sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tái sinh 2 - Chương 10

Hồi thứ ba

-Vĩ… Em xin lỗi…Máu tươi từng giọt thấm vào vòng ngọc, rơi xuống tích trên mặt đất, như hoa tươi rực sắc tràn lan một vùng rộng lớnMột hồi bỗng chốc bốn phía ngưng tụ hàn khí thành tấm lưới huyền ảo, nhanh chóng bọc lấy bóng dáng mỏng manh của Phi PhụngBên kia vòng tay của Mẫn Mẫn không ngừng dao động, cánh cửa 2 thế giới đã sắp mở ra, có ai ngờ vật dẫn lại là Đại công chúa Hương quốc-Công chúa!-Mau ngừng lại! Người sẽ mất mạng…Vợ chồng Tử Du đứng bên ngoài dùng sức muốn đập vỡ kết giới, va chạm mạnh đến nỗi đôi tay tứa máu. Đáng tiếc bùa mê đã ngấm sâu, một chút công lực họ cũng không thể thi triển, đành trơ mắt nhìn từng mảng từng mảng da thịt trên người Phi Phụng bị nguồn năng lượng bên trong lưới phép xâu xé-Công chúa! Công chúa! Mau ngừng lại đi! Nguy hiểm lắmThính giác suy yếu, âm thanh bên ngoài bắt đầu nhiễu dần, Phi Phụng thấy đầu óc mơ hồ, cả thân người như mất đi ý thức, bắt đầu tan loãng…Cái chết… hóa ra thật nhẹ nhàngKhoảnh khắcCánh hoa rơi lất phất…Bầu trời nguyên bản âm u tĩnh mịch, từ đâu xuất hiện mấy cánh hoa vũ màu hồng phấn nhẹ nhàng bay lượn giữa không trungBất ngờXoẹt ngang một cái, kết giới dị thường đang nuốt gọn Phi Phụng bị phá tan thành ngàn mảnh nhỏTừ trên cao lộ diện 3 thân ảnh, điểm sáng trắng toát làm trung tâm, hai tia chớp thuần sắc xanh phía sau cũng cuồn cuộn nguồn năng lượng liên tục phát kim quang-Phi Tuyết, chị làm chuyện nguy hiểm như vậy tại sao không bàn bạc với em?Môi đào hé mở, gió chậm rãi truyền đến lời nói có ý trách móc nhưng cũng đong đầy chua xótNguyên lai Nhị công chúa cuối cùng xuất hiện, chặn đứng một thảm cảnh…Phi Phụng tưởng mình sẽ đau đớn, thống khổ vì bị róc đi từng tấc thịt…Nhưng hình như không phảiThời khắc đó, bên dưới ánh trăng, nàng nhận ra……Là Phi Tuyết sao? Thật là Phi Tuyết?…Thấy Phi Phụng bỗng chốc thất thần, hai mắt vô thức, giây lát lại đưa tay mình ra kiểm chứng điều gì đấy, Vân Hương đau lòng khẽ gọi một tiếng-Chị… Có sao không?-Phi… Phi Tuyết… là em… thật là em ư?Ngón tay run run chạm nhẹ gương mặt thân quen kia, vẻ lãnh đạm thờ ơ của một Đại công chúa cao quý từ lúc nào đã biến mất-Là em đây… xin lỗi bỏ đi lâu như vậy khiến chị lo lắngPhi Phụng suýt chút ngã xuống vì xúc động, chỉ biết ôm lấy Vân Hương, khuôn miệng nhỏ xinh không ngừng bật ra hai chữ “Phi Tuyết”, cứ như sợ em gái mình sẽ đột nhiên biến mấtNhưng mà… rõ ràng cô đã bị hòa nhập vào xoáy thời gian, sắp hóa thành vật dẫn liên kết các thế giới, tại sao nhanh như vậy…Phị Tuyết… lợi hại đến thế ư? Từ lúc nào…? Hơn nữa, thứ kia… thứ kia là… bảo vật [Tam giới]?Tử Du và Hoàng Giao cũng nhanh chóng nhận ra trượng ngọc phỉ thúy trên tay Vân Hương, đồng thanh lên tiếng-[Quyền trượng nữ hoàng]?Vân Hương cúi đầu thi lễ, đáy mắt một mảnh u buồn-Đoàn lão gia… Đoàn phu nhân… bấy lâu con che giấu thân phận… thật có lỗi với mọi người-Nhị công chúa, xin đừng nói vậy…Vợ chồng ông vội vàng đáp lễ, thầm nghĩ thân phận Trang Phi Tuyết rõ ràng cao hơn họ, nhưng trước sau vẫn hành xử lễ phép, thật khiến người ta yêu mếnMột trong hai nam hiệp thần bí phía sau Vân Hương cũng tiến lại gần, mặt trăng soi tỏ từng đường nét quen thuộc trên gương mặt anh-Đoàn lão gia! – Anh cũng theo phép tắc cúi đầu với trưởng bối-Minh Vũ… con cuối cùng bình an trở về… Đoàn Tử Du khóe môi mấp máy xúc động… thằng bé này thật may đã thoát được kiếp nạn, như vậy người mới bớt hổ thẹn với Triệu gia ở [Hương quốc], cùng nhà họ Ngô vốn có bao năm thâm giao-Đoàn lão gia, không bảo vệ được Tử Quỳnh, con…Ánh mắt Minh Vũ lướt qua một tia trầm mặcRèm mi Hoàng Giao lấp lánh những giọt lệ như màn sương ngưng đọng, nhìn Minh Vũ trở về không khỏi mong ngóng đến hai đứa con thân yêu-Tiểu Vũ, về thì tốt rồiĐoàn lão gia chỉ lắc đầu, khẽ thở dài, thấu tình đạt lý nhìn nhận sự việc:-Ta biết con cũng chịu thương tích không nhẹ... Đừng bận tâm gì hết---------------------------o0o----------------------------Không phí phạm thêm thời gian nữa, Vân Hương đem [Quyền trượng nữ hoàng] đặt lơ lửng giữa không trung để tiếp nhận tinh hoa của trời đất, hai tay lập tức kết ấn, nhìn xa như vạn đóa sen hồng bung cánh-Lão gia… Con nhất định cố gắng mang mọi người trở về Vòng ngọc không ngừng xoay tròn, kim quang tỏa ra vạn trượngĐôi mắt màu trà mềm mại tựa nước hồ thu đột ngột tóe ánh lửa đỏ, dấu ấn trước trán bộc phát sức mạnh kinh người, nhanh chóng bành trướng thành nguồn năng lượng to lớn, phủ vây bốn phíaCuối cùng nguồn năng lượng ấy chiếm thế thượng phong, nuốt gọn cả một mảng khổng lồ giữa không trungTừ từ, chậm rãi dị hóa tạo ra mối liên kết giữa các thời khôngCánh cửa 2 thế giới được mở………….


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx