sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 1

Cánh đồng cỏ rộng mêh môg lấp lánh vàg dưới ánh nắg trời gay gắt. Con đườg đất cắt ngag giữa cánh đồng là một trog số rất nhiều con đườg đất khác chạy ngag dọc khắp trag trại rộg lớn của Côg ty nổi tiếng nhất ở Montana có tên là Triple C.

Đây là vùg đất có thể trở thàh nơi phì nhiêu phog phú hay là nơi bạo tàn, vùg đất chiều theo ý chí của người nào có quyết tâm, vùg đất sẽ loại bỏ nhữg kẻ yếu, thiếu ý chí, vùg đất chỉ dàh cho kẻ mạnh cả thể chất lẫn tinh thần.

Ko ai biết rõ điều này hơn Chase Benteen Calder, gia trưởg hiện thời của trại Triple C, là con cháu trực hệ của dòg họ Calder đầu tiên đến lập nghiệp ở đây, dòg họ đã chiếm quyền sở hữu một vùg đồg cỏ rộg gần 600 dặm vuôg. Ko bao giờ Chase Calder có ý khoe khoang về tầm cỡ to lớn của vùg đất. Cứ nhìn thái độ của ôg ta thì biết. Khi người ta thàh côg rực rỡ, trước sau j` mọi người cũg biết, và nếu ôg ko nói ra, tiếg tăm của gia đìh ông cũg lan ra khắp nơi.

Một số ít người cho rằg chíh cảh đồ sộ của trại Triple C đã gây nên nhiều mối thù hiềm. Nhữg chuyện xảy ra trog mấy tuần vừa qua là chứg cớ hùg hồn cho việc này. Nhữg chuyện vừa xảy ra còn in dấu ấn trên khuôn mặt của Chase khi ôg lái chiếc xe tải nhỏ chạy trên con đườg đất nện cứg,sau chiếc xe tải là cả đám bụi tung lên mịt mù. Nhữg chuyện đã qua ko phải làm cho ôg quá bận tâm. Người điều hàh một nôg trại to lớn như thế này cần phải có đầu óc thật bao quát.Ngay cả một vài côg việc nhỏ nhặt mà nếu ko lưu tâm đến thì cũg có thể sih ra nhiều sai lầm lớn. Đã sinh sốg lâu năm trên vùg đất này, nên ôg đã rút ra nhiều bài học quý giá.

Ví dụ cảnh tượng ôg đag thấy trc’ mặt chẳg hạn. Đó là cảnh dãy hàg rào bằg dây kẽm gai bị oằn xuốg vì chiếc cọc hàg rào nằm nghiêg. Ôg liền cho xe chạy từ từ đến chỗ đấy rồi tắt máy.

Khi Chase bc’ ra khỏi xe, ánh mặt trời gay gắt chiếu vào ôg, bây giờ ôg đã già và nặg nề, nhưg trồ vẫn còn vạm vỡ, cườg trág.

Tuổi đã ngoài lục tuần, nên bc’ chân của ôg ko còn nhanh nhẹn, lại thêm mái tóc đã bạc gần hết và quanh mắt quanh miệng nhữg vết nhăn hằn sâu trên làn da dãi dầu sươg nắg khiến cho mặt ôg xù xì thô nháp…. nhưg ko vì thế mà ôg giảm bớt vẻ uy quyền trên khuôn mặt rắn ròi nghiêm nghị.

Chase lấy cặp găng tay làm việc bằg da dày trên chiếc ghế ngồi trog xe, rồi đi đến khu vực có hang rào thép gai bị chùg xuốg, cách đườg 6 cọ. Khi gặp cái j` hư hỏg, khôg bao giờ Chase về trại gọi côg nhân đến làm. Con đườg từ trải đến khá xa nên nhanh nhất là ông thân hành làm lấy, thay vì côg việc phải mất hai giờ mới xog, thì ôg chỉ làm trog vòg 15 phút.

Cỏ khô giòn vì nắg cháy kêu rào rạo dưới mỗi bước chân ông. Thân cỏ ngắn, cọng đan vào nhau nằm sát mặt đất, loại cỏ dùg cho trâi bò ăn, có sức chịu đựng khi gặp trời hạn hán và có chất dinh dưỡg cao, là loại thực phẩm giúp cho bò chóg lớn cho nên đây là chỗ dựa chính yếu của trại Triple C, giúp cho trại thàh côg suốt cả thế kỉ nay.

Chase chạm tay vào chiếc cọc hàg rào nằm nghiêng, nó liền đổ xuốg ngay. Nó còn nằm nghiêng được là nhờ ba sợi dây thép căng thẳg giữ lấy.Ông đưa chân hớt lớp cỏ quanh chân cọc và thấy phần thân cọc nằm sát mặt đất gỗ đã bị mục hết.

Côg việc sửa hang rào này khôg thể chỉ làm trog 15p được. Chase nhìn chiếc xe tải nhỏ đậu ngoài đường. Mọi khi ông. Mọi khi ôg thườg chở theo trên xe một số cọc sắt và một cuộn dây thép gai cùg một số đồ dùg link tynh khác. Nhưg hôm nay ông chỉ đem theo trên xe thùng đồ nghề.

Ko thể phí thì giờ vì ko có cọc thay, ôg đưa mắt nhìn theo dãy hàg rào chạy đều đặn trên mặt đồg cỏ đến tận xa tít, nơi ôg chỉ thấy còn một đườg thằg mờ mờ.Ôg thấy trên đườg thẳg ấy còn có ba sợi dây thép gai oằn ra ngoài. Với mắt trần mà ông thấy ba nơi, chắc chắn sẽ có nhiều nơi cọc hàg rào bị hư hỏg nữa. Ôg ngạc nhiên. Người chủ trại chăn nuôi nào cũg phải thườg xuyên sửa chữa hàg rào khu nuôi bò.

Khi rảo bước trở lại xe, ôg bỗg nghe thấy tiếg xe nổ ù ù vag lên xa xa. Chase quay đầu nhìn lên nhìn xuốg hai đầu con đườg hẹp để xem có chiếc xe nào chạy đến ko. Ôg nghĩ thế nào cũg có xe chạy về phía ôg.

Bầu trời cao khiến ôg có cảm giác mặt đất bằg phẳg, nhưg thực ra mặt đất gồ ghề lồi lõm như đại dươg dậy song,khiến cho tầm mắt của người ta ko thấy xa dc, và mọi vật bị che khuất ở nhữg nơi nhô lên.

Khi Chase đến xe, ông thấy một chiếc xe tải nhỏ khác hiện ra, từ phía Tây chạy đến. Chase đứg ở cửa xe để đợi, nhìn chiếc xe đag từ từ chạy chậm lại rồi đến dừg ngay phía sau xe ôg. Đám bụi sau xe tràn tới phủ kín cả hai xe, rồi từ từ lắng xuốg thành một đám bụi là là trên mặt đất.

Nheo mắt nhìn qua đám bụi, Chase nhận ra người đàn ôg thấp lùn ngồi sau tay lái là Stumpy Niles, người cùg trag lứa với ôg và là bố của con dâu ôg.Chase đưa tay chào và đi đến chiếc xe kia.

Stumpy hạ cửa kính ở phía tay lái phải xuốg, thò đầu ra ngoài hỏi:

- Có chuyện j` ko ổn sao, Chase?

- Anh có mang theo chiếc cọc hang rào nào đấy ko? Ở đây có một cọc gỗ bị mục.

- Có mang theo đây.

Stumpy nói rồi nhảy ra khỏi xe, đi lạch bạch đến cửa sau xe.

- Chuyện này ko lạ. Nhữg cọc gỗ quá lâu ngày rồi, thế nào cũg mục thôi. Ta phải thay cọ dài dài đấy.

Rất tốn kém nữa, Chase nghĩ, vừa giúp ôg sui lùn tịt một tay để lôi cái cọc sắt nằm ngay dưới sàn xe ở phía sau ra. Ông đáp:

- Đươg nhiên là phải thế. Chuyện này phải làm.

- Phải. Stumpy vừa đáp vừa nghỉ tay, lôi cái khăn trog túi ra, lau mồ hôi đag chảy nhễ nhại trên khuôn mặt tròn trịa đỏ ngay vì nắg hè nóg bức. - công việc này ko dễ, đất cứg như đá. Bốn mươi năm nay mới có một mùa xuân đại hạn như thế này. Tôi cam đoan toàn bộ khu phía Nam của trại ko có một giọt nước.

- Các khu khác của trại cũg chẳg hơn j`.

Giống như Stumpy, Chase vẫn còn nhớ đợt hạn kéo dài trước đây ở trại.

Stumpy thuộc lứa côg nhân giúp việc ở trai chăn nuôi, đã sinh trưởg ở trại Triple C như Chase. Tất cả đều là hậu duệ của nhữg người chăn bò từg đi lùg mua nhữg đàn bò sừg dài ở phía Bắc rồi ở lại làm việc cho dòg họ Calder đầu tiên ở đây. Sự trug thàh sâu sắc của họ đã có từ thời tổ tiên họ là nhữg người chăn bò cưỡi ngựa đi đóg zấu vào lưg bò, bất kể thời gian bò mập hay bò ốm. Chính nhữg người chăn bò sinh ra và lớn lên ở trại là nhữg người có côg xây dựg trại Triple C này rất lớn.

Chase chậm chân bc’ cho Stumpy theo kịp, băng qua cỏ để đến chỗ có cọc hàg rào bị hỏg.

- Ôg đag đi về Ấp phải ko? Stumpy hỏi, chỉ ngôi nhà 2 tầg đồ sộ của gia đìh Calder trên khuôn viên khu ấp nguyên thủy của trại.

Chase gật đầu, ôg đáp:

- Nhưg chỉ về nhà tắm rửa thay quần áo rồi ra thị trấn Blue Moon ngay để ăn cơm với Ty và Jessy ở đấy khi hai vợ chồg chúg đã khám ở bệnh viện xog.

- Đi khám bệnh viện à?

Stumpy đột ngột dừg lại.

- Jessy có khỏe ko?

- Nó khỏe? Chase cười đáp, ôg biết Stumpy đag lo cho con gái - Chính Ty mới đi bệnh viện để kiểm tra.

Stumpy lắc đầu rồi đi tiếp đến chỗ có cọc hàg rào bị mục.

- Tôi lo cho cặp sog sinh trog bụg nó, cứ sợ có chuyện j` ko hay xảy ra. Trog dòg họ nhà tôi chưa có ai sih đôi. Tôi và Judy đều nhớ như thế. - Judy là vợ của ôg.

- Nhà Calder bây giờ cũg mới lần đầu sinh đôi. Calder đáp vừa nhìn Stumpy lấy kẻg đào lỗ thay cọc- nhưg có thể bên dòg họ O’ Rourke có người sih đôi cũg nên.

O’Rourke tức là dòng họ của người vợ đã quá cố của ôg, vợ của ôg là Naggie O’ Rourke. MẶc dầu vợ ôg chết đã lâu năm nhưg rất ít khi ôg nói tên bà với ai, mà chỉ nói vs người trog gia đìh mìh thôi. Tục lệ cho rằg tên người chết là điều phải kiêg kị, ko nên nói ra vẫn được người miền Tây áp dụg, nhất là vùg đất trại Triple C.

- Sog sinh! - Stumpy lẩm bẩm nói một mìh, rồi ôg càu nhàu vì đất qá cứg khiến cái xẻg phải dội lại. Ôg xếp lưỡi xẻg lại để làm thàh cái cuốc, xúc đất lên rồi lại căg lưỡi xẻg ra tiếp tục xỉa lưỡi xẻg xuốg hố. - Ôg thấy chưa - ôg ta than thở - Hơn nửa tấc đất trên mặt đất toàn đất bụi cả. Đất qá khô. - ôg chỉ than phiền việc đất khô cứg 1 lát rồi qay sag đề tài cũ:

- Theo kết quả siêu âm của bác sĩ thì cặp sog sinh là con trai.

Chase đáp:

- Tôi nghe bác sĩ cho biết họ chỉ tin chắc có một đứa là con trai.

- Ôg cứ tin lời tôi đi.Cả hai đứa đều là con trai - Stumpy quả quyết nói rồi cười khúc khích.

- Nếu chúg lẽo đẽo theo mẹ, mẹ chúg sẽ bận bịu bỏ hết côg việc đấy. Thế nào chúg cũg quậy hết cỡ cho mà xem, tôi cam đoan thế … mỗi khi ko có ai để ý chúg. Nhất là khi Jessy bận làm việc j` hay ra ngoài chuồg ngựa. Nó đã nhờ trc’ mẹ nó rồi. Khi bận việc j`, chắc nó phải nhờ đến mẹ nó thôi.

Ôg ta nhìn Chase, nhăn mặt nói tiếp.

- Nhưg chắc ôg sẽ hết than vãn kêu ca nhà cửa qá vắg vẻ khi Cat đi lấy chồg. À nhân tiện hỏi ôg. Cậu bé ra sao từ khi …. Chuyện ấy tai qua nạn khỏi?

Chuyện đứa cháu ngoại 5 tuổi của ôg bị bắt cóc được cứu thoát là chuyện ôg ko muốn nhắc nhở đến. Chú bé tên là Quint.

Nhưg dù sao chuyện này vẫn thườg xuyên làm ôg lo sợ, ngoài chuyện nhữg việc đág lo trog nhà. Nói tóm lại, ko nhữg gia đìh ôg ko dc an nih bảo đảm, mà máu của dòg họ Calder cũg đã đổ rồi.

- Chúg đều đã lại sức. Quint vẫn khỏe.

- Rất mừg khi nghe thế.

- May sao hôm nay Ty có thể tháo cái băg đeo tay và hoạt động lại cáh tay.

Stumpy thọc mạnh lưỡi xẻg vào lỗ., xoay quanh cán xẻg để đào rộg miệg lỗ. Sau khi xúc hết đất trog lỗ lên, Stumpy nhìn vào lỗ rồi nói:

- Sâu như thế này thì được rồi.

Ôg để xẻg sag một bên, rồi lấy cọc sắt từ tay Chase.

- Tôi nhớ bác sĩ có nói Ty phải đeo băg tay 6 tuần. Viên đạn trúg vào vai anh ấy gây thươg tík trầm trọg. Bác sĩ phải khâu nhiều chỗ thịt bị rák.

- Đúg thế, nhưg Ty cho rằg chỉ cần đeo 4 tuần là đủ rồi, để xem nó có thuyết phục được bác sĩ ko.

Stumpy cười toe toét.

- Có lẽ nó hi vọng sẽ thuyết phục đc.bác sĩ cho rút ngắn tg mang băg đeo tay vào tuần sau.

- Có lẽ.

- Nói đến chuyện này tôi mới nhớ - Stumpy dừg tay trồg chiếc cọc trog 1 lát - Trưa nay tôi gặp Amy Trumbo. Cô ấy nói hôm nay O’Rourke dc xuất viện, phải thế ko?

- Phải, Cat đến chở chú ấy về. Chắc nó sẽ đưa chú ấy về nhà trc’ khi trời tối.

Chase nhớ rất rõ giây phút khi ôg nhận ra trog số nhữg tên bắt cóc bắn con trai ôg. Ôg vẫn còn hìh dug trog óc cảnh máu chảy, cảnh cố gắg làm cho máu bớt chảy và sựu tức giận lẫn lo sợ trog lòg ôg.

Nhưg con trai ôg, Ty, ko phải người duy nhất bị thươg vì tay của 2 kẻ bắt cóc; Culley O’Rourker, người em vợ của ôg, cũg bị bắn - bị bắn nhiều phát.

Stumpy lắc đầu với vẻ kinh ngạc:

- Tôi ko biết tại sao O’ Rourker sốg sót dc.

- Chú ấy chưa tới số chết - Chase đáp,ôg ko biết nói thế có vô tìh hay ko. Giữa ôg vs người em vợ chưa bjo` sứt mẻ tình cảm. Lúc nào ôg cũg thấy O’Rourker chỉ sốg cho Cat, con gái của Chase và là cháu của O’Rourker. Có lẽ vì Cat giốg Maggie như đúc. Và có lẽ cũg do tình yêu thươg chân chất, nhưg cho dù vì lí do j` đi chăg nữa, O’Rourker cũg đã hết mìh tận tụy cho cháu gái. Và dù cho Chase ko thík sự tận tụy của người em vợ hay ko, thì ôg cũg phải cảm ơn O’ROurker vì đã có côg cứu Quint an toàn khỏi tay bọn bắt cóc.

- Tôi đoán thế nào O’Rourker cũg ở lại Circle Six vs Cat và Logan - Stumpy nói vừa đưa chân lùa đất vào lỗ cọc và dậm chân xuốg cho cứg.

- Ý định của Cat là thế đấy. Nhưg anh biết O’ROurker sẽ cảm thấy mìh là con sói cô độc - Chase nói, theo tôi thì chắc chú ấy chỉ ở lại với cháu gái vài ngày rồi về lại Shamrock thôi.

- Liệu anh ấy có đủ sức khỏe để sốg 1 mìh ko?

- Có lẽ ko, nhưg chắc thế nào Cat cũg phải lui tới Circle Six và Shamrock để chăm sóc chú ấy thôi và mag thức ăn đến chứ.

Chase nhận thấy Stumpy đã làm xog, liền chia tay vs ôg sui:

- Tôi phải đến cho kịp jo`, kẻo TY và Jessy lại tg? Có việc j` ko hay xảy đến vs tôi.

Khi Chase mới đi dc.một bc’, bỗg Stumpy gọi giật ôg ta lại:

- Này Chase, có chuyện này tôi chỉ nói cho 1 mìh ôg nghe … Ôg có nhớ con bò tơ mà Ty đã bán cho Parlker ở Wyoming năm ngoái ko? Con bò mà ôg ấy muốn mua để đưa vào hội 4- của đứa con ôg ta.

- Con bò ra sao?

- Ôg ta đạt đc.giải nhất 1 cák dễ dàg trog 1 cuộc thi bò đẹp ở Denver.

- Anh nghe ai nói thế?- Chase cau mày hỏi.

- Nghe Ballard nói. Mùa đôg vừa qa anh ta tìm tham dự các cuộc trìh diện bò ở miền Nam, người ta thuê anh ta cưỡi ngựa đua và quăg dây lùa bò. Vì thế mà anh ta đến Denver. Anh ta thấy con bò đẹp mã có nhãn hiệu trại Triple C, nên hỏi cho biết. Stumpy cười toe toét - ôg tg?tg.con bò ấy dc giải nhất. Nó là con bò nằm trog số bầy bò bị chúg ta loại ra … nó cũg khá đẹp, nhưg ko thuộc số bò đẹp chúg ta đã giữ lại - rồi đưa tay vẫy vẫy, ôg ta nói thêm

- ôg nên nói cho Ty biết về chuyện này.Với đàn bò chúg ta đã đăg kí, thế nào anh ấy cũg rất tự hào.

- Tôi sẽ nói cho nó biết - Chase hứa.

Bỗng có tiếng máy bay ù ù trên cao phá tan bầu ko khí tĩnh mịch của đồg cỏ lặg gió. Chase ngẩg đầu nhìn lên bầu trời cao. Stumpy cũg ngước mắt nhìn lên trời và hai người trôg thấy cáh máy bay ság lấp láh dưới áh mặt trời.

- Trôg có vẻ như chiếc phản lực nhà Dyson - Stumpy gay gắt nói - Chắc lượg than đá sụt giảm, nên lão đi kiếm thêm mỏ khác chứ j`. Chắc ôg nhận thấy lão ta đi tìm các nguồn than mới và bỏ nhữg mỏ đã cạn kiệt.

- Tôi thấy thế - Chase đáp, nhưg ôg ko nói j` thêm nữa.

- Tôi khoái thấy gia đìh đó thất bại trog việc làm ăn này.

Chase ko nhất trí vs ôg sui, nhưg ôg ko nói j`. Cuộc hôn nhân của Ty với Tara, con gái của Dyson chỉ kéo dài trog 1 tg ngắn. Nhìn lui quá khứ, Chase thật ko bằg lòg cuộc hôn nhân giữa Tara vs con trai ôg, mặc dù Maggie bằg lòg. Ôg thấy Tara có sắc đẹp làm cho người ta điêu đứg, cái tíh ranh mãnh, chỉ mìh nhữg j` có lợi cho mìh. May thay bây jo` Tara đã thuộc về qá khứ, mặc dù khó quên dc, nhưg ôg đã gác sag 1 bên.

Tuy nhiên, cứ mỗi lần nghĩ đến Tara và thời gian lộn xộn ấy là Chase cảm thấy đau đớn trog lòg. Cả 1 vùg đất 10 ngàn mẫu nằm ráp ranh với trại Triple C vẫn chưa dc chíh phủ cấp giấy chủ quyền. Nghĩ đến chuyện này là nét mặt Chase lại đanh lại, ôg suy nghĩ để tìm cách giải quyết cho xog.

Khôg nói với Stumpy 1 tiếg, Chase lên xe, leo lên, mở máy, lái về hướg ấp.

Một đám nhà cổ nằm chen chúc nhau hai bên xa lộ hai làn đường. Ở phía Nam đám nhà có một tấm biển bên vệ đường, tấm biển lỗ chỗ nhiều vết đạn, ghi tên thị trấn Blue Moon đang còn xa lạ với mọi người. vựa lúa một thời vang bóng nay đã biến mất. nó đã được san bằng nhiều năm rồi. - cũng như những ngôi nhà ọp ẹp nằm ở các con đường phía sau thị trấn nay cũng đã được hạ xuống. Thay vào đấy là một vài ngôi nhà gạch tân thời, một dãy nhà mới xây cất và một khu sân đậu toa xe móc dùng làm nhà ở cho nhân viên khai thác mỏ ở gần đấy.

mỗi khi Chase lái xe đến Blue Moon là ông chú ý đến những chỗ thay đổi này, cũng như chú ý đến lớp sơn mới ở ngoài ngôi nhà của bà Sally. Ngôi nhà của bà vừa là nhà hàng vừa là quán nhậu, là nơi ăn uống duy nhất cho cả vùng quanh đấy. Thời ông còn trai trẻ, đây là quán bên vệ đường có đủ rượu uých ky, đàn bà và sòng bạc. người đầu tiên đến đây lập nên quán này là Fat Frank Fitzsimmons.

Fat Frank còn là người đã đóng cái bỉên tên đầu tiên, đặt tên cho thị trấn là Blue Moon. Dân địa phương tương truyền rằng cái tên thị trấn này là do một chú cao bồi đi qua đây đặt cho, người chăn bò này tiên đoán công việc làm ăn non yếu của Fat Frank sẽ thất bại, vì anh ta cho rằng "năm thì mười họa" mới có người qua đây một lần.

Blue Moon vẫn còn là nơi hiếm khi có khách phương xa đến thăm, bằng cớ là xe cộ thường đậu trước quán của bà Sally đều có biển số địa phương. Chase tìm một chỗ trống để đậu xe.

Khi ông đi vào quán, Sally Brogan, chủ quán, đang ngồi nơi quầy thu ngân. Thấy ông mặt bà sáng lên vì sung sướng, cặp mắt xanh lóng lánh lộ vẻ hớn hở, sự hớn hở chỉ đặc biệt dành riêng cho Chase Calder thôi. Là góa phụ của một công nhân trong trại Triple C, Sally đem lòng yêu thương Chase từ nhiều năm nay, bà không che giấu tình thương này, mặc dù bà biết ông chỉ đáp lại bằng tình bạn.

- anh đến trễ rồi, - bà nói, thận trọng đưa tay vuốt phía trước chiếc tạp dề, như thế bao nhiêu năm qua eo của bà không tăng thêm lạng thịt nào và mái tóc màu đồng đỏ không biến thành màu bạc như tuyết. - Ty và Jessy đợi mãi không thấy anh, hai người định cho gọi thức ăn đấy.

- tôi bận gọi điện thoại và câu chuyện dông dài quá.

Sống lâu năm gần nhau, Sally biết rõ tính tình của Chase. Nhìn ánh mắt đăm chiêu của ông là bà biết ngay ông có vấn đề gì đáng lo.

- có chuyện gì rắc rối à? - bà hỏi.

Như biết mình để lộ ra ngoài mặt nỗi suy tư lo lắng quá rõ, ông bèn nhoẻn miệng cười với bà, cặp mắt đen nhấp nháy. Ông đáp:

- từ lâu nay có chuyện gì mà tôi không lo đâu.

- Thì trong quá khứ chúng ta gặp nhiều chuyện đáng lo buồn thật đấy. - Sally bước ra khỏi quầy thu ngân. - Tôi lo cho chuyện rắc rối đang xảy ra thôi.

- Có lẽ chị nói đúng đấy. - Chase đợi để bà dẫn ông vào bà của Ty và Jessy đang ngồi.

Chase bỗng đưa mắt nhìn đăm đăm vào khuôn mặt của con trai ông, người đàn ông lưng dài vai rộng ngồi bên cạnh Jessy. Những nét đặc biệt của dòng họ nhà Calder ở anh hiện lên rất rõ: tóc đen, mắt đen, nét mặt rắn rỏi, sắc cạnh. mới bước vào tuổi bốn mươi, trông Ty tràn đầy sức sống, cường tráng. nếu không có cái băng đeo tay, Ty là hình ảnh của một người lực lưỡng, vạm vỡ. Chase không thấy có nét xanh xao yếu đuối nào dưới làn da rám nắng trên khuôn mặt con trai ông. một khuôn mặt đã hoàn toàn bình phục sau cơn nguy nan.

Chase nhìn qua Jessy bên cạnh Jessy bên cạnh Ty. Như mọi khi, mỗi lần ông nhìn người phụ nữ mảnh khảnh có mái tóc vàng nhạt, ông lại cảm thấy lòng vừa hân hoan vừa mãn nguyện. người mảnh khảnh nhưng chân dài như con trai, cô có sắc đẹp đơn sơ bình dị. lúc nào cô cũng có vẻ bình tĩnh, nhưng trong nét bình tĩnh ấy toát ra sức mạnh của người có tinh thần kiên định, vững vàng. Jessy không phải là loại người xỏ mũi đàn ông dắt đi, nhưng cũng không phải loại đàn bà để cho đàn ông sai khiến. Cô luôn sát cánh bên chồng. Ngoài ra, Jessy đã sinh ra và lớn lên trong trại. Giống như loài cỏ thô nháp phong phú đã làm giàu cho trại Triple C, gốc rễ của cô đã bám sau vào lòng đất của dòng họ Calder.

Chase không thể kiếm đâu ra cho con mình, cháu mình một người vợ, người mẹ tốt hơn. Chase vừa nghĩ vừa nhìn cái bụng có thai tròn vo của Jessy và ông thấy suy nghĩ của mình là đúng khi nhìn lên khuôn mặt thanh thanh của cô.

- bố đến sớm đấy chứ, - Ty nói vừa đưa tay ôm quanh vai Jessy. - Jessy sắp xỉu vì đói.

- rồi có ngày sẽ thế, - Chase đáp, giọng thản nhiên. Ông gật đầu chào Jessy rồi kéo ghế ngồi phía trước mặt con trai.

- Để tôi mang cà phê đến cho anh, - Sally nói rồi rời khỏi bàn.

- tốt nhất là ta nên gọi thức ăn trước. bố không muốn thấy Jessy xỉu vì đói.

Chase vừa nói vừa nháy mắt nhìn về phía Jessy, và cô nhếch mép cười đáp lại lời ông. Nhưng nhìn vẻ mặt của bố chồng, cô nghĩ là ông đang bận tâm nhiều vấn đề quan trọng. Cô không tin ông trả lời trực tiếp khi cô hỏi ông cái gì. Cô hiểu cha chồng về vấn đề này rất rõ. bất kỳ suy nghĩ điều gì, ông cũng đợi đến lúc thuận tiện mới nói ra.

đợi cho đến khi Sally đã dọn đồ ăn ra xong, cô mới hỏi:

- chuyện gì làm cho bố đến trễ thế?

- bố bận nói chuyện điện thoại - Chase đáp giọng bực bội đã nói lên hết tâm trạng lo âu của mình. Ông dựa người ra ghế, đẩy muỗng nĩa trước mặt đi.

- Nói với ai thế? - Ty lấy làm lạ hỏi.

Chase càu nhàu trong miệng, nhếch mép cười chua chát.

- giờ nào? - ông chữa lại câu hỏi của Ty khiến anh cau mày ngạc nhiên - bố gọi để hỏi chuyện làm giấy tờ chứng nhận quyền sở hữu đất đai đã tiến đến đâu rồi … và té ra người ta dối trá với mình.

- vậy thì chắc họ làm chưa xong, - Ty nói.

- Không phải. - nói xong, Chase cố làm ra vẻ vui vẻ, đưa tay chỉ vào băng đeo tay của Ty. - bố thấy con vẫn còn đeo băng đeo tay.

- Con đeo đến tuần sau.

Jessy nói xen vào:

- Ty đã bào cho bác sĩ hay rằng nếu sợi băng đeo không cần nữa thì anh ấy cứ tháo ra.

Ty nói tiếp với giọng giận dữ:

- con muốn nói bốn tuần mang cái băng đeo này là đã quá lâu rồi. Đã đến lúc con cần đến cánh tay lại rồi.

- Bác sĩ nói anh ấy cần phải áp dụng phương pháp vật lý trị liệu ít ra cũng phải hai tháng mới được, - Jessy nói với Chase.

- Làm việc trở lại là phương pháp trị liệu anh cần nhất, - Ty đáp.

- rồi sẽ thấy. - Jessy khôn khéo không tranh cãi vấn đề này làm gì.

Ty quắc mắt nhìn cô với vẻ bực tức. nhưng anh được đáp lại bằng vẻ mặt bình tĩnh tự nhiên. chỉ nhìn vẻ mặt của cô thôi là anh thấy lòng thư thái trở lại. Dù không muốn, nhưng anh bỗng nở nụ cười trên môi.

- thôi được. Anh chấp nhận trị liệu tiếp, - Ty nhượng bộ, - nhưng không thể đến hai tháng được.

khó mà biết Jessy đang nghĩ gì. Cô có tài che giấu tình cảm của mình hơn cả đàn ông nữa. nhưng lần này thì không. Cô nhìn anh bằng ánh mắt tinh nghịch rồi nói:

- anh không thích chữa lâu vì anh ghét cảnh không được cắt thịt để ăn ở bàn ăn.

Câu nói đùa của vợ quả đúng thật, nhưng làm cho anh cảm thấy tức giận.

Ty càu nhàu nói:

- Trông anh giống như đứa bé vụng về chứ gì!

Thái độ của Ty càng làm cho Jessy muốn đùa bỡn thêm. Cô nói với Chase:

- Vì thế mà anh gọi Sally mang thịt thái mỏng chứ không gọi thịt bít tết như mọi khi.

- thịt thái mỏng của tôi ra sao? - Sally hỏi, bà vừa mang món rau trộn cho cả nhà và cà phê cho Chase đến bàn.

Ty quắc mắt nhìn vợ, đáp:

- Jessy nói với bố là chính tôi gọi món ấy.

Thấy tình hình hơi gay cần, Jessy bèn đổi đề tài:

- Sally, bà đã báo cho Chase biết tin mới chưa?

- Tin mới gì thế? - Chase hỏi, ông đảo mắt từ Jessy sang Sally, lộ vẻ ngạc nhiên ra mặt.

Sally ngần ngừ một lát, bà rót cà phê vào tách cho Chase.

- tôi không biết có phải đây là tin mới hay không - bà đáp nhưng không nhìn thẳng vào mặt Chase - tôi rao bán ngôi nhà này.

- Rao bán à? - Chase sửng sốt nhìn bà ta.

- Chuyện này chẳng có gì đáng ngạc nhiên

- Trong thâm tâm, sally cảm thấy sung sướng khi thấy ông có vẻ sửng sốt như thế. - tôi đã nói chuyện này hai năm nay rồi.

Chase cau mày đáp:

- nói đến là một chuyện. nhưng bây giờ thực hiện là chuyện khác. rồi chị sẽ làm gì? chị còn quá trẻ không thể nghỉ hưu được. - bỗng ông ái ngại hỏi: - chị sẽ ở đâu? phần trên lầu nhà này chị đã dùng làm chỗ ở nhiều năm rồi.

- Cũng đã trên chục năm rồi.- Sally đáp rồi thở dài. - Thú thật, tôi chưa biết sẽ ở đâu hay sẽ làm gì. Chắc phải đợi cho đến khi có ai mua được giá tôi mới quyết định được. Tìm cho được người mua một ngôi nhà ở nơi khỉ ho cò gáy như ở đây không phải là chuyện dễ.

- Đúng thế, nhưng… nhưng tại sao bây giờ chị rao bán? - Chase hỏi, lòng ông bỗng cảm thấy như bị mất mát cái gì.

- Vì tôi mệt mỏi rồi, - bà đáp, - mệt vì phải làm việc một ngày mười lăm mười sáu giờ, có khi còn nhiều hơn thế nữa. Tôi mệt vì không có dịp nghỉ hè. rồi còn khách hàng nữa. khách bây giờ không như ngày trước. phần đông khách đến đây đều thô tục lỗ mãng.

Ông có vẻ buồn, hỏi bà:

- Có ai chọc ghẹo à?

- Chọc ghẹo "tôi"? - Bà cười, nhưng nét mặt có vẻ rạng rỡ vì câu hỏi của ông đối với bà như một lời khen.

- Chase này, tôi không còn là cô gái tóc đỏ trẻ trung nữa.

- Cũng thế thôi, nếu ai có hành vi không được nghiêm trang với chị, chị cứ cho tôi biết.

- Dĩ nhiên rồi. - bỗng câu chuyện trở nên nặng nề và Sally không biết tại sao.

- Jessy, cô muốn thêm nước không?

- dạ, xin bà.

Nhưng Chase không để cho câu chuyện trôi qua một cách dễ dàng như thế. Ông hỏi tiếp:

- Sally, có thật chị muốn bán cái quán này đi không?

Bà dừng lại, đáp:

- Chase, khi anh không thích công việc mình đang làm, thì chắc anh bỏ thôi. nếu gặp may, sẽ có người đang làm cho công ty Dy Corp mua quán ăn này của tôi. Anh ta thầm ao ước có một quán rượu để làm ăn. Không biết anh ta có trả giá cao hay không?

Chase có vẻ bất bình với quyết định của Sally, nhưng ông vẫn nói:

- nếu chị đã muốn như thế, tôi sẽ báo cho mọi người trong vùng biết để xem thử có ai muốn mua. Nhưng… không có chị ở đây, quán không được như thế này đâu.

Bà định nói bà không muốn rời khỏi vùng này. Bà định nói với ông rất nhiều chuyện khác nhưng bà không thốt được nên lời. Những điều ông vừa nói, như tiếng chuông báo tử, như con dao đâm vào người bà. bỗng bà lo sợ trong lòng, bà sợ rằng nếu bà bán quán ăn đi, chắc không bao giờ bà gặp được Chase nữa, chắc ông không đến thăm bà nơi chỗ ở mới được, vì ông sợ tai tiếng. lời nói của ông chung chung, nhưng đã xác định điều ấy.

- Tôi cám ơn sự giúp đỡ của anh, Chase

Khi Sally rời khỏi bàn, Jessy tự hỏi không biết có phải chỉ có mình cô là người muốn rơi nước mắt hay không. Mỗi lần Jessy nhìn cảnh Sally và Chase gặp nhau, nhìn cặp mắt chan chứa tình yêu của Sally đối với Chase, là cô thấy lòng xúc động. Cô đã thương thầm nhớ trộm Ty nhiều năm, nên cô thông cảm nỗi lòng đau đớn của Sally.

Nhớ lại giai đoạn ấy, bỗng Jessy đưa tay vuốt ve bàn tay vạm vỡ đang để trên vai cô; đã là vợ anh, cô có thể làm thế được. bây giờ Tara đã ra đi rồi; cô ta không thể quyến rũ anh được nữa.

cửa trước quán ăn bật mở, rồi tiếp theo là tiếng cảnh cửa lưới đóng lại thật mạnh phát tiếng "rầm" như tiếng súng nổ. Jessy giật thót người, quay lui nhìn phía cửa.

Bỗng cô lặng người khi thấy người đi vào là một phụ nữ mảnh khảnh có mái tóc màu đen tuyền. Chính là Tara, cô ta mặc bộ đồ tân thời màu xanh rất đẹp, kiểu áo quần lấy từ một tạp chí thời trang nổi tiếng nhất.

Có lẽ chính vì sự lo sợ cũ đã khiến cho Jessy quay mắt nhìn Ty. Cô nhận thấy mặt anh hiện ra vẻ kinh ngạc - hơn cả kinh ngạc, anh như bị cuốn hút trước sự hiện diện của cô ta. Mối hận thù cũ và sự bất bình cuồn cuộn nổi lên trong lòng Jessy.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx