sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chồng Yêu Là Quỷ - Chương 100

Chương 100: Mẹ tôi mất tích

Tôi vội vàng đuổi theo, muốn xem con thằn lằn kia rốt cuộc đã chạy đi đâu, lỡ nó chạy linh tinh lại chạy vào phòng ngủ của cha mẹ tôi sẽ không tốt.

Nhưng tôi tìm khắp phòng bếp cũng không thấy bóng dáng con thằn lằn kia, mà cửa phòng bếp khi tôi đi vào đã đóng lại, khe cửa cũng không có dấu vết gì, hẳn nó không chạy ra bên ngoài được mới đúng.

Cảm giác nó sẽ không gây hại cho cha mẹ tôi, lúc này tôi mới buông lỏng một chút, đi tới tủ lạnh tìm thức ăn.

Nhưng đi qua chỗ vừa rồi con thằn lằn ở tôi mơ hồ thấy có một ít bột lấp lánh trên nền gạch. Tôi lập tức đi tới kiểm tra, nhìn qua giống như bột bạc, có lẽ là rơi từ trên người con thằn lằn xuống.

Tôi cũng không để bụng, cầm chổi định quét đám bụi đi. Nhưng cây chổi vừa mới tiếp xúc với thứ bột kia thì trong đầu tôi đột nhiên xuất hiện tiếng của Giao tiên*: “Đừng đụng, thứ đó có độc.”

*Giao tiên: thuồng luồng tiên, viết thuồng luồng dài quá nên mình để nguyên Giao tiên vừa ngắn lại vừa… hay nhé.

Nhưng nó nói đã muộn, khi âm thanh vừa dứt thì cây chổi đã bị đám bụi màu bạc kia khiến cho nổ tí tách, còn có một đám khói đen, toàn bộ cây chổi bốc cháy.

Cùng lúc đó trong chớp mắt, cổ tay tôi lóe sáng, Giao tiên đã từ trên cổ tay tôi thoát ra, đuôi rắn lớn đập vù một cái hướng vào mặt tôi.

Tôi sợ hãi muốn chết, nhưng tốc độ của tôi căn bản không phải là đối thủ của Giao tiên, đuôi của nó thật nhanh đập về phía sau nện vào mặt tôi.

Nhưng cơn đau tôi tưởng lại không xuất hiện, giống như một khối bông nện vào mặt tôi vậy, trừ việc tôi khó thở như bị bịt kín mũi thì không có cảm giác gì khác thường.

“Mau lui ra ngoài, đừng hít khói độc này.” Giao tiên nhanh chóng nói.

Biến cố bất ngờ khiến tôi sợ hãi, nhưng có thể gặp lại Giao tiên khiến tôi rất vui vẻ.

Nó không bị sao, vẫn còn trong thân thể tôi, hơn nữa nhìn tình trạng của nó bây giờ hình như còn mập hơn trước một ít.

Chẳng qua tình huống bây giờ quá nguy cấp, tôi không thể hỏi thăm tình hình gần đây của nó mà vội vàng chạy ra khỏi bếp theo chỉ thị, đóng mạnh cửa lại, thậm chí tìm quần áo nhét vào khe cửa bịt kín không cho khói đọc bay ra.

Sau khi làm xong mọi thứ Giao tiên mới bỏ cái đuôi khỏi mặt tôi.

“Ngươi gọi cha mẹ ngươi dậy trước, sau đó đưa bọn họ xuống lầu chờ ta, ta đi dập đám cháy trong phòng bếp rồi sẽ xuống tìm các ngươi.” Giao tiên nói.

Giọng nó rất gấp, xem ra độc tính của bột màu bạc kia thật không thể khinh thường. Tôi không thể làm gì khác là dựa theo lời nó chạy tới phòng ngủ của cha mẹ tôi, lay mạnh ba mẹ tôi đang ở trong chăn.

Ba mẹ tôi ngủ rất say, bị tôi gọi dậy nên bọn họ vẫn ở trạng thái ngái ngủ. Nhưng bây giờ tôi không có thời gian giải thích với bọn họ, chỉ giục bọn họ nhanh mắc quần áo vào rồi cùng tôi đi xuống lầu.

Mẹ tôi thấy vẻ cuống cuồng trên mặt tôi còn tưởng là động đất liền vừa thật nhanh mặc quần áo vừa gọi điện cho cậu tôi thông báo cho họ chuyện động đất.

Tôi không thể không nói, nói không phải động đất mà là phòng bếp bị cháy, đi xuống lầu trước rồi nói sau.

Khi tôi nói thì mẹ tôi đã mặc xong quần áo tử tế, bảo phải đi tới phòng bếp dập lửa, nhưng bị cha tôi níu lại đẩy ra ngoài cửa, nói tôi đưa mẹ tôi xuống lầu, để ông đi dập lửa.

Nói xong ông liền chạy quay lại, ngay cả cơ hội cho tôi giải thích cũng không có.

Tôi sợ cha tôi quay lại sẽ có chuyện gì ngoài ý muốn, nhưng nếu tôi không đưa mẹ tôi xuống lầu thì mẹ sẽ nhất định không xuống một mình. Không biết làm sao tôi đành kéo mẹ tôi chạy như bay xuống lầu, sau đó để mẹ tôi ngồi chờ dưới lầu còn tôi quay lại tìm cha tôi.

Lúc này tôi đã không kịp chờ tháng máy mà chạy thang bộ như bay, khi chạy tới nhà tôi thì cha tôi đang chạy ra, ông không trúng độc mà chỉ chịu không ít kinh sợ, nhìn thấy tôi liền nói: “Dương Dương, chạy mau! Trong nhà chúng ta có rắn, một con rắn cực to màu đen đang đánh nhau với một quái vật màu trắng bạc, con đừng đi vào!”

Vừa nói ông vừa kéo tôi chạy nhanh xuống dưới lầu.

Trong lòng tôi cả kinh, con thằn lằn bạc kia quay trở lại? Hơn nữa lại đang đánh nhau với Giao tiên?

Trong lòng tôi rất lo lắng cho Giao tiên.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx