sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chọc tức vợ yêu - Mua một tặng một - Chương 731 - 732 - 733 - 734 - 735

Lúc Cook và Tô Dĩ Mạt nói chuyện với nhau thì rất khách khí nhưng lúc thấy Ninh Tịch thì cả khuôn mặt như sáng bừng lên, giọng nói đầy nhiệt tình, hơn nữa còn ôm Ninh Tịch một cái thật chặt nữa.

Ninh Tịch từng ở Mỹ bốn năm, cô đã quen với cách thức chào hỏi nhiệt tình của họ vì thế bèn thoải mái ôm lại: "Đã lâu không gặp."

"Ôi, Honey ơi, tại sao..." Cook đột nhiên nhìn cô từ trên xuống dưới với vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

Ninh Tịch mở to hai mắt: "Tôi làm sao cơ?"

"Honey, sao cô lại hấp dẫn hơn trước nhiều thế này rồi." Giọng điệu của Cook đầy vẻ kích động.

Ninh Tịch dở khóc dở cười: "Đạo diễn của tôi ơi, ngài cũng biết nịnh con gái quá đấy."

Lúc này khuôn mặt Cook đầy vẻ chân thành: "Ồ không không không, Honey à, cô hấp dẫn hơn nhiều thật mà, không, nói đúng hơn là "động lòng người", Honey cô đang yêu à?"

"..." Lúc này khuôn mặt Ninh Tịch lại đầy vẻ bối rối, mẹ nó, ông ta có hỏa nhãn kim tinh đấy à?

"Khụ khụ, đạo diễn Cook, ngài thật biết nói đùa quá!" Ninh Tịch cố kị liếc Lâm Chi Chi bên cạnh, vội vàng tùy tiện trả lời cho qua.

Cũng may là Cook không truy hỏi vấn đề này, Lâm Chi Chi cũng không để ý tới.

"Lát nữa gặp lại nhé Honey, tôi có dự cảm rằng tất cả mọi người đều sẽ bị vẻ đẹp của cô khiến cho mê hoặc cho mà xem!"

"Lát nữa gặp, cảm ơn ngài đã khen ngợi!"

...

Tô Dĩ Mạt và Lương Bích Cầm không nghe được nội dung câu chuyện của họ nhưng thái độ của Cook và Ninh Tịch quả thật là rất thân thiết.

Sắc mặt Tô Dĩ Mạt lại trầm xuống mấy phần.

Vẻ mặt Lương Bích Cầm càng khó coi hơn: "Sao cô ta lại có quan hệ tốt với đạo diễn Cook như thế chứ?"

"Tôi thấy là lại leo lên được đại gia nào rồi!" Một diễn viên nữ bên cạnh châm chọc.

Lương Bích Cầm hừ một tiếng: "Tôi đã nói mà, với tài nguyên trong tay Lâm Chi Chi hiện giờ sao có thể kiếm được thiếp mời cho cô ta chứ... công phu leo giường của con ả này đúng là càng lúc càng cao!"

Tô Dĩ Mạt lườm cô ta một cái, vẻ mặt không vui: "Đừng có nói bậy, quên những gì chị đã nói gì với em rồi sao."

Cô em họ này của cô cũng quá xốc nổi rồi, phải biết là trong nghề ai cũng biết nó là em họ cô, cứ ăn nói không suy nghĩ như thế rồi cũng có ngày liên lụy đến cô.

"Em xin lỗi, chỉ là em thấy con Ninh Tịch kia ngứa mắt quá thôi!" Lương Bích Cầm miệng thì lầu bầu nhưng cũng đã bớt bớt lại.

"Chị Dĩ Mạt thật tốt tính, nếu em là chị, suốt ngày bị buộc phải lăng xê cùng người khác thế này thì chắc em sẽ không chịu nổi mất..."

"Đúng thế! Đúng thế!"

...

Một lát sau, buổi công bố sản phẩm mới cuối cùng cũng đã bắt đầu.

Đầu tiên là người sáng lập Noble trình bày thông điệp của sản phẩm và kế hoạch mở rộng thị trường Trung Quốc ra sao, sau đó là Tô Dĩ Mạt thay mặt nhưng người mẫu ở đó lên tiếng phát biểu.

Tô Dĩ Mạt vẫn giữ vững phong cách nữ thần, lúc được phỏng vấn thì trả lời: "Tôi rất thích sản phẩm của Noble, cũng rất tán thưởng tinh thần sáng tạo của Noble, hôm nay tôi rất vinh dự khi được tới đây tham gia buổi ra mắt sản phẩm nước hoa mới này..."

"Dĩ Mạt, nghe nói đạo diễn Cook vốn chỉ định người đại diện là cô, có điều bây giờ cô đang là đại sứ thương hiệu của Chanel nên mới không tham gia được, có phải như thế hay không ạ?" Một phóng viên hỏi.

Tô Dĩ Mạt cười cười: "Quả thật là có hơi tiếc nuối."

Lời này xem như đồng ý với lời mà phóng viên nói.

Vì vậy phóng viên lại chuyển mic qua đạo diễn Cook, thuận miệng hỏi tiếp: "Chắc hẳn đạo diễn Cook cũng rất tiếc nuối nhỉ!"

Cook không chút do dự nói: "NO NO NO, đây là vận may của tôi! Người Trung Quốc các bạn chẳng phải có câu "Tái ông mất ngựa - sao biết là họa mà không phải là phúc", tôi nghĩ tâm trạng của tôi chính là như thế! Tôi rất hài lòng với người đại diện lần này! Cô ấy quá tuyệt vời!"

Cook vừa nói như thế thì mọi người ở đây đều có chút lúng túng.

Phóng viên vừa ra câu hỏi này cũng toát mồ hôi lạnh, người ngoại quốc này có vẻ hơi ngay thẳng quá thì phải...

Cho dù là vô tâm nhưng nói thế thì cũng khiến cho người khác khó chịu mà.

Cuối cùng thì lại là Tô Dĩ Mạt cười cười như không để ý tới lên tiếng: "Có thể khiến đạo diễn Cook khen ngợi như thế, chẳng hẳn đối phương là một nghệ sĩ rất ưu tú!"

Đạo diễn Cook gật đầu liên tục: "Đúng vậy."

Cũng may là Tô Dĩ Mạt rộng lượng thế nên trình trạng lúng túng này đã được hóa giải rồi...

Chỉ có điều mọi người lại càng thêm hứng thú với người đại diện sắp được công bố.

Rốt cuộc là Cook cố ý nói như thế để đánh bóng thương hiệu hay là người đại diện kia quả thật tốt như thế?

Khả năng thứ hai có vẻ lớn hơn, dù sao thì Noble cũng là nhãn hiệu nổi tiếng như thế, hiển nhiên người đại diện lần này sẽ là một nghệ sĩ nổi tiếng, thậm chí là siêu nổi tiếng, đây hẳn cũng là chuyện bình thường mà thôi.

Sau sự việc nhỏ đó, buổi trình diễn sản phẩm mới vẫn tiếp tục diễn ra, nhân viên đang nhiệt tình đưa các mẫu giấy thử nước hoa mới lên cho quan khách và chúng phóng viên.

"Nước hoa Noble có bề dày lịch sử hơn hai trăm năm, cách điều chế cao siêu được truyền từ đời này qua đời khác, vẫn là kĩ thuật chưng cất hương thơm và các nguyên liệu cao cấp được tuyển chọn nghiêm ngặt từ những đóa hoa hồng ở vườn hoa hồng Bulgaria, Florence Jasmonic, hoa huệ ở Ấn độ, cỏ thơm dưới biển, hoa y lan của Madagasca..."

Mọi người nhẹ nhàng ngửi thử mùi hương trên giấy, mùi thơm ngào ngạt trong không khí khiến người ta như lạc vào cung điện xa hoa cổ xưa, không nén nổi mà bày ra tư thế đoan trang.

Nương theo lời giới thiệu đầy sinh động, cả hội trường say mê trầm trồ khen ngợi, màn hình trước mặt yên ắng phát sáng...

Màn hình xuất hiện bầu trời đầy mây đen, ống quay lập tức xuyên qua tầng tầng lớp lớp mây đen, trở thành những con đường cái mang màu sắc cổ xưa của thành Trường An.

Một cô gái lam lũ mặc áo vải thô, mái tóc tán loạn, khuôn mặt cũng chẳng lấy gì làm sạch sẽ gần như không thể nhìn ra dung mạo thật được nữa xuất hiện trên màn hình.

Thấy vậy, quan khách và phóng viên dưới đài đều ra vẻ kinh ngạc không thôi.

"Có phải tôi nhìn nhầm không? Đây là đoạn quảng cáo mà Noble chi một đống tiền làm ra sao?"

"Không phải chủ đề của Noble là cao quý à?"

"Đúng vậy, sao nữ nhân vật chính trong đoạn quảng cáo lại là một cô gái ăn mày nhỉ?"

Lúc này, một đội Cẩm y vệ cưỡi ngựa lao nhanh qua, không hề chú ý đến cô gái ăn mày ngồi ở ven đường...

Hình ảnh chiếu đến đây, người xem vẫn không tài nào hiểu nổi như trước, hoàn toàn không nghĩ ra được câu chuyện sẽ phát triển theo hướng nào.

"Đã xem đến đây rồi mà vẫn không biết người đại diện là ai..."

"Vớ vẩn, bôi cả mặt thành như thế rồi thì ai mà nhận ra được nữa chứ!"

"Chẳng phải người đại diện này thảm quá rồi sao?"

"Chẳng nhẽ cô gái ăn mày vừa rồi chỉ là người qua đường, nhân vật chính còn ở phía sau?"

...

Dưới đài xôn xao bàn tán trong nghi vấn, màn ảnh lại chiếu đến con đường liễu rủ đong đưa trong từng làn gió khẽ bay qua. Sau đó, tiếng vó ngựa càng lúc càng gần, đội cưỡi ngựa vừa đi qua đột nhiên quay lại, sau đó dừng lại trước mặt cô gái."

Tướng quân cầm đầu nhảy nhanh xuống khỏi con ngựa cao to, vén vạt áo, cung kính quỳ một chân xuống trước mặt cô gái ăn mày kia.

Ngay lập tức, các thị vệ khác cũng đều xuống ngựa đồng loạt hành lễ trước mặt cô gái kia...

Sau đó, màn ảnh chiếu vào ngay mặt của cô gái, làn tóc của cô khẽ bay trong gió, tựa như một làn hương vô hình.

Nhìn thấy trường hợp như thế mà vẻ mặt cô gái không hề có chút ngạc nhiên nào, đôi mắt trong suốt cao ngạo lạnh lùng khiến tất cả mọi người đều cảm nhận được sự cao quý.

Ngay sau đó, hình ảnh lại thay đổi, từ đường cái Trường An bay tới trong Hoàng cung xa hoa.

Trong màn ảnh là bóng lưng một cô gái, cô ấy mặc một bộ đồ hoa lệ bằng sợi tơ vàng, búi tóc tinh xảo, bước chân đoan trang, bước từng bước một đi vào trong điện.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều đã hiểu câu chuyện, thật ra cô gái ăn mày kia là một cô công chúa muốn du ngoạn trong chốn dân gian. Cho dù đã tô vẽ khuôn mặt một cách bẩn thỉu và khoác lên mình bộ quần áo tả tơi nhưng cuối cùng lại vẫn bị phát hiện ra bởi mùi hương đầy cao quý trên người cô.

Mọi người chưa kịp tán thưởng không thôi về sự sáng tạo của quảng cáo này thì trong màn hình lớn, hình ảnh đã đổi thành khuôn mặt chính diện của công chúa.

Cuối cùng cũng thấy mặt của công chúa điện hạ rồi, mọi người không khỏi mong chờ.

Chỉ thấy dưới trâm cài tóc khẽ khàng chập chờn, công chúa từ từ ngẩng đầu lên.

Giữa trán cô là bông hoa lửa rực rỡ, khuôn mặt ung dung xinh đẹp cao quý vô cùng khiến mọi người kinh ngạc đến nỗi phải hít một hơi thật sâu...

Bởi vì có hình tượng ăn mày đối lập nên cảnh này lại càng khiến người ta rung động hơn.

Điều rung động nhất chính là tất cả mọi người đều đã nhận ra cô gái đó là ai!

"Ninh Tịch! Là Ninh Tịch!"

"Nữ phụ đóng vai Mạnh Trường Ca trong Thiên Hạ - Ninh Tịch!"

"Quá... quá đẹp! Tôi nhớ lúc xem trailer của Thiên Hạ thì đã ngạc nhiên bởi vẻ đẹp của cô ấy lắm rồi!"

...

Hiện trường có người vui mừng, có người ngạc nhiên và cũng có người khó chịu, Tô Dĩ Mạt suýt nữa đã hất đổ cốc trà bên cạnh.

Sao lại là Ninh Tịch!

Tại sao lại như thế!

Tại sao lại là Ninh Tịch!

Lương Bích Cầm không khống chế được mà đứng thẳng lên, muốn nhìn cho rõ xem, miệng thì thào với vẻ không tin nổi: "Không thể nào! Tại sao lại là Ninh Tịch! Có phải là sai rồi không?"

"Đúng vậy, Bích Cầm, chẳng phải cô nói là Lý Nhạc Lăng sao?"

"Sao Ninh Tịch lại có tư cách nhận vai trò đại diện này được cơ chứ!"

...

Tuy trong toàn bộ cảnh phim, khuôn mặt Ninh Tịch chỉ xuất hiện ở một giây cuối cùng thôi nhưng cũng đủ để lại cho mọi người ấn tượng vô cùng sâu sắc, đó chính là Ninh Tịch, bọn họ không nhận nhầm!

Sau mấy giây im lặng ngắn ngủi, tiếng vỗ tay vang lên như sấm khắp hội trường!

"Đặc sắc! Quá đặc sắc! Không hổ là đạo diễn Cook! Thật tuyệt vời!"

"Tuy rằng toàn bộ quảng cáo không hề có lời kịch nào nhưng lại truyền đạt được thông điệp, cao quý là một loại khí chất! Cho dù công chúa có lưu lạc đầu đường xó chợ, hóa trang thành ăn mày thì vẫn là công chúa! Kể là dưới bộ dạng của một tên ăn mày khí chất cao quý của cô ấy vẫn không thể nào mất đi!"

"Thật lợi hại!"

"Tuyệt hơn nữa là một giây lộ mặt cuối cùng của nữ chính, khiến cho trong đầu tôi chỉ còn lại một giây cuối cùng kia!"

...

Đến khi trên màn hình lớn chỉ còn bình thủy tinh được thiết kế hoa lệ cùng với nhãn hiệu, mọi người vẫn còn đang đắm chìm trong vẻ đẹp của Ninh Tịch.

"Sau đây, xin mời đại diện của chúng ta, cô Ninh Tịch!"

Trong giọng nói kích động của MC, Ninh Tịch vẫn ngồi yên trong góc không ai chú ý đến lúc này mới từ từ đứng lên.

Đạo diễn Cook vô cùng nhiệt tình tự xuống đài, cúi chào với Ninh Tịch sau đó đưa tay đỡ tay cô đi lên đài.

Đến lúc này thì hoàn toàn không còn gì mà nghi ngờ nữa.

Người đại diện của Noble lần này đúng là Ninh Tịch.

"Thật không ngờ người đại diện thần bí kia lại là Ninh Tịch! Lần này cạnh tranh kịch liệt như thế, tin rằng có rất nhiều nghệ sĩ tham gia ứng tuyển! Chẳng hay tại sao đạo diễn Cook lại chọn cô Ninh đây?"

"Bởi vì trước khi tuyển chọn, tôi thấy hình tượng của Mạnh Trường Ca có khí chất cao quý và cứng cỏi mà chúng tôi cần nhất!" Đạo diễn Cook thỏa mãn trả lời.

"Ninh Tịch, có thể phát biểu cảm nghĩ của cô về nước hoa cho chúng tôi nghe được không?" MC lại quay sang hỏi Ninh Tịch.

"Nước hoa là mùi hương thể hiện tính cách của một người, đẳng cấp của một người chính là nằm ở hương thơm. Lấy ví dụ nhé, đối với phụ nữ mà nói, có thể đàn ông sẽ không nhớ hôm nay cô mặc đồ gì, thậm chí còn quên cả khuôn mặt của cô nhưng chắc chắn sẽ nhớ mùi hương trên người cô và vĩnh viễn không quên được mùi hương đó!" Ninh Tịch bình tĩnh trả lời, các phóng viên đồng loạt ghi chép lại, không hề có tình huống luống cuống hay khẩn trương nào.

Buổi ra mắt sản phẩm diễn ra trong không khí hài hòa, ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Ninh Tịch, không ai chú ý tới phía cửa ra vào có hai người đến muộn.

Ninh Tuyết Lạc nhìn Lý Nhạc Lăng phải kéo mình đi đến bằng được, vẻ mặt có phần bất đắc dĩ.

Tuy cô ta cũng nhận được thiếp mời nhưng biết đại diện là Ninh Tịch nên đương nhiên cô ta cũng chẳng muốn tự gây phiền phức cho mình.

Cô ta cho rằng chắc chắn Lý Nhạc Lăng cũng sẽ không tới, không ngờ Lý Nhạc Lăng không chỉ tự dẫn xác tới mà còn kéo cả cô ta tới nữa.

"Tuyết Lạc, tin mình đi, cậu xem xem, một lát nữa chắc chắn sẽ có trò hay để xem!" Lý Nhạc Lăng ác độc nhìn Ninh Tịch đang được mọi người vây quanh.

Vị trí đó là của cô ta.

Những ánh mắt hâm hộ tán thưởng, vốn tất cả đều là của cô ta nhưng bây giờ lại bị con đàn bà vô liêm sỉ này cướp hết!

Ninh Tuyết Lạc nhìn ánh mắt chắc chắn của Lý Nhạc Lăng, vẻ mặt có hơi bất an. Có điều, Lý Nhạc Lăng đã muốn phá Ninh Tịch, Ninh Tuyết Lạc đương nhiên là mong Lý Nhạc Lăng sẽ thành công, vì thế cô ta bèn ngồi xuống bên cạnh Lý Nhạc Lăng, theo dõi diễn biến tiếp theo.

Hừ, đối phó với Ninh Tịch vốn không cần cô ta phải tự ra tay.

Lúc này, Lương Bích Cầm đang phẫn hận không thôi cũng chú ý thấy Lý Nhạc Lăng đến, đôi mắt liền sáng ngời lập tức quay sang, nhỏ giọng hỏi: "Lý Nhạc Lăng, cô cũng tới sao!"

Lý Nhạc Lăng tùy ý gật đầu, đối nghệ sĩ của Thịnh Thế cô ta ghét còn không hết, chẳng qua vẫn phải nể mặt mà thôi, hơn nữa lúc này cô ta vẫn đang đặt hết sự chú ý lên đài, hiển nhiên là không có tâm trạng đáp lời người khác.

Lương Bích Cầm lại không chờ được, bèn hỏi: "Người đại diện của Noble chẳng phải là cô ư? Sao lại thành Ninh Tịch rồi?"

Lý Nhạc Lăng cau mày, vẻ mặt hơi khó coi lại buồn bã nói: "Từ đầu tôi cũng tưởng là tôi, nhưng mà... Haiz thôi vậy!"

Nghe nói như thế, Lương Bích Cầm và mấy nghệ sĩ chung quanh đều nhận ra có gì đó không đúng.

Lời này của Lý Nhạc Lăng sao nghe ra lại có gì đó là lạ? Sao lại là cũng tưởng rằng là cô ta?

Lương Bích Cầm đảo mắt, trong lòng đột nhiên hưng phấn, chẳng nhẽ trong chuyện này còn có gì mờ ám sao?

Đúng lúc này, đang đến phần các phóng viên hỏi thì đột nhiên có một phóng viên hỏi bằng giọng sắc bén: "Mọi người đều biết lần này việc tuyển chọn cạnh tranh rất khắc nghiệt, có điều, tôi biết còn có mấy người báo danh đều là những nữ minh tinh rất nổi tiếng, thậm chí còn có cả Phương Hiểu Văn, Mạnh Thi Ý! Tại sao đạo diễn Cook lại chỉ dựa vào Thiên Hạ mà chọn Ninh Tịch làm người đại diện?"

Nghe đến đó, mọi người đều ra vẻ giật mình, đúng là thật dễ dàng liên tưởng đến phương hướng mập mờ mà...

Mà phóng viên kia lại tiếp tục: "Trước kia tôi nhận được tin tức nội bộ nói rằng đã xác định người đại diện là cô Lý Nhạc Lăng của công ty giải trí Tinh Huy, vậy tại sao giữa chừng lại đổi thành Ninh Tịch? Phải chăng trong đó có điều gì mà người khác không biết sao?"

Phóng viên đã nói rõ ra như thế rồi, từng câu từng chữ đều đang ám chỉ rằng: Ninh Tịch dựa vào quy tắc ngầm mới cướp được vị trí của Lý Nhạc Lăng!

Khắp hội trường lập tức xôn xao!

Ngay cả vẻ mặt cố tỏ ra bình tĩnh của Tô Dĩ Mạt cũng giãn thêm mấy phần khó mà nhận ra được.

Lương Bích Cầm hưng phấn: "Em biết ngay là như thế mà!"

Ở chỗ ngồi phía sau, Lý Nhạc Lăng khoanh hai tay trước ngực nhìn Ninh Tuyết Lạc với ánh mắt đắc ý, hiển nhiên phóng viên kia chính là do cô ta sắp xếp.

"Có thể mời đạo diễn Cook và cô Ninh Tịch trả lời cho chúng tôi về vấn đề này hay không?" Phóng viên kia nhìn Ninh Tịch với ánh mắt trào phúng.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía Ninh Tịch với vẻ mặt đầy hưng phấn và tò mò, ý đồ muốn ép cô quẫn bách không chịu nổi.

Nhưng nhìn những ánh mắt chỉ trích nghiêm khắc và tình hình xảy ra đột ngột như thế, vẻ mặt của Ninh Tịch cũng chẳng hề thay đổi, cô cầm lấy micro, hướng ánh mắt như mũi băng nhọn hoắt chĩa về phía phóng viên kia, hỏi.

"Đúng vậy, tôi thừa nhận rằng lần cạnh tranh này rất khốc liệt, lúc nhận được thông tin chính thức nói vị trí người đại diện thuộc về tôi, tôi cũng vô cùng kinh ngạc và vui sướng."

"Vị phóng viên này, tôi chỉ muốn hỏi một câu, việc cạnh tranh khốc liệt có quan hệ nhân quả với việc tôi sử dụng thủ đoạn sao? Chẳng lẽ vì cạnh tranh khốc liệt nên tôi không thể được chọn à?"

"Mặt khác, "tin tức nội bộ" mà anh nói đó là từ đâu? Chỉ dựa vào bốn chữ này mà anh đã đẩy tội danh giao dịch ngầm nghiêm trọng như thế lên người tôi, anh thấy nó đúng lắm à?"

"Nếu như người ngồi ở đây hôm nay không phải là tôi mà là những người khác, có phải là tôi cũng có thể dùng cái gọi là "tin tức nội bộ" để chất vấn đối phương hay không?"

Ninh Tịch liên tục đưa ra ba vấn đề, cái sau lại sắc bén hơn cái trước, vừa hỏi liền khiến phóng viên kia á khẩu.

Sắc mặt phóng viên kia đỏ bừng nhưng lại lập tức mạnh miệng nói: "Với tư cách là phóng viên, chúng tôi có quyền đưa ra nghi vấn để nhận được chân tướng của sự việc! Lại nói vừa rồi cô và đạo diễn Cook mập mờ thế nào, mọi người cũng đã thấy tận mắt rồi!"

"Ồ, mập mờ sao? Một cái ôm tình bạn mà anh cho là mập mờ? Anh có biết câu nói suy bụng ta ra bụng người không? Cái quyền lợi mà anh nói là để phỉ báng vu oan người khác sao?" Ninh Tịch chất vấn.

"Cô còn ngụy biện!" Phóng viên kia nói xong liền nở nụ cười kì lạ, sau đó lấy một xấp ảnh từ trong túi ra, còn phát cho tất cả mọi người ở đây, kể cả Ninh Tịch và Cook.

"Tôi có bằng chứng! Cô giải thích thế nào về những ảnh chụp này?"

Ninh Tịch nhìn những tấm ảnh chụp kia, đây là ảnh chụp cô và đạo diễn Cook trao đổi với nhau lúc quay quảng cáo.

Nhưng góc chụp của đối phương lại xảo trá vô cùng, rõ ràng là Cook chỉ kích động vỗ vai cô mà dưới góc chụp này lại nhìn như thể đang ôm ấp, có mấy tấm thậm chí còn nhìn như đang hôn nhau nữa...

Ngay lập tức, quan khách và các phóng viên ở hội trường đều trở nên kích động, ghét bỏ nhìn Ninh Tịch.

"Tôi còn tưởng rằng cuộc tuyển chọn sẽ rất công bằng, không ngờ nhãn hiệu nổi tiếng mà cũng làm trò này!"

"Thật xấu hổ chết đi được!"

...

Cùng lúc đó, lúc mà tất cả mọi người không chú ý đến, ở hậu trường, Lâm Chi Chi đã lặng lẽ tìm trợ lí đạo diễn, nhỏ giọng ghé vào tai anh ta nói gì đó rồi giao một chiếc USB cho anh ta.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx