sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chồng Yêu Là Quỷ - Chương 89-3

Ai ngờ Đường Dũng lắc đầu một cái, nói: "Xin lỗi lão bà, các người bị kẹt ở nơi này chắc chắn là có nguyên nhân, tôi mặc dù là Long Phù nhưng không chịu sự quản thúc của gia đạo Trung Quốc các người. Làm việc cần phải có quy tắc, trừ khi phải bày trận để chiến đấu, chúng tôi gặp trận bày của các nhân sĩ khác cũng sẽ không tùy tiện phá trận, dù sao bà đã ở nơi này mười sáu năm, nếu còn chưa tiêu tán nhất định là có mục đích tồn tại của mình."

"Vậy sao..." Quỷ bà nghe vậy rõ ràng có chút mất mát, còn muốn thỉnh cầu Đường Dũng đôi câu nhưng nhìn vẻ mặt Đuờng Dũng không có sự thương lượng, không làm gì khác hơn, nói: "Thôi được rồi, đạo sĩ có quy củ của đạo sĩ, lão bà ta cũng không làm khó ngươi."

Nói xong ánh mắt quỷ bà chuyển qua tôi, tập trung toàn bộ chú ý lần nữa, cau mày nói: "Nha đầu, chúng ta có phải đã gặp nhau ở đây không? Ta nhìn ngươi có cảm giác rất quen thuộc, ngươi cũng là người của thôn bọn ta sao?"

Tôi cười lắc đầu một cái, nói quỷ bà hẳn là nhớ lộn, tôi là người của Giang Minh, từ nhỏ sống ở Giang Minh, hơn nữa năm nay tôi mới hai mươi tuổi, khi bà không còn thì tôi cũng chỉ bốn tuổi mà thôi, chắ chắn tôi chưa từng tới chỗ này .

Lời nói uyển chuyển, giọng hết sức khẳng định, quỷ bà nhận nhầm người rồi.

Ai ngờ quỷ bà nghe nói tôi đến từ Giang Minh, trực tiếp vỗ đùi, dáng vẻ bừng tỉnh hiểu ra, chỉ ta nói: "Ngươi là... Dương Dương? Ngươi là Dương Dương phải không?

Câu đầu còn có chút do dự, câu thứ hai liền khẳng định chắc chắn.

Tôi và Đường Dũng cùng đồng loạt sững sốt một chút, kinh ngạc nhìn quỷ bà nói: "Làm sao người biết tên tôi?"

"Hai zaa, ta là bà nội, ngươi quên rồi, mấy tháng trước ngươi đi theo cháu trai của ta tới thăm ta, ngươi là bạn gái cúa cháu trai ta, là cháu dâu tương lai của ta, lúc đó ta ở bên cạnh nhìn ngươi, đối với ngươi hết sức hài lòng!"

Vừa nói quỷ bà cũng nhiệt tình đứng lên, thân thiết kéo tay tôi, đối đãi với tôi giống như thật sự coi tôi là cháu dâu.

Trong nháy mắt tôi kinh hãi, trùng hợp như vậy sao?

"Người là... là bà nội của Vương Văn?" Giọng của tôi run rẩy, không tin nói.

"Hèn gì bà nói nhìn cháu sao quen mắt như vậy, trông khuê nữ như vậy ba đã sớm nên nhớ ra mới phải!" Quỷ bà cười nói, nói xong giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, dừng một chút, chần chờ nhìn tôi: "Khuê nữ, có phải Văn nhà của ta xảy ra chuyện gì rồi không? Đang yên lành, hơn nửa đêm cháu chạy tới bãi tha ma làm gì?"

"Ách..." Tôi lập tức ngây người, quỷ bà này là bà nội của Vưong Văn, bây giờ Vương Văn đã mất tích mấy tháng rồi, không biết Tô Mộc đã đem anh ta giấu đi đâu.

Tôi cảm thấy có chút áy náy, không biết nên giải thích thế nào nữa.

"Cháu trai của bà không có chuyện gì, rất khỏe mạnh, chẳng qua là Dương Dương gặp phải chút phiền toái nên mời tôi tới giải quyết một chút". Đường Dũng nhìn ra tôi lúng túng, cũng đoán được thân phận của Vương Văn trong lời của quỷ bà là gì, thay tôi giải vây nói.

Lão bà nghe nói tôi gặp phải phiền toái liền kéo tay tôi nói: "Khuê nữ, con làm sao vậy? Có chuyện gì nói cho bà nội biết, bà nội thay con đòi lại công bằng."

Tôi lại càng áy náy, không nghĩ tới, bà nội của Vương Văn chỉ gặp tôi hai lần vậy mà đối xử với tôi tốt như vậy.

Mà cháu trai của bà…

Nghĩ tới đây, tôi nghĩ phải làm chút gì cho bà ấy, hỏi Đường Dũng: "Anh vừa nói, bãi tha ma bị người ta bày trận? Là cái gì trận? Có phá được không?"


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx