sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Từ Nay Đã Có Mồi Trong Mồm, Đừng Có Kêu Ha Ha Nữa Nhé!

Cơ quan tôi đang thiếu một cái chân phó. Thời buổi “ghế thì ít mà đít thì nhiều” nên cuộc chạy đua vũ trang bắt đầu. Nhưng cuộc chạy đua không phải dưới ánh mặt trời mà là cuộc chạy đua ma quỷ. Chúng chế bom không phải bằng TNT mà bằng thư nặc danh. Lần đầu nhận được thư nặc danh, cơ quan tôi còn thì thì thào thào người nọ với người kia ra điều bí mật, nhưng chỉ hai mươi phút sau thì cả cơ quan đều biết. Dĩ độc trị độc, ngày hôm sau lại có thư nặc danh tiếp. Hôm sau nữa lại tiếp thư nặc danh... Quay vòng đủ các nhân sự trong quy hoạch. Trong lúc các nhân sự trong quy hoạch đang mải mê bỏ bom thối vào mặt nhau thì có kẻ ngoài quy hoạch đã lặng lẽ đục nước béo cò. Hắn làm một bản tường trình về nội tình cơ quan rồi trình lên cơ quan chủ quản. Ngài quan phụ trách về vấn đề nhân sự có một bạn cánh hẩu đang thất sủng bèn bàn nhau chớp cơ hội, lật luôn cả thằng trưởng để ông bạn cánh hẩu thế chân. Cái tội nó rành rành ra đấy, không lãnh đạo được cơ quan để mất đoàn kết. Nhưng hất chân một thằng trưởng đâu phải dễ, nó có tội tày đình, bị thanh tra rõ ràng mà còn phải nâng lên đặt xuống mãi. Quan phụ trách vấn đề nhân sự là quan thâm nên rào trước đón sau rất kĩ, sao cho nó không thể kiện được quan. Nhưng được cơ hội vàng như vậy mà không tóm lấy thì ngu quá! Thôi thì hất nó không được thì luân chuyển cán bộ vậy. Ô hô, hay, luân chuyển cán bộ là một chủ trương, chính sách, kẻ nào dám chống? Chống thì về nhà.

Quan phụ trách vấn đề nhân sự đã có thâm niên trong vấn đề nhân sự nên hiểu rằng cái vấn đề nhân sự càng kín đáo thì càng thành công. Cứ đến giờ G thì ập đến công bố quyết định là xong. Nhưng vấn đề ở đây là, nếu cứ dễ thế thì chúng lại không biết ơn sếp. Thời buổi lắm kẻ vô ơn, ngay cả cái gã bạn thân. Thân thì thân tình thân nghĩa, chứ tiền bạc thì không thân, cứ phải rõ ràng, rành mạch. Lại còn cái thằng đục nước béo cò kia nữa chứ! Mả nhà nó có táng hàm rồng đi chăng nữa thì nó cũng phải biết ơn quan. Biết ơn quan rồi thì nó phải trả ơn. Mà cách trả ơn tốt nhất bây giờ là tiền thôi, chứ sông nước hoạn nạn gì đâu mà cần nó cứu mạng.

Quan phụ trách vấn đề nhân sự gọi ông bạn cánh hẩu và thằng đục nước béo cò đến, cho xem công văn gửi các cơ quan liên quan về vấn đề luân chuyển cán bộ. Công văn này chỉ có tính chất báo cáo để hiệp y mà thôi. Ông bạn cánh hẩu thì vui vừa phải, còn thằng đục nước béo cò thì sướng rên. Hắn “phôn” ngay cho một nữ cán bộ cùng phe với hắn ra một quán rượu để mở tiệc ăn mừng. Ăn uống no nê trong trạng thái vô cùng phấn khích, hắn cười: “À hà hà, phen này ông sẽ đạp lên đầu chúng nó.” Rồi hắn bấm điện thoại cho một gã ở cơ quan thường trú: “À hà hà, ông chuẩn bị ra mà đưa tiễn sếp nhé!”

Không biết trong lúc phê rượu, hắn đã cười “à hà hà” bao nhiêu lần qua điện thoại. Chỉ biết là đến đầu giờ chiều thì sếp biết. Sếp liền chạy lên quan trên của quan phụ trách vấn đề nhân sự. Chuyện bung bét. Thế là xong, người nào vật nào vẫn ở nguyên chỗ đấy. Thằng đục nước béo cò xẹp như gián, không cười “à hà hà” nữa. Trong lòng hắn than tiếc vì không được đạp lên đầu chúng nó. Hắn ngồi nghĩ xem mình sai ở chỗ nào. Hồi đi học, hắn luôn làm hết các bài tập thầy giao nhưng không bao giờ được đứng đầu lớp. Hắn cú lắm, vì thế khi đi làm, hắn mới nghĩ ra cái mẹo, chẳng tội gì mà hắn phải làm, mệt thân. Hắn chỉ chuyên đề xuất các ý tưởng và to mồm để bảo vệ các ý tưởng đó. Sau hắn nghe ngóng các phe nhóm trong cơ quan để cố vấn. Hắn cố vấn cho tất cả các phe nhóm. Hắn luôn vỗ ngực là người thông minh. Cơ quan hắn đang náo loạn như bây giờ là công của hắn. Vậy mà sao việc của hắn lại thất bại được nhỉ? Hắn còn nhớ tất cả các bài giảng của thầy mà.

Mấy hôm sau, hắn bị đau bụng nhưng toilet nam đã có người, hắn đành phải vào toilet nữ. Cơ quan hắn vẫn có lúc phải thế. Vì vậy, hắn nghe được chuyện của cô thư ký với bà dọn dẹp trong phòng rửa tay. “Cháu kể cho cô nghe chuyện con cá sấu và con thỏ nhé! Có một con thỏ nhởn nhơ chơi trên bờ hồ, đâu biết rằng có một con cá sấu đang rình nó. Bất thình lình, con cá sấu đớp gọn con thỏ vào mồm. Con cá sấu chưa nuốt con thỏ vội mà muốn làm cho con thỏ chết khiếp đã. Con cá sấu hú một hơi dài làm con thỏ sợ chết khiếp nhưng con thỏ nhắc mình không được sợ. Nó nói với con cá sấu: “Này, ngươi kêu hu hu ta không sợ đâu. Ngươi phải kêu ha ha ta mới sợ.” Con cá sấu nghe thế bèn kêu ha ha. Cái miệng con cá sấu há ra nên con thỏ đã nhanh chân chạy khỏi miệng cá sấu. Chạy lên bờ, con thỏ bèn quay lại, nói với con cá sấu: “Này, từ nay đã có mồi trong mồm, đừng có kêu ha ha nữa nhé!”” “Ồ, thế mà ở cơ quan mình có đứa nó lại kêu à hà hà. Đúng là ngu thật!”

Nghe xong câu chuyện, hắn ngẩn người, tiếc ngẩn ngơ. Hắn tiếc vì câu chuyện này có trong sách học của hắn hồi xưa nhưng nó là bài đọc thêm nên hắn đã bỏ qua.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx