sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Chương 44: Nhớ Đã Đời Rồi Cũng Phải Quên Thôi

Cậu biết không, tớ đã đi một quãng đường rất dài, để rồi nhận ra đi đâu chăng nữa cũng chẳng thoát nổi trái tim mình. Nên thay vì trốn chạy, chi bằng tớ sẽ trở lại và đối diện với tất cả những xưa cũ còn nấn ná trong lòng - như chưa một lần chịu rời đi.

Cuộc đời đôi lúc rất ngộ, ngộ đến độ tàn nhẫn. Ví như là cho hai người dưng đâu đó chẳng nợ gì nhau gặp gỡ tình cờ. Rồi đi chung một đoạn đường nho nhỏ như trái ớt xiêm - xíu xiu thôi mà cay đến dấm dẳng trong lòng. Để rồi xa. Để rồi tự mỗi đứa trải qua những cuộc đời rất khác. Đến khi gặp lại, muốn với tay, muốn kêu khẽ một tiếng “ai-đó ơi”, nhưng tự hỏi để làm gì, khi mà phận sự đời ai cũng đã yên bề tay ấm, mình gọi nhau nữa chỉ để thêm thừa. Nhỉ?

Đôi khi chúng ta nhớ một ai đó không phải vì họ đáng-được-nhớ, mà chỉ vì cái đoạn hồi ức đã-từng đó, cái khoảng thanh xuân đẹp nhất đó, mình đã cùng họ nắm tay trải qua. Cho nên nhớ, là vì nhớ những kỷ niệm đã từng đến với mình trong phần đời vốn hiếm hoi niềm vui này, chứ tuyệt nhiên không phải vì nhớ một-ai-đó.

Nghe có vẻ như một lời biện hộ và chối bỏ người xưa quá nhỉ? Nhưng này, tớ chưa bao giờ chối bỏ rằng cậu là những ngày-xanh-nhất của tớ đâu. Ngay cả trong giấc mơ khinh bạc nhất cũng chưa từng.

Giống như tớ vẫn thỉnh thoảng mỉm cười khi nghĩ về cậu, về những câu nói đùa muôn thuở trớt quớt của chúng ta. Cười vì biết rằng hóa ra trong phần đời của mình đã từng có những lúc trong veo và bình yên quá đỗi.

Nhưng dù sao, cũng là chuyện qua rồi.

Ngày trước tớ vẫn luôn nghĩ mình phải sống thật tốt và thật vui. Để nếu có bất kỳ người quen chung nào của hai đứa gặng hỏi tớ về ngày xưa tụi mình, tớ vẫn có thể ngẩng cao đầu bảo, “thấy chưa, tớ vẫn ổn mà, dẫu là cậu không ở đây...”

Có điều đến giờ tớ đã nhận ra, chỉ đến khi nào tớ thôi nghĩ về cậu, tớ mới có thể thật sự sống những ngày đúng-nghĩa-là-vui.

Bởi chẳng phải cậu đã từng nói, quan trọng là kết thúc thế nào, chứ chuyện bắt đầu ra sao đâu còn là vấn đề quan trọng.

Nhớ đã đời, rồi cũng phải quên thôi? Nhỉ?


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx