sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Hủ nữ gaga - Ngoại truyện

NGOẠI TRUYỆN 1

NGUỒN GỐC TÊN GỌI TRONG ĐIỆN THOẠI

Thực ra, từ rất lâu rất lâu trước, tên của Bạch Ngưng trong điện thoại của Nhậm ma vương đã được thay bằng nickname “Thỏ trắng nhỏ”, ý nghĩa của nickname này là, đối với việc rung động với phu nhân nhà mình, chính là vì lần đầu tiên khi gặp cô ấy quàng một chiếc khăn lông rất dày, lo lắng căng thẳng ngồi đối diện với mình, chỉ để lộ ra một cặp mắt đen to sáng lấp lánh đảo bên nọ sang bên kia, giống hệt như con thỏ con trắng đáng yêu! Cho nên bắt đầu từ thời khắc đó, Nhậm ma vương đã xác định đây là con thỏ trắng đồ chơi của mình.

Cho nên, mới tự nhiên đặt cái nickname là “Thỏ trắng nhỏ”.

Nhưng đối với cách gọi này, Thỏ trắng nhỏ rõ ràng rất không hài lòng, nhưng bị khí thế áp bức của Nhậm ma vương gây trở ngại nên không dám phản kháng, đến một lần nào đó khi Nhậm ma vương tăng ca thâu đêm trở về, đặt lưng xuống là ngủ, Thỏ trắng nhỏ cuối cùng tìm được điện thoại, cười hi hi lấy điện thoại từ trong túi của Nhậm ma vương ra.

Ngày hôm sau, Nhậm ma vương đang họp với phòng Phóng viên thì nhận được đoạn tin nhắn của phu nhân, mở ra vừa nhìn thấy thì cười ngoác cả miệng. Nội dung tin nhắn là:

Đừng có cho rằng em họ Bạch thì là Thỏ trắng nhỏ, em đã xem qua toàn bộ gay kiêu ngạo, gay tuyệt mỹ, đến gay đế vương, gay tráng sĩ! Bọn em đây là những hủ nữ hổ vồ, hủ nữ hổ vồ!

Người gửi tin: Hổ lớn.

Nhậm ma vương nhướn mày, lạch cạch bấm một hàng chữ, trong thoáng chốc, bộ dạng rất phởn nói với đám cấp dưới: “Tiếp tục”.

Mấy ngày sau, Hổ lớn lại mò tìm điện thoại của ông xã kiểm tra, chút nữa thì ngã ngửa, hàng chữ trong điện thoại đã được thay bằng “Hổ giấy”. Hổ giấy? Đây chẳng phải là cười chê mình sao? Chẳng phải chế nhạo mình rất kém cỏi sao?

Lần này hổ giấy không đồng ý, hùng hổ gọi người trên giường dậy. Vì bảo vệ hạnh phúc sau này của mình, Nhậm ma vương bị thủ thỉ bên tai cả tuần lễ cuối cùng cũng đồng ý, tận mắt nhìn bà xã đang vô cùng happy đổi tên trên điện thoại của mình thành “Ngưng nữ vương”.

Từ nay về sau, em là nữ vương, anh là người hầu, từ nay về sau, em nói một anh không dám nói hai.

Nữ vương điện hạ tự an ủi chính mình, vui vẻ đi ngủ. Nhậm ma vương trừng mắt nhìn điện thoại, khóe miệng khẽ nhếch lên, rồi cũng gấp điện thoại lại đi ngủ.

Nữ vương thì có sao chứ? Từ trước đến nay anh chưa từng thừa nhận qua mình là người hầu.

Thế là, một tháng sau “Ngưng nữ vương” đột nhiên tỉnh ngộ ra, cái tên Nhậm ma vương trên điện thoại của mình từ trước đến nay chưa từng được thay đổi, vẫn luôn gọi là “Nhậm ma vương”.

Đây chẳng phải có nghĩa là, cứ coi như mình là nữ vương thì cũng vẫn bị Nhậm Hàn áp bức sao?

Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng Bạch Ngưng từ bỏ ý định đổi tên gọi trên điện thoại của ông xã, từ đó trên điện thoại của Nhậm ma vương cách gọi bà xã của mình mãi mãi chuyển thành hai chữ bình dị “Ngưng Ngưng”.

NGOẠI TRUYỆN 2

ÁP BỨC VÀ CHỐNG ÁP BỨC

Bà ngoại Lucy Faith gần đây có về nước một lần, già trẻ lớn bé trong Nhậm gia quyết định cùng đi chơi một chuyến.

Thế là, con Soka dịu dàng, ngoan ngoãn, đáng yêu hiển nhiên được gửi đến cho Nhậm Hàn chăm sóc. Lúc đầu, Bạch Ngưng sớm đã ngưỡng mộ ao ước có con chó như Soka từ lâu, nghe thấy việc có thể đưa nó về nhà một chuyến thì cảm thấy vô cùng vui sướng.

Nhưng, chưa được ba ngày, Bạch Ngưng đã phát hiện ra vấn đề.

Chỗ Soka ngủ thì Ultraman không dám đi qua.

Khi Soka ăn thì Ultraman không dám đến gần.

Soka dần dần độc chiếm hết đồ chơi của Ultraman, Ultraman cũng không dám phản kháng.

...

Điều này đã khiến Tiểu Ngưng Tử phẫn nộ!

Đây rõ ràng là ức hiếp Ultraman mà! Việc này phải triệt để phản kháng!

Bạch Ngưng đau lòng tự nói: Ultraman nhà mình là đực, tuy có dịu dàng nhưng vẫn là con đực, nhưng Soka mày dựa vào ngoại hình lớn hơn Ultraman nhà mình mấy lần, dám ức hiếp?!

Sau khi suy nghĩ, Bạch Ngưng quyết định dạy dỗ Ultraman một bài: “Ultraman, con là con đực, không thể vì Soka to hơn mày mấy lần mà co rúm người lại thế, con phải tiến lên phía trước, có hiểu không?!”.

“Gâu?” Ultraman nghiêng đầu nhìn mẹ, tiếp tục co rúm đầu, bộ dạng đáng thương.

Bạch Ngưng tức giận vô cùng, đẩy Ultraman sang một bên, Ultraman không có điểm tựa vừa hay ngã luôn lên đầu con Soka vừa từ ngoài vườn hoa đi vào. Dưới ánh mặt trời, con chó nữ vương cao quý nho nhã từ từ mở to mắt ra, nhìn nhìn vào “con chó từ trên trời rơi xuống” chẳng chút khách khí nhe nanh.

Bạch Ngưng chống nạnh. “Đồ ngốc nghếch, đồ bỏ đi, xông lên! Đánh bại con chó nữ vương đi, áp bức lại đi!”

Không biết có phải là do nhận được sự cổ vũ của mẹ không, Ultraman nuốt nuốt nước miếng, quả thực là xông lên đứng trước mặt Soka, vểnh cao mông nhe nanh sủa gâu gâu thị uy. Kết quả...

Con Soka vẫn thản nhiên chỉ hơi hơi nhướn da mắt lên, lộ ra cắp mắt rất có thần, sau đó...

Con chó đực Ultraman đáng yêu sủa lên một tiếng thảm thiết, cụp đuôi lại bỏ chạy.

Tiểu Ngưng Tử thấy vậy thì hoảng hốt vô cùng.

Buổi tối, Nhậm ma vương về nhà, Tiểu Ngưng Tử càu nhàu than trách: “Dựa vào cái gì mà em ở nhà thì bị anh ức hiếp, Ultraman em mang đến cũng bị chó nhà anh mang đến ức hiếp? Như vậy không công bằng, vô cùng không công bằng!”.

Nhậm ma vương im lặng nghe bà xã khóc lóc xong, đặt đũa xuống nói: “Nếu không thì, tối nay cho em phản công một lần?”.

Tiểu Ngưng Tử ngây ra: “Anh nói thật chứ?”.

Nhậm ma vương chống cằm, thản nhiên gật đầu. “Ừ, thỉnh thoảng đổi vị trí cũng không tồi.”

“...”

Tiểu Ngưng Tử hoàn toàn bị đánh gục, nhưng mà tối đó, vẫn được công thành chiếm đất như mong muốn, phản công đại thắng lợi. Để thể hiện rõ mình đã thắng lợi, Tiểu Ngưng Tử còn đắc ý để lại một dấu hiệu mờ ám: “Bản nữ hiệp đã đến đây du ngoạn” trên người Nhậm ma vương.

Vốn cho rằng lần này hoàn toàn thắng lớn từ đầu đến cuối, nhưng hai ngày sau Tiểu Ngưng Tử lại hoàn toàn bi phẫn.

Chuyện là, khi Tiểu Ngưng Tử vừa mới xuống giường, thì nhìn thấy ông xã mình đã ăn mặc chỉnh tề đang đợi, liếc mắt hỏi: “Đi đâu? Chẳng phải hôm nay là thứ Bảy sao?”.

“Ừ, chẳng phải tuần trước đã hẹn với mấy người của công ty là lên núi tắm nước nóng sao? Em quên rồi?”

Thế là Tiểu Ngưng Tử mới phát hiện tính nghiêm trọng của vấn đề.

Khi cả đám người xuống tắm “bồn uyên ương” mọi người đều phát hiện ra cơ thể đỏ hồng của Nhậm ma vương, lại có đầy...

Tiểu Chí: “Hi hi, thật là nhìn không ra, Tiểu Ngưng Tử lại dũng mãnh thế này”.

Xán Xán: “Tiểu Ngưng Tử, không ngờ cậu... vốn dĩ còn cho rằng cậu bị áp bức rất thê thảm, nhìn thấy chưa, Tiêu Tiểu? Anh đối xử với em chẳng tốt chút nào”.

Tiêu Tiểu: “Phu nhân bớt giận! Nhậm Hàn cậu cũng thật là, ở đây còn giả vờ là người chồng tốt gì chứ?”.

Lý Tử Nho: “Thật không ngờ Tiểu Ngưng Tử, cô cũng có ngày hôm nay”.

Tiểu Trịnh: “Các người không thể thấy đáng thương một chút cho những kẻ cô độc như tôi sao? Tiểu Ngưng Tử, cô đúng là đồ khoe mẽ, vô cùng khoe mẽ!”.

Mọi người cùng cất tiếng: “Hung mãnh, hung mãnh!”.

Tiểu Ngưng Tử rớt nước mắt: “Sự việc không phải như mọi người tưởng tượng đâu, mình mới là người bị áp bức, lần này là ngoại lệ, hu hu!”.

Nhậm ma vương: “Ngưng Ngưng đừng khóc nữa, anh còn không sợ bọn họ cười, em sợ gì chứ?”.

Tiểu Ngưng Tử: “Anh cút đi cho em!”.

Từ đó Tiểu Ngưng Tử được kết án với tội danh “hung mãnh”, trên thực tế thì vẫn tiếp tục bị áp bức.

NGOẠI TRUYỆN 3

HÔM NAY, ANH TỰ THÚ CHƯA?

Tháng Năm, ánh nắng chói chang, cỏ cây tươi tốt.

Đang là thời kỳ thích hợp để đi du lịch, mang thai cũng thích hợp.

Khi còn bé, Bạch Ngưng đã từng cùng Kiều Kiều ngồi tính ngày mình và các bạn xung quanh được tạo ra trên thế giới này. Chú ý nhé, không phải là ngày được sinh ra mà là ngày trước khi bạn sinh ra mười tháng, Yes! Chính là khi bố mẹ bạn XXOO rồi có bạn, tám mươi phần trăm các bạn đều được bố mẹ tạo ra vào khoảng tháng Ba đến tháng Năm!

Nói theo cách khác, chính là vào thời kỳ đỉnh cao của mùa xuân.

Nhưng Bạch Ngưng được gả cho Nhậm Hàn hơn hai tháng vẫn chẳng có động tĩnh gì, bố mẹ hai bên đều lo lắng nhìn cái bụng phẳng lỳ của Bạch Ngưng, sốt ruột. Bệnh nặng tìm thầy thuốc lung tung, hai gia đình đều bán tín bán nghi, liệu sinh lý của hai người có vấn đề.

Bắt hai người đi khám thì lại sợ hai người thấy mất mặt, thế là Bạch lão gia lén đưa đề xuất, nói gần đây có nhiều dịch bệnh muốn hai người đi kiểm tra. Hai người họ không cảm thấy có gì bất thường, ngoan ngoãn đi kiểm tra dưới sự sắp xếp của bố. Không kiểm tra thì không biết, kiểm tra rồi mới vỡ lẽ.

Hóa ra then chốt của vấn đề, xuất phát từ phía Bạch Ngưng.

Ba tháng gần đây, con gái họ đều uống thuốc - tránh - thai.

Bạch Ngưng trốn vào góc tường run rẩy, cuối cùng vẫn không quên biện minh cho mình: “Con vẫn chưa chuẩn bị tốt tâm lý để làm mẹ. Hơn nữa, gần đây tiểu thuyết Đam Mỹ của con đang được nhà xuất bản để mắt đến, con vẫn hy vọng cuối năm nay có thể giao được bản thảo để ra sách, muốn mang thai, chắc chắn là không được động vào máy tính, hu hu, mọi người bỏ qua cho con đi!”.

Người vẫn luôn ngồi khoanh tay trước ngực trên sofa - Nhậm Hàn nghe hết lời biện minh của phu nhân, tự nhiên lại dịu dàng khác thường, vỗ vỗ đầu Bạch Ngưng, nhỏ nhẹ nói: “Ngốc nghếch, em không muốn có con sao lại không nói, chúng ta có thể thương lượng mà”.

“Thật không?” Mắt Tiểu Ngưng Tử sáng long lanh nhưng nhìn ánh mắt đằng đằng sát khí của các vị cha mẹ phía sau, lại co rúm người lại. “Nhưng mà chẳng phải anh vẫn luôn muốn có con sao? Em đề nghị đi đến tạp chí mới giúp anh cũng không đồng ý.”

Nhậm ma vương nheo mắt. “Anh rất là muốn, nhưng nếu như em vẫn chưa chuẩn bị tốt, vậy thì hoãn hai năm cũng được.”

“What?” Nhậm phu nhân phản kháng đầu tiên. “Chuyện này sao có thể? Hai đứa các con là kẻ qua cầu rút ván, vong ân phụ nghĩa, ăn cháo đá bát, mẹ quyết định thay mặt tập đoàn Nhậm Thị trừng phạt các con, để các con...”

Bạch phu nhân: “Xí xí xí, tôi còn trông chờ Ngưng Ngưng mang thai để đưa Ultraman về nhà chơi, bây giờ thế này thì đến khi nào tôi mới có thể đoàn tụ cùng con trai bảo bối đây?”.

Bạch lão gia bấm ngón tay tính toán: “Không muốn có con tức là hôn nhân trên bờ vực nguy hiểm, hôn nhân có sóng gió có nghĩa là có thể sẽ ly hôn, ly hôn có nghĩa là có thể sẽ tái hôn, tái hôn có nghĩa là mình phải cho nó một căn nhà nữa làm của hồi môn. Giá nhà bây giờ là...”.

Đứng ở bên kia, Bạch Ngưng chẳng thèm để ý đến những người có mặt quay nịnh nọt Nhậm ma vương: “Nhậm ma vương, anh đúng là người chồng tốt nhất trên thế giới”.

“Ngốc nghếch, sau này đừng uống thuốc nữa, không tốt cho sức khỏe của em, anh đi mua bao cao su là được rồi”.

“Nhậm ma vương, anh đúng là ông xã dịu dàng tốt nhất trên thế gian này!”

[Chúc bạn đọc sách vui vẻ tại www. - gác nhỏ cho người yêu sách.]

Thế là, một tháng sau, Bạch Ngưng bất ngờ mang thai.

Tiểu Ngưng Tử cầm giấy kiểm tra của bệnh viện, ngây ra. “Tại sao lại như vậy, chẳng phải chúng ta đã dùng biện pháp an toàn rồi sao?”

Nhậm ma vương giả bộ vô tội nhìn trời. “Đúng vậy, thật kỳ quái.”

Tiểu Ngưng Tử dừng lại một chút, cảm thấy có gì đó không đúng liền xông vào phòng ngủ, mở ngăn kéo ra nhìn, hiểu rõ chân tướng!

Trên mỗi chiếc bao cao su đều có một chiếc lỗ lớn!

Bạch Ngưng cắn răng. “Nhậm Hàn!”

Nhậm ma vương tiếp tục giả vờ vô tội: “Bọn thương gia phi pháp bây giờ thật là đáng ghét, chất lượng sản phẩm thật kém!”.

“Chẳng phải anh nói nhãn hiệu này rất tốt sao?”

“Tam Lộc cũng nói nhãn hiệu của bọn họ rất tốt, anh chỉ là người bị hại vô tội!”

“Vậy anh có thể nói cho em biết tại sao lỗ thủng trên mỗi cái đều rất chỉnh tề như thế này không, rõ ràng là được dùng kéo cắt!”

Gương mặt lạnh lùng, Nhậm ma vương nói: “Được rồi, là anh làm”.

Khóe miệng Bạch Ngưng co giật nhìn vào người chồng đang không có chút ý hối lỗi nào, muốn mở miệng trách móc thì đối phương đã chặn lại: “Anh tự thú”.

Ba từ này trong chốc lát đã khiến cho Bạch Ngưng muốn giết người.

Hóa ra, từ sau khi sự việc trong công ty được làm sáng tỏ, Lý Tử Nho, Tiểu Chí... thỉnh thoảng nhàn rỗi đều lấy câu nói: “Nhậm Hàn, anh đi tự thú đi” của Bạch Ngưng ra nhắc lại để làm trò cười, sau này chỉ cần nghe thấy hai từ “tự thú” Bạch Ngưng đã như trúng gió, chân tay cuống lên.

Mặc dù như vậy trong tạp chí Thực Phượng Dẫn Hàng vẫn lưu truyền câu nói: “Hôm nay bạn đi tự thú chưa?”.

Mục bạn tốt trong QQ của Nhậm ma vương, cũng đều được viết cả loạt câu chỉnh tề: “Nhậm tổng, anh đi tự thú đi!”. “Tự thú nhé tôi sẽ ở bên ngoài đợi anh!” “Nếu không đi tự thú tôi sẽ không đợi anh xuất hiện nữa!” “Anh mới tự thú, cả nhà anh đều tự thú!”

Ở công ty Nhậm ma vương bị cấp dưới chế giễu, về nhà lại chế giễu lại bà xã. Trong một thời gian dài, Tiểu Ngưng Tử sợ nhất là ánh mắt vô tội của Nhậm Hàn kết hợp với câu: “Anh... tự thú”.

Thế là một chiếc bao cao su thủng một lỗ và ba từ, đã giải quyết được hoàn toàn vấn đề không muốn có con của bà xã.

Sau sự việc đó, Lucy Faith biết được chân tướng, ngoài việc biểu dương trí thông minh của thằng cháu, còn rất hưng phấn đặt biệt danh cho đứa chắt nhỏ là Đồng Sở, từ này đồng âm với từ “Phá lỗ mà ra”.

Sự thực lại một lần nữa chứng minh, năng lực sử dụng thành ngữ của Nhậm gia quả là vô địch.

Thực hiện bởi​

nhóm Biên tập viên

Sienna - Nhocmuavn

(Duyệt – Đăng)​


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx