sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Boss Trở Thành Chồng - Chương 822

Trong lòng Tiểu Thất suýt chút nữa thì phun ra máu!

Cha của cô làm sao mà biến thành anh minh thần vũ như thế này rồi!

Con ngươi trong mắt cô long lanh quay một vòng, nhanh chóng phủ nhận, hùng hồn nói, “làm sao có thể!con thật sự là muốn mở quán cà phê, làm sao có thể là chạy đi hẹn hò cùng Lục Sâm được... ài, sống cùng nhau mà, daddy! Con gái rượu của cha một cô nương băng thanh ngọc khiết, làm sao có thể là chuyện như thế được, cha nói đúng không?”

Tiêu Lăng hứ nhẹ một tiếng, tiếp tục nặn bóp chân cho Tô Tố, hoàn toàn không tiếp lời Tiểu Thất.

Tiểu Thất gãi đầu.

Phản ứng này là đồng ý rồi, hay là không đồng ý à!

Nghĩ rồi nghĩ, Tiểu Thất vẫn là ra tay với Tô Tố, mami dễ nói chuyện hơn daddy, chỉ cần nịnh được mami, để mami nói với daddy, thì chuyện này tuyệt đối thành công một nửa! Nghĩ đến đây, Tiểu Thất lập tức lon ton xích lại gần bên cạnh người Tô Tố, “mami mami, mami đồng ý cho con qua hết năm mới dọn ra ngoài được không? Người ta qua năm mới đã 24 tuổi, không còn là tiểu cô nương nữa, bây giờ trong nhà trường chắc là đến bằng tốt nghiệp cũng không lấy được rồi, mami nói con một người trưởng thành, cũng không thể suốt ngày dựa vào cha mẹ nuôi dưỡng đúng không, con cũng muốn đi kiếm sống cơ!”

Tiểu Thất lắc lư cánh tay của Tô Tố nũng nịu, “mami mami đồng ý đi được không ạ?”

“Con nghĩ rằng mở quán cà phê mà dễ dàng mở được như thế sao? Con trước tiên nói cho ta biết kế hoạch của con.”

Có kịch rồi!

Tiểu Thất nhanh chóng nói, “mami maimi yên tâm, cà phê bên cung ứng con đều đa liên lạc xong rồi, bây giờ chỉ thiếu mặt bằng và trang trí thôi, chỉ cần tìm được mặt bằng đẹp trang trí xong, lập tức thì có thể kiếm tiền rồi! Mami cũng biết mà, con từ sớm đã muốn mở quán cà phê rồi, trước đây là không có thời gian, bây giờ đằng nào bản thân cũng không có việc để làm, còn không bằng con tìm việc để làm giết thời gian.”

“Con để mami nghĩ xem sao được không?”

“Vầy thì mami khi nào thì nghĩ xong?”

“Trước ngày mai cho con câu trả lời!”

ồ dê!

Tiểu Thất phút chốc mặt mày hớn hở, ôm lấy cổ Tô Tố “chụt chụt” hôn một cái trên mặt cô, “mami tốt quá rồi, mami con kêu anh trai làm món ngon cho mami đây.”

Tô Tố bất lực chỉ cười cười.

Tiểu Thất đi rồi, Tiêu Lăng nhăn nhó cặp mày hỏi Tô Tố, “em không phải thật sự tính cho con bé dọn ra ngoài chứ?”

“Nếu không thế thì sao!” Tô Tố không thân thiện gì trợn mắt lên với ông, “con bé lớn rồi, anh còn muốn treo nó trên thắt lưng à.”

Vậy thì không đến!

Tiêu Lăng lo lắng đâu phải là điều này.

Ông nhìn Tô Tố nằm khó chịu, nhanh chóng đỡ bà ấy dậy, nét mặt lo lắng, “anh là lo tiểu nha đầu này không ở nhà sẽ gây loạn, ở nhà ít ra còn có chúng ta trông coi con bé, con bé cũng không dám làm chuyện quá mức cho phép, thật sự ra ngoài ròi, anh làm sao đều không yên tâm được.”

Tô Tố hoàn toàn không lưu tình mà lật tẩy ông ấy, “em nhìn thì anh là lo lắng Tiểu Thất ở bên cạnh với Lục Sâm.”

Tiêu Lăng hứ một tiếng!

Như thế thì đã làm sao, con gái rượu của ông mới lớn có chút à, cũng không thể bị Lục Sâm chiếm lấy món hời được, sau đó kết hôn sớm như thế được!

Ông còn chưa có chuẩn bị xong để làm nhạc phụ (cha vợ).

“Ông cứ lo lắng linh tinh! Bây giờ đều là thời đại nào rồi, Tiểu Thất cho dù có ra ngoài ở cùng Lục Sâm cũng là chuyện thường tình, ông đừng có tham gia, chúng nó chuyện người trưởng thành để tự bản thân chúng xem xét đi, khoảng thời gian này tôi cũng thấy rồi, Lục Sâm đứa trẻ đó đối cới Tiểu Thất là rất tốt, ông cũng không nghĩ xem, chính cô nương nhà ông như thế, đổi người khác ai có thể tốt với nó như vậy?”

Tiêu Lăng phút chốc không vui rồi.

Quay đầu lại trừng mắt nhìn Tô Tố, “cái gì mà gọi là cô nương nhà tôi như thế? Cô nương nhà tôi làm sao nào?”

Tô Tố bắt đầu đếm điểm xấu của Tiểu Thất, “cô nương nhà ông mười ngón không chạm nước bẩn, việc nhà một việc cũng không biết! cô nương nhà ông từ nhỏ được người khác đỡ trong lòng bàn tay, đến cả củi gạo dầu muối tương giấm trà đều không phân biệt rõ! Cô nương nhà ông còn trong sáng thơ ngây... được chưa, nói nghe hay thì là trong sáng thơ ngây, nói khó nghe thì là ngốc! cô nương nhà ông làm việc còn đắc biệt bồng bột, không tính hậu quả! Còn đặc biệt dùng tình cảm làm việc...”

Tiêu Lăng một câu phản kháng cũng không nói ra được, nhịn cả nửa ngày mới nói được câu, “bà xã, Tiểu Thất là con gái rượu của chúng mình...”

Làm sao có thể để con gái rượu của mình nói thành như thế à.

Dù gì chăng nữa ở trong lòng Tiêu Lăng con gái rượu của bản thân toàn mỹ không khuyết điểm, một chút xấu cũng không có.

“Chính là bởi vì là con gái rượu của chúng ta, mới cần phải khách quan một chút! Chúng ta có thể toàn tâm toàn ý đối với con bé, anh có thể bảo đảm người khác cũng như thế đối với con bé? Em nhìn được cậu Lục Sâm đó cũng không tồi, ở chỗ cậu ta nhược điểm của Tiểu Thất cũng đều biến thành ưu điểm, vả lại còn lớn hơn Tiểu Thất 5 tuổi, vừa chín chắn vừa vững chắc, ngoài trừ đôi chân không được tốt, còn có thể tìm ra khuyết điểm nào ra nữa?”

“Bà xã, em khen người khác thì toàn là một đống ưu điểm.”

Tô Tố trợn tròn mắt, “em đây là nói thật nói thật!”

Tiêu Lăng dựa vào ghế sopha, hít một hơi thật sâu.

“Được rồi được rồi, đều đã cả thời gian dài như thế rồi, làm sao vẫn không trở lại bình thường chứ” Tô Tố đẩy đẩy Tiêu Lăng, đưa tay ra đặt tay của ông để lên trên bụng của mình, “anh à, có thời gian thì vẫn là quan tâm quan tâm thứ trong bụng sinh ra rồi làm sao chăm sóc đi.”

“... được thôi!”

...

Buổi tối ngay hôm đó sau khi Tiểu Thất nhận được câu trả lời khẳng định của Tô Tố, vui mừng suýt chút nữa nhảy dựng lên.

Cô cũng không quan tâm đến ăn, lập tức chạy về phòng cùng Lục Sâm gọi video.

“Lục Sâm Lục Sâm, daddy mami của em đồng ý em sau khi đón năm mới dọn ra ngoài sống rồi!”

Lục Sâm vẫn còn đang trong phòng sách làm việc, nghe thấy lời này, ánh mắt đều đáng rất kỳ vọng, “vậy thì anh đợi em.”

“Ừm ừm ừm, vẫn còn khoảng hơn 10 ngày nữa em sẽ có thể chuyển ra ngoài rồi, ái... 10 ngày này làm sao để sống qua à, Lục Sâm, em làm sao cảm thấy mỗi phút không nhìn thấy anh khắp người em đều khó chịu nhỉ.”

Lục Sâm bật cười.

Có khoa trương đến mức đó không!

“Anh cười cái gì chứ, em nói đều là sự thật à! Lục Sâm, anh đang làm gì?”

“Làm việc, vẫn còn một chút chuyện cuối cùng phải xử lý,” trên thực tế, là xử lý đám lộn xộn mà cha anh vứt cho anh, cha anh gần đây bởi vì muốn kéo anh từ ghế Tổng tài kéo xuống, đúng thật là động tới tất cả mối quan hệ trong công ty, tuy nhiên đại bộ phận số người đều đứng về phía anh, địa vị của anh cũng không có ai có thể rung chuyển, nhưng mà cuối cùng vẫn là đêm đến một chút rắc rối, “Tiểu Thất, anh hai ngày này có thể làm xong công việc, đợi làm xong việc rồi, anh sẽ bỏ ra thời gian ở bên em.”

“Được à được à” Tiểu Thất gật đầu liê liệ, “vậy thì anh nhanh hoàn thành công việc đi, đợi anh làm xong rồi nhớ thông báo em nhé, không đúng không đúng, bây giờ đều đã đến giờ ăn tối, anh nhanh chóng ăn gì trước tiên, ăn xong rồi lại tiếp tục làm việc.”

“Được!”

“Vậy thì em dập máy trước đây ồ.”

“Được!”

“Lục Sâm, chụt chụt!”

Tắt gọi video, Lục Sâm nụ cười vẫn còn trên khuôn mặt kéo dài rất lâu, anh ngừng công việc trên tay lại, cưng chiều lắc lắc đầu, “nha đầu ngốc...”

...

Thời gian còn lại Tiểu Thất qua ngày như qua năm!

Mỗi ngày đều mong nhanh chóng trôi qua, sau đó nhanh chóng đón năm mới xong, đợi đón xong ròi cô có thể từ nhà dọn ra ngoài rồi.

Còn hơn thế cô đến đồ dùng của bản thân đều đã thu dọn xong.

Bất kỳ lúc nào cũng chuẩn bị tốt chuyển đi.

Những hành vi này bị Tiêu Lăng nhìn thấy trong mắt, Tiêu Lăng đã hai ngày không có tỏ vẻ mặt với Tiểu Thất rồi, nhưng Tiểu Thất chỉ đắm chìm trong tư tưởng của bản thân, hoàn toàn không có phát hiện trái tim nhảy cảm của daddy cô đều đã bị cô tổn thương rồi.

Ngày hôm nay, ngày 29 tháng chạp!

Năm nay không có 30, ngày 29 tháng chạp chính là ngày cuối cùng của năm nay!

Người làm trong biệt thự đều được nghỉ lễ, sáng sớm ngày hôm nay, Tiêu Lăng và Cảnh Thụy bắt đầu chuẩn bị bữa cơm đêm giao thừa.

Thức ăn đều đã mua rồi rửa xong thái chuẩn bị tốt!

Nhân sủi cảo cũng đều đã trộn xong, trong nhà không có người biết trộn bột, vỏ bánh mua là loại có sẵn.

Cả nhà vây quanh lại cùng nhau bao sủi cảo.

Gần đến buổi trưa, Tiêu Khả và bạn trai của cô ấy Châu Tử Dương cũng đến rồi.

“Ya, cô đến rồi, nhanh nhìn sủi cảo cháu bao nè!”

Tiêu Khả hôm nay mặc toàn thân chiếc áo lớn màu đen, môi màu đỏ rực khiến khí thế của cô ấy vô cùng cao, nhìn thấy cả nhà Tiêu Lăng, nét băng giá trên mặt cô lập tức đều tan biến, xích lại gần mấy người đang bao sủi cảo trong phòng khách, “đều bao nhiều như vậy rồi sao? Thật không tồi mà!”

Tiểu Thất được khen, lập tức cười tươi như hoa nở.

Châu Tử Dương âm thầm đi rửa tay, cũng cùng bao.

“Ài, cậu không cần phải bao, cậu cùng Tiêu Khả đi ra phòng khách xem ti vi đi.”

“Thôi cứ để anh ấy làm việc đi, anh ấy không làm gì đó đợi chút đến cơm cũng không nuốt nổi” Tiêu Khả hứ nhẹ một tiếng, Châu Tử Dương âm thầm ngồi xuống, âm thầm bao sủi cảo.

...

Tiểu Thất cắn đầu ngón tay nhìn hai người họ.

Hôm nay bầu không khí của cô cô và Châu Tử Dương... làm sao giống như không bình thường.

Tiểu Thất nhìn về hướng Tô Tố, Tô Tố thận trọng, đương nhiên cũng phát hiện điều này một chút.

“Mami, con không bao nữa, đã lâu không gặp cô cô rồi, con nói chuyện nhỏ với cô cô đây.”

“Đi đi!”

Tiểu Thất kéo theo Tiêu Khả lên trên tầng, đẩy cánh cửa phòng của cô đi vào trong.

“Tiểu nha đầu, nhớ ta rồi?”

“Nhớ! Đương nhiên nhớ rồi!” Tiểu Thất ôm lấy cánh tay của Tiêu Khả ngồi lên trên giường, “cô cô vừa rồi sắc mặt của cô cô làm sao mà khó coi như vậy, cô cô và cái người Châu Tử Dương đó cãi nhau rồi?”

Tiêu Khả sững lại, mệt mỏi day day ấn đường, “rất rõ ràng vậy sao?”

“Vô cùng!”

Tiêu Khả đột nhiên đổ người lên giường, cô thật sự không ngờ tới, cô Tiêu Khả sẽ bởi vì một người đàn ông đến tâm trạng cảm xúc đều không che giấu được.

Tiểu Thất bò trên giường nhìn cô ấy, “cô cô, hai người làm sao rồi?”

“Không có gì, chỉ là có chút cãi nhau!” Tiêu Khả xoa xoa nhẹ đầu Tiểu Thất, “giữa cặp đôi với nhau nào không có cãi vã, cháu đừng lo lắng nữa, cô cô sẽ xử lý tốt!”

Tiểu Thất lén lút thì thào một câu, “ai nói giữa cặp đôi với nhau nhất định sẽ cãi nhau nào?”

ừm hứ!

Cô và Lục Sâm đều đâu chưa từng có cãi nhau.

“Lục Sâm đối tốt với cháu không?”

“Tốt, đương nhiên tốt rồi!”

Tiêu Khả là đối thủ cạnh tranh với Lục Sâm, đối với trạng thái của đối thủ cạnh tranh Tiêu Khả biết cũng khá nhiêu. Ví dụ biến động gần đây của công ty Phong Hoa.

Cô nghĩ rồi nghĩ, rốt cuộc là có nên nói chuyện này với Tiểu Thất không.

Đằng nào thì Lục Sâm chắc có năng lực san phẳng chuyện này, vả lại đầu óc của Tiểu Thất thơ ngây, cũng không phù hợp nghĩ vấn đề phức tạp, để con bé biết được cũng chỉ là lo lắng mà thôi.

Hai cô cháu ở trên lầu lại nói chuyện thêm một lúc lâu, đến khi trời sắp tối mới xuống lầu.

Bữa cơm đêm giao thừa ở dưới lầu đã chuẩn bị xong, trong bếp phảng phất mùi thơm vô cùng hấp dẫn người khác.

“Thơm quá à...”

“Đợi thêm nửa tiếng nữa thì có thể ăn cơm rồi, Tiểu Thất, bày bát đũa ra.”

“Được thôi!”

Rất nhanh thì thức ăn đã xong rồi, đầy cả một bàn thức ăn, ở chính giữa đặt một đĩa sửi cảo.

“Được rồi, nhanh ăn cơm thôi!”

Dạ tiệc liên hoan trong ti vi cũng đã bắt đầu, cả nhà cũng rất náo nhiệt.

Nhưng...

Ăn à ăn à, bỗng nhiên phát sinh tình hình!

Tô Tố ôm lấy bụng vẻ mặt đau khổ, Tiêu Lăng ở bên cạnh căng thẳng đỡ lấy cô, “làm sao rồi làm sao rồi?”

“Tiêu Lăng, em hình như, hình như... muốn sinh rồi...”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx