sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Thượng 7

Chương 10

Sáng sớm hôm sau, Hàn Mặc Mặc hãy còn say ngủ, Cao Nguyên Khải đã dậy sớm chuẩn bị cùng Phúc Tồn đi vi hành, Giang Châu là vùng biên giới giáp với Mông Cổ, ở đây cũng có một đạo quân của Nhị vương gia đóng, việc hắn cần làm bây giờ chính là phát hiện vị trí đạo quân kia đang ở đâu, hơn nữa quân Mông Cổ cũng đã nhúng tay vào, bây giờ phải nhanh nhanh phát hiện và tiêu diệt bọn chúng, nếu không đất nước thật sự sẽ bị Cao Nguyên Lâm bán mất.

Cao Nguyên Khải đứng bên giường, tay lớn hướng chăn kéo lên, người trên giường chỉ ưm một tiếng nhỏ, rồi lại ngoan ngoãn ngủ tiếp, hắn luồn tay vào tóc nàng, cúi xuống thì thầm '' Mặc nhi, vi phu ra ngoài một lát, nhớ tránh xa Lục cô nương ra một chút, được không?''. Hàn Mặc Mặc vòng tay qua cổ hắn, kéo hắn hôn lên trán nàng, đầu nhỏ gật nhẹ, nàng ngủ mất tiêu rồi.

Hàn Mặc Mặc tỉnh dậy đã giữa trưa, thời tiết cuối đông thật sự vẫn còn chút se lạnh, nàng nhanh chóng bước xuống giường, thuận tiện thay bộ y phục trên người. Ây da, bụng nhỏ réo gọi rồi, bên ngoài truyền đến âm thanh gõ cửa '' Hàn công tử, nữ nhi là Lục Hương Mai, có thể vào một lát được không?''

Lục Hương Mai? À là Lục tiểu thư, Hàn Mặc Mặc hồi tưởng lại buổi sáng, Cao Nguyên Khải có nói cái gì đó về nàng ta nhưng đang trong cơn buồn ngủ, Hàn Mặc Mặc thật tình không nhớ gì cả. Vị Lục tiểu thư này xem ra nàng vẫn nên cẩn thận một chút, nhưng bây giờ nàng đang là nam nhân, nàng ta căn bản đều sẽ không xem nàng là kẻ thù, tốt nhất là không tiếp xúc quá gần, sẽ bị lộ mất.

Hàn Mặc Mặc nhanh tay ra mở cửa, Lục Hương Mai tươi cười nhìn nàng, đằng sau còn có nha hoàn bưng theo thức ăn, không nhanh không chậm bước vào phòng. Lục Hương Mai e thẹn '' Hàn công tử, tiểu nữ xin ngồi xuống một lát được không?''. Hàn Mặc Mặc gật đầu, miệng nhỏ cười tươi khiến Lục Hương Mai có chút thất thần, oa, vị công tử này quả nhiên xinh đẹp '' Mời tiểu thư ngồi, đừng khách sáo!''. Lục Hương Mai nhẹ nhàng ngồi xuống đánh giá căn phòng, Hàn Mặc Mặc ho nhẹ một tiếng, nàng ta mới cất lời '' Không biết thức ăn có vừa miệng Hàn công tử không?''. Hàn Mặc Mặc cầm lấy một chút bánh bao, gật đầu '' Cảm ơn tiểu thư, ta ăn rất vừa miệng''. '' Như vậy thì tốt rồi!'' Lục Hương Mai e thẹn tươi cười, hai bên phấn má dày như muốn rớt xuống. Hàn Mặc Mặc từ từ ăn bánh bao, uống trà, lại bị sặc bởi những câu hỏi dồn dập của Lục Hương Mai, ây da Lục tiểu thư à, có nữ nhân nào lại đi hỏi chuyện về vương gia với bổn cung như ngươi không, bây giờ nàng là nam nhân, có muốn từ chối trả lời cũng không được.

Đại loại như sau

'' Hàn công tử ở bên vương gia không biết đã được lâu chưa?''

'' ách, cũng tầm được hai tháng rồi!''

'' Không hiểu qua ngài đã gặp vương phi chưa?''

'' Cũng có gặp qua!''

'' Hàn công tử xem ra hình như vương gia với vương phi có gì đó khúc mắc đúng không, Hàn công tử đừng chê Tiểu Mai nhiều chuyện, chỉ là nghe đồn ngày tân hôn vương phi có chút chuyện!''

'' Khụ khụ, chuyện lan đến cả nơi này à? À cũng không có gì đâu, tình cảm giữa bọn họ rất tốt!''

Hàn Mặc Mặc tiếp tục cúi xuống nhai bánh, Cao Nguyên Khải, chàng mau về cứu ta, nếu không phải mùi phấn nồng nặc của nàng ta bức nàng, chính cái miệng tô son đỏ choe đỏ choét của nàng ta đã tra tấn lỗ tai nàng rồi. Đúng là nên tránh xa vị tiểu thư lắm chuyện này ra một chút!

Lục Hương Mai đang mơ mộng thì bị câu nói của Hàn Mặc Mặc xô ngã cái uỵch, nàng ta không vừa lòng tiếp tục '' À ra vậy, Hàn công tử này, Tiểu Mai chẳng giấu gì ngài, cũng đã đến tuổi cập kê, một lòng muốn hầu hạ vương gia, ngài thân cận với vương gia như vậy, có thể giúp Tiểu Mai nói đôi lời không?''

Ách, Hàn Mặc Mặc bị nghẹn rồi, nghe xong lời này đã bị nghẹn gần chết rồi, Lục Hương Mai vội vội vàng rót một chén trà đưa đến, Hàn Mặc Mặc mới nuốt xuống được, ánh mắt Lục Hương Mai bắt đầu ánh lên tia chờ đợi. Hàn Mặc Mặc nàng cũng hiểu, vương gia nhà nàng có mị lực đến vậy, cô nương nào mà không muốn hầu hạ chứ, nhưng nghĩ thế này làm tim nàng hẫng một nhịp, chua xót. Hàn Mặc Mặc cố nén cảm giác trong lòng, đối với cô nương trước mặt cười mỉm

'' Lục tiểu thư, chuyện này nàng nên vẫn là xem xét một chút, vương gia còn có vương phi, chẳng hay vương gia còn có đồng ý hay không, ta vẫn chỉ là một nam đồng trị thương, những chuyện này nàng không nên nói với ta!''

Lục Hương Mai hốt hoảng, vội vội quỳ xuống hại Hàn Mặc Mặc cũng phải đỡ nàng ta dậy '' Hàn công tử xin đừng trách Tiểu Mai ngu muội, chỉ là lòng Tiểu Mai sớm đã dành cho vương gia, e rằng!''

Hàn Mặc Mặc thở dài, lỗi này nhất định thuộc về Cao Nguyên Khải rồi, ai bảo khuôn mặt anh tuấn như thế, lại là vương gia trên vạn người. Chuyện này đúng thật lạ đời, một tiểu cô nương lại đi xin vương phi nói tốt cho mình trước mặt vương gia!

Hàn Mặc Mặc mãi mới mời được vị Lục tiểu thư này rời đi, ngồi với nàng ta, nghe nàng ta tra hỏi đủ điều đã mất gần ba canh. Hàn Mặc Mặc ngáp một cái, trèo lên giường đi chơi cùng ngu công. Mới chỉ ngủ được một lát, chăn trên người đã bị xốc lên một cái, thân hình to lớn luồn vào, ôm lấy nàng, hướng gáy nàng hôn trụ, mùi hương này, cùng mấy động tác vô sỉ này chỉ có thể là của vương gia nhà nàng. Cao Nguyên Khải thì thâm bên tai nàng '' Mặc nhi, mau dậy xem vi phu có mua hoa quế cao cho nàng này, mau dậy đi!'' Hàn Mặc Mặc ngoảnh lại, úp mặt vào lồng ngực hắn, tiếp tục muốn ngủ, Cao Nguyên Khải vô sỉ, ngươi có để cho bổn cung ngủ không hả? Cao Nguyên Khải thoải mái làm loạn trên người nàng, kéo tiểu vương phi từ trong mộng đẹp hoàn toàn thức dậy '' Mặc nhi, bây giờ nàng đã tỉnh chưa?''

Hàn Mặc Mặc gật gật đầu '' Ta tỉnh lắm rồi, vốn dĩ đã tỉnh từ lúc chàng làm mấy hành động vô sỉ đó!''

Cao Nguyên Khải cười cười ôm lấy nữ nhân trong lòng, bế đến bàn lớn, ngồi xuống, từ từ đút từng miếng hoa quế cao vào miệng nàng, ôn nhu nhìn nữ nhân nhai bánh. Hàn Mặc Mặc dường như nhớ ra chuyện gì, môi nhỏ bắt đầu lên tiếng '' Khải, Lục tiểu thư muốn nhờ ta nói giúp cho nàng ta, nói là trong lòng nàng ta chỉ có chàng thôi! '' '' Còn nữa, nàng ta xem ra rất tốt với ta, còn mang quà bánh đến biếu, vụ này hời to rồi, hôm sau nhất định phải bảo nàng ta đem đến cho ta một ít thảo dược mới được'' '' Ta vốn không biết người môi giới lại được hưởng nhiều như vậy, vùng Giang Châu này tuy địa hình hiểm trở, nhưng lại là nơi có rất nhiều dược liệu quý hiếm, nói không chừng ta còn lấy được từ chỗ nàng ta cơ! Ha ha!'' Quái lạ, trong phòng rất kín, tại sao nàng lại cảm thấy lạnh đến rùng hết cả mình thế nhỉ, Cao Nguyên Khải ôm lấy eo nàng, lãnh khốc phun ra từng tiếng '' Mặc nhi, nàng dám bán bổn vương để lấy thỏ và dược liệu, được lắm!'' Phút chốc nàng đã trở thành tiểu oa nhi không một mảnh vải

Sau lần thứ nhất bị ăn sạch sẽ

Cao Nguyên Khải chống trên người nàng

'' Mặc nhi, nói bổn vương nghe, nàng còn có ý định bán phu quân không?''

Hàn Mặc Mặc nghĩ đến thỏ rừng trắng muốt, rồi lại nghĩ đến thảo dược quý hiếm mới nhắm mắt gật đầu

Sau lần thứ hai bị ăn sạch sẽ

'' Mặc nhi, nàng sẽ thay đổi quyết định chứ?''

Hàn Mặc Mặc mếu máo, bây giờ cái nàng cần là thân thể được hắn buông tha, bèn liều mạng gật đầu, sau đó nhắm mắt giả chết. Cao Nguyên Khải ôn nhu hôn lên cánh môi đã bị cắn mút đến sưng lên '' Ngoan, còn dám bán phu quân,lần sau ta sẽ ăn nàng luôn chứ không tra hỏi nữa!''

Nàng giả chết, môi còn cong lên, Cao Nguyên Khải có nghe rõ mấy tiếng '' Vô sỉ'' phát ra từ miệng nàng, hắn khẽ cười, đem đầu nhỏ của nàng kê trên tay hắn, để nàng yên ổn nằm trong lòng hắn.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx