sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Này, mau buông cô ấy ra - Chương 43-44

Này, mau buông cô ấy ra - Chương 43

Diệp Sơ đến trưa ngày thứ hai thì đến thành phố C, cái thành phố này so với tưởng tượng của nàng thì lạnh hơn rất nhiều, mặc dù nàng vốn đã biết vậy cũng mặc thêm rất nhiều quần áo nhưng từ trên xe điện ấm áp bước xuống vẫn không khỏi rùng mình Vừa lúc đó trong đám người nàng tình cờ nhìn thấy bóng dáng Vệ Bắc Không thể không thừa nhận người nam nhân này tuy tính cách ác liệt nhưng trời sinh có lọa khí chất thu hút chú ý của người khác. Vóc dáng cao cao, ngũ quan thanh thúy, hơn nữa ánh mắt kiêu ngạo bất tuân, đứng trong đám người mà nói thì chỉ trong nháy mắt cũng trở nên nổi bật Trong một số tiểu thuyết tình yêu thường có tình tiết nam nữ nhân vật chính sau nhiều năm không gặp, khi gặp lại ở trạm xe lửa tâm tình như liên thông,liếc mắt liền nhìn thấy nhau, sau đó tiếng nhạc ưu nhã vang lên, hai người thâm tình nhìn nhau, quên mình chạy tới phái đối phương ôm hôn thắm thiết. Nếu như là một vở kịch cảm động không chừng còn có người hai bển đường vỗ tay chúc mừng Thật là một cảnh tượng xúc động a! Chỉ tiếc cuộc sống không phải là phim ảnh, rất nhiều chuyện không theo ý muốn của con người, tỷ dụ như cuộc gặp gỡ lạng mạn ở trạm xe này chẳng hạn. Ở nơi đông người như trạm xe mà muôn lãng mạn còn khó hơn lên trời đi Lối ra toàn người là người, Diệp Sơ trên mình một đống quần áo nặng nề, lôi kéo hành lý xuống xe lại giống như một quả cầu mặc người khác xô đẩy đi. Thật vất vả đi tới chỗ vừa rồi nàng nhìn thấy Vệ Bắc, ngẩng đầu lại phát hiện tiểu tử kia đã chạy đi chỗ nào. Nàng không khỏi có chút bối rối, quả thật ban đầu là do nàng có chút vọng động mà chạy tới đây nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên từ nhỏ đến lớn nàng đi xa nhà một mình, chỉ cần thấy nhiều người xa lạ như vậy trong lòng nàng bất giác sợ hãi, xoay ổ nhìn bốn phía mong sẽ tìm thấy thân ảnh kia Trong một góc cách đó không xa Vệ Bắc thực sự là không nhịn được Hắn vốn không muốn trêu nàng nhưng là không thể nào tưởng tượng được khi cái nha đầu mặc một đống đồ biến thành tròn vo từ trong xe bước ra làm cho người khác không thể nhịn được cái vọng động muốn hảo hảo khinh dễ nàng một phen Bất quá đấy chỉ là tưởng tượng đến khi làm rồi lại thấy không đành lòng Vệ Bắc nhanh chóng chạy qua đám người đến sau lưng nàng liền không nói tiếng nào mà dừng lại Cho dù là hắn không nói tiếng nào Diệp Sơ vẫn cảm thấy sau lưng có người làm cho nàng thấy một cảm giác quen thuộc, nàng quay đầu lại quả nhiên cùng Vệ Bắc bốn mắt nhìn nhau Hai người đứng rất gần nàng có thể cảm thấy hơi thở của hắn, không biết tại sao mặt bắt giác nóng lên, đang mở miệng tính nói gì thì lại bị một người phía sau đi lên không cẩn thận xô phải làm thân thể mất cân bằng thoáng cái ngã nhào vào lòng Vệ Bắc Có mỹ nhân đầu gối tay ấp Vệ Bắc mừng rỡ cao hứng, đem nàng ôm thật chặt, chiếm được tiện nghi mà còn không quên khoe mẽ: “Diệp Siêu Trọng, ngươi liền vội vả như vậy mà nhảy vào lòng ta a?” Vội cái đầu của ngươi, Diệp Sơ còn chưa kịp ở trong lòng khinh bỉ hắn thì một nhóm người lại đi ra làm nàng vô thức tránh về phía trước, hai cánh tay đang ôm nàng lại càng ôm chặt hơn “Ta cũng không gấp, ngươi đừng vội vả như vậy a.” Đừng xem lời hắn nói thì vô tội nhưng hành động lại không có một chút nào nghiêm túc, không chỉ nhân cơ hội đem nàng ôm chặt lại còn nhân cơ hội sờ soạng mặt nàng một cái Bàn tay to lớn ấm áp vuột qua mặt làm mặt nàng lúc nãy có chút nóng thì bây giờ nóng ran cả lê, ngày trước hắn với nàng đùa giỡn nàng ngay cả liếc mắt một cái cũng không buồn, nay hắn mới ăn của àng chút đậu hũ mà nàng lại đỏ ửng cả mặt Vệ Bắc cảm thấy rất mới lạ, nhịn không được còn muốn ăn nhiều một chút đậu hủ, bất quá trước đông người như vậy nghe nói sẽ ảnh hưởng tới sự hài hòa của xã hội, là một người ảnh sát tương lai hắn đãnh khẽ cắn môi, lưu luyến không rời mà đưa tay chuyển khỏi mặt nàng “Đi thôi, trước đi tới nhà trọ: Vệ Bắc vừa nói vừa đem hành lý trong tay nàng nhận lấy Diệp Sơ trên mặt nhiệt độ trên mặt giảm xuống, gật đầu đi theo phía sau hắn, bỗng nhiên chú ý tới hắn chỉ mặc áo khoác mỏng, nhịn không được hỏi: “Ngươi mặc ít như thế, không lạnh sao?” “Lạnh cái gì a? Chúng ta mấy ngày hôm trước chạy một nghìn mét ta còn mặc áo ngắn tay đi Ngắn tay? Diệp Sơ rùng mình một cái, trong lòng yên lặng nghĩ: ngươi một kẻ biến thái! Nào biết, bị lạnh đến đầu óc không thông trong lòng nghĩ gì ngoài miệng thậm chí còn nói ra. “Ngươi nói gì?” Vệ Bắc dừng bước lại, xoay người chằm chằm nhìn nàng. Diệp Sơ ngẩn ra, không biết thế nào trả lời. “Ngươi nói ta biến thái?” Vệ Bắc híp mắt hỏi. Diệp Sơ có chút chột dạ, trong miệng xèo xèo ô ô: “Thật giống như... có nói...” “Biến thái đúng không?” Vệ Bắc lầm bầm, bỗng nhiên đem hành lý trong tay hướng trên mặt đất v để xuống, nói: ” Ta còn có thể biến thái hơn nữa, để cho ngươi thêm chút hiểu biết đi” Nói xong, tiến lên một bước, một tay ôm cổ Diệp Sơ, một đường hôn xuống Kệ xác cái gì gọi là xã hội hài hòa, Lão Tử trước tiên đem lão bà hài hòa quan trọng hơn! Sau cái sự kiện trước bàn dân thiên hạ hôn môi kia, Vệ Bắc dường như dã lang làm càn, từ trạm xe tới quán trọ dọc đường ăn không itys đậu hũ của Diệp Sơ Diệp Sơ mặt đỏ như trái cà chua, mà ngay cả tài xế xe taxi cũng nhịn không được trêu ghẹo hỏi: “Vợ chồng son bao lâu không gặp mặt?” “Bốn tháng.” “Mới bốn tháng đã như vậy a? Người trẻ tuổi thật là tinh lực tràn đầy...” Tài xế đại thúc hâm mộ lẩm bẩm tự nói. Diệp Sơ cảm thấy thật xấu hổ, đẩy đe Vệ Bắc: “Ngươi đừng như vậy...” Nói còn chưa dứt lời, Vệ Bắc cúi đầu hôn xuống, nói: “Ngươi không phải nói ta biến thái sao? Ta chỉ là muốn chứng minh, tacòn hơn biến thái nhiều “ “...” Diệp Sơ lớn như vậy, cuối cùng cũng biết cái gì gọi là họa là từ ở miệng mà ra. Vệ Bắc thuê một phòng tuy ở nhà trọn bình thường nhưng điều kiện rất tốt, Diệp Sơ vào phòng rửa tay lấy nước nóng rửa mặt, cuối cùng cũng lấy lại cảm giác thư thái. Đi ra khỏi nàh vệ sinh, thấy Vệ Bắc ngửa mặt dựa vào trên giường nhắm mắt dưỡng thần, bỗng nhiên có chút xuất thần. Mới vừa rồi ở trạm xe lửa, bởi vì quá nhiều, người trời rất là lạnh, nàng không có cẩn thận nhìn hắn. Hôm nay hai người ở cùng một gian phòng, nàng mới ý thức được người trước mặt mình quả thật là Vệ Bắc đi, này suốt bốn tháng bọn gọi vô số cuộc điện thoại, gửi đi hàng ngàn tin nhắn nhưng dù sao cunxgc hỉ là cồn cụ truyền tin mà thôi, làm sao có thể so với bây giwof gặp mặt như vậy? tới trước mắt mình người này thật là Vệ Bắc, này bốn tháng tới bọn họ Phảng phất tất cả tư niệm cũng tìm thấy nơi phát tiết, cảm giác rất chân thật, lại đồng thời cũng rất mơ hồ đi Nàng nghĩ như vậy, chẳng biết lúc nào chạy tới trước giường, vừa lúc đó, Vệ Bắc bỗng nhiên mở mắt, hai người ánh mắt giao nhau, Diệp Sơ còn chưa kịp phản ứng, Vệ Bắc đã một phát bắt được cổ tay nàng, nhẹ nhàng kéo một cái, liền đem cả người nàng túm tới. Diệp Sơ chỉ cảm thấy một trận thiên toàn địa chuyển, chờ đến khi nhận thức được tình hình cả người đã bị Vệ Bắc đặt dưới giường, hắn cúi người, nhân lúc nàng còn chưa kịp phản ứng đã cúi người hôn lên môi nàng Nụ hôn này so với nụ hôn ở trạm xe kia thật bất đồng, nụ hôn này có cả sự nhung nhớ của nam nữ xa cách lâu ngày gặp lại, hắn đem toàn bộ tư niện với nàng hòa tan vào nụ hôn này, cẩn thận hấp thu mùi vị trên người nàng, mùi vị chỉ thuộc về hắn đi Ấm áp, ngọt ngào, đủ để cho người ta điên cuồng.

Này, mau buông cô ấy ra - Chương 44

Hắn đột nhiên cảm giác được miệng đắng lưỡi khô, trong đầu bắt đầu nghĩ tới cái thứ ngày hôm qua Nhị Suất cho hắn, bây giờ hắn vẫn đang để trong túi quần jean. Đều nói nam nhân có hai người đại não, đồng thời vận chuyển tin tức ra quyết định Không đợi hắn quyết định ra kết quả, Diệp Sơ bị hắn áp dưới thân thể vốn nên mặc cho quân xâm lược bỗng nhiên nhảy ra một câu nói: “Ta tới chỗ này, mẹ ta không biết.” Những lời này, nghe thì lãnh đạm thường thường nhưng thoáng cái lại như mũi tên bắn đúng sườn Vệ Bắc. Không sai, quan hệ của hộ vốn không lộ ra ngoài, hắn cũng chưa hề cho nàng một lời hứa xá thực về tương lai đi, lúc này hắn đối với nàng không có tư cách làm những chuyện như vậy Ngực có chút rầu rĩ, vui sướng trong nháy mắt bị hòa tan không ít, Vệ Bắc thẳng đứng dậy, nhìn Diệp Sơ ánh mắt trong suốt, hắn biết, cái nha đầu này thật ra một chút cũng không đần. “Đói sao? Đi ăn lẩu?” Hắn nói sang chuyện khác. “Tốt.” Diệp Sơ cười lên, ” Ta còn muốn ăn kem ly.” Cái thành phố này mùa đông đã rét lạnh mà lại còn dài dằng dặc, hắn trực tiếp dẫn nàng đến quán lẩu gần trường học của bọn họ. Mùi hương lan truyền khắp không gian làm cho người ta không khỏi thèm ăn “Một lát nữa, ta có một đồng học muốn tới đây.” Vệ Bắc nói. “Quan hệ rất tốt sao?” Diệp Sơ biết Vệ Bắc từ nhỏ không có bằng hữu, có thể tới đây cùng nhau ăn cơm, quan hệ hẳn không tệ đi. “Cũng không tệ lắm, là bạn cùng phòng cảu ta, ăn nói thô lỗ không khách klhis, lắt hắn tới có nói gì ngươi đừng để ý.” “Uhm.” Diệp Sơ gật đầu, bắt đầu đối phó với nồi lẩu. Một lát sau, Nhị Suất chạy tới, còn mang theo một nữ sinh cao gầy “Chị dâu khỏe a, ta gọi là Quách Suất, gọi Nhị Suất là được.” Nhị Suất chủ động cùng Diệp Sơ tự giới thiệu, nói xong xấu xa cười một cái, “Chúng ta chưa từng thấy, bất quá thông qua điện thoại có nói chuyện, ngươi hẳn là chưa quên đi?” Chính là người đón điện thoại úc đó, Diệp Sơ cảm thấy mình đời này hẳn là cũng không quên được, nàng xấu hổ cười, đưa ánh mắt chuyển hướng đến nữ sinh kia: “Vị này là?” Nữ sinh kia cũng sảng khoái, nói: “Chúng ta một lớp, ta gọi là Tư Đồ Duyệt, bọn họ gọi ta là Duyệt Tỷ.” “Duyệt Tỷ là biệt danh chúng ta đặt đi: tỷ, muội” Nhị Suất bổ sung nói. Các ngươi cả lớp tổng cộng có hai nữ sinh sao, Diệp Sơ oán thầm một chút, biết xấu hổ không dám nói ra miệng. Kết quả Diệp Sơ không có nói ra miệng, là đ Tư Đồ Duyệt tự mình nói ra: ” Kia cả lớp có hai nữ sinh sao các ngươi lại gọi ta là tỷ a?” Chỉ bằng vào những lời này, Diệp Sơ đã cảm thấy cái Tư Đồ Duyệt này là người không tệ, ít nhất rất sảng khoái, đối với nàng liền sinh ra hảo. Nào biết cô gái này trời sinh tính cách hào sảng, tửu lượng lại càng hào sảng hơn, bản thân uồng không ít vẫn là kêu người khác uống cùng, Nhị Suất đoán chừng là muốn đuổi theo nàng, kiên trì uống thêm một chén rượu liền gục xuống, cơm còn không ăn xong liền bất tỉnh nhân sự. Diệp Sơ xấu hổ a, kéo kéo ống tay áo Vệ Bắc: “Ngươi đừng uống quá nhiều” “Yên tâm, ta có chừng mực.” Vệ Bắc cúi đầu ở bên tai nàng nhẹ nói, còn đang muốn nói câu thứ hai, lại bị Tư Đồ Duyệt cắt đứt. “Hai người các ngươi tình cảm thật tốt a.” Diệp Sơ sửng sốt, không biết nàng tại sao nói như vậy. “Tiểu Diệp, ta nói với ngươi, Vệ Bắc người này thật không sai, ngươi nên hảo quý trọng a.” Nàng bỗng nhiên thuyết giáo. Diệp Sơ mù mịt không hiểu, quay đầu đưa mắt nhìn Vệ Bắc, chỉ thấy hắn nhíu mày, thấp giọng nói: “Ngươi uống nhiều quá, ít nói thôi.” “Hắn mới uống nhiều đi?” Tư Đồ Duyệt chỉ chỉ Nhị Suất đã bất tỉnh nhân sự, vừa tiếp tục nói: “Tiểu Diệp, ta đã nói với ngươi a, mới vừa đi học ta không biết Vệ Bắc có bạn gái, ta còn đuổi theo hắn đi...” “Tư Đồ Duyệt!” Vệ Bắc thật giống như có chút tức giận “Có quan hệ gì, ngươi vốn không có đáp ứng ta.” Tư Đồ Duyệt liếc hắn một cái, vừa tiếp tục đối với Diệp Sơ nói, “Từ nhỏ đến lớn, ta theo đuổi người khác chưa từng một lần thất bại, duy chỉ có hăn ném cho ta một bộ mặt lạnh lùng, ta lúc ấy cho là hắn thích Nhị Suất đi.” Diệp Sơ một ngụm nước trái cây uống trong miệng, thiếu chút nữa phun thẳng ra Tư Đồ Duyệt còn chưa nói hết: “Ta lúc ấy đã nghĩ a, Vệ Bắc này đức hạnh không tệ, hắn thậm chí có dũng khí đi thích nam nhân! Cho nên khi Nhị Suất nói hắn có bạn gái, ta chết cũng phải đến xem, rốt cuộc hắn thích nam hay là nữ. Bây giờ nhìn thấy ngươi như vậy, trong lòng ta cuối cùng cũng thăng bằng lại, chúng ta nữ nhân muốn thua cũng không thể bại bởi nam nhân, đúng không?” Vệ Bắc rốt cục nổi giận: “Tư Đồ Duyệt, ngươi nói đủ rồi hay không a?” “Đủ rồi đủ rồi.” Tư Đồ Duyệt bĩu môi, cuối cùng không nói thêm gì nữa. Diệp Sơ ở một bên yếu ớt nói: “Nhưng là ta còn không có nghe đủ.” Vệ Bắc: “...”


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx