp Áo Tây Tư, hắn đã lóe một cái chạy ra ngoài. Không dễ dàng tìm được cơ hội đả kích Tạp Tiệp Áo Tây Tư, hắn như thế nào mà lại bỏ qua cho được.
Băng Long vương, Thổ Long vương, Phong Long vương đồng thời đi ra phía ngoài, trả lại không gian cho vợ chồng Tạp Tiệp Áo Tây Tư.
"Đừng nóng giận, nàng cũng biết, ta nhất định phải làm như vậy. Nếu không, ta tương lai làm thế nào ngồi trên vị trí Long Thần cho được?" . Thanh âm Tạp Tiệp Áo Tây Tư trở nên nhu hòa rất nhiều, đã không có uy nghiêm như trước mặt các vị Long Vương .
Địch Mạn Đặc Đế nhìn hắn một cái thật sâu, thở dài nói: "Tính tình của chàng ta còn không biết sao? Ta kỳ thật cũng không có trách chàng cái gì, ta hiểu được chức trách của chàng. Nhưng mà Tạp Tiệp, trong kiếp sinh mệnh dài buồn chán này của ta, chàng và Tạp Tạp đều là trọng yếu nhất. Chúng ta mặc dù là vương của Long tộc, nhưng đồng thời chúng ta cũng là phụ mẫu của Tạp Tạp, không cần đối xử với hài tử quá nghiêm khắc. Nếu có một ngày Tạp Tạp chết, ta nghĩ ta cũng sẽ cùng đi theo nó, đến thế giới kia chiếu cố cho nó." Thanh âm của nàng thực bình tĩnh, nhưng lại tràn ngập quyết tâm không thể nghi ngờ.
Tạp Tiệp Áo Tây Tư chấn động toàn thân. Hắn nhìn thê tử của mình, không khỏi thở dài một tiếng, nói: "Nếu thật sự có một ngày như vậy, bất luận là có tiếp nhận vị trí Long Thần hay không, ta đều sẽ cùng đi với nàng. Ta cũng vậy, trọng yếu nhất trong sinh mệnh ta cũng chỉ có nàng và Tạp Tạp. Địch Mạn, nàng phải hiểu là ''ngọc bất trác bất thành'', nên đối với Tạp Tạp nghiêm khắc một chút, chờ sau khi nó lớn lên rồi hãy đối tốt với nó."
Địch Mạn Đặc Đế ngẩng đầu cùng ánh mắt trượng phu đối diện. Tạp Tiệp Áo Tây Tư trong mắt tràn ngập nhu tình, lúc này hắn chỉ là trượng phu của nàng, không phải Hắc Ám Long vương, cũng không phải người kế thừa của Long Thần.
Trong nháy mắt Niệm Băng bước vào không gian chi môn, hắn lập tức cảm giác được thế giới chung quanh thay đổi. Mặc dù hắn đã từng dùng qua không gian truyền tống, nhưng tình cảnh trước mắt lại là lần đầu tiên nhìn thấy. Không gian chung quanh hoàn toàn trở nên bóp méo, ngân sắc quang mang giống như sóng lớn cuộn trào mãnh liệt. Thân thể hắn trong không gian nguyên tố vô hạn này giống như chiếc lá nhỏ trôi nổi, tinh thần lực trong quá trình tại không gian truyền tống chấn động kịch liệt. Đau đớn giống như kim châm, không ngừng kích thích mạnh mẽ thần kinh hắn. Sau khi biến thành cương thi, cái tốt nhất chính là cảm giác không được sự đau đớn của nhục thể. Nhưng mà Niệm Băng rõ ràng nhìn thấy trên làn da tràn ngập tử vọng khí tức kia, phát lên một tầng lăn tăn dày đặc. Tử khí điên cuồng di chuyển trong cơ thể, thân thể dường như tùy thời có thể bùng nổ.
"Trấn định tâm thần, dùng tinh thần lực của ngươi bảo vệ thân thể, nếu không ngươi sẽ bị dao động trong không gian truyện tống này xé vỡ thân thể." Thanh âm trầm thấp của Long Thần trong tinh thần của Niệm Băng vang lên. Niệm Băng tâm thần chấn động, vội vàng dựa theo lời Long Thần, đem tinh thần lực ngưng tụ bên trong Thiên Nhãn huỵêt của mình, phóng ra một tầng tinh thần năng lượng bao vây thân thể ở bên trong. Hắn kinh ngạc phát hiện, tinh thần lực của mình lại biến thành hào quang bảy màu giống như Thiên Nhãn huỵêt. Nhưng quả thật đó không phải năng lượng của Thiên Nhãn lĩnh vực. Căn bản không có bảy loại khí tức ma pháp nguyên tố, nhưng mà tinh thần lực lại tựa hồ càng trở nên ngưng đọng.
Gợn sóng trên cơ thể cùng với sự bảo vệ của tinh thần lực xuất hiện mà mất đi, tử vong khí tức âm tà trong cơ thể cũng không tiếp tục dao động. Nhưng mà thân thể mặc dù yên ổn trở lại, nhưng tinh thần lực bởi vì phân thần mà chịu chấn động kịch lịêt. Không gian nguyên tố kia tràn ngập năng lượng khổng lồ phân tách kéo tinh thần lực của hắn, kéo xé linh hồn hắn.
Một đạo hồng sắc quang tuyến tại thời điểm này quấn quanh thân thể Niệm Băng. Niệm Băng không có phản kháng, bởi vì trong không gian hải dương màu bạc, thân thể hắn đã hoàn toàn bị cấm chế, cho dù muốn phản kháng cũng vô pháp thực hiện. Dưới sự dẫn dắt của đạo hồng sắc quang tuyến kia, thân thể hắn bị không gian năng lượng không ngừng khuấy động thay đổi phương vị, rốt cuộc ổn định lại. Hiển nhiên, đó là phương vị mà Long Thần chỉ dẫn hắn theo. Nhưng đây chỉ là thần thức của Long Thần mà không phải Long Thần bản thể. Lúc Niệm Băng nghĩ đến thần thức của Long Thần này cũng chỉ là chỉ dẫn phương vị, trong tinh thần càng ngày càng mãnh liệt thống khổ. Khiến cho Thiên Nhãn huyệt của Niệm Băng không ngừng co giật, thâm chí cả cái hình người do tinh thần lực ngưng kết mà thành cũng ở trong Thiên Nhãn huyệt run rẩy không ngừng, tựa hồ tùy lúc đều có thể tan vỡ.
Niệm Băng dựa vào nghị lực cứng cỏi của mình, cố nén sự thống khổ kịch liệt kia. Nhưng sự thống khổ không ngừng tăng cường, trong tinh thần tựa hồ có một thanh âm hướng hắn nói: '' Mau hôn mê đi, như vậy có thể giải trừ hết thảy thống khổ ''. Nhưng Niệm Băng lại hiểu được, mình tuỵêt đối không thể thiếp đi; bằng không mất đi tinh thần liên lạc của Long Thần, rất có thể sẽ khiến bản thân mình bị kéo vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Sự đau đớn của linh hồn ngày càng mãnh lịêt, năng lượng của hình người trong Thiên Nhãn huỵêt của Niệm Băng biến thành bảy sắc, không ngừng chuyển hóa thành các loại màu. Sự run rẩy dần dần yếu đi, tinh thần lực dưới sự tác động của năng lượng trong không gian kéo xé dần mất đi, tinh thần lực đã vô cùng gần kề sự tan vỡ. Thần thức của Long Thần chỉ là không ngừng nhắc nhở Niệm Băng phải tiếp tục kiên trì, nhưng cũng hơi có chiều hướng không trợ giúp hắn .
Thống khổ mãnh lịêt giống như khiến Niệm Băng rơi vào trong địa ngục. Tinh thần lực chợt lạnh chợt nóng, khi lạnh thì giống như bị hàn băng bao phủ, nóng thì giống như tiến vào trong nham thạch nóng chảy. Nóng lạnh luân phiên, kết hợp với nhau tạo nên đau đớn kịch liệt. Đổi lại người thường, có lẽ sớm đã dưới sự kích thích cường liệt của tinh thần lực này mà tan vỡ. Phải biết rằng Niệm Băng đã mất đi pháp lực, căn bản không thể dựa vào ma pháp bảo vệ thân thể mình, cho nên hắn cùng với không gian năng lượng tiếp xúc hoàn toàn đều bằng tinh thần lực của chính mình. Dưới loại tình huống này, áp lực tinh thần lực chịu đựng đã đạt tới giới hạn cao nhất.
Long Thần lúc này cũng cảm thấy rất kinh ngạc. Mặc dù lão biết Thiên Nhãn huỵêt của Niệm Băng đã đạt tới trình độ trung kỳ, nhưng cũng không nghĩ tới tinh thần lực của Niệm Băng lại có thể cường đại tới trình độ như thế. Phải biết rằng đó không phải là không gian truyền tống trận bình thường, muốn từ trong kết giới cường đại của Thần Chi đại lục kia xuyên qua, không gian truyền tống cần phải lấy hình thức đặc thù tiến hành. Loại truyền tống này hình thức là do Tạp Áo Địch Lý Tư sử dụng thập nhị giai Thần Hàng thụât. Truyền tống trận chỉ là một cái dẫn nổ, năng lượng chính thức là do thần thức của Long Thần tới khống chế; chỉ có như vậy, mới có thể đưa Niệm Băng truyền tống tới Thần Chi đại lục.
Chính là bởi vì như thế nên truyền tống ma pháp trận này đã không phải là Thần Hàng thụât đơn giản, mà là một cái không gian ma pháp cao tới thập tứ giai. Cũng chỉ có Long Thần có cấp bậc Chủ thần mới có thể làm được. Thần thức của Long Thần sử dụng thập tứ giai ma pháp cũng là cực kỳ hao tổn nguyên khí, cho nên cần Tạp Áo Địch Lý Tư phụ trợ. Mà ở trong cái không gian mà pháp trận này, hết thảy đều là do Long Thần khống chế. Long Thần đương nhiên biết người bình thường trong loại ma pháp này áp lực phải thừa nhận rất lớn. Lão cố ý nói trước cho Niệm Băng thống khổ trong không gian truyện tống, chính để cho Niệm Băng lấy tinh thần lực bảo vệ thân thể chính mình, nhằm trợ giúp Niệm Băng rèn luyện tinh thần lực. Đối với cường giả mà nói, tinh thần lực càng ngưng luyện thì thực lực sẽ càng mạnh. Đạt tới tu luyện hậu kỳ, đề thăng tinh thần lực thậm chí so với thực lực nhục thể còn trọng yếu hơn. Ở trong loại cao tốc siêu cấp cấm chú thập tứ giai này rèn luyện tinh thần lực, không thể nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất. Thời gian kiên trì càng dài thì càng được không gian năng lượng tẩy lễ toàn diện, đối với từ nay về sau tu luyện tinh thần lực càng được trợ giúp.
Niệm Băng đã mất đi sinh mệnh lực, ngoại trừ tử vong năng lực của cương thi ra thì không có năng lực nhục thể nào khác. Để cho hắn trong khi phục hồi sinh mệnh càng dễ dàng tìm lại chính mình, Long Thần mới quyết định như thế. Thần thức của lão vẫn tập trung vào Niệm Băng, chuẩn bị khi thời điểm hắn kiên trì không được thì cứu viện. Nhưng mà lão giật mình phát hiện, cho dù là Long Vương tới thời gian này cũng vô pháp chịu đựng không gian kéo xé khổng lồ kia . Thế nhưng tinh thần lực của Niệm Băng vẫn kiên trì được như trước, cũng không có dấu hiệu tan vỡ. Điều này khiến cho Long Thần đối với Niệm Băng không khỏi thay đổi cách nhìn, lão thầm nghĩ tiềm lực của nhân loại quả nhiên là vô cùng!
Kịch liệt thống khổ đã khiến cho Niệm Băng rất khó có khả năng tự hỏi. Nhưng tại lúc này, thân thể Niệm Băng đã bắt đầu xảy ra biến hóa. Khí lực cương thi mặc dù mạnh mẽ dẻo dai, nhưng kích thích của tinh thần lực cũng từ bên trong mà ra bên ngoài. Cùng với tinh thần lực ngày càng suy yếu, hắn cũng không thể hòan toàn ngăn cản sự xâm nhập của không gian kéo xé. Gợn sóng trên làn da một lần nữa xuất hiện, tử vong năng lượng trong cơ thể trộn tạp lẫn một tia không gian năng lượng xâm nhập vào không ngừng lay động. Cùng với cường độ càng lúc càng lớn của không gian kéo xé, thân thể Niệm Băng cũng theo sự kéo xé của nó mà run rẩy lên. Không gian kéo xé lan tràn tới khắp chỗ trên cơ thể Niệm Băng, cuối cùng tiến nhập vào trong ngón tay .
Không gian chi giới vốn là ma pháp vật phẩm lấy không gian ma pháp nguyên tố làm trụ cột tạo thành. Lúc không gian năng lượng xâm nhập vào trong cơ thể, xâm nhập đến không gian chi giới của Niệm Băng, tinh thần lực Niệm Băng vốn đã tiếp cận sự tan vỡ kịch lịêt run lên. Hắn rõ ràng cảm giác được không gian chi giới của mình lại có xu thế tan vỡ.
@by txiuqw4