sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 9: Nhà Ở Gần Chợ

Với tuổi thơ, chợ luôn là một thiên đường thật gần để len lỏi thích thú. Ở đó có đủ màu cây trái bắt mắt, món vặt ngon lành và hàng hà sa số những trò vui trẻ nhỏ ẩn giấu đằng sau một tiệm chạp phô hoặc một hàng bán sành sứ...

Tôi luôn tự thấy may mắn khi nhà ở sát chợ, thành ra ngay từ nhỏ đã nhận rõ sự biến chuyển mùa màng mỗi lần đi ngang những quầy hàng tấp nập. Mùa chôm chôm với biết bao cần xé đỏ rực những chùm trái tươi rói san sát trên đường sẽ báo hiệu những ngày Hè sắp đến. Mùa vải thiều mỗi độ vào Thu với những quả mọng căng tròn bày bán khắp nơi, ửng hồng một màu son trẻ như nhuộm khắp khu chợ nghèo cũ. Cứ thế, mỗi mùa khác sang, cả con đường gần nhà sẽ được thay áo mới và khoác chung “sắc phục” mang màu trù phú của đất trời dịp mùa vụ bội thu.

Và mỗi độ cuối năm khi Xuân gần gõ cửa, tôi sẽ sớm nhận ra Tết lại sắp về - vì không đâu rộn ràng không khí đón mùa mới ngay từ sớm như ở đây. Bằng chứng là những gian hàng sẽ mở cửa thâu đêm đến sáng và ánh đèn loang loáng thắp vàng cả khu xóm, làm lòng trẻ nhỏ thêm xốn xang mong Tết. Những trái dưa hấu bóng lưỡng to uỳnh xếp hàng dài trên những đụn rơm khô, sắc vàng tươi của hoa cúc, vạn thọ phủ kín vỉa hè, các loại trái cây dành để cúng mâm ngũ quả được trưng bày đầy sạp... Màu đỏ của dưa hấu, của phong bao lì xì, của câu đối Tết, của sự căng tràn sức sống và mới mẻ dường như tràn ngập mọi ngõ ngách góc chợ mấy chục năm tuổi đời. Tự khắc thấy Xuân sang từ một nơi rất đỗi già cỗi và cơ hàn.

Nhắc đến chợ Tết, lại nghĩ đến gia đình. Bởi ý nghĩa thật sự của Tết không ở thời khắc nào, nơi chốn đâu... mà là ở cạnh ai? Chỉ cần bên gia đình là mùa xuân trở về. Chỉ cần gần người thân và thương là Tết đủ đầy đoàn viên.

Tôi vẫn nhớ những ngày Ba mươi Tết xưa, khi đứa trẻ ưa ngủ nướng 364 ngày còn lại trong năm sẽ bật dậy thật sớm để được đi chợ sáng cùng mẹ, sắm sửa chuẩn bị cúng Giao thừa. Nắm tay mẹ len lỏi giữa dòng người chen chúc, thấy ai ai cũng vội vàng, lo toan lẫn hân hoan. Những cô hàng hoa thoăn thoắt tay bó hoa gói lại cho khách, mấy chị trên sạp trái cây sẵn sàng bán giá rẻ theo kỳ kèo để tan chợ kịp về nhà... Và khi mặt trời bắt đầu ngả dần phía đằng Tây, chỉ trong chớp mắt, ngôi chợ lũ lượt lèn chặt biết bao con người sẽ trống hoang hoải đúng như câu cửa miệng “vắng như chợ chiều Ba mươi”. Dường như mọi tất bật sẽ tạm dừng lại để ưu tiên cho sự sum vầy, kể cả những thiếu thốn mưu sinh cũng nguôi ngoai ít nhiều để gia đình quây quần cùng nhau hy vọng cho năm mới sung túc hơn. Con đường từ nhà sang chợ nằm ngoan lành im ắng để lắng nghe lời thủ thỉ nguyện cầu của nhà nhà đầu Xuân.

Nhưng theo thời gian, sự cần lao của người dân xóm chợ cứ bị cuốn theo bộn bề lo toan của nhịp sống hối hả. Dần dà, những ngày lớn lên, tôi cũng không còn háo hức dậy sớm để cùng mẹ đi chợ, bởi hầu như đến tận chiều tối Giao thừa, người ta vẫn tất tả mua bán. Thành thị hiện đại hơn mỗi ngày đã kéo theo nhiều sự đổi khác nét văn hóa xưa, điển hình là chợ Tết. Tôi chỉ biết đứng tiếc hùi hụi một con đường.

Dẫu vậy, dù bao điều đã thay khác thì Giao thừa năm nào tôi cũng giữ thói quen chuẩn bị sẵn hoa trong nhà để nở kịp vào mùng Một Tết. Bên cạnh hướng dương và bách hợp luôn phải có (như một điển lễ bất biến với ký ức để nhắc nhớ về tuổi-vừa-biết-yêu), thì trong những ngày Tết, tôi luôn phải kiếm mua bằng được hoa tulip. Bởi như ai đã từng nói, tulip không quá rườm rà cũng không quá bé mọn, không quá kiêu sa cũng chẳng là dân dã, mọi thứ của loài uất kim hương này đều vừa đủ, vừa đúng, vừa vặn. Thế nên tulip nghiễm nhiên trở thành biểu tượng của niềm vui viên mãn và đủ đầy. Vậy thì còn gì thích hợp để khởi đầu một năm vẹn tròn bằng cách ngồi chờ tulip nở tươi ngay trước mắt mình? Để dặn lòng biết đời thì đông, biết đâu là đủ, để tự biết được mình đầy với những điều thật thà giản đơn, chắt chiu chân thành.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx