Thiên Hương mỉm cười nói:
"Vì cái gì mà không đi? Thật ra, ta và ngươi đều giống nhau, ta cũng thường xuyên nhớ tới hắn. Xem ra, hắn thật sự đã để lại cho chúng ta ấn tượng rất sâu rồi đó! Hắn trở lại Ngưỡng Quang đại lục có mấy ngày nhưng đã làm không ít chuyện, bất quá, hắn lập tức sẽ gặp phải phiền phức mất thôi, đám thần nhân của Thần Chi đại lục đã bắt đầu rục rịch. Xem ra, ba tên gia hoả Trật Tự kia đã quyết định không muốn ước thúc mấy tên thần nhân này nữa. Đối với chuyện như vậy, chúng ta có nên nhúng tay vào hay không?"
Tạp Áo lắc lắc đầu nói:
"Ngươi sớm đã biết chúng ta không có khả năng nhúng tay rồi cơ mà, vì cái gì còn nói với ta những lời như vậy nữa. Thiên Hương, chúng ta vốn cùng một thể, mặc dù có linh hồn và năng lượng bất đồng nhưng chúng ta lại có chung một thân thể, ta cảm thụ thì đồng thời cũng là ngươi cảm thụ. Lúc mới đầu khi ngươi dùng hắn để giễu cợt ta. Ta còn có chút tức giận, nhưng ta bây giờ sẽ không bị như vậy nữa đâu, bởi vì ta đã trải nghiệm qua mọi thứ rồi, ngươi đồng dạng cũng đã trải nghiệm qua. Ta thừa nhận, ta thực sự hoài niệm về đoạn thời gian trước kia, lúc cùng hắn một chỗ, đã thực sự hoài niệm về những cảm giác mà hắn đã gây cho ta. Bất quá, chẳng lẽ ngươi sẽ không nhung nhớ hay sao? Ngươi giễu cợt ta, chỉ là vì muốn che giấu nội tâm run sợ của chính mình mà thôi. Kỳ thật, trong lòng của ngươi đã dao động rồi, có đúng hay không?"
"Nói bậy"
Thiên Hương có chút tức giận gắt lên, thanh âm của nàng sớm đã không còn có cảm giác mê hoặc nữa...
"Ta như thế nào lại phải dao động. Ngươi không nên quên, điều này có liên quan đến sinh tử đó, Trên thế giới này, đàn ông chân chính thì ít chứ loại đàn ông vô tích sự thì có rất nhiều, đợi chúng ta giải quyết xong ba tên gia hoả kia, với nhan sắc của chúng ta, muốn kiếm đàn ông loại gì mà chẳng được!"
Tạp Áo mỉm cười nói:
"Không cần dối người gạt mình đâu, chúng ta nghĩ gì kỳ thật không sai biệt lắm, chỉ có điều, quyết tâm của chúng ta đều đã không thể thay đổi được nữa. Cho nên, ngươi không cần phải ở trước mặt ta che giấu. Ta cũng sẽ không che giấu cái gì cả. Có lẽ, hắn cũng chỉ có thể thành sự hoài niệm của chúng ta mà thôi. Thiên Hương à! Khi Hi Giới đi tìm ba tên gia hoả kia thì ta đã cảm giác được rồi. Tại phiến Thần Chi đại lục này, ngoại trừ địa phương của ba tên kia ra, không có cái gì có thể giấu diếm được cảm giác của chúng ta, Ngươi nói xem, ba tên kia sẽ nói gì với Hi Giới đây?"
Thiên Hương trầm mạc trong chốc lát rồi mới nói:
"Cái này ta đoán không ra, bất quá, ta lại có thể khẳng định, Thời điểm ba tên kia hướng chúng ta động thủ sẽ cách không bao xa nữa đâu. Bọn chúng một khi dứt khoát cùng chúng ta quyết định thời gian ước định, thì đại biểu rằng bọn chúng đã có thể tuyệt đối nắm chắc đem chúng ta hoàn toàn huỷ diệt, đưa chúng ta biến mất khỏi thế giới này. Điều này thì cả ta và ngươi đều không muốn xảy ra, cho nên, chúng ta cũng nên lập tức tu luyện thôi. Lúc này đây, chúng ta nhất định phải thành công.
Ngươi nói cũng đúng, quyết tâm của chúng ta không thể thay đổi được nữa. Kỳ thật, thời điểm lần đầu tiên Niệm Băng hôn ta và ngươi, hắn đồng thời cướp đi nụ hôn đầu đời cũng chúng ta. Một khắc đó, ta cũng đã hiểu được chính xác là ngươi nghĩ gì rồi. Kỳ thật, chúng ta bảo trì tâm trạng bây giờ cũng rất tốt, chỉ có dưới dạng tâm trạng thế này, chúng ta mới có thể thành công."
Tạp Áo mỉm cườ, nói:
"Đem hết những gì trí nhớ còn lưu lại mà tiến hành đi, chúng ta đã chuẩn bị một đoạn thời gian, cũng nên bắt đầu đi thôi, bây giờ chỉ hy vọng ba tên gia hoả kia phát hiện muộn một chút mới tốt.
Ôi, được rồi, năng lực cảm ứng từ xa của ngươi mạnh mẽ hơn so với ta, nhất định phải hết sức chú ý tình huống của Niệm Băng bên đó, cũng không được để hắn bị chính thức thương tổn."
Thiên Hương nói:
"Yên tâm đi, ta sẽ làm như thế. Khi hắn rời nơi này mà đi đến bây giờ, nhất cử nhất động của hắn đều nằm trong sự giám sát của ta, muốn hay không ta cho ngươi hình dung một chút về tình cảnh ân ái của hắn cùng thê tử. Ngươi cũng đã kinh nghiệm qua rồi, Niệm Băng ở phương diện đó quả thật rất mạnh mẽ á!!! Ôi!"
"Ngươi chết đi." Tạp Áo cắn răng nghiến lợi quát lên.
Thiên Hương cuối cùng mất một quá trình mới làm hoà được, cười nói:
"Ta nếu chết đi, ngươi không phải cũng đồng dạng phải chết đó sao? Ta nghĩ biện pháp mà chúng ta áp dụng tốt lắm. Tính chất thành công có thể được đề cao lên rất nhiều. Mặc dù phải hy sinh một mình Niệm Băng, nhưng chúng ta có thể đạt được thành tựu coi như cũng là may mắn của hắn đó. Ít nhất, chúng ta vĩnh viễn sẽ không quên sự tồn tại của hắn. Đáng tiếc, chúng ta cả linh hồn của hắn cũng không thể lưu lại cho hắn. Lại nói tiếp, ngươi xem chúng ta nghĩ cũng không giống như bọn yêu tinh ăn thịt ngươi đâu?"
Tạp Áo trầm mặc, trong mắt toát ra một tia bi thương rõ ràng:
"Nếu có thể lựa chọn mà nói, ta thực không hy vọng như thế này, nhưng chúng ta cũng không còn sự lựa chọn nữa."
Thiên Hương mỉm cười nói:
"Tốt rồi, đã không còn sự lựa chọn, vậy không cần bà bà mẹ mẹ gì nữa, cái này có thể không giống với phong cách của ngươi. Niệm Băng sẽ không dễ dàng chết đâu, mấy ngàn năm tiến bộ của chúng ta đây mặc dù không có nhanh như ba tên kia nhưng chúng ta cũng tích luỹ được vô số năng lượng sinh mệnh cùng tử vong tinh khiết mà chúng ta không dùng đến, cũng đã cho hết Niệm Băng cả rồi, có sinh mệnh chi cầu cùng tử vong chi cầu trong cơ thể, trừ phi là chúng ta hoặc Trật tự, Thời gian và Huỷ diệt ba tên gia hoả đó ra tay, nếu không, cũng không còn ai có thể giết được hắn. Chúng ta chỉ cần chú ý tình huống tu luyện của hắn, không có biến cố khác phát sinh thì sẽ không thành vấn đề nữa."
Ở xa tại Di Thất đại lục, Niệm Băng đang ở trong căn phòng tu luyện của chính mình, dưới tình huống mờ mịt chẳng biết nhất cử nhất động của bản thân đều bị giám sát. Sau khi Long Linh rời khỏi phòng, hắn nhân tiện đã bắt đầu quá trình tu luyện rồi, thời gian thực rất ngắn, chỉ có ba ngày. Trong thời gian ba ngày, Niệm Băng tự nhiên không có khả năng hy vọng xa vời bản thân mình có thể có được đột phá nhảy vọt, nhưng mà, trong khoảng thời gian gần nhất này, trên diện rộng thực lực của hắn đều có sự tiến bộ, thời gian ba ngày này, mặc dù không thể dùng để gia tăng, nhưng có thể dùng để điều chỉnh, đem năng lượng mà bản thân mình có được điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất, đồng dạng có thể khiến cho chỉnh thể thực lực của hắn có sự tiến bộ.
Niệm Băng đầu tiên tu luyện chính là đối với khiếu huyệt của chính mình một lần cảm thụ thật đầy đủ, bởi vì, tại lần trước sau khi hắn cảm nhận được năng lực hấp thu tiên thiên chi khí của Tây Kinh huyệt tăng lên trên diện rộng, tiện thể cảm giác được Tây Kinh huyệt của chính mình có lẽ vẫn còn có thể biến hoá. Đương nhiên, biến hoá tốt, ngay cả Niệm Băng chính mình cũng rất khó tin tưởng được, chỉ là trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Tây Kinh huyệt của bản thân thế nhưng muốn tiến vào cảnh giới Chung Cực rồi.
Niệm Băng bây giờ đã mở ra năm khiếu huyệt, sau khi khiến cho Hoàng Cực huyệt cùng Thiên Nhãn huyệt còn là một thể, thực lực của hắn nhiều nhất cũng đã đạt tới mười ba cấp, dưới sự trợ giúp của bảy thanh siêu thần khí, mới có thể giết chết thần nhân mười ba cấp, nhưng sau khi làm cho Hoàng Cực huyệt cùng với Thiên Nhãn huyệt dưới sự lớn mật của hắn mà hình thành trạng thái như bây giờ, có được kể cả Thiên Nhãn, Hoàng Cực ở bên trong năm khiếu huyệt, khiến cho hắn trực tiếp vượt lên đẳng cấp mười bốn, cho dù là Chủ Thần, Niệm Băng cũng sẽ không có gì phải sợ hãi. Phải biết rằng, trong bảy đại khiếu huyệt, trọng yếu nhất đó chính là hai huyệt, Hoàng Cực huyệt cùng Thiên Nhãn huyệt. Sau đó mới theo thứ tự đến Tây Kinh huyệt, Lệ Trung huyệt, bốn khiếu huyệt này về cơ bản làm thay đổi thực lực của người có được chúng. Còn Phương Giáp huyệt, Thính Vân huyệt và Địa Linh huyệt chỉ thực sự hữu ích đối với phòng ngự, cảm giác thính lực và tốc độ, lại thua sút một chút nên xếp vào lớp hạ thừa, nếu so với bốn cái khiếu huyệt phía trước mà xét thì còn kém hơn một ít.
Mà Niệm Băng bây giờ đã mở ra năm khiếu huyệt, trong đó gồm cả Thiên Nhãn, Hoàng Cực, Tây Kinh, và Lệ Trung, hơn nữa, hắn với Thiên Nhãn huyệt và Hoàng Cực huyệt dưới tình huống đặc thù đều đã đạt tới cảnh giới Chung Cực (cuối cùng), huống chi lại là quái dị song huyệt hợp nhất, về đẳng cấp tinh thần lực, cả Niệm Băng cũng không biết của bản thân mình đã tăng lên tới tình huống gì rồi. Từ sau khi đưa "song công an bộ hợp nhất" bị hắn dùng phương pháp bạo huyệt để mở ra, hắn phát hiện chính mình đối với ma pháp khống chế đã đạt tới một cảnh giới hoàn toàn mới. Thậm chí, có thể chuẩn xác khống chế đến mỗi một cái nguyên tố ma pháp để cho bản thân mình sở dụng. Mấy tháng gần đây, Niệm Băng chưa bao giờ đình chỉ quá trình tu luyện, Bây giờ, hắn đã dần dần nắm giữ được sự huyền bí của Chung Cực Thiên Nhãn huyệt và Hoàng Cực huyệt
Dưới tác dụng của niệm ý, Niệm Băng thúc dục tinh thần lực của chính mình tiến vào mi tâm bên trong Thiên Nhãn huyệt, đem cảm giác hoàn toàn bảo trì ở nơi này, từ sau khi song huyệt tiến vào trạng thái bán phân bán ly, trong mi tâm của hắn có khả năng cảm giác được, chỉ là một mảnh sáng mờ ảo, tinh thần lực tựa hồ đã không thể dùng lượng hoá để hình dung rồi, mà đem cảm giác hoàn toàn đặt tại chổ này, hắn có thể không chế chuẩn xác nhất năng lượng trong cơ thể chính mình và hết thảy tinh thần lực chung quanh.
Tinh thần lực chậm rãi phóng thích, mặc dù nhắm mắt lại, nhưng chung quanh mọi thứ lại dần dần trở nên rõ ràng, theo sự khuếch đại của tinh thần lực, Niệm Băng dần dần thấy được, xung quanh đám người Băng Nguyệt thành đang bận rộn, thấy được Long Linh, thấy được nơi mà Phượng Nữ đang tu luyện cùng với Lam Thần, cũng thấy được Tích Lỗ. Tốc độ tinh thần lực khuếch trương phi thường nhanh, nhưng Niệm Băng lại cũng không tiếp tục tiến đến địa phương xa hơn mà tìm kiếm nữa, điều quan trọng với hắn bây giờ là phải chỉnh hợp lại lực lượng của bản thân, mà không phải là thám thính.
Tinh thần lực vừa phát tức thì thu lại, dưới sự khống chế của Niệm Băng, hướng về bộ ngực của mình mà tấn tới, hắn rõ ràng thấy được sự biến hoá của mỗi một tế bào trên thân thể, Lệ Trung huyệt ở ngực, Tây Kinh huyệt ở bụng, Phương Giáp huyệt ở sau lưng, đều nằm trong sự bao phủ của tinh thần lực, Niệm Băng phát hiện bất luận là khiếu huyệt gì, nếu không dùng hào quang của Hoàng Cực huyệt tiêm nhiễm, làm năng lượng của khiếu huyệt đó đạt tới cảnh giới Chung Cực thì hào quang cũng sẽ tự biến thành màu vàng, mà trước đây, hào quang vẫn là màu trắng nhũ, sau khi bạo huyệt lần trước Niệm Băng nhân tiện phát hiện biến hoá trên ba khiếu huyệt khác của chính mình. Hào quang màu trắng nhũ trên ba khiếu huyệt này đều so với trước lúc bạo huyệt trở nên nồng đậm hơn rất nhiều, hơn nữa, ở trong đó đã lẫn vào một ít hào quang màu vàng.
Mặc dù về việc đang tu luyện khiếu huyệt không ai có thể chỉ đạo, nhưng Niệm Băng đã mờ mờ hiểu được, ba khiếu huyệt này của chính mình, đang trên đà phát triển đến Chung Cực. Khiếu huyệt ở cảnh giới Chung Cực và cảnh giới Trung Kỳ thì hoàn toàn bất đồng. Tác dụng do khiếu huyệt đem lại có thể phát huy ra ở trình độ lớn nhất, bất luận là ngưng tụ năng lượng ở Lệ Trung huyệt hay khống chế tiên thiên chi khí ở Tây Kinh huyệt, trên những điểm này ngay lúc đó đều phi thường rõ ràng. Kể cả việc phòng ngự của Phương Giáp huyệt sau khi đạt tới cảnh giới Chung Cực tất nhiên cũng phải mạnh hơn rất nhiều so với cảnh giới Trung Kỳ bây giờ. Đáng tiếc, không có thời gian để bản thân có thể tu luyện để đạt tới, nếu không Niệm Băng tự tin rằng không lâu trong tương lai có thể đại tới cảnh giới cả bảy khiếu huyệt hoàn toàn được mở ra. Thì sau lúc đó, năm vị Chủ Thần sẽ không còn là uy hiếp trí mạng được nữa.
Phải như thế nào mới có thể làm cho ba khiếu huyệt bây giờ có được đột phá bình cảnh đây? Niệm Băng tự hỏi, một bên vừa thúc dục tinh thần lực của bản thân, đối với năng lượng bên trong của khiếu huyệt bất đồng tiến hành xem xét tỉ mĩ, mỗi lần xem xét đều cẩn thận hơn bình thường rất nhiều, chỉ sợ tinh thần lực ảnh hưởng đến sự biến hoá năng lượng trong cơ thể mà gây ra hậu quả khó lường. Niệm Băng rất rõ ràng, sau khi bản thân có được toàn bộ năng lực của năm huyệt, trong tất cả cường giả trên Ngưỡng Quang đại lục đã không có ai có thể cùng hắn đối đầu, cái này đồng thời đã nói nên rằng trong cuộc chiến đấu cùng với Thân Chi đại lục, chính mình đã trở thành một phần tử trọng yếu nhất, cho nên, bản thân tuyệt khong thể có chút gì sơ suất, nếu không, trong trận chiến này không cần đánh cũng đã thua trước rồi. Cho nên, hắn mỗi một lần thăm dò, đều muốn đem ch tinh thần lực của bản thân bao hàm khí phách bá đạo của Hoàng Cực huyệt thu liễn lại, sau đó mới tiến vào bên trong khiếu huyệt cẩn thận quan sát
Đối với khiếu huyệt đơn giản sau khi quan sát trong chốc lát, Niệm Băng lập tức bỏ đi ý niệm trong đầu mình, bất luận là cái khiếu huyệt nào, năng lượng bên trong cũng cực kỳ ngưng tụ, hắn căn bản không biết nên làm như thế nào mới có thể để cho mấy cái năng lượng này sinh ra chất biến hoá. Niệm Băng cũng muốn nếm thử qua một chút nên dẫn động năng lượng bên trong khiếu huyệt, nhưng hắn đã hiểu được, vận khí không thể vĩnh viễn đi theo bản thân hắn. Giống như lần trước bạo huyệt như vậy lại lấy được hiệu quả tuyệt vời, có lẽ rất khó lại một lần nữa như thế. Trong quá trình dẫn động năng lượng bên trong khiếu huyệt, một sự bất hảo, rất có thể tạo ra phản tác dụng, như vậy rất có thể được lại không bằng mất. Bởi vậy, dưới sự cân nhắc lợi, hại, hắn buộc phải quyết định buông bỏ việc trợ giúp khiếu huyệt tăng tới Chung Cực cảnh giới. Nghĩ gì thì trình độ bây giờ cũng đã đạt tới bình cảnh, chỉ có thể thông qua tu luyện không ngừng, để chúng nó được tự nhiên tiến hoá mới là biện pháp thoả đáng nhất. Nghĩ vậy, hắn cẩn thận đem tinh thần lực theo khiếu huỵệt mà rút lui đi ra, chuyển dịch vận hành từ khu vực ma pháp quang đoàn ở tại phần ngực bụng của chính mình sau khi tới Tây Kinh huyệt, áp súc với ma pháp đối với sự tiêu hao ma pháp lực bản thân đã giảm bớt mấy lần, ma pháp nguyên tố trong cơ thể, chỉ cần được khơi dẫn thôi động thì tác dụng vẫy cũng đã đủ rồi, mà Lệ Trung huyệt có năng lực đủ để đem tiên thiên chi khí ngưng tụ ở bên ngoài cơ thể bản thân mình khơi dậy tác dụng áp súc cùng thu liễm, cũng vì cái này là nguyên nhân mà thực lực chính mình sau khi mở ra được hai cái khiếu huyệt có thể có chất nhảy vọt. Tạp Áo từng nói qua với hắn, vượt qua 14 cấp ma pháp, đã không có chú ngữ chính thức nữa, trong lúc thi triển cái ma pháp thuộc trình độ loại này, thì việc không chế tinh thần lực của bản thân có tác dụng rất trọng yếu, mà lực công kích vượt xa 14 cấp ma pháp thì ngay lúc đó năng lượng này đây sẽ ở thể hiện hình thái tinh khiết.
Ma pháp của Niệm Băng phi thường đặc thù, với Băng Hoả đồng nguyên làm vật dẫn, đạt tới hiệu quả có thể sử dụng cả bảy hệ ma pháp, bây giờ bảy hệ ma pháp của hắn cũng đã không phải mô phỏng đơn giản như vậy nữa, mà là chính thức bảy hệ ma pháp, thời điểm Niệm Băng lần đầu tiên cảm nhận được chính mình không hề phải thông qua tính chất mô phỏng đặc thù để thi triển bảy hệ ma pháp, đúng là sau khi Thiên Nhãn huyệt đạt tới Trung Kỳ, Thiên Nhãn huyệt đối với cảm giác năng lượng khiến cho hắn đối với bảy hệ ma pháp hiểu rõ một cách sâu sắc hơn không biết bao nhiêu lần, tính chất đặc biệt của mỗi một loại ma pháp nguyên tố hắn bây giờ đã có thể hoàn toàn hiểu rõ, cái này đã thúc đẩy khiến cho hắn có thể mặc sức sử dụng bảy hệ ma pháp nguyên tố tuỳ mình sở dụng.
Bảy thanh thần đao dưới tác dụng phụ trợ của Thiên Nhãn huyệt đạt tới Chung Cực, sau khi Tây Kinh huyệt xuất hiện, mới hoàn toàn thể hiện ra hết, nhất là thể hiện đối với việc lợi dụng nhiều hệ ma pháp trong không khí, Tây Kinh huyệt có thể khiến cho ma pháp nguyên tố tinh khiết nhất ngưng kết thành tiên thiên chi khí để bản thân sở dụng, mà bảy thanh thần đao thì có thể khiến cho mấy cái tiên thiên chi khí này có tốc độ ngưng tụ càng nhanh hơn rất nhiều, khí tứ của thất hiện thần đao sớm đã cùng Niệm Băng tương thông, cho dù là ở việc sử dụng bảy hệ đao hồn tiến hành công kích, sau đó phòng ngự, loại hiệu quả tăng phúc này đã lại tồn tại rồi
Cẩn thận suy nghĩ, khiến Niệm Băng đối với sự tự tin của bản thân được tăng cường rất nhiều, hắn mờ mờ cảm giác được, cho dù là khi đối mặt với Chủ Thần cường đại nhất, bằng vào chút ít ưu thế đã biết, cũng có thể có lực để đánh một trận, nhưng mà, tại trong thời gian ba ngày ngắn ngủi này, bản thân có thể làm cái gì đây? Khiếu huyệt tiến hoá đã tiến đến gần nhất có thể của cảnh giới Chung Cực rồi, Ma pháp lực cho dù tăng lên được một chút, đối với thực lực ảnh hưởng cũng không còn lớn nữa, cho nên sự gia tăng tinh thần lực Niệm Băng rất rõ ràng, bây giờ Thiên Nhãn huyệt của chính mình có thể phát ra thật thể tinh thần lực công kích hỗn hợp với khí phách của Hoàng Cực huyệt bên trong, Tại phương diện này, có lẽ ngoại trừ bốn gã Chân Thần kia ra, trên thế giới này đã không người nào có thể cùng bản thân mình so bì được nữa.
Nhưng khiến cho Niệm Băng buồn rầu chính là tinh thần lực mặc dù cường đại, nhưng hắn lại mờ mịt không biết nên vận dụng tu luyện như thế nào. Tại thời điểm Thiên Nhãn huyệt còn là con mắt trước kia, hắn còn có thể lần tìm chút ít đầu mối, nhưng còn với loại tình huống bây giờ, lại phi thường phức tạp, đối với Thiên Nhãn, Hoàng Cực hai cái khiếu huyệt ngưng tụ cùng một chỗ này, mặc dù có thể tách ra lợi dụng, cũng đã có thể liên hợp phát động đồng thời sinh ra năng lực công kích của Hoàng Cực huyệt và Thiên Nhãn Huyệt, nhưng muốn tu luyên, Niệm Băng lại hoàn toàn không biết nên bắt tay từ đâu đây. Với mấy cái năng lực này của chính mình, bây giờ cũng không biết nên tu luyện như thế nào đây, bản thân phải làm những gì đây?
Trong thời gian ba ngày, chính mình cũng mờ mịt cũng không biết có thể làm được những gì? Nghĩ đến đây, Niệm Băng lại một lần nữa chìm vào trong suy tư. Hắn không ngừng dựa vào các loại năng lực của bản thân để tiên hành phán đoán tự hỏi, muốn thấy một chút làm thế nào mới có thể thông qua việc chỉnh hợp đơn giản nhất để khiến cho năng lực của bản thân được đề thăng. Loại suy ngẫm này thật là thống khổ, cấp tốc lưu chuyển bên trong đại não của Niệm Băng rồi dần dần tiến vào trạng thái nhập định, hắn bắt đầu thanh thần khai thuỷ nhập định, quá trình suy ngẫm này, vẫn duy trì đến tối mịt hôm đó.
Khoanh chân ngồi ở trên giường, hai mắt Niệm Băng mở ra trong mắt điện quang loé lên, khoé miệng toát ra một tia mỉm cười khó hiểu. Thất thải quang mang theo Thiên Nhãn huyệt bên trong tuôn ra. Hào quang chợt loé, bảy thanh thần đao đồng thời xuất hiện ở trước mặt hắn, dưới sự khống chế của Thiên Nhãn lĩnh vực, trôi nổi giữa không trung, nhìn thấy bảy thanh thần đao, tinh thần lực của Niệm Băng chia ra làm bảy luồng, đồng thời rót vào trong thân đao. Lam, hồng, thanh, hoàng, ngân, bạch, kim, bảy màu hào quang đồng thời phát sáng. Bảy đao hồn giống nhau như đúc tung bay mà xuất ra, đồng thời nâng tay của bọn họ lên, cầm một thần đao thuộc cùng một hệ với chính mình, đao hồn của bảy thanh siêu thần khí này đây hiển nhiên do đao hồn Hắc Vũ Hoàng của Phệ Ma đao cầm đầu, trong đao hồn trên bảy thanh thần đao, cũng chỉ có Hắc Vũ Hoàng là không chỉ có trí tuệ, đồng thời còn có năng lực nói chuyện.
Thân thể bọn họ nhìn qua, hoàn toàn đúng là bảy tên Niệm Băng, chỉ là hơi thở cùng màu sắc năng lượng phát ra bất đồng mới có thể nhận biết được, trên người mỗi một vị đao hồn đều mặc một bộ võ phục đơn giản, năng lượng trên thân thể bọn họ dưới tác dụng của tiên thiên chi khí dị thường ngưng thật (ngưng tụ như thật), sớm đã không còn là địa phương hư ảo, chỗ tốt của mấy cái đao hồn này, đúng là bất luận bị đã kích hay phá huỷ cường đại đến cỡ nào, chỉ cần thần đao vẫn còn, bọn họ có thể trong khoảng thời gian ngắn khôi phục lại được, cái này cũng là tính chất đặc thù mà siêu thần khí phải có được.
Còn hơn trước kia khi mà còn chưa trải qua chú tạo một lần nữa, mấy cái đao hồn này có được trí tuệ thì việc khôi phục trở nên còn nhanh hơn rất nhiều, Thêm nữa, bởi vì xuất hiện trí tuệ, khiến cho khả năng công kích của chúng nó không chỉ còn bằng vào đặc tính tốc độ nữa. Sau trận chiến ở băng cốc lần trước, Niệm Băng cẩn thận tự hỏi những được mất của bản thân, phát hiện năng lực của chính mình đối với đao hồn phỏng chừng quá thấp, lúc ấy, hắn tại một mình đối mặt với sự công kích của chín tên thần nhân, nếu lấy lực của bản thân phối hợp với đao hồn của bảy thanh thần đao, không phải là đã không cần phải bỏ sức chiến một trận. Nhưng là, bởi vì khi đó không có năng lực công kích của thật thể tinh thần lực, khiến cho Niệm Băng đối với việc nắm chắc tinh chất của đao hồn cũng không mạnh, cho nên hắn lựa chọn thu hồi đao hồn, lợi dụng đặc thù ma pháp phòng ngự mà Tạp Áo truyền thụ cho bản thân, nếu chính mình lúc ấy kịp thời sử dụng năng lực của đao hồn, tình huống sẽ trở nên thoải mái hơn một ít. Nhìn thấy bảy đao hồn ở trước mặt này, hắn đã có thừa hai ngày đủ nhiều để lập kế hoạch tu luyện.
"Hắc Vũ Hoàng tiền bối, ta muốn hỏi người một cái vấn đề."
Ánh mắt của Niệm Băng nhìn thấy toàn thân màu đen hào quang nội liễm của Hắc Vũ Hoàng bây giờ, Hắc Vũ Hoàng mặc dù đem Ma thú vốn thu được vào bên trong Phệ Ma đao, dựa theo ý tứ của Niệm Băng đều tặng hết cho Miêu Miêu, nhưng hắn vẫn ở trong thanh đao, rồi lại có thêm môt sinh vật nữa, là Minh Vu Tát Phân. Tà Nguyệt đi rồi, Tát Phân được gặp lại đại ca của mình, hắn thật sự không muốn rời đi. Hơn nữa, sau khi hắn thấy được thực lực siêu cường của bọn người Niệm Băng lại càng ý thức được sự nhỏ yếu của chính mình, bởi vậy, hắn quyết định ở lại bên trong Phệ Ma đao, cùng Hắc Vũ Hoàng mượn năng lượng hắc ám bên trong Phệ Ma đao mà tu luyện, dù sao thân mình hắn cũng là năng lượng thể, bị thu lại ở trong Phệ Ma đao bất quá lại càng thích hợp.
Hắc Vũ Hoàng gật gật đầu nói:
"Ngươi hỏi đi."
Đối với bảy vị đao hồn, Niệm Băng cho tới bây giờ không coi bọn họ là năng lượng do bản thân mình gọi về để đối xử, mà coi bọn họ như bằng hữu của chính mình, thậm chí là trưởng bối, mặc dù đao hồn của sáu thanh thần đao khác còn không có năng lực để nói gì được, nhưng Niệm Băng lại rất rõ ràng, đao hồn trong sáu thanh đao, đúng là sáu vị ải nhân đại sư của Tích Lỗ lúc trước đã hy sinh bản thân để thành toàn cho mình! Chính vì sợ bọn họ bị chính thức thương tổn cho nên trên một lần Niệm Băng mới không hoàn toàn lợi dụng thực lực của bọn họ
Niệm Băng nhổm thân lên, đi đến trước người bảy vị đao hồn, nói:
"Hắc Vũ Hoàng tiền bối, ta muốn biết bảy vị đao hồn các người bây giờ thực lực của bản thân đến tột cùng đạt tới trình độ gì rồi, ta chỉ dưới tình huống sử dụng bảy thanh thần đao, hiện tại ta thi triển ma pháp, cho dù là các người nắm trong tay thần đao, nhưng khí tức thần đao cũng vẫn là cùng ta tương thông, chỉ cần bên trong bảo trì khoảng cách nhất định, không cần cầm chúng nó trong tay cũng có thể tìm được hiệu quả tăng phúc ma pháp, cho nên, sau này bảy thanh thần đao chỉ cần xuất hiện ở trong chiến đấu, sẽ do các người hoàn toàn nắm trong tay."
Hắc Vũ Hoàng không chút do dự nói:
"Lần trước thời điểm chúng ta ở Thần Chi đại lục, nhận được sự trợ giúp của cái hồ nước tử vong kia, thực lực của ta căn bản đã tiếp cận đến trạng thái trước đây, cộng thêm năng lực phụ trợ của thần đao, có thể đạt tới xấp xỉ cấp mười ba, tử vong năng lượng trong hồ nước tử vong nơi đó, thật sự là tinh khiết nhất. Ngươi cũng biết đó, tử vong năng lượng tự thân mình đúng là một loại trong năng lượng hắc ám, đối với ta trợ giúp phi thường lớn, bởi vậy ở trong khoảng thời gian đó tới nay, ta ở bên trong Phệ Ma đao không ngừng tu luyện đem mấy khí tức tử vong này hoàn toàn hấp thu, cho dù không cần dùng tới Phệ Ma đao, cũng có được thực lực cấp mười ba, năm đó, tại thời điểm ta đánh bại Hắc Ám Long Vương Tạp Tiệp Áo Tây Tư, cũng chỉ bất quá như thế mà thôi, ta bây giờ thậm chí trạng thái đỉnh phong so với trước kia còn mạnh hơn một chút, nếu có thên sự phụ trợ của Phệ Ma đao mà nói cho dù đạt không đến cấp mười bốn thì cũng đã kém không xa nữa. Lúc trước, các vị Chủ thần này là chính vì sợ ta sau khi đạt tới thực lực mười bốn cấp sẽ sinh ra uy hiếp đối với bọn họ, mà ta vừa lại không muốn khuất phục Thần Chi đại lục, cho nên, bọn họ mới liên hợp lực lượng của mấy vị Chủ thần phát động cuộc thần phạt cường đại, huỷ diệt đi thân thể của ta, ngươi là chủ nhân của bảy thanh thân đao, linh hồn cùng bảy thanh thần đao tương liên, làm đao trung chi hồn, chúng ta tự nhiên hiểu được ý tứ của ngươi. Tổng thể mà nói, bởi vì ta là chủ nhân trước kia của Phệ Ma đao, hơn nữa lại là trực tiếp lấy hình thái ma hồn hoàn toàn nhập đao, cho nên, thực lực của ta là cực mạnh, tổng thể mà nói, so với các Chủ thần của Thần Chi đại lục chỉ kém hơn một chút thôi, mà sáu bọn họ về thực lực có chỗ thua kém một chút, đơn thể năng lực đao hồn ước chừng có được mười một cấp đến mười hai cấp bất đồng, thêm năng lực của thần đao nữa, đều có thể đạt tới cực đỉnh của cấp mười hai, có thể tiếp cận đến xấp xỉ thực lực cấp mười ba, đối với ngươi mà nói, chúng ta có thể xem là một tiểu quân đoàn của ngươi, do bảy đao hồn tạo thành quân đoàn bởi vì thuộc tính có quan hệ hổ trợ lẫn nhau, tại thời điểm chúng ta phát động liên hợp công kích, còn có tác dụng gia tăng nhất định, khi đối mặt với các Chủ thần, bảy người chúng ta nếu cùng tiến lên, để ngăn cản hai gã Chủ thần cũng không phải vấn đề lớn lắm. Nếu chỉ là một gã Chủ thần mà nói, ta còn nắm chắc chỉ trong một nửa canh giờ có thể giết chết hắn, hai gã Chủ thần cơ bản có thể đánh ngang tay, còn nếu nhiều hơn nữa thì chắc là không được, thật dễ dàng sẽ bị đánh bại. Ta nói ở đây là theo ước đoán, đương nhiên là ở bên trong Thiên Nhãn lĩnh vực của ngươi mới có thể đạt được như thế, bởi vì chỉ có thông qua Thiên Nhãn lĩnh vực của ngươi, thuộc tính của chúng ta trong lúc đó mới có thể hổ trợ lẫn nhau, mới có thể đem tài năng thể hiện ra ngoài."
Niệm Băng giật mình nhìn về Hắc Vũ Hoàng, không khỏi có chút ngẩn người ra, hắn sao lại không nghĩ tới, bên người chính mình thế nhưng vẫn có thực lực cường đại như vậy, có thể cùng hai gã Chủ thần chống lại, chính mình lúc trước khi mặt đối mặt với Cốc Long cùng Hạ Vũ, làm sao phải khổ sở đi bạo huyệt kia chứ? Bất quá, đao hồn có một khuyết điểm, phải do chính mình phóng thích thì bọn họ mới có thể xuất hiện, chỉ có Hắc Vũ Hoàng là có thể bằng vào bản thân cùng Phệ Ma đao kí hợp tự hành xuất hiện ra, nhưng sau khi thực lực lão dần dần được khôi phục, đã không cần lại chạy ra ngoài thu lấp Hắc Ám năng lượng. Không có mệnh lênh của chính mình lão cũng sẽ không dễ dàng xuất hiện. Cho nên, lần trước bản thân mình mới suýt nữa bị chết trong tay hai gã Chủ thần, nhìn thấy bảy vị đao hồn trước mặt, Niệm Băng không khỏi cười khổ nói:
"Không ngờ được, thực lực của các người lại trở nên cường đại đến thế, so với ta còn muốn cường đại hơn."
Hắc Vũ Hoàng lạnh nhạt nói:
"Không, ngươi không cần phải tự khinh bạc bản thân, năng lực của ngươi bây giờ cũng không yếu so với sự liên hợp của chúng ta dựng lên, tuỳ ý sử dụng ma pháp công kích là ưu thế lớn nhất của ngươi, bây giờ lại có thật thể tinh thần lực công kích phụ trợ, thực lực đã hoàn toàn đạt tới cảnh giới Chủ thần, Niệm Băng, ta phải nhắc nhở ngươi một chút, ta vừa rồi lấy năng lực Chủ Thần để đối chiếu, là chỉ so với hai tên Chủ Thần lần trước vừa tới kia, nhưng nếu ta phán đoán không sai, trong tám Đại Chủ Thần, thì hai tên lần trước tới kia, chắc là hai tên yếu nhất. Thực lực của Chủ Thần trong đó cũng có sự chênh lệch rất lớn, lần trước hai tên kia bất quá chỉ mở ra có bốn khiếu huyệt mà thôi, chỉ bằng vào sự tu luyện lâu năm, mới miễn cưỡng đạt tới mười bốn cấp mà thôi, so với các Chủ Thần khác mà nói, thực lực của Long Thần đạt đến trung kỳ cấp mười bốn, trong các Chủ Thần cũng chỉ nằm ở trình độ trung bình. Mặt khác thực lực của năm tên Chủ thần còn lại, một tên so với một tên càng mạnh hơn. Có lẽ ít nhất cũng đã mở ra hơn năm khiếu huyệt, thực lực rất có thể đã đạt tới giữa mười bốn cấp, Xét về mặt cao tầng, nếu như vậy mà nói, bảy chúng ta cũng chỉ có thể đối phó với một gã Chủ Thần mà thôi, còn bản thân ngươi, nhiều nhất cũng chỉ có thể ứng phó với một gã. Năm đó, ta đối với Thần Chi đại lục cũng có sự hiểu biết nhất định, theo như ta biết được, trong đám Chủ Thần này, đã có người mở ra được sáu khiếu huyệt rồi. Mặc dù mở ra được cả bảy khiếu huyệt là thực lực cuối cùng của nhân loại, nhưng tựa hồ như điều này vốn không có khả năng để thực hiện được, bọn hắn đã sinh tồn cả ngàn năm, lợi dụng thời gian cả ngàn năm này, Chủ Thần mạnh nhất hoàn toàn có thể đem sáu cái khiếu huyệt của mình tu luyện đến cảnh giới Chung Cực, như vậy mà nói, chỉ sợ thực lực của hắn đã vô hạn tiếp cận tầng diện mười lăm cấp, chúng ta phải rất cẩn thận."
@by txiuqw4