sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Dưới những ánh sao - Chương 01

Hồng Anh đứng lặng người trước vẻ đẹp huyễn hoặc khó hiểu đang trải ra trước mắt cô, bối rối trước những xúc cảm lạ lẫm nó khơi dậy nơi cô...Buổi chiều hôm đó lớp cô bé có một buổi học ngoại khóa tại một triển lãm nghệ thuật. Phần lớn những đứa nhóc tuổi cô coi những hoạt động ngoại khóa như thế này là những cơ hội hiếm hoi ít ỏi trong bốn năm trung học cơ sở dài đằng đẵng để có thể trốn tránh việc phải ngồi trong phòng học với bốn bức tường bê tông bức bối, năm đứa nhét chung vào một bàn, ghi chép những lời giảng giải buồn ngủ của thầy cô chui qua tai này lại lọt qua tai kia. Chưa kể đến ở đây họ có cả điều hòa! Thật là một điều xa xỉ! Mỗi lớp học ở trường cô chỉ lắp có hai chiếc quạt trần cho học sinh, và một chiếc quạt nhỏ treo tường cạnh bàn giáo viên, nên cái nóng của buổi chiều cuối tháng năm không khác gì một sự tra tấn. Khí hậu toàn cầu nóng lên từng ngày từng giờ, mực nước biển tiếp tục dâng cao một cách báo động, nhưng có những điều vẫn chẳng hề thay đổi. Số lượng quạt trong mỗi phòng học của trường cô chẳng hạn.Như những đứa trẻ khác cùng lớp với cô, cô chẳng có dự định đến triển lãm để thưởng thức nghệ thuật gì hết. Mặc dù nước Việt Nam đang trên đà phát triển mạnh mẽ và chính phủ đã có ý thức đầu tư nhiều nguồn lực hơn vào việc khuyến khích và hỗ trợ cho hoạt động nghệ thuật, một điều mà ngay cả một đứa nhóc tiểu học cũng biết là làm nghệ sĩ thì chỉ có đói nhăn răng. Hồng Anh là một cô bé hay mơ mộng, có thể đó là bản tính của cô, hoặc cũng có thể đó chỉ đơn thuần là đặc trưng của tuổi mới lớn, nhưng chứng kiến cuộc sống chật vật của bác trai cô, một công nhân xây dựng vốn là một họa sĩ bỏ nghề, ngay cả những kẻ nhìn đời bằng con mắt mơ mộng hão huyền nhất cũng phải sực tỉnh. Vậy nên, tại sao không chỉ đi lại loanh quanh thưởng thức khí mát lạnh rười rượi phả ra từ điều hòa, và buôn dưa lê với bọn bạn cùng lớp? Tranh thì dù có ấn tượng đến thế nào đi chăng nữa thì cũng như nhau cả thôi, chúng trừu tượng và khó hiểu, xa lạ và chóng quên. Khi được hỏi ý kiến nhận định về bức "Mona Lisa", chẳng phải phần lớn mọi người thốt lên "À, bức họa ấy thật là đẹp!" chỉ vì đó là một tác phẩm kinh điển của thế giới thôi sao? Những kẻ thích tâng bốc bản thân đưa ra những lời nhận định có cánh sáo rỗng mà họ đã đọc được đâu đó trong sách báo, nhưng trong thế gian rộng lớn này có bao nhiêu người thực sự thấu hiểu được cái đẹp của "Mona Lisa", đồng cảm được với trái tim của Leonardo da Vinci?Một tiếng rưỡi đồng hồ đã trôi qua và cuộc tranh luận về những nhóm nhạc Hàn Quốc đang lên đến hồi đỉnh điểm giữa đám bạn cùng lớp đứng quanh cô thì thầy giáo phụ trách cắt ngang cuộc vui với tuyên bố về bài tập về nhà. Mỗi học sinh sẽ phải viết một bài luận có độ dài khoảng 500 chữ đưa ra phân tích và nhận định về tác phẩm mới đoạt giải Nhất cuộc thi "Nét vẽ xanh" năm nay, một giải thưởng với mục đích nuôi dưỡng và ủng hộ những tài năng trẻ trong lĩnh vực hội họa. Hồng Anh thở dài ngao ngán, cuộc vui đã tàn, và bây giờ là lúc phải học hành nghiêm túc. Cô rảo bước đến chỗ khoảng tường có treo những bức tranh đã đoạt giải cao trong cuộc thi, với ý định sẽ ghi chép lại những thông tin triển lãm có đăng về tác phẩm đã đoạt giải Nhất. Một lũ nhanh chân đã kịp bu lại xung quanh khoảng tường ấy, một vài đứa chụp lại bức họa và bản thông tin giới thiệu với điện thoại cầm tay, một vài đứa khác đang ghi ghi chép chép, những đứa còn lại nhơn nhởn cười nói không rõ là đang bình luận về tác phẩm hay chỉ đang tiếp tục cuộc vui bị thầy làm gián đoạn trước đó. Khi đám dần tan, cảnh tượng trong bức họa trước mặt Hồng Anh khiến cô cảm thấy choáng ngợp trong những cảm xúc cô không thể định hình rõ, như đột nhiên bị quét đi bởi một đợt sóng trào dâng dữ dội, bất lực trong việc kiểm soát cử động của cơ thể cũng như hơi thở của mình. Bức họa được bao phủ bởi một gam màu vàng trắng của vô vàn những vệt sáng hướng lên và kết tinh vào bầu trời ố màu lửa và khói, tựa như chúng đã biến thành những ánh sao. La liệt trên bãi đất tan hoang có vẻ như thuộc một vịnh lớn với bờ biển lởm chởm đá về phía xa là những tàn tích của một chiếc máy bay dân dụng thân rộng, loại thường dùng để vận chuyển khách trong những chuyến hàng không quốc tế đường dài, với một phần nóc bị lật tung đi đâu mất, để lộ những múi thịt lổn nhổn không còn ra hình người.Tất cả những gì còn lại dưới những ánh sao màu vàng trắng ấy chỉ là một nỗi tuyệt vọng, thật nguyên thủy, tinh khiết, và toàn vẹn, đến mức ngay cả cái chết cũng trở nên tầm thường nhỏ bé…


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx