sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Hãy biết tin chính mình, nhé! [Full] - H.y - Chương 04

Đêm dài dần qua đi. Mặt trời dần hé rạng, để lộ những tia sáng của một ngày mới. Đúng như kế hoạch hôm qua đã nói, mặt trời vừa mới bắt đầu hành trình một ngày mới của nó thì Sư Tử cũng đến đánh thức Ngân dậy. Do đêm qua Ngân không có một giấc ngủ thoải mái nên dĩ nhiên sáng nay khi bị gọi dậy cô cũng không có tâm trạng hoàn toàn tốt. Nhưng thử hỏi ai mà có tâm trạng tốt được khi mà biết trước về những khó khăn mà hôm nay mình phải đối đầu, Nhưng dù sao cô cũng thấy khá hơn ngày hôm qua một chút. Sau khi chuẩn bị xong một số đồ dùng cần thiết như nước uống và một ít thức ăn, Sư Tử và Ngân lên đường, nhằm thẳng con đường phía trước mà tiến. Trên đường đi, Sư Tử và Ngân không hề nói với nhau bất kì một câu nào. Nhưng Ngân cũng chẳng lạ với cách đối xử với mình như thế của Sư Tử nữa. Từ lần đầu tiên gặp đến bây giờ Sư Tử chỉ nói chuyện với cô khi cần thiết. Ngoài ra giữa họ hoàn toàn là im lặng, ai làm việc người nấy và không ai làm phiền cũng như quấy rầy ai. Thực sự Sư Tử làm cho Ngân nghĩ rằng sự có măt của cô thôi cũng đã phiền phức lắm rồi nên tốt nhất là cô không nên nói gì thì hơn. Vậy là họ cứ đi như thế, không ai nói với ai câu nào. Cũng không quay lại nhìn nhau lấy một cái. Bỗng chốc trong đầu Ngân nảy ra ý nghĩ thật không phù hợp với hoàn cảnh tí nào. Cô đã nghĩ rằng nếu Sư Tử là một chàng trai đang đi cạnh cô, ai nhìn thấy chắc sẽ nói cô và Sư Tử là một đôi đang giận nhau nên mới không nói gì với nhau như thế. Ngân nghĩ thế và rồi tự cười thầm với ý nghĩ thật ngớ ngẩn của mình. Thật đáng buồn cười thay cho đầu óc tưởng tượng phong phú của Ngân! Vậy là họ cứ đi, đi mãi, không biết đã đi trong bao lâu cũng như đã đi được bao xa. Nhưng Ngân đoán là họ đi cũng lâu lắm rồi vì lúc mới bắt đầu xuất phát là khi trời vừa rạng sáng vậy mà giờ mặt trời đã lên đến đỉnh đầu rồi. Không khí xung quanh bắt đầu nóng dần lên nhưng có thể nói là thời tiết hiện giờ cũng vẫn chấp nhận được. Họ cứ đi mãi cho tới khi Ngân thực sự cảm thấy mệt và hơi đói. So với một người trần mắt thịt như cô thì việc đi bộ được nửa ngày như thế mà không kêu ca than phiền gì thì quả thật đã là một nỗ lực đáng khen ngợi rồi. Nhưng đến lúc này thì Ngân không thể chịu đựng được nữa. Ngân đề nghị Sư Tử nên ngồi xuống nghĩ trưa đã rồi hãy tiếp tục đi. Tuy có hơi khó chịu nhưng Sư Tử cũng chấp nhận. Vậy là họ ngồi xuống bỏ những thức ăn mang theo ra và cố gắng nhét đầy cái bụng đang lép kẹp của mình. Sau khi đã ăn đủ Ngân quyết định không thể để không khí cứ tiếp tục im lặng như thế này được nữa. Cô quyết định mở lời trước nói chuyện với Sư Tử:

_  Này Sư Tử, liệu chúng ta có đi lạc đường không mà tôi thấy đã đi được một đoạn đường khá dài rồi nhưng trên đường vẫn không thấy gì vậy?

Một câu hỏi gợi chuyện tưởng như vô hại của Ngân lại có thể khiến Sư Tử bực tức nói lại:

_  Mới đi có một đoạn mà cô đã kêu ca, loài người các người ai cũng thế cả. Luôn luôn muốn được hưởng cái tốt nhất mà không muốn bỏ sức ra làm gì cả. Ta thực sự thắc mắc không biết cô có thể chịu đựng nỗi khổ đi đường này đến bao giờ hay lại dễ dàng bỏ cuộc giữa chừng đây?

Nghe Sư Tử nói vậy đã thực sự đụng chạm đến lòng tự ái của Ngân. Cô cũng bỗng nổi khùng lên nói mà như quát vào mặt Sư Tử:

_  Này anh quá đáng vừa vừa thôi. Chẳng qua tôi thấy không khí nặng nề quá nên tôi mới mở lời nói bừa cái gì đấy để bắt đầu một câu chuyện cho không khí bớt phần nằng nề. Việc gì mà anh phải phản ứng một cách thái quá như thế. Từ đầu chuyến đi đến giờ tôi không biết một chòm sao như anh có thấy mệt không nhưng nói thật một người thường như tôi đã mệt mỏi lắm. Anh có biết điều đó không? Thế mà tôi cũng cố chịu đựng, không dám kêu ca câu nào. Cũng chỉ vì tôi biết anh chẳng ưa gì tôi, vậy mà bây giờ anh có cần phải có thái độ như thế không. Cứ cho là anh không ưa gì tôi, việc đi cùng tôi như thế này chỉ là nghĩa vụ của anh thì anh cũng có thể làm ơn hoàn thành giùm tôi cái nghĩa vụ ấy xuất sắc một chút không. Mọi chuyện xảy ra ở đây như thế này cứ cho là do lỗi của loài người đi nhưng cũng đâu có phải lỗi của một mình tôi. Vậy mà tôi cũng vui vẻ lao vào thử thách thế này, anh có thể làm ơn tích cực một chút được không?

Nói rồi Ngân bỏ mặc Sư Tử ở đó, đứng lên thu dọn đồ đạc chuẩn bị lên đường. Sư Tử còn ở đó một lúc, có vẻ hơi sốc trước phản ứng có phần hơi quá khích của Ngân. Một lát sau khi Ngân chuẩn bị mọi thứ xong, họ lại tiếp tục lên đường. Sư Tử vẫn không nói gì nhưng có vẻ thái độ cũng bớt gay gắt hơn đối với Ngân. Còn Ngân do vẫn còn bực mình với thái độ của Sư Tử nên quyết tâm không nói gì với Sư Tử nữa trừ khi Sư Tử chịu lên tiếng làm hòa trước một điều mà Ngân tin chắc rằng không thể xảy ra một sớm một chiều được. Và thế là họ cứ đi, đi mãi. Nhưng lần này có vẻ nữ thần Không Khí chẳng để họ phải chờ lâu. Một lúc sau nữ thần Không Khí xuất hiện trước mặt họ. Trông nữ thần đúng là rất có dáng vẻ và phong thái của một vị nữ thần. Nữ thần cưỡi trên cỗ xe của mình nhưng không phải do ngựa kéo mà dường như là chiếc xe biết bay hoặc cũng có thể là do gió thổi cỗ xe đến. Nữ thần bay đến, nhìn Ngân và Sư Tử rồi mỉm cười. Trông nữ thần thật cao quí và hiền hậu, phúc đức. Nhìn nữ hoàng xong, Ngân quay lại nhìn Sư Tử, khẽ lắc đầu chán nản và nghĩ thầm sao cùng là thần thánh mà lại có sự khác nhau đến thế nhỉ? Ngay sau đó Sư Tử quay sang nhìn Ngân, chắc nó cũng đọc được suy nghĩ đó trong ánh mắt của Ngân nhưng Sư Tử không nói gì, lại quay mặt đi. Nữ thần nhìn Ngân bằng một ánh mắt dịu hiền đầy sự thân thiện và chào đón. Nữ thần nói:

_  Chắc hẳn ngươi đến đây để vượt qua thử thách của ta. Ta cũng đã biết mục đích của ngươi là muốn tìm cho được Tiểu Hùng. Con đường phía trước chắc chắn còn rất nhiều gian nan vất vả, nhưng trước tiên ngươi phải vượt qua được thử thách của ta đã. Trong thử thách này, ta sẽ tặng cho ngươi một món quà, nhờ có món quà này ngươi sẽ có thể vượt qua được thử thách tiếp theo. Nhưng ta sẽ không đưa cho ngươi món quà dễ dàng như thế đâu mà ngươi phải tự tìm và giành lấy nó. Ta sẽ cho ngươi năm gợi ý. Năm gợi ý này tương đương sẽ giúp ngươi tìm được năm chữ cái, năm chữ cái đó ghép lại sẽ được món quà mà ta muốn tặng ngươi. Nói thì có vẻ đơn giản nhưng chắc chắn ngươi sẽ không vượt qua một cách quá dễ dàng được đâu. Ngươi đã sẵn sàng chưa? Nếu ngươi không thể vượt qua được thử thách này ngươi sẽ phải ở lại đây mãi mãi. Ngươi sẽ không được đi tiếp và cũng sẽ không có đường quay lại đâu. Ngươi hãy nghĩ cho kĩ rồi hãy trả lời ta.

Không cần suy nghĩ quá nhiều, Ngân liền nói:

_  Thưa Nữ hoàng, có thể tôi chỉ là một người bình thường nhưng khi tôi đã chấp nhận đi đến đây nghĩa là tôi đã chấp nhận đối mặt với mọi thử thách rồi. Nữ thần cứ yên tâm, dù biết là sẽ không dễ dàng gì nhưng tôi sẽ không bỏ cuộc đâu. Xin Nữ hoàng cứ đưa ra thử thách.

Nữ hoàng nghe xong có vẻ rất vừa ý với thái độ cương quyết của Ngân liền nói:

_  Tốt lắm! Quả đúng xứng đáng với bản lĩnh của người được chọn. Vậy hãy lắng nghe năm gợi ý của ta đây. Hãy nghe cho rõ và suy nghĩ thật kĩ. Nên nhớ có nhiều thứ không phơi bày ra trước mắt chúng ta, đôi khi những chi tiết phụ mới là những chi tiết có thể giúp ta tìm thấy câu trả lời.

+ Gợi ý thứ nhất: Trong một sự kiện vui như lễ ăn mừng, lúc nào thường là lúc không khí trở nên buồn và hối tiếc nhất?

+ Gợi ý thứ hai: Đây chính là cái mà ngươi có được sau khi giải được mỗi gợi ý của ta?

+ Gợi ý thứ ba: Con đường mà ngươi lựa chọn

+ Gợi ý thứ tư: Để giải được những gợi ý của ta ngươi cần phải…?

+ Gợi ý thứ năm: Khi nhìn thấy Đại Hùng ở dưới Trái Đất, ngươi đã nhìn thấy điều gì trong mắt nó?

_  Đó là tất cả những gì mà ngươi có. Hãy suy nghĩ thật kĩ và cho ta câu trả lời càng sớm càng tốt, ngươi không có nhiều thời gian đâu. Về đêm nơi này sẽ trở nên rất lạnh giá, nếu như ngươi không thể dời khỏi đây trong đêm nay, ngươi chắc chắn sẽ chết vì lạnh. Vậy hãy cố giải cho xong câu đố này của ta trước khi trời tối nhé. Hãy suy nghĩ thật kĩ, không có chi tiết nào trong gợi ý của ta là thừa đâu. Chúc ngươi may mắn, ta tin tưởng là ngươi sẽ có thể tìm ra được đáp án. Hãy cố gắng lên!

Nói rồi Nữ hoàng Không khí bay đi, bỏ mặc Ngân ở lại vẫn còn đang lơ ngơ không biết mình nên bắt đầu từ đâu. Trong đầu Ngân giờ trăn trở biết bao nhiêu thứ. Ngoài những gợi ý của nữ hoàng, cô còn trăn trở lo sợ cho số phận của mình nếu như cô không giải đáp được những gợi ý này thì cô sẽ ra sao đây? Nhưng cuối cùng cô quyết định rằng mình cần phải tập trung vào những gợi ý đó. Phải dẹp mọi thứ khác ra khỏi đầu, dù sao thì cô cũng đã chấp nhận thử thách rồi nên cô phải chiến đấu đến cùng với nó. Nghĩ vậy Ngân liền hướng suy nghĩ của mình chỉ được nghĩ về những gợi ý mà thôi. Cô nghĩ thầm:

_  Trong một sự kiện vui như lễ ăn mừng, lúc nào thường là lúc không khí trở nên buồn và hối tiếc nhất? Lúc đấy là lúc nào mới được chứ? Xem nào người ta hay nói gì nhỉ? Trong các bữa tiệc câu quen thuộc nhất mà ở buổi lễ ăn mừng nào người dẫn chương trình cũng thường hay nói là câu gì? Phải chăng đó là câu bữa tiệc hôm nay thật vui vẻ. Hix câu đấy thì đúng là quen thuộc thật nhưng nó chẳng liên quan gì đến gợi ý cả. Còn câu nào nữa không?

Ngân mải suy nghĩ mà không nhận ra rằng Sư Tử cũng đang cố suy nghĩ cùng với cô. Dường như sau khi nghe Ngân nói về thái độ của mình, Sư Tử cũng đã cố sửa chữa bản thân mình và có thái độ hợp tác hơn. Không để ý đến điều đó, Ngân vẫn tiếp tục với dòng suy nghĩ của mình:

_  Phải đấy nhất định phải là một câu nói mà trong bất kì bữa tiệc ăn mừng nào cũng phải nói. Chẳng lẽ đó là câu bữa tiệc vui nào cũng phải có luc kết thúc. Phải rồi lúc kết thúc chính là lúc buồn nhất, lúc đó mọi người đều phải hối tiếc ra về.

Không kìm được sự sung sướng của mình khi tìm ra gợi ý đầu tiên. Ngân reo đáp án lên vui mừng. Phải rồi đáp án cho gợi ý đầu tiên chính là kết thúc. Tiếp theo sẽ là gợi ý thứ hai. Sau khi vui mừng Ngân nghĩ tiếp đến bốn gợi ý còn lại trong khi cô đã tốn quá nhiều thời gian suy nghĩ ở gợi ý đầu tiên. Một chút chán nản thoáng qua ý nghĩ của Ngân nhưng rồi cô động viên bản thân và nghĩ:

_  Không được nản chí. Chỉ cần nhanh lên thôi. Xem nào gợi ý thứ hai là đây chính là cái mà ngươi có được sau khi giải được mỗi gợi ý của ta? Cái mình có được sau khi giải được gợi ý chính là đáp án. Chẳng nhẽ gợi ý thứ hai lại dễ đến thế sao? Cứ cho là thế đi. Mình cần phải tiếp tục sang gợi ý thứ ba con đường mà mình lựa chọn? Con đường mà mình lựa chọn thì sao?

Lúc này Ngân đã không còn giữ những suy nghĩ cho riêng mình nữa mà đã nói ra cho Sư Tử cũng nghe thấy. Nghĩ một lúc, Sư Tử liền nói:

_  Con đường mà cô lựa chọn là con đường đúng đắn.

Lúc đầu Ngân không tin lắm vào câu nói của Sư Tử nhưng nếu nghĩ kĩ thì đúng rồi. Con đường mà cô chọn chính là con đường để giải cứu loài người thế thì chắc chắn phải là con đường đúng đắn rồi. Vậy là từ thứ ba tìm được là đúng đắn. Hai gợi ý sau có vẻ Ngân đã vượt qua dễ dàng hơn gợi ý đầu rất nhiều. Thấy vậy cô càng vững tâm hơn để bước vào gợi ý thứ tư. Để giải được những gợi ý mình cần phải…? Vừa rồi mình vừa giải được gợi ý mình vừa phải làm gì nhỉ? Làm gì mới giải được những gợi ý này? Lúc đầu trước khi giải được những gợi ý đó mình đã suy nghĩ rất nhiều. Suy nghĩ về mọi khả năng có thể xảy ra. Phải rồi mình đã suy nghĩ. Ngân liền reo lên khi nghĩ đến đây:

_  Đúng rồi để giải được những gợi ý điều cần làm là phải suy nghĩ. Vậy đáp án cho gợi ý thứ tư chính là suy nghĩ.

Tự động viên bản thân sau khi đã vượt qua gần hết các gợi ý. Chỉ còn một gợi ý cuối cùng nữa thôi. Khi nhìn thấy Đại Hùng ở dưới Trái Đất, ngươi đã nhìn thấy điều gì trong mắt nó?

Nghe đến đây Sư Tử liền nói luôn:

_  Chẳng phải khi thấy Đại Hùng cô đã thấy nó thật hung dữ sao?

Nhưng Ngân có vẻ không đồng tình với Sư Tử lắm. Cô nói:

_  Đúng là tôi nhìn thấy Đại Hùng rất giận dữ nhưng trong ánh mắt của nó tôi thấy có gì đó giống đau đớn. Một sự đau đớn đến tột cùng khiến nó gần như điên dại đi hơn là sự giận dữ. Vậy có lẽ gợi ý cuối cùng chính là đau đớn.

Nghe Ngân giải thích xong, Sư Tử cũng có vẻ đồng tình với những cảm nhận của cô về Đại Hùng. Ngân liền nói tiếp:

_  Vậy là qua năm gợi ý chúng ta có kết thúc, đúng đắn, đáp án, suy nghĩ và đau đớn. Thường những kiểu tìm từ khóa này đều lấy chữ cái đầu của mỗi từ gợi ý để ghéo lại được từ khóa. Nhưng vấn đề là những từ này đều có hai từ. Biết lấy chữ cái đầu của từ nào để cho vào từ khóa. Mà tôi cũng thử ghép các chữ cái đó đủ các kiểu rồi nó chẳng ra bất kì một từ khóa nào có nghĩa cả. Phải làm thế nào đây?

Lúc này thì Ngân đã thực sự lo lắng và thất vọng. Cô bỏ ra nhiều thời gian và trí óc để nghĩ về những gợi ý đó như vậy. Vậy mà những gì cô nhận lại lại khiến cô trở nên bấn loạn hơn cả lúc chưa bắt đầu. Đầu cô như muốn nổ tung ra. Ngân ngồi phịch xuống đất, không biết rồi mình sẽ kết thúc như thế nào. Ánh mặt trời bắt đầu yếu dần trước mặt cô. Thấy Ngân như vậy, Sư Tử liền lên tiếng:

_  Từ từ đã, đừng thất vọng như thế vội. Chắc chắn chúng ta đã sai ở đâu đấy. Nếu như chúng ta lấy các chữ cái để ghép lại thành từ khóa thì biết đâu đáp án cho gợi ý thứ hai lại không phải là đáp án mà là chữ cái thì sao?

Nghe cũng có vẻ có lí. Nhưng lập tức niềm hi vọng của Ngân mới chợt chớm nở đã bị dập tắt. Cô nói:

_  Kể cả có thế thì cũng chẳng thành cái gì cả.

Sư Tử liền nói tiếp:

_  Đúng là những từ đó đều được ghép bởi hai từ nên rất khó ghép. Sao chúng ta không thử đổi lại thành tiếng anh? Trong tiếng anh tất cả những từ đó chỉ có một từ thôi? Nào, cô muốn chứng tỏ mình thông minh lắm cơ mà. Đừng có chán nản như thế chứ. Ta đã suy nghĩ rồi cô cũng không nên bỏ cuộc giữa chừng thế chứ…. Ngân….

Nghe Sư Tử động viên, Ngân cũng thấy khá hơn và bắt đầu suy nghĩ lại. Cô nói:

_  Được rồi thử đổi sang tiếng anh xem. Kết thúc tiếng anh là end, chữ cái là alphabel, đúng đắn là right, suy nghĩ là think, đau đớn là hurt. Ghép lại ta có các chữ cái E, A, R, T, H. Đúng rồi từ khóa cần tìm chính là earth. Tại sao tôi không nghĩ ra nhỉ?

Quá hạnh phúc trước đáp án. Ngân ôm chầm lấy Sư Tử và nói:

_  Cảm ơn! Anh thật thông minh.

Có lẽ hơi bất ngờ trước hành động của Ngân. Dù cứng rắn đến đâu thì dù sao đây cũng là lần đầu tiên một chòm sao được một con người ôm, nhất là khi đó lại là một cô gái. Sư Tử im lặng một lúc rồi mới nói tiếp:

_  Vẫn chưa xong đâu. Chắc chắn nữ thần Không Khí không thể mang cả trái đất mà tặng cho cô được. Quà tặng này có lẽ là có liên quan mật thiết đến trái đất. Giờ là đến việc của cô rồi đấy. Cái gì đặc trưng cho Trái Đất mà có thể đem trao tặng được?

Ngân liền nói:

_  Thứ đặc biệt của Trái Đất chính là cây. Chẳng phải Trái Đất được gọi là hành tinh xanh vì trên đó có cây sao. Nhưng cũng không thể mang cây đi tặng được. Làm sao tôi vác được cả cái cây…

Sư tử liền nói:

_  Cái gì cũng được miễn là cô cố nghĩ nhanh lên chúng ta không còn nhiều thời gian đâu. Mặt trời sắp xuống núi rồi.

Một suy nghĩ chợt hiện lên trong đầu Ngân. Cô nói:

_  Cây chắc chắn là đúng nhưng cây quá to vậy tại sao không phải là hạt giống. Phải hạt giống rất bé nhỏ rất dễ để mang tặng. Từ hạt giống có thể mọc thành cây. Phải rồi món quà mà nữ hoàng muốn tặng tôi nhất định là hạt giống.

Vừa nói đến đây, nữ thần Không Khí liền hiện lên nói:

_  Thông minh lắm! Khá khen cho nhà ngươi rất thông minh. Ngươi cũng có một người bạn đồng hành rất đắc lực. Phải món quà mà ta muốn tặng ngươi chính là hạt giống. Món quà này không chỉ giúp ngươi vượt qua được thử thách sắp tới mà hạt giống còn tượng trưng cho một sự khởi đầu mới. Các ngươi ra nông nỗi này cũng là do con người đã quá coi thường thiên nhiên, để ô nhiễm môi trường quá chầm trọng. Qua hạt giồng này ta hi vọng ngươi sẽ có thể vượt qua được tất cả các thử thách, trả lại bình yên cho Trái Đất. Và con người trên Trái Đất có thể bắt đầu mọi thứ lại từ đầu và hãy bảo vệ môi trường hơn. Đây là cái hộp trong đó có năm hạt giống. Hi vọng ngươi sẽ sử dụng tốt năm hạt giống đó. Để đến thử thách thứ hai, các người cứ thẳng con đường trước mặt mà đi. Chúc các ngươi may mắn trên con đường sắp tới. Hãy đi đi…

Nói rồi nữ thần Không Khí đưa cho Ngân chiếc hộp trong đó có năm hạt giống rồi biến mất. Ngân vội nói lời cảm ơn với nữ thần Không Khí nhờ sự giúp đỡ của người rồi họ lại tiếp tục dong duổi lên đường. Tiếp tục cuộc thử thách của mình.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx