Long Vương Truyền ThuyếtChương 232: Hỏa Diễm Sư Quần
---
Nghe huyền ca biết nhã ý, Đường Vũ Lân vừa dứt tiếng, Cổ Nguyệt hai tay chụm lại, một đoàn ánh sáng màu xanh đã bay ra ngoài, ánh sáng màu xanh trên không trung biến thành một con Tiểu Phong Điểu, giương cánh bay lượn, cũng không bay ra khỏi phạm vi tán cây, hướng về phía xa xa bay thẳng.
Tiếp theo là đoàn ánh sáng xanh thứ hai, thứ ba, thứ tư,... chúng nó dồn dập hóa thành Phong Điểu, bay về những phương hướng khác nhau.
Đường Vũ Lân dừng bước lại, hắn cần chờ đợi Phong Điểu của Cổ Nguyệt điều tra xong rồi mới quyết định phương hướng đi tiếp. Tuy nói rằng bên trong Sơ Cấp Thăng Linh Đài đã có rất ít tồn tại có thể chân chính uy hiếp đến bọn họ. Thế nhưng, rất ít không có nghĩa là không có. Như thời điểm bọn họ lần thứ nhất tiến vào Bạo Động Thăng Linh Đài, tao ngộ đầu Bách Niên Ám Kim Khủng Trảo Hùng, chính là hung thú mà hiện tại bọn họ cũng không thể nào đối kháng, loài vật này thực sự là quá mạnh mẽ, một trảo xuống, thần cản giết thần!
"Là một bầy sư tử." Không tới nửa phút, Cổ Nguyệt liền thấp giọng nói với Đường Vũ Lân, "Bên trái có vết tích bầy sư tử hoạt động."
Hỏa Diễm Ma Sư, ở trong Sơ Cấp Thăng Linh Đài là loài Hồn Thú hết sức mạnh mẽ, lúc trước cũng từng truy sát bọn họ trời cao không cửa.
Đường Vũ Lân xoay người lại nhìn về phía Cổ Nguyệt, "Có thể phán đoán cụ thể số lượng bao nhiêu không?"
Cổ Nguyệt trầm giọng nói: "Từ dấu vết trước mắt bọn chúng lưu lại mà xem, có khoảng chừng trên dưới 15 con. Tính sao giờ?"
Đường Vũ Lân hai mắt híp lại, nhanh chóng tính toán. Hỏa Diễm Sư Quần, bình thường là do một con Hỏa Diễm Sư Vương đực dẫn dắt, còn lại là Thư Sư. Hỏa Diễm Sư Vương thực lực khẳng định là Thiên Niên, còn Thư Sư thì chưa xác định, lấy thực lực của tiểu đội bọn họ, nếu như chỉ là một con Thiên Niên Hỏa Diễm Sư Vương còn có thể đối phó. Nhưng nếu như trong đám Thư Sư cũng có Thiên Niên cấp bậc tồn tại, sẽ có chút khó khăn. Có thể toàn thân trở ra hay không rất khó nói.
"Chúng ta đi về phương hướng ngược lại đi." Đường Vũ Lân chỉ thoáng do dự một chút, liền trầm giọng nói rằng.
"Đội trưởng, tới luôn đi. Ta hiện tại còn nhớ tới dáng vẻ của chúng thời điểm chúng truy sát chúng ta. Giết chết chúng nó!" Tạ Giải hai mắt tỏa ánh sáng.
Đường Vũ Lân khẽ nhíu mày, nói: "Nếu như vượt quá hai con Thiên Niên, chúng ta sẽ có phiền phức, ta không thể để mọi người mạo hiểm." Thân là đội trưởng, sự an toàn của các đồng đội mới là trọng yếu nhất, dù cho nơi này là Thăng Linh Đài.
Tạ Giải nói: "Đội trưởng, ngươi nên nghĩ như thế này. Đối với chúng ta mà nói, trong Sơ Cấp Thăng Linh Đài cũng không có tính khiêu chiến. Chúng ta muốn phát triển bản thân, cần tạo cho mình áp lực. Dù sao, đây là Thăng Linh Đài, cũng không phải chiến trường chân chính. Thật vất vả mới gặp phải tồn tại có thể tạo cho chúng ta áp lực. Chung quy vẫn phải đụng một cái thử xem. Ta cảm thấy, bằng vào năng lực hiện tại của chúng ta, coi như có là hai con ngàn năm, hẳn là cũng không thành vấn đề lớn."
Đường Vũ Lân nhìn về phía Cổ Nguyệt, "Ý của ngươi thế nào?"
Cổ Nguyệt nói: "Ta đồng ý với cách phân tích của Tạ Giải. Áp lực mới là động lực phát triển. Có thể thử xem. Coi như đánh không lại. Chúng ta vẫn có thể thoát thân an toàn."
Đường Vũ Lân nhìn về phía Hứa Tiểu Ngôn, Hứa Tiểu Ngôn hì hì nở nụ cười, nói: "Ta nghe đội trưởng, làm sao cũng được."
Đường Vũ Lân ngẩng đầu nhìn sắc trời, nói: "Cổ Nguyệt, ngươi phụ trách trinh sát, chúng ta hướng về chúng nó tiếp cận, nhưng duy trì khoảng cách an toàn. Đợi tới buổi tối hành động."
Hắn luôn luôn phi thường quyết đoán, gặp chuyện không do dự, nhưng cũng sẽ đem đoàn đội an toàn đặt ở vị trí hàng đầu. Đến buổi tối, sức chiến đấu của cả đội cũng sẽ vì Hứa Tiểu Ngôn Tinh Luân Băng Trượng mà tăng lên. Hứa Tiểu Ngôn sau khi đạt được nhị hoàn, phạm vi tăng lên cũng tương đối không nhỏ.
Buổi tối đối với Hỏa Diễm Sư Vương loại Hồn Thú có thuộc tính “Hỏa” mà nói vẫn sẽ có chút suy yếu, bởi vì thời điểm không có mặt trời, nguyên tố "Hỏa" cũng sẽ ngược lại ôn hòa hơn rất nhiều.
Cổ Nguyệt lần thứ hai tạo ra một đoàn ánh sáng màu xanh, so với những con Phong Điểu trước đó lớn hơn rất nhiều, hướng về phương hướng phát hiện Hỏa Diễm Sư Vương bay đi, Đường Vũ Lân cũng thay đổi phương hướng, thả nhẹ bước chân. Chậm rãi tới gần.
Ở Sơ Cấp Thăng Linh Đài, tiểu đội có can đảm đối kháng với Hỏa Diễm Sư Vương có thể nói là gần như không tồn tại. Tam hoàn Hồn Sư đối mặt Thiên Niên Hỏa Diễm Sư Vương hầu như kiên trì không được một phút.
Thế nhưng, Đường Vũ Lân bọn họ chính là có lòng tin này.
Thời điểm bọn họ tiến vào Thăng Linh Đài đã là vào buổi chiều. Khoảng cách đến buổi tối cũng không còn quá lâu. Đây cũng là nguyên nhân Đường Vũ Lân đồng ý công kích Hỏa Diễm Sư Vương, thời gian trì hoãn quá nhiều, cũng không phải mục đích mà bọn họ tiến vào Bạo Động Thăng Linh Đài.
Hiện tại Tạ Giải cùng Cổ Nguyệt tu vi đều vượt quá tam hoàn, bọn họ đều có đầy đủ không gian hấp thu linh lực, Đường Vũ Lân hai Hồn Hoàn cũng đã vượt quá 4.000 năm, trái lại cũng không quá sốt ruột. Dựa theo Vũ Trường Không giúp hắn cẩn thận tính toán, năng lực chịu đựng tối đa của Hồn Linh hắn khoảng chừng 5.000 năm. Chờ đột phá đến tam hoàn, có thể tăng lên đến 6.000 năm trở lên.
Chỉ là Vũ Trường Không không biết được, mục tiêu Đường Vũ Lân lập ra cho mình không phải như vậy. Hắn biết, thời điểm mình đột phá thành công đạo phong ấn Kim Long Vương thứ hai, sức chịu đựng của thân thể nhất định còn có thể tăng lên. Đến lúc đó, nói không chừng năng lực của Hồn Linh có thể tiếp cận cấp độ hấp thụ được vạn niên linh lực đấy chứ? Coi như là không đạt được, cũng là càng gần đó càng tốt. Đợi đạt đến tứ hoàn, nói không chừng liền có thể thử nghiệm trực tiếp tìm kiếm Vạn Niên Hồn Linh để hấp thu.
Đi theo Vũ Trường Không thời gian dài, ánh mắt của Linh Ban bốn người không biết so với phổ thông Hồn Sư cao hơn gấp bao nhiêu lần. Bọn họ lập ra mục tiêu cho tương lai của mình đều là muốn trở thành Đấu Khải Sư, đối với Hồn Sư bình thường, thậm chí nghĩ còn không dám nghĩ tới.
Bốn người lại như là thợ săn, vô cùng cẩn thận tới gần địa phương mà Hỏa Diễm Sư Vương tụ tập, Đường Vũ Lân không ngừng phân rõ phương hướng, thay đổi vị trí liên tục. Bọn họ nhất định phải duy trì được phương hướng ngược gió so với bầy Hỏa Diễm Sư Quần kia, bởi vì Hỏa Diễm Ma Sư có khứu giác phi thường mẫn cảm, nếu như là thuận gió, mùi cơ thể bọn họ truyền qua, rất dễ dàng bị bầy sư tử phát hiện.
Đây chính là kinh nghiệm.
Hỏa Diễm Sư Quần xác thực không hổ là một trong những quần thể Hồn Thú cường hãn nhất Sơ Cấp Thăng Linh Đài, bởi vì duy trì khoảng cách rất gần với chúng nó, Đường Vũ Lân bốn người dọc theo đường đi đều không hề gặp phải những Hồn Thú khác.
"Ở phía trước khoảng chừng 1.000 mét, chúng nó tựa hồ đang nghỉ ngơi, tạm thời không có dấu hiệu muốn rời khỏi." Cổ Nguyệt ra hiệu cho Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân dừng bước lại, "Vậy chúng ta cứ ở đây, đợi buổi tối đến đi."
Tạ Giải lướt người đi, lêo lên một cây đại thụ bên cạnh, chớp mắt đã ẩn giấu bản thân, mặt khác cũng phụ trách quan sát.
Hứa Tiểu Ngôn ngồi xuống tại chỗ nghỉ ngơi, Cổ Nguyệt cũng vậy, Đường Vũ Lân ở bên cạnh các nàng, cảnh giác quan sát bốn phía. Bốn người đã từ lâu phối hợp và phân công vô cùng ăn ý, căn bản cũng không cần nhiều lời, hết thảy đều diễn ra một cách tự nhiên như vậy.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, chạng vạng đã đến, sắc trời dần tối.
Cổ Nguyệt như trước vẫn đang ngồi xếp bằng minh tưởng, chuyện này ý nghĩa là, Hỏa Diễm Sư Quần vẫn không thay đổi vị trí.
Đột nhiên, Cổ Nguyệt hơi nhướng mày, mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía Đường Vũ Lân.
"Hả?" Đường Vũ Lân đưa ra một ánh mắt dò hỏi.
Cổ Nguyệt nói: "Ở một mặt khác có một đám người va chạm với Hỏa Diễm Sư Quần, đang sắp bắt đầu chiến đấu."
"Chủ động hay là bị động?" Đường Vũ Lân vội vàng hỏi.
Cổ Nguyệt nói: "Bị động. Hẳn là trùng hợp gặp phải. Làm sao bây giờ?"
"Chúng ta qua đó đi.” Đường Vũ Lân trong mắt ánh sáng lấp loé, lập tức thông báo cho các bạn bè.
Không có ai hỏi nhiều, ba người kia đối với quyết sách của hắn đều không có nửa điểm nghi ngờ, đây là tín nhiệm được bồi dưỡng qua nhiều năm.
Đường Vũ Lân khom người, nhanh chóng đi về phía trước, bốn người khác theo sát phía sau. Bốn người không hẹn mà cùng thu liễm gợn sóng hồn lực của bản thân, làm hết sức duy trì im lặng. Bọn họ đều không thả ra Võ Hồn, bởi vì ánh sáng Hồn Hoàn không thể che giấu được, hoàn toàn dựa vào nhận biết cảm nhận biến hóa có thể xuất hiện xung quanh.
Ở trước không xa, phía trước đột nhiên truyền đến tiếng sư tử gầm liên tiếp, mơ hồ có hồng quang lấp lánh, còn có tiếng quát chói tai của nhân loại phát sinh. Hồn lực gợn sóng rõ ràng trở nên mạnh mẽ hơn.
Đường Vũ Lân không từ chính diện chạy tới, mà lại dẫn các bạn vòng sang mặt bên, cấp tốc hướng về chiến trường tới gần.
@by txiuqw4