sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 13

A… a… a! – Tôi vứt cái túi xuống sàn nhà.

Lissa đảo mắt:

— Rất buồn cười đây!

Kevin nói:

— Ê, thôi đừng có làm bộ làm tịch nữa. Đưa cho tớ xem bên trong có gì đi.

Tôi chưa kịp ngăn lại thì Lissa đã cúi xuống và nhặt cái túi từ dưới sàn lên.

Cô Sylvie bấm ngón tay vào vai tôi:

— Sam, bình tĩnh nào. Hôm nay cháu có vẻ hồi hộp quá đấy. – Rồi bà ta cười với tôi vẻ chọc ghẹo.

Lissa đặt cái túi lên bàn:

— Xem nào… – Nó nói và mở cái túi ra.

Tôi giật cái túi lại:

— Đừng! Đó là một đôi mắt đấy. Mắt người.

— Ồ, đừng ngốc nghếch thế. – Cô Sylvie cười khúc khích và giật cái túi trong tay tôi. – Hoàn toàn không phải là mắt thật đâu.

Bà ta thò tay vào túi:

— Thấy chưa? Đá đây mà. Những viên đá màu xanh da trời vào ban đêm rất đẹp.

Kevin hỏi:

— Để làm gì kia ạ?

Cô Sylvie đáp:

— Đó là để cho mẹ của Sam. Hôm qua ta gặp mẹ Sam ở cửa hàng đồ thủ công. Bà ấy nói là đang đi tìm một đôi mắt xanh cho con búp bê đang làm dở…

Lissa cắt lời:

— Mẹ Sam làm được những con búp bê thật tuyệt vời đấy.

— Phải. Người chủ cửa hàng đồ thủ công cũng nói thế. À, ta đã nói với mẹ Sam là không phải tìm nữa. Trong chuyến đi vừa rồi đến Borneo ta đã kiếm được những viên đá màu xanh đẹp nhất. Dùng làm mắt rất hợp. Chúng đây này!

Cô Sylvie đưa cái túi cho tôi.

Tôi run run cầm cái túi từ tay bà ta.

Cô Sylvie hỏi:

— Sam, con có sao không đấy? Sao tay con run thế?

Tôi nói:

— Cháu… cháu cảm thấy không khỏe lắm. Từ cái buổi tối ăn cái bánh pút đinh gạo ấy.

Cô Sylvie cúi sát vào tôi.

Cô ghé mặt ngang mặt tôi.

Nhìn sâu vào mắt tôi. Nhìn chằm chằm như muốn tìm một cái gì đó.

Cô thì thào:

— A ha! Đây rồi. Ta biết mà!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx