sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Người Tình Của Thuyền Trưởng - Claudette Williams - Chương 19+20+21

CHƯƠNG 19 Tháng 4 nhẹ nhàng kéo đến, bao bọc vùng Hampshire trong sắc dịu dàng của những chồi non xanh mướt . Kate dạo bước thơ thẩn trên thảm cỏ trước trang trại . Chưa bao giờ nàng cảm thấy bồn chồn như lúc này . Dì Sarah đang trên đường tới Rừng Mới ! Sự kiện đó chiếm trọn tâm trí nàng 2 hôm nay . Như mọi bận, bức thư thông báo của bà dì toàn những chuyện lạc đề, chỉ 1 vài câu rõ ràng . Lần này, ai sẽ hộ tống dì Sarah ? Kate băn khoăn nghĩ ngợi . Có phải là Branwell Mannering không nhỉ ? Nàng mong là không phải ! Lòng nàng nhói lên 1 dự cảm khó chịu mơ hồ, vì nàng kho6ng biết phải đối phó với chàng như thế nào . 1 tiếng cười rúc rích lan ra trong 1 bầu không khí trong trẻo, làm gián đoạn luồng suy tư của Kate . Nàng nhìn về phía bìa rừng, thấy Eliza đang bị ép chặt vào 1 cây du bởi Johnny, gã coi ngựa nhà Newbury . 1 tay gã chống vào thân cây phía trên đầu Eliza, tay kia sục sạo dưới lần áo vải lanh của cô gái trong khi miệng thì thầm vào tai cô . Đây không phải lần đầu tiên Kate tình cờ bắt gặp cảnh này . Nàng vội vàng lẩn sang hướng khác . Nàng biết Eliza đã đính hôn với Johnny, nhưng dù sao, sự dễ dãi của cô với người yêu vẫn khiến nàng lo ngại . Khi nàng đe Eliza, cô ta chỉ cười . - Trời đất, cô chủ, em không phải con ngu chứ . Em mà cho Johnny hưởng tất cả bây giờ thì đố mà bảo được anh chàng hỏi em làm vợ . Em chỉ làm anh chàng mê mẩn, điên cuồng tới độ không còn nhìn được cô ả nào khác ... và đủ để anh chàng không thể tuột khỏi em được thôi ! - Eliza ! - Kate bật kêu lên. Nàng luôn bị bất ngờ trước những lời táo tợn của cô hầu .  Eliza lại vẫn cười .  - Cô chủ, em vẫn còn trinh như cô thôi ! Có điều đầu óc cô thì còn trong trắng hơn . Có Chúa mới rõ được còn điều gì mà em chưa biết . - Eliza này - Kate ngập ngừng - thế nếu tôi nhét những chuyện ấy vào đầu thì có gì là sai quấy không ? - Không, trời ạ . Đó là điều tự nhiên nhất trần đời . Chối bỏ nó mới là điều sai chứ . Cô chỉ đích thực là đàn bà khi cô yêu 1 người đàn ông, và yêu luôn cả những thói xấu của hắn . Nếu cô biết cách trị những tật hư đốn ấy ngay từ đầu thì hắn sẽ không mắc lỗi và trái tim cô cũng tránh được đau khổ . - Cô có cái đầu tương xứng với đôi vai gầy còm đấy nhị Eliza - Kate giễu, bị ấn tượng mạnh bởi logic giản đơn của cô hầu . - Thế bây giờ cô mới biết à ? Eliza toe toét cười rồi lại quay về với công việc của mình . Vậy đấy, nàng buồn bã nghĩ thầm, vậy mà đã mấy tháng qua đi, nàng vẫn chưa hiểu gì hơn về tình cảm của chính mình . Nàng và Perry vẫn gần gũi . Quan hệ của họ vẫn không hề thay đổi từ khi anh chuyển sang ở ngôi nhà Dower . Ngày nào anh cũng tới thăm nàng . Họ cùng nhau tro1 chuyện, trao đổi mọi suy nghĩ và cùng nhau chia sẻ niềm vui thích được chăm sóc con cáo lông vàng què chân mà Kate đã dụ được nó tới gần bếp và cho nó ăn trước sự ngạc nhiên của người đầu bếp và cô Nell . Hớn hở, nàng khoe chiến tích với Perry khi anh vừa tới, và chờ đợi lời khen của anh . Anh cầm tay nàng lên hôn . Tự nhiên nàng muốn hơn nữa . Nàng nhích lại gần anh và ánh mắt thầm đòi hỏi 1 vòng ôm . Tay anh run run đặt lên eo nàng và môi anh chỉ vừa chạm tới môi nàng thì đột nhiên anh lùi lại và thốt lên bằng 1 giọng đầy khát khao kìm nén . - Kate, anh không thể giữ nổi khoảng cách khi em ở kề bên anh như thế này . Nàng ngạc nhiên, mắt mở tròn . - Chưa bao giờ em nói là muốn giữ khoảng cách khi ở bên cạnh anh . Anh rên lên và ôm lấy nàng, siết chặt nàng đến phát đau, nhưng rồi anh lại đột ngột buông nàng ra . - Anh thật là thằng để cáng khi đi lợi dụng sự ngây thơ của em ! - Rồi, cũng bất ngờ như vậy, anh bỏ đi, để nàng đứng lại 1 mình giữa khu vườn chớm nở hoa . Nell đứng lặng đi nơi cửa bếp . Bà đã nhìn thấy cảnh đó . Khi Perry rảo bước ngang qua trước mặt, bà ngoảnh đi, nhìn về phía Kate và bắt gặp đôi mắt bối rối của nàng . Bà bước lại chỗ nàng, vẻ mặt hằn lên những cảm xúc trái ngược . - Kathleen, sao cô có thể làm như vậy ? Chính mắt tôi nhìn thấy cô ngã vào vòng tay hắn ! - Ồ cô Nell, con chỉ muốn anh ấy ôm hôn con. 1 khi con sẽ lấy Perry sao con lại không được phép thưởng thức nụ hôn của anh ấy ? - Kate đáp trả, không chút lúng túng . - Ôi trời ơi ! Điều con đòi hỏi là không thể được ! Con và hắn sẽ không bao giờ lấy được nhau đâu ! - Vô lí . Tại sao không ? Cô biết điều gì mà con không biết chăng ? - Ừ, con không hợp với hắn, Kate ạ - Nell trả lời chẳng đâu vào đâu . - Đó là lí lẽ của cô đấy hả cô Nell ? Chỉ vì cô tin rằng chúng con không hợp nhau ? - Chỉ vì thế thôi - Nell nói dối . Bà không thể cho Kate biết sự thật . - Thế thì chưa đủ . 1 khi con đã muốn trở thành vợ anh ấy, thì nhất định sẽ là như vậy - Kate nói và chạy vụt qua Nell, chạy về phòng mình để có thể mặc cho lệ tuôn rơi . Đó là chuện xảy ra hôm qua . Từ lúc ấy chưa thấy Perry quay lại . Trời đã sẩm tối và Kate ra tới rìa đường vừa đúng lúc nghe tiếng bánh xe lăn . Nàng mỉm cười chạy tới đón xe của bà dì . Đó là 1 cỗ xe ngựa hào nhoáng, hành lí cao ngất, đằng sau có 2 người cưỡi ngựa hộ tống - 1 người mặc quần áo thuỷ thủ, người kia, với chiếc mũ cao ngông nghênh trên mái tóc đen lượn sóng, với nụ cười mỉm phảnh phất trên khuôn mặt đẹp trai màu đồng, là người mà nàng biết quá rõ . Bá tước Mannering cũng đến trang trại Lyndhurst ! Tim nàng đập rộn lên , và khi cỗ xe chở bà dì dừng lại, nàng liền chui tọt vào trong lùm cây để thoát khỏi cái nhìn của chàng ! (hết chương 19)

***

CHƯƠNG 20

Sarah đi tới đi lui trong thư viện Newburuy, những điều bà Premble mới kể làm bà bấn loạn . Cứ nghĩ cháu gái mình công khai tỏ ra say mê Banyon là bà không chịu được . Bà dừng phắt lại, đối diện với bá tước . Chàng đang đứng bên lò sưởi nhấm nháp rượu Brandy, nét mặt càu cạu . - Chúng ta phải làm gì đi chứ, Branwell ! - Chúng ta ư ? Ồ không, cô yêu quí nhất đời ơi, cháu sẽ không dính vào chuyện này đâu . Quả thật là sau khi nghe bà Premble kể, cháu thấy mình quá ngu dại khi bỏ bạn bè và những thú vui, đi kèm cô tới đây chỉ để chứng kiến 1 tấn thảm kịch ! - Chàng nói mai mỉa . - Branwell, anh không định đứng ngoài nhìn cháu gái cô lao vào tay cái ... cái thằng thú vật đó chứ ? - Thánh thần ơi ! Thế cô nghĩ cháu phải làm cái gì bây giờ ? - Anh biết rất rõ . Anh là người đàn ông cực kì hấp dẫn . Cô đã nhận thấy anh có sức thu hút đối với tất cả những người đàn bà xinh đẹp . Không có lí do gì mà Kate lại không tìm thấy vẻ quyến rũ nơi anh ! - Nàng căm ghét cháu ! Thế đã đủ lí do với cô chưa ? - Bá tước gắt lên . - Ôi, Branwell, chuyện sẽ thành 1 vụ bê bối cho tất cả chúng ta - Sarah rên rỉ - Kate mà lấy hắn thật thì ... lạy Chúa tôi ! - Sarah, cô phải tìm cách khác thôi . Cô phải biết là nàng thậm chí còn không thèm nhìn mặt cháu . Đối với nàng thì cháu là tất cả những gì xấu xa, vô sỉ . Thế đấy ! Cô đã nhìn thấy cách nàng chào cháu khi nãy chưa ? Lần này thì không thể viện cớ đang có tang được . Không, cô ạ, kế hoách của cô không xuôi đâu . - Anh nhầm rồi . Đàn ông chẳng bao giờ hiểu được đàn bà . Cô đã để ý cách Kate đối xử với cháu, không có gì là quá lắm . Con bé sẽ không lấy cái thằng đó nếu nó chưa chắc chắn về tình cảm của mình . Anh hãy làm cho nó phải phân vân, đo đắn . Chàng chăm chú nhìn bà cô hồi lâu . - Không dễ đâu cô ạ . Thằng cha đã ở bên nàng trong những giờ phút buồn đau . Cách cư xử của hắn rất nhẹ nhàng, mà nàng lại nghĩ là nàng hợp với hắn . Cháu chẳng có lợi thế nào hơn hắn cả . - Cô ngạc nhiên về sự táo gan của hắn - Bộ hắn tin rằng chúng ta không biết bí mật của hắn sao ? - Đừng nhăn nhó thế cô Sarah, kẻo khuôn mặt xinh đẹp của cô lại thêm mấy nếp nhăn đấy . Cháu sẽ thử trổ hết tài ve vãn cháu gái cô xem sao - Chàng nói và toét miệng cười . Sarah đập nhẹ vào vai chàng . - Thằng quỉ ! Anh có bao giờ nghiêm chỉnh được không hả ? - Chợt bà im bặt - Suỵt, có người đến đấy . Kate đi theo hành lang tối mờ dẫn đến thư viện . Căn phòng này nằm ở tầng 1, phía sau ngôi nhạ Nàng vừa chạm tay vào cánh cửa thì nghe giọng nói trầm trầm của bá tước . Tim nàng đập mạnh . Nàng dừng lại 1 thoáng, cố ghìm bớt sự hồi hộp vô lí của mình . Rồi nàng đẩy cửa bước vào, nụ cười nở sẵn trên môi . Bá tước ngắm nàng đến bên Sarah . Lạy Chúa, nàng đẹp quá . Mái tóc đen vấn cao, chỉ để mấy búp quăn óng ả rủ trước trán và 2 bên . Chiếc váy lụa màu hồng nhạt bó sát thân hình kiều diễm, và khi nàng vươn người để hôn lên má bà dì, đôi vú nàng nhô cao trước con mắt thèm khát của chàng . Nàng không đeo đồ trang sức, và bá tước phải thừa nhận rằng sắc đẹp của nàng không cần đến sự điểm trang . Nàng ngước nhìn chàng qua hàng mi đen sẫm . Bắt gặp ánh lấp lánh trong đôi mắt xanh của chàng, nàng vội vàng nhìn lảng đi . - Lại ngồi cạnh đây, Branwell - Sarah vừa nói với bá tước vừa kéo Kate ngồi xuống trường kỷ - Cô chưa được nghe chuyến tung hoành mới đây của cháu trên mặt biển - Bà quay sang Kate - Cháu biết không, Branwell vừa mới trở về Luân Đôn là cô lôi nó theo đến đây luôn . - Ồ _ Kate nói giọng châm biếm - Anh lại đi bắt những chiếc tàu buôn lang thang đó à ? Câu hỏi xoáy khiến chàng bị chạm tự ái và những muốn cho nàng 1 bạt tai . Nhưng thay vào đó, chàng lại nở 1 nụ cười thân ái . - Chúng tôi may mắn làm được 1 mẻ, tuy có hơi khó khăn . - Sao bảo mấy tay buôn lậu đó khôg có vũ khí ? - Kate vẫn giữ giọng mỉa mai . - Đúng, họ không có, nhưng chiếc tàu săn biển Pháp đuổi theo chúng tôi thì trang bị đến tận răng ! - Giọng chàng đanh lại - Tuy nhiên , mặc dù bọn chúng hơn hẳn chúng tôi về số vũ khí và thuỷ thủ, chúng tôi đã đuổi chúng ra khỏi hải phận Anh và lấy được hàng của chiếc tàu buôn trước khi nó chìm . - Nhưng ... ông đã đánh chìm chiếc tàu ? - Kate la lên . - Chúng tôi không có ý định và cũng không đánh chìm chiếc tàu ấy . Chính đồng bào của chúng đã nã đại bác vào chúng ! Có vẻ như thuyền trưởng tàu săn Pháp thà đánh chìm tàu buôn của mình còn hơn để nó rơi vào tay chúng tôi . - Đàn ông thật là ngớ ngẩn - Kate nhận xét gay gắt . Chàng lại lờ đi . - Nhưng thuỷ thủ của tôi tài ba lắm, trong khi chiếc tàu buôn đang chìm, chúng tôi đã chuyển được hết hàng của nó sang tàu mình dưới làn đạn của bọn Pháp, sau đó lại còn đánh cho chiếc tàu săn biển của chúng 1 trận tơi bời . Cho nên, cô gái ạ, dù có muốn hay không, thi1 đó cũng là việc phải làm - Bá tước kết luận . - Phải lắm . Đáng đời cho con tàu ấy . Tôi ghê tởm tất cả tàu săn biển và công việc của chúng, bất kể là tàu Pháp hay Anh hay bất kì nước nào - Kate đối đáp 1 cách cay chua . Branwell ném sang bà cô ánh mắt "Đấy, cô thấy chưa !" - Kate ! - Sarah nghiêm giọng mắng cô cháu - Cháu có thể giữ ý kiến của mình, mỗi người đều có quyền nghĩ theo cách riêng, dù sai hay đúng , nhưng không nên vì thế mà đối xử bất nhã với khách, mà bá tước lại là khách của cháu . Kate bậm môi cúi đầu khiến bá tước liên tưởng đến 1 cô bé bị phạt đòn . - Có gì mà cô phải bận lòng, cô Sarah . Em Kate có quyền nói em nghĩ thế nào về cháu chứ . Cháu đánh giá cao sự thành thật mà - Bá tước nói và nhìn thẳng vào đôi mắt xám của Kate . Ồ, nàng tức tối nghĩ thầm, anh ta đang cố làm cho mình cảm thấy có lỗi, nhưng đừng có hòng . Đừng có mà vội mừng ! Nàng vênh cằm lên : - Tôi tin rằng ông bá tước thực bụng đánh giá cao sự thành thật, và tôi sẽ tiếp tục thể hiện nó .  3 cặp mắt liếc nhìn nhau, và Sarah nhẹ cả người khi lão quản gia bước vào thông báo bữa tối đã sẵn sàng . Khuya hôm đó, dọn dẹp xong xuôi, Eliza đến bên Kate đang ngồi trước bàn phấn . Kate trông đăm chiêu hơn thường ngày . Có quá nhiều điều làm xáo động tâm trí nàng và thôi thúc nàng tìm lời giải đáp . Nàng nghĩ đến bữa tối . Bữa ăn cũng khá dễ chịu . Dì Sarah luôn miệng kể những chuyện vui làm Kate tròn xoe mắt thích thú . Họ cùng cười nghiêng ngả và cảm thấy thật thoải mái . Bá tước cũng góp nhiều chuyện, và Kate buộc phải thừa nhận với mình rằng trí tuệ của chàng cũng sinh động như đôi mắt chàng, đôi mắt cứ chiếu vào nàng 1 cách giễu cợt suốt cả buổi . Chàng làm cho nàng cười mặc dù nàng đã quyết tâm cố nén . Nàng đã buông lỏng sự cảnh giác lại còn đi cười cợt với chàng ! Nàng thấy cần phải nhắc với mình rằng chàng là 1 tên cướp biển vô lương tâm . Nàng phải nhắc với mình rằng chàng là người đàn ông đã suồng sã với nàng, cưỡng bức nàng . Chàng cũng là người đàn ông coi chuyện trăng hoa với phụ nữ đã có chồng chẳng là gì . Nàng vẫn còn nhớ lời ông John kể với nàng trên boong tàu Bermudian, rằng Branwell đã từng là tình nhân của bà Medwin . Không , nàng không quên điều đó . Nó đã ăn sâu vào tâm trí nàng . - Điều gì khiến cô phiền muộn thế, cô chủ ? - Eliza hỏi , tay vuốt ve 1 lọn tóc dài của Kate . - Không - Kate đáp và buông 1 tiếng thở dài . - Có phải vì hôm nay ông Banyon trẻ trai không đến chăng ? - Eliza tò mò gặng tiếp . - Có lẽ - Kate lại thở dài . - Úi dào, việc gì mà cô phải rầu rĩ cho thêm mệt . Anh ta thì chẳng có thời gian ủ ê mà nhớ tới cô đâu . Bởi vì theo em biết hôm nay anh ta ở Southampton cơ . - Đi Southampton à ? Sao cô biết, Eliza ? - Kate hỏi, vẻ chăm chú . - Hồi chiều, John nhà em đánh xe đưa bà bếp lên đó đi chợ . Anh ấy thấy ông Banyon ở văn phòng ông Hansen đi ra . - Luật sư của cha tôi ấy à ? - Kate ngạc nhiên hỏi - Ông Banyon làm gì ở đấy nhỉ ? - Chà, cô chủ, sao cô chậm hiểu thế - Eliza giễu, và liền bị 1 phát nhẹ vào tay - Anh ta còn làm cái gì ngoài việc kí các giấy tờ và những chuyện tương tự . - Ừ nhỉ ! - Mặt Kate tươi hẳn lên - Đúng là vì thế mà anh ấy không đến được . Tôi lại cứ nghĩ anh ấy giận tôi . Tôi không muốn làm bất cứ điều gì để anh ấy phật lòng - Nàng nói dịu dàng . - Thế nghĩa là cô bằng lòng ông Banyon thật à ? - Eliza thắc mắc, mắt nhăn lại . - Đừng có dẫu môi lên với tôi thế, Eliza . Cô không thích anh ấy sao ? - Ồ, anh ta đẹp hết chê, lại cực kì lịch sự, nhưng ... - Nhưng sao ? - Mà thôi, cô đừng để ý ... chẳng có gì đâu . - Eliza, cô nghĩ gì trong đầu tôi không biết, nhưng tôi cũng không chắc là tôi có lấy Perry hay không nữa - Kate nói khẽ, giọng trầm ngâm - Perry rất tốt đối với tôi . Anh ấy luôn ở bên cạnh tôi khi cần, nhưng anh ấy chưa bao giờ làm tôi rung động . Eliza khúc khích cười . - Ừm ... em cho là cô đang xao xuyến bởi 1 hình bóng khác kia . - Eliza ! Cô định ám chỉ cái gì vậy hả ? - Em thấy ông bá tước đủ làm 1 cô nàng chết mê chết mệt đấy . Chao ôi, thế mới ra đàn ông chứ ! Em mà không trót vướng vào anh chàng Johnny loẻo khoẻo rồi thì ... em sẽ nhảy vào giường với ông ấy ngay ! - Eliza - Kate kêu lên - Không thể thế được ! Cô làm tôi bất ngờ vì những lời bậy bạ của cô đấy . Cô vẫn thường nói là cô sẽ không làm bất cứ điều gì bậy bạ với ai khi mà cô không yêu cơ mà . - Thế ai bảo cô là em không thể phải lòng anh chàng điển trai ấy ? - Eliza cười cợt . - Nhưng cô có quen anh ta đâu - Kate phản đối, không hiểu sao cô thấy khó chiu, với cô hầu . - Đúng thế . Mà em cũng chẳng bao giờ có cơ hội . Ông ấy nhìn em chẳng hơn gì nhìn món rau trộn lèo tèo trong bếp . Nhưng nếu ông ấy để mắt đến em thì ... - Eliza làm 1 cử chỉ diễn cảm và đong đưa đôi mắt . Tức thì, cô bị đẩy 1 cú thật lực, ngã lăn xuống giường Kate và cười ré lên . - Đồ gái lẳng lơ ! Johnny mà nghe thấy thì cứ liệu !- Kate cũng bật cười . Eliza tỉnh ra ngay . - Ôi, anh ấy sẽ quật em 1 trận tơi bời . Đừng nghĩ đến thì hơn . Ôi trời ơi, anh ấy sẽ treo ngược em lên ... - Thôi thôi . Cắp cái trò nhố nhăng của cô mà biến đi . Khuya rồi, Eliza, cô làm tôi loạn cả đầu . Kate cười, nhìn theo cô hầu đi ra rồi trèo lên giường vùi đầu vào gối . Nàng nghĩ về Branwell Mannering và Perry Banyon . Họ khác hẳn nhau, nhưng cả 2 đều làm tâm trí nàng rối bời . Với 2 khuôn mặt đàn ông chập chờn và những lời chọc quấy của Eliza cứ ám ảnh bên tai, nàng ngủ thiếp đi . Nàng mơ 1 giấc mơ hỗn độn . Nàng thấy Perry đi bên nàng . Anh mỉm cười với nàng âu yếm, và nàng vòng tay qua cổ anh, chờ 1 nụ hôn . Anh siết chặt lấy nàng, nhưng đột nhiên nàng nhận ra đó không phải là vòng tay của Perry mà là của 1 con quỉ mắt xanh biếc . Bá tước sờ nắn nàng, ôm ấp nàng, nghiến ngấu môi nàng . Nàng lăn qua lăn lại trên giường, đê mê, rạo rực vì những vuốt ve của chàng . Rồi nàng choàng tỉnh, thân thể bừng bừng, ướt đẫm mồ hôi, chiếc váy ngủ dính chặt vào người, và 1 cơn đau kì lạ lan ra ở thắt lưng . Nàng oằn người dưới chăn, cố làm mình dịu bớt . Nàng biết nỗi đau ấy nghĩa là thế nào . Nàng biết rằng nỗi thèm khát đang dội vào giữa trái tim và giữa 2 đùi nàng . (hết chương 20)

***

CHƯƠNG 21 Vầng mặt trời sáng lóa nhô lên ở đằng đông, hứa hẹn một ngày nắng đẹp. Gió từng đợt lùa qua cánh rừng rần trụi, bứt khỏi cành cây những chiếc lá cuối cùng. Khu rừng xào xạc, thì thầm mời Kate hãy tận hưởng buổi sớm mai. Chợt một giọng trầm gọi tên nàng từ phía sau, phá tan chuỗi giai điệu du dương cuả rừng. Nàng quay lại, thấy Bá tước đang đi tới, đôi mắt xanh tươi cười, khóe miệng nhếch lên đầy gợi cảm. Tim nàng đập rộn lên, và nàng tuyệt vọng nhận thấy sức hấp dẫn cuả chàng mới kinh khủng làm sao!  − Kate- chàng bước lại gần nàng và cười tươi rói.  Khó mà không đáp lại sự nồng hậu cuả chàng. Nàng đành mỉm miệng cười.  − Bao nhiêu lần đến Southampton mà tôi vẫn chưa có dịp dạo qua Rừng Mới. Nếu tôi nhờ cô dẫn đi thăm thú một lát thì liệu có phải là một đòi hỏi quá đáng không?  − Không. Tôi rất thích dạo chơi trong rừng. Nếu anh muốn chúng ta có thể đi lòng vòng một chút- nàng nói và đứng nhích ra xa.  − Thế thì hay quá- chàng đáp lại, lòng tự hỏi không biết làm sao để xoá đi sự phòng ngừa cuả nàng.  Nàng dẫn chàng tản bộ theo con đường mòn trong rừng. Con đường quá hẹp, thành ra họ phải đi sát vào nhau. Sự gần kễ cuả chàng làm nàng cảm thấy ngại ngần, và nàng giữ im lặng để giấu đi sự bối rối cuả mình.  Chàng lại tìm cách thử xuyên qua sự lạnh lùng cuả nàng.  − Ở đây đẹp thật, nhưng chẳng giống chút nào với thiên đường Bermuda cuả cô.  Chắc cô không ở lại nơi này đâu nhỉ?  − Sao anh lại nghĩ thế? Cha mẹ tôi đều yên nghỉ nơi đây. Trang trại là nhà cuả tôi.  Tôi chẳng muốn rời đi đâu nữa.  Kate khẽ nói. Nàng yêu Bermuda. Nàng luôn nhớ về xứ sở ấy ...nhưng nước Anh mới là tất cả những giấc mơ lãng mạn cuả nàng.  − Thế mà cô Sarah lại đang định... Trời, cô bé, tôi thấy tiếc cho cô đấy- Bá tước trêu.  − Ồ? Dì ấy định làm gì vậy?- Kate ngạc nhiên hỏi.  − Tổ chức một buổi khiêu vũ ra mắt cho cô.  − Nhưng mà ...không thể được. Tôi đang có tang- Kate sau mày.  − Cô ấy mới dự định thế thôi. Chắc cũng phải sang tháng sau- Bá tước nói nhanh- Và trong chuyện này thì cô có thể phó mặc cho Sarah. Cô ấy biết lúc nào thì mãn tang. Vả lại, cô ấy có một quan niệm kỳ quặc là tuổi trẻ chỉ có bổn phận với cuộc sống mà thôi.  Kate mỉm cười.  − Lý thuyết cuả Sarah lúc nào mà chả phù hợp với mục đích cuả dì ấy.  − Đúng đấy, cô bé ạ. Sarah mà đã định điều gì thì đừng có hòng cãi lại- chàng thở dài, nhớ đến vai trò cuả mình trong kế hoạch cuả bà cô.  Kate bật cười.  − Anh quý dì ấy lắm phải không?  − Ừ- giọng chàng bỗng trở nên dịu dàng- Đối với tôi và cậu em Matthew cuả tôi, cô ấy đúng là tặng vật cuả Chúa.  − Tôi không biết là anh có em trai- Kate nói, tự dưng nàng muốn biết về chàng, về lai lịch cuả chàng.  − Có, một thằng em quỷ sứ. Một gã trai rồ dại. Đang học năm thứ nhất trường Cambridge- chàng toét miệng cười, nhớ tới lần mới đây đi thăm cậu em láo lều.  − Ồ, chắc cậu ấy kém anh nhiều tuổi lắm nhỉ?- Kate hỏi. Trước đây nàng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện đoán thử tuổi chàng.  − Matthew mười tám, kém tôi mười tuổi. Hôm nọ tới thăm, tôi bắt gặp cu cậu tha ở đâu về một con chó sói. lại còn hỏi tôi rằng không biết ông chủ nhiệm khoa có cho mang thú vật vào khu vực trường không- Chàng cười ha hả một cách khoái chí, và nàng chợt nhận thấy nét trẻ con trong bản tính cuả chàng.  Nàng nhếch môi tinh nghịch.  − Và anh bảo cậu ấy ...  − Rằng ông chủ nhiệm khoa không đời nào cho phép. Nó bắt chước tôi ngày xưa đấy mà. Tôi đã từng sống chung với một chú khỉ con dưới trần nhà thiêng liêng cuả Cambridge.  − Một con khỉ? Ôi, trời ơi, anh nuôi hẳn một con khỉ ấy à?- Nàng cười rúc rích cùng với chàng.  − Thật đấy. Mãi gần nửa năm mới bị lộ. Willy, thằng bạn cùng phòng với tôi, đã quên khoá cửa, thế là con vật chết tiệt xổng ra. Chẳng biết làm sao mà nó mò được đến đúng văn phòng ông chủ nhiệm khoa và ra sức phá phách. Nó rú rút, giật, kéo, xé toang tất cả mọi thứ cho đến khi căn phòng chỉ còn là một đống rách nát. Kết quả là tôi và Willy bị đuổi học một tháng.  − Thế còn con khỉ thì sao?- Kate hỏi và cười nấc lên.  − Con khỉ khốn kiếp! Sau đó tôi đành phải đem trả lại nơi tôi đã mua về.  Nàng rũ ra cười, nước mắt dàn duạ. Chàng kéo nàng dừng lại và rút khăn tay chấm lên mi nàng. Họ đã tới con suối cắt ngang rừng. Họ đứng bên bờ, lắng nghe tiếng nước chảy rì rầm qua những phiến đá. Kate nhìn đăm đăm xuống dòng nước trong vắt, để khỏi phải bắt gặp ánh mắt cuả chàng. Chỉ mới nghĩ nhìn vào mắt chàng cũng đủ khiến nàng rạo rực cả người. Sợ chàng biết được điều đó, nàng cố tạo vẻ mặt nghiêm trang.  Bá tước quan sát nàng, nhận thấy nàng đã thu mình lại. Chàng bắt đầu bực. Cô bé làm sao thế nhỉ? Sao cô ta cứ cố tình làm bộ xa cách vậy? Những người đàn bà khác lúc này hẳn đã chìa môi cho chàng, ít ra là tất cả các cô mà chàng đã theo đuổi đều làm thế. Chẳng phải vì ngây thơ mà cô ta làm mặt lạnh với chàng. Mẹ kiếp, chàng cũng đã từng ve vãn không ít gái trinh, và mặc dù chưa bao giờ vượt quá những lời tán tỉnh nhẹ nhàng, chàng vẫn luôn điều khiển được cuộc chơi. Cái tôi cuả chàng nổi tự ái! Chàng gườm gườm nhìn nàng.  − Kate, hãy nói cho tôi biết, đã bao giờ cô phải sầu khổ vì một người nào chưa? Nàng mở tròn đôi mắt đẹp nhìn chàng, sững sờ.  − Câu hỏi mới lạ chứ. Tôi chỉ cần sầu khổ vì một người duy nhất, cha tôi, anh cũng biết rồi còn gì.  − Tôi không định nói về điều đó. Tôi cũng đã mất cả cha lẫn mẹ. Nhưng đó là tình cảm khác: thương tiếc và buồn đau. Điều tôi muốn hỏi là cô đã phải đau khổ vì một người đàn ông nào chưa?- Chàng hỏi sổ sàng.  − Một người đàn ông?- Nàng lặp lại, ngơ ngác- Tôi không hiểu ...  − Trái tim cô đã thuộc về ai chưa?- Chàng vẫn không chịu thôi, chàng nhất định phải biết tình cảm cuả nàng với Perry Banyon đã đến mức nào.  − Trái tim tôi ư?- Nàng cau mặt- Tôi không hiểu điều đó thì can hệ gì đến anh chứ. Tôi đâu có hỏi anh những chuyện như vậy.  Chàng mỉm cười.  − Nhưng tôi lại sẵn sàng trả lời. Trái tim tôi vẫn là cuả tôi.  Chẳng biết vì sao điều đó lại khiến nàng hài lòng. Nhưng nàng cũng nhìn chàng dò xét một lúc, rồi khẽ cười.  − Tôi không hiểu anh quan tâm đến chuyện đó để làm gì, nhưng...không, tôi chẳng gắn bó với bất cứ một người đàn ông nào ở bất cứ mức độ nào.  Nàng thầm hỏi tại sao mình không dám thừa nhận quan hệ với Perry. Chắc chắn là nàng có thích Perry Banyon. Tại sao nàng không nói ra điều đó?  Bá tước cười, cảm thấy nhẹ nhõm một cách vô cớ.  − Thế người mà cô để lại Bermuda thì sao?  − Danny ấy à? Ồ, tôi gắn bó với Danny nhiều lắm. Nhưng đó là chuyện khác hẳn- Nàng chợt nhớ đến cả chục bức thư nàng đã gửi cho cậu bạn từ ngày rời Bermuda mà chỉ nhận được mỗi một bức thư đáp lại- Danny chỉ là ...  − Anh trai cô?  − Ồ không. Thực ra là Danny đáng thương cứ tưởng rằng cậu ấy muốn cưới tôi làm vợ- Nàng nói buồn buồn- Nhưng tôi chỉ coi đó là tình bạn, không hơn.  − Thế còn ông Banyon thì sao?- Bá tước hỏi như vô tình- Tình bạn cuả cô với ông hàng xóm đến đâu rồi?  Nàng đỏ mặt.  − Anh tò mò quá đấy.  − Tôi có đi quá xa không?- Chàng hỏi thận trọng.  − Không đâu- Nàng mỉm cười thân mật, bởi nàng thấy chàng thực sự tỏ ra dễ mến, có lẽ nàng đã đánh giá sai về chàng- Chỉ vì tôi không thể trả lời điều mà bản thân tôi chưa dám chắc.  − Cô Sarah cho là Banyon muốn cưới cô.  − Dì ấy biết sao được cái điều mà chính tôi cũng còn chưa rõ.  − Thế không phải chứ?  − Không, đúng đấy. Nhưng mà, tôi cũng chẳng biết lòng mình ra sao nữa, mặc dù, tất nhiên, tôi không có gì để phản đối ý định này.  − Tôi hiểu- chàng nói và nắm lấy cánh tay nàng kéo nàng sát vào ngực mình. Mắt chàng nhìn xuyên vào mắt nàng, và giọng chàng như bị thôi miên bởi ánh mắt mãnh liệt cuả chính mình.  − Em có cho thằng nhãi ấy cái mà chỉ một người đàn ông mới có quyền hưởng không hả cưng?  Nàng sững sờ trước sự dữ dội cuả chàng, bủn rủn bởi sự đụng chạm cuả chàng.  − Trước hết anh hãy nói ai là thằng nhãi, còn ai là người đàn ông mới được chứ?  − Em thừa biết tôi định nói gì. Đừng có chơi chữ với tôi, Kate. Nói đi! Hắn có được ôm em trong vòng tay không? Em không cưỡng lại thằng nhãi ấy chứ? Hắn có được nếm chất mật ngọt ngào cuả em không?  Chẳng cần đợi nàng trả lời, chàng kéo mạnh nàng và siết chặt tấm thân mềm mại cuả nàng vào mình.  Chàng biết chàng đang phá hỏng kế hoạch cùng tất cả những ý định tốt lành, nhưng trái tim cũng như thân xác chàng đã bùng cháy vì nàng. Giây phút này, chàng chỉ còn có một mục đích, hôn đôi môi gợi thèm cuả nàng. Môi chàng tìm tới môi nàng trong khi nàng cố sức đẩy chàng ra. Chàng cảm giác như lưỡi mình đắm trong rượu anh đào. Nàng thì đấm tay vào ngực chàng. Nàng gần ngột thở, quay cuồng choáng váng, nhưng môi chàng vẫn không chịu rời, tay chàng ghì cứng người nàng. Mặc nỗi tức giận, mặc sự sợ hãi, nàng vẫn cảm thấy thân thể bừng bừng đáp lại. Nàng muốn tan ra trong sức mạnh cuả chàng. Nàng muốn chàng chiếm đoạt nàng. Ôi, lạy Chuá! Nàng không được nghĩ những điều như vậy; nàng không thể nghĩ tới chuyện đó? Nhưng nàng lại muốn chàng làm thoa? mãn tấm thân nóng bỏng cuả mình. Nàng muốn chàng cưỡng ép nàng để cho thân thể nàng được hưởng niềm khoái cảm mà nó khao khát. Nàng là đàn bà, thân xác nàng chống lại ý chỉ cuả nàng. Không, ý chí nàng phải thắng! Trong một cố gắng cuối cùng, nàng dứt môi ra và quay mặt đi, cảm thấy mình sắp đổ sụp đến nơi. Nhưng chàng vẫn đỡ nàng trong tay, và chàng biết sự yếu đuối cuả nàng. − Nói đi, Kate, hắn đã bao giờ hôn em như thế chưa? Em là người đàn bà nồng nàn, đã bao giờ hắn khơi được ngọn lửa trong em chưa?- Chàng nói dịu dàng.  Đôi mắt xám cuả nàng loé lên.  − Anh là đồ đểu ...đồ lừa đảo! Anh rủ tôi đi dạo, giả bộ thân ái với tôi, giả bộ lo lắng cho hạnh phúc của tôi, và tôi đúng là ngu ngốc nên mới quên đề phòng...  − Em không ngốc đâu, bé yêu ạ. Tôi rủ em đi đâu phải để dạo chơi! Tôi quan tâm đến em, và tôi không việc gì phải giả vờ. Em đã hiểu nhầm động cơ cuả tôi. Tôi không định quyến rũ em, mà chỉ muốn cảnh tỉnh em thôi. Em là người đàn bà xinh đẹp với sự khờ khạo cuả một đứa trẻ. Banyon không yêu em đâu, mà hắn cũng không thể yêu được, vì những lý do mà bây giờ em chưa hiểu. Hắn là kẻ đào mỏ, hắn muốn trang trại về tay hắn!  − Đào mỏ? Anh suy bụng ta ra bung người đấy à? Anh cướp vàng cuả người khác dưới danh nghĩa yêu nước và lấy lý lẽ đó để biện hộ cho hành động cuả mình. Chính anh mới là kẻ đào mỏ. Perry cần gì phải cưới vợ vì tiền, cha tôi để lại cho anh ấy cả nhà, cả tiền rồi.  − Chính thế đấy. Em đã bao giờ thắc mắc về chuyện ấy chưa? Nhưng thôi, chuyện ấy tạm cho qua. Tôi báo trước với em rằng Perry sẽ chưa yêu chừng nào trang trại chưa thuộc về hắn. Hắn bị ám ảnh bởi điều đó.  − Anh im đi!- Kate gào lên.  − Được thôi, nếu em không muốn nghe điều gì chống lại hắn, thì tùy em. Đi nào, tôi đưa em về nhà.  − Đưa tôi về sau khi ...  − Sau khi tôi đã ban tặng cho em cái hôn mà tôi biết em không thể nào cưỡng lại. Tha thứ cho tôi Kate- Chàng nói giọng giễu cợt.  − Ồ, anh thật là quá quắt- nàng kêu lên.  − Còn em thì đẹp không chịu nổi!- chàng đáp lại và khoác tay nàng. Nàng giằng ra, và cứ thế lầm lì bước đi bên chàng trên con đường mòn. Đến khoảng rừng thưa, mắt nàng chợt sáng lên, còn chàng thì sa sầm mặt. Họ đều nhìn thấy một con ngựa cái thon thả đang phi về phiá ngôi nhà, và trên lưng nó là dáng người thanh mảnh cuả Perry Banyon. (hết chương 21)


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx