sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Hãy biết tin chính mình, nhé! [Full] - H.y - Chương 05

Vượt qua được thử thách đầu tiên, Ngân như được tiếp thêm tự tin, Nhất là khi giờ đây, cô cảm nhận rằng thái độ của Sư Tử đối với mình đã được cải thiện không ít. Khi đi cạnh cô ít nhất Sư Tử không còn giữ thái độ khó chịu nữa. Tất nhiên, họ cũng vẫn chẳng nói chuyện gì mấy nhưng đối với Ngân thế cũng là một sự tiến bộ lắm rồi. Ít nhất cô không còn phải chịu cái bộ mặt khinh thường của Sư Tử nữa. Họ cứ đi mãi, đi mãi. Khi họ đến một bờ suối thì trời trở tối. Giữa trời tối như thế mà không có lấy một lối dẫn đường nào, họ quyết định rằng không thể đi tiếp được nữa. Họ tìm một chỗ bằng phẳng gần dòng suối rồi nghỉ lại đó đêm nay. Mọi thứ trước khi đi đã được chuẩn bị kĩ lưỡng nên dường như họ đã có đủ mọi thứ họ cần: thức ăn, nước uống cũng như lều để ngủ qua đêm. Sau khi ăn tối xong, có lẽ là do đã có một ngày quá mệt mỏi nên Ngân đã cảm thấy rất buồn ngủ rồi. Vì thế chẳng ai nói thêm với ai câu nào, họ quyết định đi ngủ luôn để mai có thể khởi hành sớm. Tuy nhiên, trước khi ngủ, Ngân cảm thấy thực sự cảm thấy biết ơn Sư Tử rất nhiều vì đã giúp cô vượt qua được thử thách khó khăn của ngày hôm nay. Cô chui ra khỏi chiếc lều của mình và thấy Sư Tử vẫn ngồi đấy, chưa đi ngủ. Sau khi nhìn kĩ ánh mắt của Sư Tử trước ánh lửa, Ngân đã dần cảm nhận được hơi ấm từ ánh mắt đó chứ không phải đơn thuần là sự lạnh lùng, bắt buộc như trước đây nữa. Trong một giây phút ngắn ngủi đó, cô đã nghĩ mình nên thay đổi những đánh giá trước đây của mình về Sư Tử. Nhưng cũng đúng lúc đó, dường như Sư Tử cũng cảm giác được Ngân đang nhìn mình nên liền quay ra. Mắt Ngân đụng vào mắt Sư Tử, cô bỗng trở nên lúng túng liền nói để chữa cháy:

_  Ừm tôi muốn cảm ơn vì ngày hôm nay anh đã giúp tôi rất nhiều. Hi vọng ở những thử thách tiếp theo anh có thể giúp đỡ tôi nhiều hơn.

Nói thế nhưng câu trả lời của Sư Tử lại như dội một gáo nước lạnh lên những suy nghĩ đang vẩn vơ trong đầu Ngân:

_  Giúp đỡ nhiều hơn ư? Chẳng nhẽ tôi giúp đỡ cô như thế là chưa đủ à? Đúng là con người luôn muốn nhiều hơn và không bao giờ hài lòng với những gì mà mình có.

Nghe đến đây Ngân liền bực mình quay ngoắt vào lều, nghĩ thầm:

_  Mình đúng là nhầm to. Sao phải thay đổi suy nghĩ về anh ta chứ? Cái gì mà không hài lòng với những gì mình có? Mình đúng là không nên dùng sự tốt bụng quá để nhìn anh ta.

Nghĩ đến đây, Ngân dần chìm vào giấc ngủ. Bỏ mặc Sư Tử ngồi đó, đang băn khoăn với những gì mà Ngân đã nói với Sư Tử trong cuộc cãi cọ đầu tiên của họ. Có thực là nó đã quá quá đáng với Ngân trong cuộc hành trình này không? Nghĩ kĩ thì đúng là mọi chuyện xảy ra như ngày hôm nay đúng là không phải lỗi là ở Ngân? Nó đã sai sao? Trong đầu Sư Tử vẫn còn bừa bộn những suy nghĩ như thế khiến phải một lúc lâu sau nó mới ngủ được. Nhưng dù sao thì họ cũng đã trải qua ngày đầu tiên của cuộc hành trình thuận buồm xuôi gió. Họ cũng đã vượt qua được thử thách đầu tiên. Con đường phía trước còn rất dài nhưng vượt qua được ngày hôm nay cũng là một điều đáng chúc mừng rồi. Màn đêm buông xuống phủ lấy mọi vật. Không gian thật tĩnh lặng, mọi vật đang chìm vào giấc ngủ say để chuẩn bị năng lượng cho một ngày mới sắp đến…

Hôm sau, khi mặt trời vừa mới hé rạng, Ngân và Sư Tử đã dậy để chuẩn bị lên đường. Thử thách tiếp theo sẽ là thử thách của thần Cây. Sau khi chuẩn bị nước đi đường xong xuôi, họ lại tiếp tục lên đường. Lần này đoạn đường đi còn khó khăn hơn lần trước. Lần này họ không được đi đường bằng nữa mà phải vượt qua hết ngọn núi này đến ngọn núi khác, khó khăn không thể kể hết. Họ cứ đi mãi đi mãi như thế, mệt lại nghỉ, rồi lại đi. Họ cứ đi như thế hết hai ngày đường thì những ngọn núi cao đã đứng ở đằng sau lưng họ. Giờ đây trước mắt họ là một rừng cây, một rừng cây âm u rậm rạp nhất trong những rừng cây âm u, rậm rạp mà Ngân từng trông thấy. Rừng cây này thực sự làm cô thấy hơi rùng rợn. Từ trước đến nay cô đã chẳng bao giờ thích vào rừng, nhất là một khu rừng âm u như vậy thì lại càng không bao giờ. Đứng lại một lúc, cô hô tất cả sự dũng cảm của mình để dấn bước tiếp vào khu rừng, hi vọng là khu rừng này đừng quá rộng để cô có thể ra khỏi đây càng sớm càng tốt. Đúng như hi vọng của Ngân, khu rừng này không rộng lắm. Mới đi được nửa ngày mà cô đã đi vào giữa rừng rồi. Sư Tử vẫn luôn bên cạnh cô trong suốt cuộc hành trình, nó luôn đi trước để dẹp những bụi cây trước mặt để Ngân có thể đi qua dễ dàng hơn. Đến đây, đang định đi tiếp thì một tiếng nổ rất to vang lên ngay bên cạnh Ngân. Cô cảm tưởng như một quả bom đang nổ cạnh mình vậy những sau tiếng nổ chẳng thấy đất bắn lên tung toe nên cô khẳng định rằng đó không phải là bom. Ngân vừa thầm nghĩ thật là may mắn vì nếu là bom nổ thì chắc giờ cô đã không còn ở đây để suy nghĩ xem nó là cái gì nữa rồi. Những ngay sau đó vài giây thôi, Ngân liền có suy nghĩ khác. Chưa chắc cô đã may mắn đến thế. Vì sao ư? Vì tiếng nổ đó chính là báo hiệu sự xuất hiện của Thần Cây. Sau tiếng nổ đó là một làn khói mịt mù hiện lên và cuối cùng Thần Cây xuất hiện sau đám khói đó. Khác với nữ thần Không Khí xinh đẹp có chiếc xe cưỡi mây cưỡi gió, thần cây xem ra có vẻ khá khắc khổ. Thần là một nam thần trông xù xì, có phần xấu xí. Hơn nữa, thần cũng chẳng có cỗ xe nào cả. Hình như thần biết cách biến hình từ nơi này đến nơi khác nên không cần xe làm phương tiện đi lại. Ấn tượng với Thần Cây báo hiệu cho Ngân biết có lẽ thử thách này của cô sẽ không dễ để vượt qua, vì khác với thái độ của nữ thần Không Khí, thái độ của thần Cây con tệ hơn cả thái độ của Sư Tử khi lần đầu gặp cô. Ngân nhìn thái độ đó mà không khỏi thấy e dè, xót xa không biết mình có vượt qua được thử thách lần này không. Khi Ngân còn đang bộn bề suy nghĩ thì Thần Cây đã lên tiếng:

_  Hỡi con người độc ác, luôn coi thường một cái cây nhỏ bé. Ta biết mục đích đến đây của ngươi hôm nay là gì. Cuối cùng thì loài người tự cao các ngươi cũng phải trả giá cho những gì mình gây ra cho rừng cây. Không như nữ thần Không Khí luôn dễ dàng  bỏ qua và nhân nhượng cho loài người các ngươi, ta sẽ không như thế đâu. Ngươi sẽ phải bỏ công sức ra đáng với những gì mà ngươi muốn đạt được. Ta biết rằng nhờ may mắn mà ngươi đã vượt qua được thử thách đầu tiên. Có lẽ cũng là do nữ thần Không Khí đã quá dễ dãi với nhà ngươi.

Nghe đến đây thì Ngân không thể chịu đựng được nữa. Cô đã làm gì để bị đối xử tàn tệ như vậy chứ. Cô liền cắt ngang lời Thần Cây đang nói:

_  Xin lỗi ngài Thần Cây vì đã cắt ngang những gì ngài đang nói. Nhưng ngài có thấy ngài đang hơi vô lí không? Đâu phải tất cả con người trên Trái Đất đều chặt cây. Đúng là có một bộ phận không nhỏ lắm là những người coi thường cây cối, nhưng cũng đâu thiếu nhưng người luôn yêu quí và bảo vệ môi trường. Ngài nói thế là không hề công bằng với những người đó. Hơn nữa, đúng tôi thừa nhận là cũng nhờ may mắn và sự giúp đỡ của Sư Tử mà tôi mới có thể vượt qua được thử thách đầu tiên nhưng ngài đâu cần phải gạt bỏ công sức của tôi một cách trắng trợn như thế? Kể cả tôi không nghĩ ra cái gì để có thể giải được những gợi ý đó thì dù sao tôi cũng đã suy nghĩ đến những gợi ý đó. Đằng này suy nghĩ của tôi cũng giúp ích giải được những gợi ý đó chứ.

Ngân còn chưa xả giận xong thì Thần Cây vội ngắt lời cô:

_  Được nếu cô muốn chứng minh ta đã sai thì hãy vượt qua thử thách này đi. Đến lúc đó ta sẽ thừa nhận mình sai và sẽ nhận lỗi về mình như cô mong muốn. Hãy cứ thỏa thuận như thế đi. Trong chiếc hộp mà nữ thần Không Khí đưa cô, có năm hạt giống trong đó. Bên kia có một dòng suối, ở đó có nước. Với năm hạt giống đó, ta cho cô một tháng. Hãy trồng cho ta ít nhất một cái cây. Sau một tháng, ta sẽ trở lại và nếu cô cho ta thấy một cái cây đang sống một cách khỏe mạnh thì cô thắng. Ta sẽ cho cô vượt qua thử thách này và cho cô gợi ý để vượt qua được thử thách tiếp theo. Thế nào? Thỏa thuận cũng xòng phẳng đấy chứ. Nhưng nên nhớ cô chỉ có một tháng thôi nên hãy tận dụng thời gian đi.

Nói rồi Thần Cây liền biến mất không thèm quan tâm đến phản ứng của Ngân. Ngân lúc đó trong lòng thấy rất bức xúc. Lòng hiếu thắng trong cô bỗng trỗi dậy. Không như lần trước, lần này cô thực sự quyết tâm phải thắng được Thần Cây bằng mọi giá. Sau khi thần Cây biến mất thì trời cũng đã về chiều. Sư Tử khuyên cô nên để hôm sau hãy bắt đầu công việc trồng cây đó. Nhưng lòng hiếu thắng trong Ngân trỗi dậy. Cô muốn và nhất định phải thắng Thần Cây để buộc Thần Cây phải xin lỗi mình. Nghĩ vậy nên Ngân vừa khăng cầm xô đi ra bờ suối múc nước để tưới cây vừa nói với Sư Tử:

_  Không tôi phải bắt đầu ngay. Lần này chắc chắn tôi phải thắng ông Thần khó chịu đó. Không thể để ông ta coi thường tôi như thế được.

Thấy thái độ hậm hực đó của Ngân, Sư Tử thật sự ngạc nhiên. Từ trước đến nay, Sư Tử mới nhìn thấy Ngân khi cô đang sợ hãi hoặc đang tức giận chứ chưa bao giờ thấy được vẻ ương bướng cũng như hiếu thắng của cô như lúc này. Nhưng Sư Tử không nói gì thêm mà chỉ đi theo Ngân. Hình như nó có khẽ hơi mỉm cười trước vẻ mặt hậm hực làm hai gò má đỏ ửng lên của Ngân. Đây là lần đầu tiên Sư Tử tiếp xúc để hiểu nhiều về một con người bằng xương bằng thịt như vậy. Nó đang dần cho rằng mình nên thay đổi những định kiến đối với con người mà nó đã có trước đây. Vì sau khi tiếp xúc nhiều, một điều nó có thể cảm thấy về một con người đang ở cạnh nó là cô gái ấy không hề xấu tính cũng như đáng ghét như nó vẫn thường định kiến. Trong khi Sư Tử đang phân vân nghĩ về người bạn đồng hành của mình thì Ngân chẳng còn thèm để ý đến Sư Tử nữa. Tất cả trong đầu cô lúc này chính là làm sao để có thể thắng được Thần Cây. Cô cảm thấy lòng tự trọng của mình đang bị thách thức, chính vì thế mà cô phải thắng, phải thắng vị thần kênh kiệu dám coi thường mình. Nhưng có lẽ vì quá ham muốn thắng lợi nên cô đã thất bại ngay trong hạt giống đầu tiên của mình. Trong ánh chiều tà, Ngân vội vàng đi lấy nước để về trồng cây. Cảm thấy được sự quyết tâm của Ngân nên sau khi khuyên Ngân một lần, Sư Tử không nói gì thêm mà chỉ lặng lẽ đi theo cô để nếu chẳng may có gì thì cô cũng không phải một mình. Sau khi lấy được một sô nước đầy không quá khó khăn, Ngân quay trở về giữa khu rừng, chọn một nơi đất đai bằng phẳng, thoáng mát. Ở đó cô đã gieo vào đó hạt giống đầu tiên với tất cả sự hiếu thắng của mình. Nhưng không như sự mong đợi của cô, hạt giống gieo được một tuần mà chẳng lên được mầm non nào. Tò mò Ngân đào hạt giống này lên thì thấy hạt giống đã bị thối và sẽ không thể lên được nữa. Ngân thực sự không hiểu vì sao lại như vậy. Cô đã chăm sóc rất cẩn thận cho hạt giống đó, cô tưới nước đầy đủ, chăm bẵm nhiều. Nhưng rồi cô chợt nhận ra rằng có lẽ vị trí cô chọn trồng cây không được hợp lí cho lắm. Tuy chỗ đó bằng phẳng thật nhưng lại hơi thiếu ánh sáng. Thế là cô chọn một vị trí có nhiều ánh sáng hơn. Nhưng rồi cái cây thứ hai cũng chẳng khá hơn cái cây thứ nhất. Đã nửa tháng trôi qua, cô đã thử các cách mà cô có thể nghĩ ra được nhưng đều thất bại. Nửa tháng đó cô cũng không nói lời nào với Sư Tử. Không phải là cô vẫn giận Sư Tử vì câu nói lần trước mà là cô đã quá hiếu thắng, quá tập trung vào công việc, nghĩ rằng mình có thể tự làm mà quên mất người bạn đồng hành của mình. Ngân hơi quá coi thường Sư Tử, nghĩ là Sư Tử là một chòm sao biết gì về chuyện trồng cây mà nói. Nhưng những ngày đó, Sư Tử vẫn luôn lặng lẽ ở bên cô, lặng lẽ bảo vệ cô khỏi thú rừng và những loài côn trùng, thứ mà Ngân ghét nhất trên đời. Suy nghĩ của Sư Tử về Ngân đã thay đổi. Giờ đây nó không còn cảm thấy ép buộc khi phải đi cùng Ngân nữa mà cảm thấy nó có trách nhiệm phải bảo vệ Ngân đi hết con đường mà cô đã chọn. Khi thấy Ngân thất bại ở hai hạt giống đầu tiên, Sư Tử cũng cảm thấy rất lo lắng, nó cũng cố tìm hiểu lí do tại sao hai hạt giống đó không thể nảy mầm được. Một ngày nó thấy Ngân đang ngồi trầm ngâm bên bờ suối, có vẻ đang suy nghĩ gì đó rất buồn, nó liền tiến lại gần và nói:

_  Sao vậy? Cô có nghĩ ra được lí do gì tại sao hai hạt giống kia không thể nảy mầm được không?

Do đang bực mình nên Ngân đã trả lời Sư Tử với giọng hơi bực mình:

_  Đúng. Tôi không biết. Đã nửa tháng trôi qua rồi mà tôi vẫn không có lấy một tia hi vọng nào cả. Anh hài lòng rồi chứ? Chẳng phải anh cũng nghĩ như vị Thần Cây đó sao? Cũng nghĩ là tôi sẽ không làm được?

_  Cô nhầm rồi. Đúng là trước đây tôi có nghĩ như thế nhưng sau khi thấy cô vượt qua được thử thách thứ nhất, tôi đã thay đổi suy nghĩ rồi. Nếu tôi nghĩ cô yếu kém như vậy thì đã không đi với cô đến tận đây. Tôi đã tin là cô sẽ làm được đấy. Tôi đã thực sự tin là như vậy nên cô hãy cố lên. Hãy dùng tất cả những gì cô có, đừng chỉ dùng quyết tâm và sự hiếu thắng để trồng cái cây đó.

Nghe Sư Tử nói vậy, Ngân cũng cảm thấy tự tin hơn. Ít nhất giờ có một người tin cô sẽ làm được. Nhớ đến những lời Sư Tử nói,Ngân bỗng nảy ra một ý tưởng:

_  Phải rồi! Biết đâu vì trước đây tôi chỉ dùng sự quyết tâm, vì tôi đã quá hiếu thắng nên hạt giống đó không thể lên được. Mục đích của tôi khi trồng hạt giống đó chỉ là vì tôi muốn thắng Thần Cây chứ không phải vì tôi thực sự muốn trồng nó. Có lẽ chính vì thế mà hạt giống không nảy mầm được.

_  Phải rồi! Đấy cũng có thể là một cách. Lần này cô hãy thử mang tình yêu của mình trồng cùng vào với hạt giống đó. Mang nhiệt huyết mà cô dùng khi cãi nhau với Thần Cây và với tôi vào đó. Biết đâu hạt giống sẽ có thể nảy mầm được.

Những lời nói động viên cũng như ý tưởng vừa nảy sinh đó như cho Ngân thêm một hi vọng mới. Cô vội vã lấy hạt giống thứ ba ra nhưng lần này cô không gieo hạt giống một cách vội vã nữa. Cô xem kĩ hạt giống xem đây là loại hạt gì để quyết định xem mình nên chăm sóc nó như thế nào. Sau khi nhìn kĩ, cô nhận ra rằng đây chính là hạt giống của cây xương rồng. Cô chợt hiểu ra được lí do tại sao các hạt giống trước đây của mình không thể nảy mầm. Vì đó là hạt giống cây xương rồng nhưn trước đây do không để ý nên cô đã giành những ưu đãi đặc biệt nhất cho những hạt giống đó. Cô chọn đất tốt, tưới nước đầy đủ nhưng hạt giống của cây xương rồng lại không thể sống trng một điều kiện như vậy. Cây xương rồng sẽ phát triển tốt hơn trong một điều kiện khó khăn, sống trong điều kiện tốt như thế, nó không thể phát triển được. Nhưng do trước đây cô đã quá hiếu thắng, cô chỉ chăm chăm vào mục đích của mình được hoàn thành càng nhanh càng tốt nên đã chẳng thèm quan tâm xem mình đang trồng cái gì. Và đó là lí do thất bại của cô ở hai lần đầu tiên. Lần này cô đã rút kinh nghiệm hơn, cô tìm một chỗ đất khô cằn nhất, nơi bị mặt trời thiêu đốt nhiều nhất. Cô gieo hạt giống đó với tình yêu và niềm hi vọng. Cô cũng không tưới nước cho cây như trước nữa vì loài xương rồng ưa sống ở nơi đất cằn cỗi. Nếu có quá nhiều nước, cây sẽ không thể sống được. Và cứ thế, ngày ngày vì sợ nếu mình bỏ đi chim chóc có thể đến và ăn mất hạt giống nên ngày ngày qua đi cô không dám đi xa rời khỏi cái cây. Ngân đã chịu nắng và gió gay gắt cùng với hạt giống của cô. Và dĩ nhiên, người bạn đường trung thành của cô cũng không hề bỏ mặc người bạn của mình. Sư Tử vẫn luôn bên cô, chờ đợi hạt giống nảy mầm cùng cô. Và quả không phụ long thương yêu, niềm hi vọng của Ngân, từ hạt giống đó, một tuần sau những mầm non xanh bắt đầu mọc lên. Ngân đã thực sự cảm thấy rất vui mừng và xúc động khi nhìn thấy những mầm xanh đang nhú lên từng ngày. Không như những hạt giống trước, Ngân chỉ trồng và chăm sóc vì nghĩa vụ. Đến hạt giống lần này cô đã dồn toàn bộ tình cảm của mình và đấy, hạt giống đã trở nên như đứa con tinh thần của Ngân. Cô chăm chút cho nó với mọi thứ tốt nhất mà cô nghĩ phù hợp đối với hạt giống đó. Và cuối cùng, hạt giống đã nảy mầm sau một tuần. Đến một tuần sau thì từ một mầm non nhỏ bé nó đã trở thành một cây con nhưng nhìn rất cứng cáp. Chắc chắn tương lai sau này cái cây con đó sẽ không thể chết được mà nó sẽ trở thành một cây trưởng thành có thể chống trọi lại được với mọi sóng gió của cuộc đời. Ngân nhìn cái cây đó mà lòng thấy thật rộn ràng. Phải đó là cái cây đầu tiên mà Ngân tự trồng, cái cây đầu tiên mà cô đã dành toàn bộ tâm trí và sức lực của mình cho nó. Lần đầu tiên trong đời Ngân biết thế nào là yêu thương một cái cây không phải chỉ bằng suy nghĩ mà bằng cả hành động, cả sự quan tâm thực tế nhất. Có lẽ cũng nhờ thử thách này mà Ngân và Sư Tử đã hòa hợp với nhau hơn. Giờ đây quan hệ giữa họ đã giống bạn bè hơn chứ không còn chỉ là nghĩa vụ như trước nữa. Nhưng vì hạt giống đã lên được rồi nên Ngân càng phải cố hết sức để bảo vệ thành quả của mình. Thực ra sự lo lắng của cô có phần hơi thừa vì dĩ nhiên chẳng có loài động vật nào hứng thú với cây xương rồng đâu. Nhưng tất nhiên Ngân đã bỏ ra nhiều công sức cho hạt giống đó thì cô muốn bảo vệ nó cũng là điều đương nhiên thôi, Sư Tử cũng ủng hộ Ngân. Họ ngày ngày thay phiên nhau canh để bảo vệ hạt giống, chờ cho đến ngày Thần Cây trở lại để chứng kiến thành quả của mình. Và đến ngày cuối cùng của thời hạn một tháng mà Thần Cây đặt ra, Thần Cây đã trở lại. Không thể dùng một từ nào để có thể miêu tả được vẻ ngạc nhiên của Thần Cây lúc bấy giờ. Phải đúng là thần cây đã không thể tưởng tượng được rằng Ngân đã tìm ra được mấu chốt của việc trồng cây. Thần Cây hiện lên liền nói:

_  Được! Đúng là ta đã quá coi thường cô, cô không tầm thường như những kẻ xấu xa chuyên đi chặt phá rừng mà ta vẫn nhìn thấy dưới Trái Đất. Có lẽ đó là lí do vì sao cô là người được chọn.

Nhưng Ngân nghe xong lời tán dương đó liền nói:

_  Sao bây giờ ngài lại khách khí thế? Dĩ nhiên là tôi không hề giống những người chuyên đi chặt phá rừng. Tôi cũng không tốt như những gì ngài nghĩ đâu. Ngài thử xem dân số Trái Đất là bao nhiêu và ngài đã gặp được bao nhiêu người trong số họ? Nếu so sánh tài trồng cây với rất nhiều những người khác thì tôi còn kém xa lắm. Ít nhất họ sẽ không lãng phí hai hạt giống rồi mới tìm ra quy luật trồng cây như tôi đâu. Nên lí do vì sao tôi là người được chọn chắc cũng không phải lí do đấy. Dù sao tôi cũng chỉ muốn ngài hiểu không phải con người nào cũng thích chặt phá rừng. Bên cạnh những người vô ý thức thì còn rất nhiều người đang ngày ngày nỗ lực để bảo vệ rừng đấy.

Nghe đến đây, Thần Cây liền mỉm cười rồi nói, nụ cười rất khác so với nụ cười khinh thị lúc ban đầu:

_  Phải có lẽ cô đã đúng. Ta đã nhầm về một số người trên Trái Đất. Cô đã thất bại ở hai hạt giống đầu do cô không dành tình cảm cho nó, không quan tâm đến nó. Rừng cây là vậy. Nếu cô không cho nó đúng cái nó cần thì nó cũng sẽ không thể trả lại cô cái mà cô muốn. Cái những hạt giống này cần là sự chăm sóc, tính yêu của cô và khi cô cho nó đủ sự quan tâm nó đã trả lại cô đúng cái mà cô đang mong muốn đúng không. Đó là chiến thắng ta.

_  Không ngài nhầm rồi. Đúng là lúc đầu tôi làm điều này vì muốn chiến thắng ngài, nhưng khi tôi đã hiểu được vì sao những hạt giống mà tôi gieo xuống không thể nảy mầm được thì suy nghĩ của tôi đã thay đổi rồi. Điều quan trọng không phải là ai thắng ai thua, mà là một cái cây nữa đã được trồng. Từ cái cây đấy có thể sẽ có nhiều cái cây khác cũng được trồng như thế. Càng nhiều cây được trồng thì Trái Đất sẽ càng trở nên trong xanh hơn như bản chất nó vốn là như vậy. Đó cũng chính là ý nghĩa của món quà mà Nữ Thần Không Khí đã tặng tôi. Hơn nữa, mục đích của tôi từ đầu cũng không phải là muốn chiến thắng ngài hay bất kì vị thần nào, mục đích của tôi khi tham gia cuộc thử thách này chỉ là tôi muốn cứu Trái Đất. Đấy mới là cái đích mà tôi hướng tới.

Thần Cây nghe xong liền mỉm cười hài lòng:

_  Tốt lắm! Ta có lời khen ngợi cô. Ít nhất giờ cô đã hiểu được một điều như là một chân lí. Ta đã hiểu vì sao nữ thần Không Khí lại nói tốt về cô như vậy. Tính cách của cô thật phù hợp với vị trí người được chọn. Rất nhiều người biết trồng cây nhưng không phải ai cũng nhớ lại được cách trồng cây sau khi bị ta coi thường như cô. Sau chuyện này, ta thực sự có niềm tin rằng cô sẽ có thể vượt qua được những thử thách còn lại. Gợi ý cho thử thách tiếp theo của cô sẽ là làm thế nào để đối mặt với nỗi sợ hãi của bản thân và biết hi sinh vì bạn bè. Thử thách thứ nhất cô vượt qua cô đã chứng tỏ mình có trí thông minh, vượt qua được thử thách thứ hai cô đã chứng minh được tình yêu của mình với thiên nhiên. Cô cần phải vượt qua được thử thách thứ ba để chứng tỏ mình dũng cảm và đức hi sinh, điều mà ta tin là cô sẽ có vì giờ đây ta thấy là mối quan hệ giữa cô và người đồng hành với mình đã trở nên tốt hơn rất nhiều.

_  Đúng vậy. Cũng nhờ lời động viên, gợi ý của Sư Tử tôi mới cuối cùng có thể vượt qua được thử thách của ngài đấy.

_  Ta tin là cô sẽ đạt được điều cô muốn như là cách mà cô đã chiến thắng ta vậy. Chúc cô may mắn, giờ hãy lên đường đi, đồ dùng đi đường của cô đã được chuẩn bị kĩ lưỡng rồi.

Nói rồi Thần Cây biến mất. Ngân chỉ kịp nói lời cảm ơn với theo, không biết Thần Cây có nghe thấy không nhưng cây cối bên cạnh đều rung lên sau khi cô nói lời cảm ơn nên Ngân đoán rằng Thần Cây đã nghe thấy. Do trời cũng đã xẩm tối nên Ngân và Sư Tử quyết định nghỉ đêm lại khu rừng để ngày mai có thêm sức lực chuẩn bị cho một chuyến đi dài và khó khăn mà Thần Cây đã cảnh báo trước. Nhưng đêm đó, do quá vui mừng vì đã vượt qua được thử thách thứ hai nên cô cảm thấy không nên đi ngủ suông như thế. Và thế là họ đã tổ chức một bữa tiệc nhỏ. Đồ ăn thì chẳng có gì là đặc biệt như một bữa tiệc cả những ít nhất họ đã rất vui. Ngân và Sư Tử ngồi rất lâu nói chuyện với nhau, họ quyết định sẽ tìm hiểu lại nhau từ đầu. Sau hai thử thách, họ đã hiểu về nhau hơn, yêu quí nhau hơn. Có lẽ đó là một dấu hiêu tốt nhưng lúc này đây, trong cuộc nói chuyện kéo dài ấy, ít nhất họ đã không cãi nhau.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx