sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Thượng 6

Chương 9

Sáng sớm hôm sau, đoàn hộ giá Kỷ vương gia đã đến Giang Châu, dân chúng được một phen náo loạn, họ hết bị ngạc nhiên bởi khí chất cao ngạo cùng dung mạo tuấn tú tiêu sái của Kỷ vương gia, lại có một tiểu nam đồng hết sức khác lạ đi bên hắn, vị tiểu nam đồng này dung mạo so với nữ nhân xinh đẹp nhất của Giang Châu trấn là Hương Mai còn hơn vạn lần, môi đỏ, mắt phượng, chiếc mũi cao thanh tú, làn da nam nhi lại trắng sứ mịn màng, chỉ tiếc không phải là nữ nhân, nhưng vị tiểu nam đồng này thật sự rất xinh đẹp, nhìn hắn một cái liền khiến người khác mặt đỏ, tim đập nhanh. Mấy thiếu nữ trong trấn cũng được một phen náo loạn, người thì hâm mộ Kỷ vương gia, người lại lỡ để tâm trí mình cho tiểu nam đồng đi bên cạnh hắn, họ đúng là thần tiên trên trời. Trong đó, Lục Hương Mai trưởng nữ của quan phủ Giang Châu trấn dường như đã nhắm trúng Kỷ vương gia, còn nam đồng đi bên cạnh kia, nhìn kiểu gì nàng cũng không thấy có cảm tình, nam nhân gì đâu mà đi đứng nhẹ nhàng, lại xinh đẹp hơn cả nữ nhân, đúng là thập diện nam đồng không hề có nam tính.

Lục tiểu thư vừa hay đến tuổi cập kê, lại xinh đẹp mĩ miều, nhưng chung quy đều mang lòng dạ nữ nhân, vị Lục cô nương này vẫn một mực muốn trèo cao, nhưng gia đình văn sĩ trong trấn hoàn toàn nằm ngoài ước muốn của nàng ta. Vừa hay Kỷ vương gia có chuyến vi hành đi đến Giang Châu, phụ thân của nàng cũng đã sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho vương gia cùng tùy tùng trong Lục phủ, nàng ta tự coi đây chính là cơ hội ngàn năm có được, huống hồ vị vương gia này lại tuấn tú tiêu sái như vậy, Lục Hương Mai tin tưởng vào sắc đẹp của mình nhất định sẽ mê hoặc được vương gia. Nàng ta vốn có nghe qua vương gia đã lập vương phi, nhưng vị vương phi này lúc rước dâu còn nhảy tự tử, rõ ràng không muốn gả cho Kỷ vương phủ, như vậy chắc chắn tình cảm giữa bọn họ không tốt, Lục Hương Mai nàng càng thêm phần tự tin rồi. Nếu không được làm chủ cung Kỷ vương phủ, nàng đơn giản làm một trắc phi cũng không sao.

Lục Quan Cường khúm núm cúi mình đứng trước cổng '' vi thần bái kiến vương gia, đường xa đã mệt, thỉnh mời vương gia vào phủ nghỉ ngơi!''. Cao Nguyên Khải đứng gần Hàn Mặc Mặc, ý muốn nàng có chỗ dựa vào, lần này ăn nàng trên xe ngựa, tính ra hắn cũng không có gì không khỏe, chỉ có nàng mới trở nên yếu ớt hơn thôi. Cao Nguyên Khải khuất tay '' miễn lễ, mau vào phủ!". Cao Nguyên Khải bước trước một bước, lại đứng lại đợi nữ nhân phía sau, dù giả nam trang, nàng vẫn rất nhẹ nhàng thanh thoát, bọn Phúc Tồn được phen túm tụm cười, vương gia à vương gia, người muốn che giấu vương phi thì nên cách xa một chút chứ, Phúc Tâm sau khi được huynh trưởng cất lời, cuối cùng cũng biết được thân phận của tiểu nam đồng kia, cho đến bây giờ vẫn không khép nổi miệng, hại hắn mỗi khi nhìn lén vương phi đều mặt đỏ tim đập nhanh.

Mọi người vào trong chính đường, Kỷ vương gia ngồi cao nhất, cùng ngồi với hắn chính là tiểu nam đồng kia, Lục Quan Cường không khép nổi miệng, có ý hỏi '' Vương gia, đây là?''

Cao Nguyên Khải trên người tản mát phong thái lạnh lùng '' Đây là nam đồng trị thương cho bổn vương"

Nghe giọng nói lãnh đạm của vương gia, Lục Quan Cường có chút run sợ, cho là mình đã hỏi điều không nên hỏi, mới tiếp lời '' Vương gia, đường xa đã mệt, vi thần đã sắp xếp phòng cho ngài, nếu không còn việc gì liền có thể đi nghỉ ngơi! Vị tiên sinh này, ta cũng đã sắp xếp cho ngươi một phòng..''

Cao Nguyên Khải lãnh khốc phun ra từng tiếng '' Không cần! Hắn ỏ cùng phòng với ta! Cho người dọn dẹp lại phòng ta một chút!''

Lục Quan Cường chảy mồ hôi hột sau lưng '' Vâng Vâng, vi thần tuân lệnh!''

Cao Nguyên Khải quay sang nhìn Hàn Mặc Mặc, nàng nhìn hắn với vẻ: đừng dọa sợ vị quan phủ này như thế chứ, hắn lại thì thầm bên tai nàng'' do hắn không hiểu chuyên, muốn tách nàng ra khỏi ra đó!''

Hàn Mặc Mặc lại thì thầm bên tai hắn '' Vô sỉ!''

Cao Nguyên Khải cười cười trong chốc lát nhìn nàng làm Lục Quan Cường sững sờ, thái độ này là gì, Kỷ vương gia hắn đã nghe quan là một người cực kì lãnh khốc, trí tuệ lại hơn người, binh quyền ở Nguyệt Quốc này hiếm ai qua được hắn, đã từng thân chinh đánh bắc dẹp nam, tại sao lại nở nụ cười hiền lành như vậy trước mặt vị tiểu nam đồng này, thôi, có lẽ hắn mờ mắt rồi, là nhìn nhầm.

Trước cửa truyền đến âm thanh nữ tử mềm mại, một tiểu cô nương thân lam bào xinh đẹp tiến vào chính đường, cúi xuống hành lễ '' Nữ nhi Lục Hương Mai bái kiến vương gia!''. Lục Quan Cường có chút sững sờ, con bé này, vẫn một mực muốn trở thành sườn phi của Kỷ vương gia, sớm đã bị danh vọng làm mờ mắt rồi. Ông ta tiến đến gần nữ nhân giới thiệu '' Vương gia, đây là trưởng nữ của vi thần Lục Hương Mai muốn tiếp chuyện ngài một lát!''. Cao Nguyên Khải khuôn mặt khôi phục vẻ lãnh đạm, thậm chí không thèm liếc mắt đối với vị cô nương phía trước, tâm trí hắn hiện tại là bị vị tiểu nam đồng trước mặt này hút mất rồi, nhưng Hàn Mặc Mặc lại có vẻ có hứng thú, miệng nhỏ cười tươi với Lục Hương Mai '' Xin chào Hương Mai, ta là Hàn Mặc, rất vui được biết cô!''. Lục Hương Mai nghe thanh âm mềm mại phát ra từ miệng tiểu nam đồng, một tia chán ghét xoẹt qua ánh mắt nàng ta, nhưng thứ đó lại lọt vào tầm nhìn của Cao Nguyên Khải, ý tứ gì đây? Lại nhìn đến ánh mắt thèm thuồng của nàng ta lúc nhìn hắn, Cao Nguyên Khải sớm đã khẳng định nữ nhân này không phải ngây thơ trong sáng gì, vẫn nên bảo vệ Mặc nhi cẩn thận một chút.

Cao Nguyên Khải cầm tay Hàn Mặc Mặc, đứng dậy, âm thanh từ miệng hắn phát ra khiến mọi người đều sợ hãi '' Bổn vương cần đi nghỉ, có chuyện gì ngày mai hãy nói! '' Hắn quay lại nhìn nàng, ánh mắt cực kì ôn nhu '' Mặc nhi, đi thôi!'' Lục Quan Cường khúm núm thi lễ '' Thỉnh vương gia đi nghỉ". Lục Hương Mai sững sờ, lời ngọt ngào trong miệng định nói ra giờ đây biến thành cục tức chặn ngang họng nàng ta, như thế nào hai nam nhân lại cầm tay nhau dễ dàng như vậy, không lẽ vương gia đoạn tụ, không thể nào, có lẽ hai người họ thân quen quá thôi, hành vi như vậy không nói lên điều gì cả, Lục Hương Mai tự trấn an, mau chóng tiến lại gần phụ thân.

'' Phụ thân, người nói xem, lần này con có cơ hội chứ?''

'' Mai Mai, Kỷ vương gia thật sự rất đáng sợ, con theo hắn ta, chắc chắn sẽ chịu khổ! Bên Kính gia đã đánh tiếng, con cũng nên xem xét một chút!''

Lục Hương Mai quay ngoắt đi '' Không được, đời này nhi nữ chỉ muốn gả cho vương gia, vốn không cần người khác!''

Lục Quan Cường thở dài, đứa con gái này,vốn chưa từng để ai trong mắt, cũng một tay ông nuông chiều, bây giờ như thế này người nên trách là ông.

Cao Nguyên Khải cầm tay kéo Hàn Mặc Mặc vào phòng, phân phó người canh ngoài cửa, tuyệt đối không cho ai lại gần, nữ nhân kiểu diễm vừa vào phòng đã bỏ tay hắn ra, nhanh chóng chạy lại phía kệ sách, khuôn mặt xinh đẹp bỗng sáng bừng '' Ây da, rất nhiều sách về dược liệu, đúng là sở thích của ta!''

Cao Nguyên Khải ôn nhu nhìn nàng, hắn từ từ ngồi xuống ghế '' Mặc nhi! Lại đây!''. Hàn Mặc Mặc mắt không rời khỏi trang sách, từ từ đi lại bên hắn, mông nhỏ thuận thế ngồi xuống đùi hắn, tự nhiên tựa vào lòng hắn như con mèo nhỏ. Cao Nguyên Khải thơm lên trán nàng '' Mặc nhi, tránh xa lục cô nương ra một chút! Được không?''. Hàn Mặc Mặc thật ra cũng có thấy biểu hiện của nàng ta, Cao Nguyên Khải tuấn tú như vậy, mọi cô nương đều sẽ vì hắn mà thầm mến. Nàng rời mắt khỏi trang sách, nhìn vào mắt hắn '' Ta biết! Vốn dĩ tất cả mọi thứ ta đều thấy được, hẳn nàng ta với chàng cũng rất có ý''. Cao Nguyên Khải vòng tay qua eo nhỏ của nàng, thở đều bên tai nàng, Hàn Mặc Mặc hôn lên chóp mũi hắn, chân tình '' Nhưng ta tin chàng, cũng là tin bản thân ta, sẽ không có ai đủ bản lĩnh chịu đựng sự vô sỉ của chàng như ta!''

Cao Nguyên Khải trong tâm tràn ngập ấm áp cùng cảm động, ông trời cướp đi của hắn mẫu thân, bây giờ đã trả lại cho hắn hảo nương tử, Hàn Mặc Mặc, ta yêu nàng hơn sinh mạng!


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx