sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 7

Bọn tôi dĩ nhiên biết Êmê là thủ phạm ngay từ đầu. Trong bọn chỉ có nó thèm cà phê sữa. Hôm nào ba chị Ni chuyển qua uống cà phê đen, Êmê không màng đụng tới.

Nhưng bọn tôi không có cách nào báo cho mọi người biết được hành vi bất hảo của Êmê. Ngay cả khi nghĩ ra cách thông báo, không chắc bọn tôi dám làm chuyện đó. Cho dù Êmê có tật uống trộm cà phê, bọn tôi vẫn tôn trọng nó. Trong bọn, nó là đứa duy nhất dám chống lại con Haili. Riêng chuyện đó thôi, nó đã người hùng trong mắt bọn tôi. Hôm đụng độ bọn chó hoang, nếu có Êmê cục diện có thể đã khác và con Pig không đến nỗi bị thương nặng đến thế. Mỗi khi Êmê đã cắn được tai đối thủ rồi, nó sẽ đeo cho đến chết.

Thực ra ba chị Ni chỉ vờ quát thế thôi. Trong bọn, Êmê chính là đứa được ông cưng chiều nhất.

Mỗi tối sau khi chén thù chén tạc với bạn bè ở ngoài phố trở về, ba chị Ni không đi nghỉ ngay. Ông có thói quen ngồi vào bàn uống chén trà, hát ư ử vài câu rồi mới đi vào phòng tắm.

Nhưng lúc như vậy, bao giờ Êmê cũng mon men lại gần, ngóc cổ nghe ông hát. Lúc đó đôi mắt nó long lanh, chăm chú, chẳng khác nào một khán giả trung thành đang ngồi trong nhà hát. Ba chị Ni hát chẳng lấy gì làm hay ( tôi, Suku, Haili và con Pig đều đồng ý như vậy) nhưng nhìn thái độ thưởng thức nghiêm trang của Êmê, tôi cứ tưởng ông là một ngôi sao ca nhạc lừng danh.

Nhưng lúc đó, bọn tôi đừng hòng lại gần Êmê. Đứa nào mon men lại rủ nó đùa nghịch thế nào cũng bị gầm gừ đuổi đi. Mọi khán giả chân chính đều như thế: không muốn bị ai quấy rầy lúc đang thưởng thức âm nhạc.

Mỗi khi ba chị Ni hát dứt một bài, Êmê lập tức chạy lại chỗ ông ngồi, chồm hai chân lên ghế, đuôi ngoáy tít. Chỉ thiếu nhành hoa ngậm ngang mõm thôi là nó giống hệt một fan cuồng bước lên sân khấu tặng hoa cho ca sĩ mến mộ.

Ba chị Ni sung sướng gặp ai cũng khoe:

- Con Êmê có máu nghệ sĩ!

74

Chú William biết chuyện, thích lắm. Tối, chú xác ght ta về nhà, ngồi trịnh trọng trên ghế vừa đệm đàn vừa hát cho Êmê nghe, chỉ mong nhìn thấy nó vẫy đuôi là thỏa mãn lắm rồi.

Như mọi lần, Êmê nghiển cổ ngồi nghe say sưa. Chú William khoái chí, tiếng đàn càng bay bướm.

Anh Nghé ngồi bên cạnh, không biết kiếm đâu ra giỏ hoa hồng cầm sẵn trên tay. À, nhớ rồi, đó là giỏ hoa hồng bằng nhựa bé bằng quả bưởi chị Ni vẫn đặt lên bàn học. Khi chú William vừa hát xong, thấy Êmê nhỏm mình dậy, anh Nghé đã nhanh tay nhét quai giỏ vô mõm nó.

Êmê ngậm giỏ hoa, chạy thẳng lại chỗ... ba chị Ni ngồi, chồm lên ghế vẫy đuôi lia lia.

Sau thoáng bất ngờ, mọi người ôm bụng cười lăn. Chỉ có chú William là xịu mặt:

- Mắt nó bị lé hả anh?

Ba chị Ni rút giỏ hoa trong mõm Êmê đưa cho chú William:

- Chắc nó ngượng, không dám tặng hoa trực tiếp cho em. Nên nó nhờ anh đưa giùm.

Chị Ni cười hihi:

- Chắc nó tưởng ba là MC của chương trình ca nhạc tối nay.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx