sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Ôm lấy bầu trời xanh và chìm vào giấc ngủ - Chương 00

Phần mở đầu: Món nợĐã bao giờ bạn tự hỏi giá trị của một con người là gì, và đã bao giờ bạn cố thử trả lời câu hỏi đó một cách thành thực mà không lảng tránh vào phân tích cặn kẽ những triết lý sâu xa, nhưng hoàn toàn phi thực tế? Nếu Otobe Rei bước đi trên một con đường đời thẳng lối và bằng phẳng như cha mẹ cô đã hình dung, tham gia vào thị trường lao động ở tuổi hai mươi lăm, và nghỉ hưu khi cô đến tuổi sáu mươi lăm thì với thu nhập hàng năm ở mức khoảng 90.000 đô, đến cuối bốn mươi năm hữu ích của cuộc đời mình cô sẽ tích lũy được tầm 4 triệu đô-la. 4 triệu đô-la, đó là giá trị của Otobe với tư cách là một con người, là món nợ của cô đối với sự tồn tại của chính bản thân mình. Nhưng điều gì sẽ xảy ra nếu một ngày, chiếc vé số mà cô mua đều đặn hàng tuần kể từ khi cô trở thành một người lớn tự lập, hoặc bởi tia hi vọng nhỏ nhoi mà cô ngoan cố bám víu lấy, hoặc có lẽ chỉ do thói quen, trúng giải độc đắc 5 triệu đô-la?Otobe cảm thấy thân thể mình lơ lửng nhẹ bẫng như một chiếc máy bay giấy được gấp bởi bàn tay của một đứa trẻ tinh nghịch, cưỡi gió xuyên qua không trung, lướt ngang bầu trời xanh. Cái bóng của cô, một thực thể vô diện, trước đây thường xuất hiện trong ảo giác với điệu cười nhếch mép nhạo báng đầy hằn học, nay đột nhiên khoác lên một vẻ thật thiết tha dịu dàng khi nó ngày một tiến lại gần. Trong tiểu thuyết và truyện tranh, những vụ nhảy lầu tự tử thường được miêu tả gây ấn tượng dòng chảy chậm rãi của thời gian, với hồi tưởng về những kỷ niệm hạnh phúc hay đớn đau, hoặc với viễn cảnh về một thế giới trong tương lai nơi những con người bị bỏ lại phía sau tiếp tục tồn tại, mang theo họ nỗi đau bị ruồng bỏ. Nhưng trong thực tế, tất cả xảy ra nhanh đến mức Otobe không có chút thời gian nào để dành cho việc suy nghĩ, và cô cũng không được nhìn thấy những thước phim ký ức của cuộc đời mình như mô-típ phổ biến trong phim truyện. Thứ duy nhất mà cô nhìn thấy và cảm nhận thấy là cái bóng của mình ngày một dãn nở ra, như thể hòa nhập làm một với thân thể cô, và sắc đỏ trong góc mắt cô tràn vào trong khoảng tối sâu thẳm...


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx