sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Luận Kết Quả Của Trông Mặt Bắt Hình Dong - Chương 002

Chương 2: Chàng trai, cậu đã thu hút sự chú ý của tôi thành công.Dịch: Rìa​

Tối ngày hôm sau, Kỳ Yến và mấy anh em cùng phòng, kề vai sát cánh đi đến một quán lẩu làm ăn khá tốt, gọi món ‘full’ cả bàn, thỏa sức ăn.“Tớ nói này, ăn lẩu uống bia lạnh trong đêm hè trăng mờ đúng vị nhất đó.” Lão Đại mò hai lát thịt dê trong nồi lẩu ra, nốc một hơi bia: “Tiền Tiền, sau này cậu tính làm gì?” Tên của Kỳ Yến đọc lên đồng âm với tiền, vì thế cả phòng, bao gồm cả lớp, đều thích gọi cậu bằng biệt danh đó.“Đi bước nào tính bước ấy vậy.” Kỳ Yến không thích uống rượu, có điều hôm nay là ngày đặc thù, cậu không muốn làm mọi người mất hứng, bồi uống hai ly, hai má có chút đỏ, ánh mắt sáng cực kỳ: “Dù sao mình tớ ăn no, cả nhà không đói.”Năm đó lúc sư phụ nhặt được cậu, cậu chỉ là một đứa trẻ chưa biết nói. Sau khi sư phụ mang cậu về miếu Đạo gia nhỏ, mới phát hiện chân phải cậu trời sinh thiếu một ngón út. Sau này lên đồn công an trên trấn báo nguy, cũng không ai tới đón cậu. Khi đó người trên trấn đều nghèo, tư tưởng lạc hậu, con lại nhiều, có lẽ chê cậu thiếu một ngón út, trời sinh không toàn vẹn sẽ bị người khác nói ra nói vào, vì thế dứt khoát vứt bỏ cậu.Năm đó những địa phương nhỏ như thế này không có trại trẻ mồ côi, nhìn mãi vẫn không có ai đến tìm cậu, cuối cùng sư phụ thấy cậu đáng thương, nuôi cậu lớn.Sư phụ dạy cậu không ít tri thức, còn kiên trì đưa cậu đi học, trước lúc lâm chung, vẫn luôn nghĩ về việc muốn cậu đi Đế Đô học đại học, đồng thời tặng cậu một tờ chứng minh bất động sản, bên trên viết tên cậu, địa điểm của căn phòng liền tại Đế Đô.Thật không biết ông ấy lén mua phòng tại Đế Đô từ bao giờ, giấu thật kín.Nhớ tới chuyện cũ, Kỳ Yến nhéo nhéo mũi, cười hì hì nhìn ba người anh em: “Vừa hay ba quẻ tháng này vẫn còn, hay là các cậu mỗi người bói một quẻ?”Lão Đại và Lão Nhị cùng xua tay, hai người đều biết Kỳ Yến có sở thích xem bói cho người khác, có điều là đại biểu của thanh niên năm tốt lớn lên dưới cờ đỏ, bọn họ vẫn tin tưởng khoa học hơn.Vương Hàng luôn có quan hệ tốt nhất với Kỳ Yến lại hỏi với chút hứng thú: “Tiền Tiền, bói cho mình đi.”Kỳ Yến chìa tay trước mặt cậu ấy, xòe năm ngón tay.“Là anh em còn đòi tiền?” Vương Hàng che ví, cả khuôn mặt đều là không thể tin nổi.“Anh em ruột còn tính rõ ràng lắm đó.” Kỳ Yến vỗ vai cậu ấy: “Mình cầm tiền cũng làm từ thiện giúp cậu, quyên cho người cần mà.”“Mình thấy cậu không nên gọi Tiền Tiền.” Vương Hàng móc ra năm trăm tệ từ ví ra đập vào tay Kỳ Yến: “Nên gọi Tử Yếu Tiền*.” (Chết cũng đòi tiền.)“Vấn đề này cậu phải bàn bạc với sư phụ nhà tớ.” Kỳ Yến cầm tiền phe phẩy, cười hì hì nói: “Có điều cậu xác định muốn giao lưu tình cảm với sư phụ nhà tớ à?”“Thôi, đừng quấy rầy giấc ngủ của ông ấy.” Vương Hàng xua tay lia lịa: “Cậu nhanh bói cho tớ, số mệnh kiếp này của tớ ra sao?”Sau khi Kỳ Yến cất tiền xong, mới chậm rãi nói: “Mệnh cậu vốn nên có một chị gái, chẳng qua mất vì ngoài ý muốn rồi.”Vương Hàng lại xua tay lia lịa: “Cậu bói không chuẩn nhé, nhà tớ chỉ có một căn độc đinh này thôi, đến đâu tìm chị gái cho tớ chứ.” Cậu đã nói mà, từ đầu tới chân Kỳ Yến, căn bản không có chút phong phạm của cao nhân, sao có thể biết xem bói.Lão Đại và Lão Nhị ngồi bên cạnh cười ha ha xem náo nhiệt, ngay cả thịt trong nồi lẩu cũng không cướp.“Cậu đừng nóng vội, mình còn chưa nói hết đâu.” Kỳ Yến vớt thịt dê đã nấu chín vào bát, đón nhận ánh mắt vừa hoài nghi vừa chờ đợi của Vương Hàng, đặt đũa xuống, lau miệng nói: “Có điều nhà cậu là nhà tích góp thiện đức, có lẽ tổ tiên từng xuất hiện nhà từ thiện hiếm có, những công đức kia luôn phù hộ cho con cháu nhà họ Vương bọn cậu, đến mức cuộc sống của nhà cậu càng sung túc hơn người bình thường. Có câu nói, phúc khí dù nhiều cũng phải tiết kiệm, rất nhiều người có tổ tiên làm không ít việc tốt, nhưng con cháu đời sau không biết giữ gìn, phúc khí nhiều cỡ nào đều bị hoang phí sạch.”Nói đến đây, đôi mắt Kỳ Yến tập trung, nhìn trên đỉnh đầu của Vương Hàng, trong sương mù loáng thoáng ló ra mấy vệt đỏ kèm chút tím. Thầm giật mình, công lực của cậu tiến bộ rồi ư?Trước kia cậu nhiều lắm chỉ có thể xem vận mệnh, cuộc đời nhấp nhô của một người từ gương mặt của họ, nhưng tuyệt đối không thể dựa vào mắt thường xem đến “vận khí” của đối phương, theo cách nói của tiểu thuyết tu chân, đây quả thật là đột phá từ luyện khí kỳ thành tu thần đại năng kỳ, mở bug đều mở đến tình trạng người bình thường không thể nào tin nổi.Vương Hàng thấy Kỳ Yến đột nhiên nhìn chằm chằm vào bản thân không nói gì, biểu cảm còn mang chút kỳ quái, trong lòng có chút căng thẳng: “Tiền, Tiền Tiền, cậu nhìn gì đấy?”“Nhìn ra vận số kiếp này của cậu tốt lắm, chỉ cần không làm việc ác, không tự tìm đường chết, chính là số mệnh phúc thọ song toàn.” Nói đến đây, Kỳ Yến giả trang dáng dấp của cao nhân, gật gù đắc ý: “Số tốt đến mức làm người ta ghen tị.”“Hết cách, kỹ thuật sống như đầu thai, người bình thường đâu thành thạo bằng tớ.” Nghe thấy lời hay kiểu này, bất kể là thật hay giả, trong lòng Vương Hàng vẫn rất thỏa mãn.Lão Đại và Lão Nhị thấy thế đồng thời cảm thán hai người bọn họ: “Lão Tam, Lão Tứ, hai cậu đủ rồi đấy, cúi đầu nhìn mặt đất kìa, mặt hai cậu rớt đấy, còn cần hay không?”“Đây không phải do tớ nói nhé, là Tiền Tiền nói mạng tớ tốt.” Vương Hàng chỉ chỉ Kỳ Yến: “Cho dù không biết xấu hổ, đó cũng là Tiền Tiền, không liên quan tới tớ.”Kỳ Yến ra vẻ lắc đầu than thở: “Lũ phàm nhân ngu xuẩn các cậu, sao hiểu được sự tịch mịch của cao nhân?”“Ọe!”“Cậu đừng làm tớ mắc ói, muốn ăn lẩu nữa không hả.”“Ha, thịt dê của tớ! Tiền Tiền, cậu lén vớt nhiều thịt dê như thế vào bát cậu lúc nào vậy!”Mắt Kỳ Yến liếc một cái: “Cao nhân động thủ, há lại để phàm nhân các cậu nhìn thấy?”Ba bạn cùng phòng khác dùng liếc xéo để tỏ vẻ đáp trả câu nói không biết xấu hổ của cậu một cách sinh động hoạt bát.Bữa cơm này ăn đến rất muộn, toàn thân bốn người mang theo mùi lẩu, say khướt hừ hừ ca trở về ký túc xá, Kỳ Yến - người duy nhất coi như tỉnh táo giúp bọn họ rửa mặt rồi nằm lên giường, thấy cả ba không nôn mửa, hô hấp cũng bình thường, thế là yên tâm về giường mình ngủ.Nửa đêm không biết ai nói mấy câu nói mớ, Kỳ Yến mơ mơ màng màng lật người, mặt hướng về phía cửa sổ, cả khuôn mặt đều chìm vào ánh trăng sáng trong.Mấy ngày sau, bốn người trong phòng ký túc xá 4605 lần lượt chuyển đi, sau đó bắt đầu hành trình riêng mình.Là độc đinh được cưng chiều nhất trong nhà, Vương Hàng về đến nhà, liền nhận được sự quan tâm nhiệt liệt của tất cả người thân, bày tỏ trực tiếp nhất chính là một xấp tiền tiêu vặt dày cộm, còn có thức ăn đầy cả bàn.“Bà nội, cháu ăn không vô nữa.” Vương Hàng ôm bụng, cả người ngồi phịch trên ghế, nghe trưởng bối trong nhà tám chuyện đâu đâu.Con gái nhà họ Đông nào đó tìm một tên bạn trai cặn bã về, giờ bị tên đó lừa tình lừa tiền, ngay cả cổ quyền của công ty đều bị lừa đi.“Cho nên nói làm người nha, không giữ tỉnh táo là không được.” Mẹ Vương thở dài: “Con gái nhà đó khá xinh, người cũng nhanh nhẹn, sao lại đụng phải thứ kia chứ.”Bố Vương gật đầu liên tục, tỏ vẻ cực tán thành câu này.Có điều mẹ Vương rõ ràng chưa thoát ra khỏi tâm trạng tức giận: “Nếu năm đó con gái của chúng ta không bị sinh non, giờ đã lớn gần bằng cô gái kia. Ai dám lừa con bé như thế, em nhất định sẽ giết chết tên đó.”“Mẹ!” Vương Hàng đứng phắt dậy khỏi ghế: “Lúc nãy mẹ vừa nói gì?!”Con gái? Sinh non? Lượng tin tức này có chút lớn, cậu hơi tiếp thu không được.Lúc này mẹ Vương mới nhớ ra có con trai ở đây, khống chế tâm tình của mình nói: “Con quen cô gái bị lừa đó?”“Không, con nói câu phía sau ấy?” Vương Hàng quan sát cẩn thận vẻ mặt của mẹ cậu: “Trước đây mẹ thật sự...”Mang thai một cô con gái, nhưng sinh non rồi?Giọng nói của mẹ Vương có chút trầm: “Đều là chuyện hai mươi mấy năm trước, con hỏi làm chi.” Nhớ đến cô con gái đã thành hình, trong lòng bà có chút khổ sở, không muốn nói thêm nữa.Vương Hàng thấy sắc mặt mẹ cậu không tốt lắm, rất biết điều không hỏi tiếp, chỉ ngồi lại trên ghế với tâm trạng hoảng hốt.“Mệnh cậu vốn nên có một chị gái, có điều mất vì ngoài ý muốn rồi.”Lúc Tiền Tiền nói câu đó với cậu, cậu căn bản không để trong lòng, không ngờ câu này lại linh nghiệm nhanh đến thế. Lẽ nào... Tiền Tiền thật sự là ‘thiết khẩu thần toán’, cao nhân ẩn dật trong thành phố?Về phòng mình, Vương Hàng kích động gọi điện thoại cho Kỳ Yến, nóng lòng muốn bảo Kỳ Yến bói cho cậu thêm một quẻ!Khi Kỳ Yến tiếp điện thoại của Vương Hàng, đang xem bói giúp hai mẹ con, chuẩn xác là, đang bói cho con của bà ấy, chẳng qua cả khuôn mặt cậu con trai đều là không kiên nhẫn, ngược lại mẹ cậu khá khách khích, tuy ôm thái độ nửa tin nửa ngờ với cậu, nhưng thái độ của bà ấy vẫn rất tốt.“Mẹ, đến thời đại nào rồi, mẹ còn tin thứ này?” Cậu con trai ghét bỏ lườm Kỳ Yến một cái: “Dù mẹ muốn xem bói, cũng tìm một người giống thầy bói chút. Người này lớn hơn con có mấy tuổi à, có thể bói được gì?” Thực tế, cậu còn muốn nói, chỉ mỗi dáng vẻ như ‘được bao nuôi’, người này cũng không giống người sẽ biết xem bói nha.Kỳ Yến cười không đáp, ánh mắt quét qua toàn thân cậu con trai một lần.Rất tốt, chàng trai, cậu đã thu hút sự chú ý của tôi thành công.Thế là, ngay khi mẹ cậu ấy định xin lỗi, Kỳ Yến lên tiếng rồi.“Vận thế kiếp này của con trai cô coi như không tồi, lúc bốn tuổi hẳn đã gặp một tai nạn về nước, may mắn có quý nhân tương trợ, mới qua được kiếp nạn đó. Năm mười hai tuổi cũng gặp tai nạn, có điều cũng xem như ‘hữu kinh vô hiểm’. Có câu nói, đại nạn không chết ắt có hạnh phúc cuối đời, hai kiếp nạn lớn nhất trong cuộc đời của con cô đều đã né qua, sau này không cần lo âu vì chuyện đó nữa.”Chuyện năm bốn tuổi, tuy cậu con trai không nhớ gì, nhưng thường nghe bố mẹ trong nhà nhắc hoài, nói lúc nhỏ cậu rơi xuống hồ nước, may nhờ một quân nhân xuất ngũ đi ngang qua, mới cứu được cái mạng nhỏ của cậu. Chuyện năm mười hai tuổi, cậu nhớ rất rõ, năm đó cậu vừa tốt nghiệp tiểu học, trên đường về nhà thì bị xe đâm, có điều kỳ tích là, trừ cẳng chân gãy xương ra, không có vết thương quá nghiêm trọng khác.Đến lúc này, trong lòng cậu con trai đã có chút chột dạ, lại nhìn gương mặt hiển lộ sự trắng trẻo tròn trịa như quả trứng của Kỳ Yến lần nữa, không tự chủ đổi tư thế ngồi nghiêm chỉnh, chỉ là mồm miệng vẫn cứng rắn: “Không đúng, chỉ do trùng hợp thôi, lúc nhỏ ai chẳng té ngã với đánh nhau mấy lần.”Đúng, nhất định là vậy, mánh khóe kiểu này, đã sớm bị vạch trần trong sách, cậu mới không tin đâu!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx