sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 98: Vật Chủ

Không xong rồi, chuyện này là sao chứ? Chẳng lẽ có rắn chui vào trong bụng anh ta?

Tôi vội để Bàn Tử nằm thẳng dậy, dùng đầu gối kê lên trên bụng Bàn Tử rồi nhấn một cái thật mạnh xuống. Ngay lập tức Bàn Tử nghiêng người nôn ồng ộc ra rất nhiều nước, màu xanh thẫm sền sệt bên trong còn lẩn nhẩn rất nhiều sợi trắng trắng li ti như sợi bông phun đầy cành cây, sau đó trượt xuống mặt nước.

Tôi cố gắng đẩy thêm vài cái cho tới khi Bàn Tử không còn gì để ói ra nữa mới thôi, sau đó Bàn Tử bắt đầu có dấu hiệu thở được bình thường. Xem ra cái thứ ghê tởm này đã chặn hết cả đường hô hấp của anh ấy, khiến cho tình trạng không tới mức nguy kịch cũng thành nguy kịch.

Nhìn cái đống bầy nhầy Bàn Tử phun ra mà tôi cũng cảm thấy nghẹn ở họng, không phải nhiều mà là rất nhiều, nôn như tháo cống vậy. Cũng may là Bàn Tử cổ họng khá to, nếu không người bình thường bị cái thứ này lèn đầy bụng chắc đã sớm về chầu tổ tiên.

Tôi đợi cho Bàn Tử nôn hết rồi mới che miệng cúi nhìn xem cái thứ kinh dị mà anh ta vừa cho ra ngoài là cái gì, không cần ghé sát mặt xuống mà tôi đã cảm thấy một thứ mùi rất lợm giọng xộc vào tận óc. Nhìn qua phát hiện trong đống nước xanh xanh này có chứa những gợn trắng chỉ bé như nhụy hoa thôi. Tôi bẻ một cành cây khuấy vài cái, thì thấy chúng giống với trứng của một loài động vật nào đó.

Vừa nghĩ tới đó thôi mà tôi đã muốn ói hết cả ruột gan mình ra rồi, nhìn cái đám vảy nhỏ li ti trong mớ hỗn tạp đó, chẳng lẽ chúng là trứng của lũ rắn này? Thế quái nào, chuyện càng lúc càng ghê tởm, thật không ngờ là loài rắn mào gà lại còn có thú vui tao nhã là đẻ trứng vào bụng người, quả thực rất giống với quái vật trong phim điện ảnh Hollywood. Tôi lập tức gạt hết số bầy nhầy còn sót lại xuống bên dưới.

Nói như vậy thì những thi thể bị ngâm trong đầm nước này đều chứa một bụng trứng rắn, con mẹ nó chứ, tôi không dám tưởng tượng tới cái cảnh lũ rắn con bên trong lại ấp trứng theo kiểu ấy.

Cố gắng đè hết bao nhiêu ghê tởm trong lòng lại, tôi nhìn vũng bùn bên dưới rồi lại nhìn cái đám trứng vừa rơi xuống mặt nước, trong đầu đã lờ mờ hiểu được đây là nơi quái quỷ nào.

Có thể coi đầm nước này là một cái “phòng ấp trứng”, lũ rắn sống trong này lấy nhiệt độ từ những thi thể bị phân hủy để làm nhiệt lượng ấp trứng, cho nên chúng mới không ngừng vận chuyển thi thể tới đây. Dìm vào trong hồ nước này để đẩy nhanh quá trình phân hủy của những cái xác, để cùng với bùn đất bao quanh tạo ra sức nóng đủ để trứng có thể phát triển.

Tôi nghe nói có rất nhiều loài kiến có thể dựa vào sự lên men và phân hủy của thực vật để điều chỉnh nhiệt độ trong tổ của chúng. Rắn mào gà không thể làm như vậy nhưng chúng lại dùng phương pháp tương tự để ấp trứng.

Một điều lạ là ánh mặt trời trong này cũng rất ổn định, tại sao chúng không dùng nhiệt độ từ đó để ấp trứng tự nhiên mà lại dùng xác người? Chẳng lẽ muốn trứng có thể nở được thì cần phải có một nhiệt độ vô cùng chính xác?

Nghĩ kỹ thì cũng không đúng, tôi vừa nghĩ tới một khả năng là nếu không có mấy trận mưa to vừa qua, hồ này khẳng định sẽ không có nước, hay có thì mực nước rất thấp. Vậy thì Bàn Tử có bị hất vào trong hồ cũng cần một thời gian mới có thể chết được, nhiệt độ trong cơ thể của anh ấy sẽ được duy trì cho tới khi hoàn toàn tử vong, đó mới chính là nguyên nhân mà Bàn Tử chưa bị giết. Âm mưu của lũ rắn này là làm chậm quá trình chết của chúng ta để có thể dùng nhiệt độ cơ thể người để ấp cho tới khi trứng nở.

Tôi có nghe nói tới một loại rắn đã tiến hóa rất cao, chúng giữ trứng ở bên trong cơ thể mình cho tới khi gần nở rồi mới đẻ ra, chỉ khoảng hai ngày sau trứng có thể tự nứt vỏ để rắn con chui ra ngoài, có lẽ nào rắn mào gà cũng là loại như vậy không? May mắn thay là trước khi rơi vào trong hồ nước này trời đã mưa vài ba trận nên không bị ngập trong bầy rắn con mới mở mắt.

Điều khiến tôi sợ hãi nhất lúc này chính là lũ rắn con được ấp trong hồ này, vậy chắc chắn quanh đây phải có con rắn mẫu. Nhớ tới bức phù điêu trong thần miếu mà tôi lạnh cả người, nhưng chắc chẳng có chuyện quái dị như vậy đâu. Một con rắn mẫu khổng lồ như vậy là trái với quy luật của tự nhiên, những bọc trứng này chắc là do một con rắn mẫu khác tồn tại gần đây đẻ ra thôi.

Bụng Bàn Tử vẫn còn hơi phình, không biết bên trong có còn nữa không, tôi cảm thấy tốt nhất vẫn nên ép cho anh ấy nôn ra hết. Một tay liền nâng đầu của Bàn Tử dậy, tay còn lại đặt lên yết hầu làm sao cho anh ấy tiếp tục ói ra nhưng sau đó thì chỉ thấy toàn nước xám ngắt, cuối cùng thì thành nôn khan.

Tôi nghĩ chắc là đã không còn gì nữa mới đặt Bàn Tử nằm xuống để anh ấy có thể điều hòa hô hấp.

Lúc này sương mù đã tan gần hết, tầm nhìn cũng dần dần khôi phục, tôi lại tiếp tục công việc còn dang dở của mình, đầu tiên là đặt người Bàn Tử vào trong cái giá rồi chuẩn bị hạ xuống mặt đất. Nghĩ thế nào thì chuyện này cũng rất khó khăn, nếu tôi không giữ chặt tay thì Bàn Tử có thể ngã từ trên cây xuống, hiện tại anh ta đã bất tỉnh không còn biết gì nên không thể hoạt động chân tay để bảo vệ chính mình. Nếu ngã xuống chắc chắn sẽ chết, cho nên tôi phải giữ cho thật chặt đầu dây còn lại để không cho chuyện xấu đó xảy ra.

Tôi chuẩn bị lại một lần cuối sau đó dùng đèn pin chiếu xuống dưới tàng cây, thân đại thụ mọc từ bên bờ hồ nhoài xuống mặt nước, nếu làm không xong thì còn khiến cho Bàn Tử rơi lại vào vũng bùn bên dưới. Kiếm củi ba năm thiêu một giờ, nhất định phải tìm được một chỗ thật hợp lý để hạ Bàn Tử xuống.

Đèn pin vừa chiếu xuống dưới tàng cây, tôi liền giật mình kinh hãi. Bên trong lớp sương mù vẫn đang bao phủ dưới mặt nước chợt hiện ra lờ mờ một cái bóng đen kỳ dị. Đèn pin lia qua như thấy được một đống cuồn cuộn không rõ là thứ gì.

Thật sự có quỷ! Vừa rồi tôi soi qua sương mù đâu thấy cái gì mà giờ chỉ lia qua một chút đã nhìn thấy một bóng đen mơ hồ? Chẳng lẽ sương mù không tan đi mà lại trở lên dày đặc, nhưng vì sao mặt đất xung quanh không hề có hiện tượng này?

Tôi cẩn thận nhìn lại một lần nữa, hóa ra không phải là trong hồ nước phát sinh ra mà từ trên mặt hồ không biết từ lúc nào xuất hiện một lớp hắc khí bay lên. Toàn bộ mặt nước đã nhanh chóng chìm vào trong làn âm khí mờ mịt, những thi thể bên trong lúc ẩn lúc hiện, thậm chí còn có cảm giác như đang di động vậy.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx