sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Luận Kết Quả Của Trông Mặt Bắt Hình Dong - Chương 001

Chương 1: Anh à, xem bói không?Dịch: Rìa​

Đế Đô cuối tháng sáu, tựa như lồng hấp trên giá củi lửa, nóng đến mức khiến người ta thở không nổi. Mỗi khi đến lúc này, tính tình của mọi người đều vô cùng táo bạo, hình như nhiệt độ cao chính là chiếc chìa khóa mở ra tính tình nóng nảy, thoáng chốc liền khiến bọn họ nổ tung.“Biết lái xe không hả? Biết không?”“La hét cái gì, la ai đó, tôi không biết lái xe hay anh không biết?!”Hai người đàn ông lớn tuổi anh trừng tôi, tôi trừng anh, đọ miệng mấy phút đồng hồ, thật sự chịu không nổi lò nướng của ánh nắng mặt trời, tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, rất ăn ý cùng trốn dưới bóng cây bên đường.Vì diện tích bóng râm có hạn, hai người đứng rất gần, tôi liếc anh một cái, anh liếc tôi một cái, nhất thời có chút không thể tranh cãi tiếp.“Bốp!” Hai người nghe thấy tiếng một cái tát truyền đến từ phía sau, đồng thời quay người xoay đầu nhìn lại, thấy dưới bóng cây lân cận, có một cậu thanh niên nhỏ đang ngồi, mặt trắng, mắt tròn, tóc còn mang chút xoăn tự nhiên, tay trái cầm hộp kem đã tan một nửa, tay phải đuổi muỗi bu trên đùi.Cậu thanh niên ngẩng đầu liền nhìn thấy bọn họ, chưa nói trước cười, đôi gò má để lộ hai lúm đồng tiền nhỏ, thoạt nhìn như một sinh viên ngại ngùng.Thấy cậu thanh niên cười như thế, chút bực tức trong lòng hai tài xế cuối cùng cũng biến mất vô tung vô ảnh, hai người liếc nhau, tài xế mập mở miệng trước, nói: “Em trai, trời nóng thế này, nán lại ở đây làm gì?”Cậu thanh niên khom lưng nhặt tấm bảng gỗ cậu đặt nơi rễ cây lên, chìa ra trước mặt cả hai: “Hai anh, xem bói không?”Tài xế hơi gầy duỗi cổ ra xem, giữa tấm bảng gỗ cũ màu đen lớn chừng bàn tay người đàn ông trưởng thành, dùng bút lông viết “Thiết khẩu thần toán, mỗi tháng ba quẻ. Tâm thành ắt linh, hữu duyên ắt tính.”Đây cũng quá thẳng thắng, nếu bói không linh, đó là do tâm không thành. Số quẻ mỗi tháng bói vượt mức cũng không sao, dù gì hữu duyên có thể bói. Người trẻ tuổi bây giờ thật không có tính nhẫn nại gì cả, lừa người ta cũng không chú ý một chút.Có điều gặp nhau trong ngày nắng nóng thế này cũng là hữu duyên, hai người tranh cãi đến vậy mà ngay cả một người vây xem náo nhiệt cũng không có, có thể thấy được hôm nay nóng tới mức nào. Tài xế gầy lau mồ hôi trên mặt: “Em trai tháng này đã tính được mấy quẻ?”Hôm nay là ngày cuối cùng của tháng sáu, lẽ nào mỗi tháng ba quẻ của cậu vẫn chưa bói hết? Vậy việc làm ăn này thật sự rất thảm.Kem trong tay cậu thanh niên đã tan gần hết, cậu tùy tiện quăng tấm bảng gỗ sang một bên, cúi đầu nhanh chóng ăn hết kem vào bụng, quay người ném một cái, hộp kem bay vào thùng rác cách cậu hai mét.“Tháng này còn sót lại một quẻ, hai anh ai có hứng thú?” Cậu thanh niên lấy một bịch khăn giấy ướt chưa bóc bao bì từ túi quần ra, mở ra lau miệng và tay, cũng không vội vã khuyên nhủ cả hai nên tin tưởng cậu, quay đầu ném khăn giấy đã dùng vào thùng rác.“Em trai, tuổi cậu còn trẻ, sao lại...” Sao lại làm nghề này?Tài xế mập thấy cậu thanh niên ăn mặc sạch sẽ, người còn trẻ tuổi, lại làm loại nghề lừa gạt người ta, thực sự không biết nói gì cho phải.Ấy mà cậu thanh niên đặc biệt khoan dung, nghe tài xế mập nói thế, vẻ mặt không hề thay đổi, chỉ cười tít mắt nhìn hai người, hai lúm đồng tiền như ẩn như hiện trên má, khiến người ta không thể có ác cảm với cậu.“Bói một quẻ bao nhiêu tiền?” Tài xế gầy thuận miệng hỏi.Cậu thanh niên chìa ra một bàn tay.“Năm mươi?”Cậu thanh niên lắc đầu: “Năm trăm.”Sắc mặt tài xế gầy thay đổi, có chút bất đắc dĩ: “Em trai, không phải tôi không tin cậu, chỉ là năm trăm quá mắc.” Về nhà báo cáo sổ sách với vợ, ông nói ông cầm 500 tệ đi xem bói, vợ ông sẽ tin?Hơn nữa ông cảm thấy, nếu không phải tên nhóc này lớn lên với gương mặt vô hại, chỉ dựa vào loại hành vi mở miệng liền ‘công phu sư tử ngoạm’, ông nhất định sẽ trừng mắt xoay người bỏ đi.Cậu thanh niên cười không nói, không trấn an tài xế gầy cậu bói chuẩn ra sao, cũng không nói cậu nguyện ý giảm giá, tựa như người muốn bói cho người khác không phải cậu, mà là người khác.Ba người không trò chuyện nữa, bầu không khí nhạt hẳn, xấu hổ khôn xiết.Qua hai phút, tài xế mập liếc nhìn mấy vết đỏ trên đùi do bị muỗi cắn của cậu thanh niên, sờ sờ ví tiền của mình, lấy ra ba tờ tiền màu đỏ nhét vào tay cậu ấy: “Em trai, nghề này không dễ làm. Thời tiết buổi trưa nóng nực, cậu trở về nghỉ ngơi sớm đi, đổi một công việc nghiêm chỉnh, sau này đừng làm cái này nữa.”Con trai ông thoạt nhìn không nhỏ hơn cậu thanh niên này là bao, bây giờ còn trốn trong nhà ngồi máy lạnh chơi game, thanh niên này lại tự mình ra ngoài làm việc. Hễ trong nhà có điều kiện tốt, vị gia trưởng nào bỏ được để con họ chịu khổ?Sau khi nói xong những điều đó, vẻ mặt ông có chút lúng túng nói: “Tôi không xem bói, số tiền này cậu cầm dùng đi.”Cậu thanh niên nhìn ba tờ một trăm tệ trong tay, cười cười, nhặt tấm bảng gỗ cũ màu đen đặt trên đất lên, tiếp đó nói: “Anh có lòng tốt, hôm nay em liền phá lệ một lần.”Tài xế mập thấy dáng vẻ hăng hái của cậu, chỉ đành cười ha hả nói: “Bói đi, bói đi, bói xong về nhà nghỉ ngơi sớm chút.”“Kiếp này anh sinh ra trong sự chờ đợi của bố mẹ, được bố mẹ cưng chiều từ nhỏ, hai mươi lăm tuổi kết hôn, tình cảm với vợ hòa thuận, mệnh định chỉ có con trai không có con gái, đúng chứ?” Cậu thanh niên tựa vào thân cây, giọng nói nhẹ nhàng, tựa như một luồng gió mát, khiến thân thể và tinh thần của người ta sung sướng.Nhưng trong lòng tài xế mập lại rất kinh sợ, vì đối phương bói quá chuẩn rồi. Lúc đầu bố mẹ ông kết hôn nhiều năm vẫn không sinh được con, sau này rốt cuộc có ông, rất nuông chiều ông. Khi học đại học, quen biết người vợ hiện tại, vì thế sau hai năm tốt nghiệp, ông và vợ liền kết hôn, sinh được một đứa con trai.Tài xế gầy trông thấy dáng vẻ kinh ngạc của tài xế mập, sự bất đắc dĩ trong lòng càng hiện rõ. Thầy bói thời buổi nay đều thích chơi chiêu này, trước nói lúc nhỏ bạn thế nào, người trong gia đình ra sao, thực tế chỉ cần là người có năng lực quan sát mạnh, đều có thể từ ngôn hành cử chỉ cách ăn mặc của đối phương, đoán ra chút manh mối, đây căn bản không hề liên quan tới xem bói.Ngay lúc tài xế gầy cho rằng đối phương còn muốn tiếp tục quăng ra một đống để đạt được lòng tin của người ta, cậu thanh niên lại không nói thêm gì khác.“Không có người nào có số mệnh thập toàn thập mỹ, người đạt được thập toàn cửu mỹ, đã được ông trời ưu ái.” Ánh mắt của cậu thanh niên lướt nhẹ qua tài xế mập: “Nếu anh tin lời em, hôm nay về nhà, đổi một con đường khác, tránh được kiếp nạn lớn.”Nói xong câu này, cậu cầm tấm bảng gỗ và ba tờ một trăm tệ trong tay, duy trì phong phạm cao nhân thần bí, bước từ từ ra khỏi tầm mắt của hai người.Tài xế gầy: Bộ dáng này có vẻ không đúng lắm.Chẳng qua ông không còn thời gian ngẫm nghĩ việc này nữa rồi, vì cảnh sát giao thông đã tới, bắt đầu xử lý sự kiện va chạm. Có điều trải qua chuyện núp ánh nắng dưới bóng cây cùng nhau trước đó, hai người đều nhường một bước, sự việc nhanh chóng được xử lý xong xuôi.Bận một ngày ở bên ngoài, khi tài xế mập chuẩn bị về nhà, đã hơn chín giờ tối. Vì xe bị đưa đi sửa chữa, ông chỉ có thể ngồi xe buýt về nhà. Xuống xe buýt khi trời vào đêm, lúc ông chuẩn bị băng qua ngõ nhỏ, bị vướng gạch vụn dưới chân một chút, bỗng nhiên nhớ tới cậu thanh niên có lúm đồng tiền gặp lúc trưa.Ông nhìn nhìn ngõ nhỏ không một bóng người, do dự hai giây, cuối cùng xoay người chuẩn bị đi đường vòng về nhà.Mới đi chưa được mấy bước, ông nghe thấy trong ngõ nhỏ đột nhiên phát ra một tiếng vang cực lớn, tựa như vật nặng gì đó rơi xuống. Trong lòng ông run lên, vội vàng xoay người chạy tới, bị cảnh tượng trong ngõ dọa sợ rồi.Ngay chỗ cách đầu hẽm không xa, rớt xuống rất nhiều vật như xi măng, gạch vụn..., nhất định là ban công của một nhà nào đó sụp đổ, tất cả đều rơi xuống.Nếu lúc nãy ông đi đường này...Trong đêm hè nóng nực, ông nhịn không được rùng mình.“Tiền Tiền, cậu chính là ân nhân cứu mạng của bọn tớ!”“Đúng đúng đúng, yêu cậu một vạn năm.”“Lặn đi, mình không yêu cậu.” Kỳ Yến ghét bỏ quăng bạn cùng phòng đang bổ nhào vào cậu qua một bên, sau đó đặt cơm tối cậu mang về cho bọn họ lên bàn: “Các cậu tự chia, mình đi tắm.”Bạn cùng phòng thấy cậu lấy tấm bảng gỗ trên người ra, đều rất bình tĩnh, bọn họ đã sớm quen chuyện Kỳ Yến thỉnh thoảng ra ngoài giả mạo thầy bà.Tắm xong ra ngoài, ba tên bạn cùng phòng đã ăn xong cơm tối, cả phòng đều đầy mùi thức ăn. Cậu duỗi chân một cái, đá ghế ngăn trước mặt mình qua bên cạnh, đi đến trước bàn tự học của mình ngồi xuống, mở máy tính, quyên góp ba trăm tệ cho một cơ quan từ thiện nào đó.Sư môn có dạy, mỗi tháng cần bói cho người ta ba quẻ, số tiền của ba quẻ này không thể dùng cho bản thân, chỉ có thể cầm làm việc thiện.“Ngày mốt tớ về nhà rồi.” Nụ cười của Lão Đại có chút miễn cưỡng: “Trong nhà bố trí công việc cho tớ, tiền lương không cao, nhưng ổn định.” Cậu không bất mãn lắm với sự sắp xếp của cả nhà, chỉ là phải lập tức chia tay anh em, có chút không nỡ.Nhắc tới đề tài này, bốn người đều im lặng.Bốn anh em bọn họ cùng sống trong căn phòng này bốn năm, giờ mỗi người một phương, ai có thể vui được.“Ngày mai, mấy anh em bọn mình ra ngoài ăn tiệc lớn, tớ mời!” Vương Hàng xếp vị trí thứ ba trong phòng, người bản địa của Đế Đô, điều kiện gia đình cũng giàu có: “Nếu có một ngày giàu có, nhớ đừng quên anh em.”“Được, ngày mai đi ăn hôi.”“Không ăn đúng, chỉ ăn quý!”Kỳ Yến tắt máy tính: “Trước làm vài ly Vũ Di Đại Hồng Bào, sau đó đủ loại hải sản quý hiếm, mỗi loại một phần, các cậu thấy thế nào?”“Tiền Tiền câu này rất có đạo lý, tốt nhất nên gọi mấy phần, ăn không hết đóng gói về ăn đêm.”Nhắc tới ăn, không khí trong phòng cuối cùng cũng thoải mái trở lại.Đối với nhân dân Trung Hoa cần cù dũng cảm, không có gì mỹ thực không giải quyết được, một bữa không được, vậy thì hai bữa.Mấy anh em nói chuyện phiếm đến rất khuya mới ngủ, gần mùa tốt nghiệp, bốn người trong phòng bọn họ, có người về nhà, có người tiếp tục học lên thạc sĩ, có người thừa kế gia nghiệp, tự quyết định con đường bất đồng của bản thân.Kỳ Yến trở mình trên giường, nặng nề chìm vào giấc ngủ, sau đó cậu mơ một giấc mơ mơ hồ.Bên tai có một người không ngừng nói gì đó với cậu, rồi đánh một phát lên trán.“Hô!”Kỳ Yến bật mạnh dậy khỏi giường, máy lạnh cũ kỹ trong phòng vẫn đang thổi vù vù, âm thanh lớn, hiệu quả làm lạnh không mạnh, chỉnh đến 24 độ cũng chỉ có hiệu quả của 27 độ. Cậu ngáp một cái, sờ trán mình, nhìn ngoài cửa sổ vẫn chưa sáng, rụt lại trong chăn tiếp tục ngủ.Ngoài cửa sổ, mặt trăng khuyết một nửa xuyên qua tầng mây, ánh trăng sáng trong chiếu vào cửa sổ, trên cơ thể đang ngủ của Kỳ Yến, đắp lên một tầng nguyệt quang nhàn nhạt.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx