sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Hồi 52 - Khổng Minh Từ Chối Khéo Tử Kính

Nghe Nam Quận, Kinh Châu, Tương Dương đều bị Khổng Minh đoạt tay trên, Châu Du té xuống ngất xỉu. Chư tướng hết lòng khuyên can.

Châu Du nói:

- Vậy là công ta đánh Tào Tháo uỗng quá?

Chợt Lỗ Túc tới, Châu Du nói:

- Ông phải cố giúp tôi đoạt lại Nam Quận.

Lỗ Túc nói:

- Nay ta với Tào Tháo còn đang chống nhau, ta đánh Hiệp Phì cũng chưa thắng lợi, vậy nên tạm hưỡn với Lưu Bị.

Lỗ Túc lại nói:

- Ðô Ðốc bớt giận, tôi xin qua hỏi lý bên Huyền Ðức xem họ nói ra sao đã.

Châu Du nghe lời, Lỗ Túc liền qua Nam Quận ra mắt Huyền Ðức, lại nghe nói Huyền Ðức đang ở Kinh Châu. Lỗ Túc liền sang đó.

Khổng Minh hay tin cho mở toang cửa thành nghênh đón Lỗ Túc.

Huyền Ðức phân ngôi chủ khách xong, Lỗ Túc nói:

- Ngô Hầu và Công Cẩn sai tôi qua thưa với Hoàng Thúc: Trước đây Tào Tháo có ý đánh Hoàng Thúc, vậy mà binh Giang Ðông đã đánh lui binh Tào, đáng lẽ Kinh Châu về tay Ðông Ngô. Nay Hoàng Thúc dùng mưu lấy Kinh Châu, ngồi không thủ lợi, e không phải lẽ chăng?

Khổng Minh đáp:

- Tử Kính là bậc chính đại quang minh sao lại nghĩ sai vậy. Kinh Châu vốn là của Lưu Kiển Thăng, nay Kiển Thăng đã mất, song còn có con. Chúa công tôi là chú giúp cho cháu là con Kiển Thăng, vậy không phải đạo hay sao?

Lỗ Túc lại nói:

- Lưu Kỳ đâu có ở đây mà đổ thừa. Y ở bên Giang Hạ cơ mà.

Tức thời Khổng Minh thỉnh Lưu Kỳ ra, Lưu Kỳ thưa với Lỗ Túc:

- Tôi vì còn đau, không làm lễ được, xin Tử Kính bỏ qua cho.

Lỗ Túc sửng sốt đáp lễ, sau lại nói với Khỗng Minh:

- Nói dại, nếu mà công tử không thọ thì Kinh Châu về ai?

Khổng Minh đáp:

- Lúc đó sẽ hay.

Lỗ Túc nói thêm:

- Lúc đó phải trả về Ðông Ngô.

Khổng Minh đáp:

- Tử Kính nói phải lắm.

Rồi truyền bày yến tiệc thết đãi.

Lỗ Túc đành trở về, thuật lại với Châu Du rồi nói:

- Lưu Kỳ háo sắc, đau yếu luôn luôn, xin Ðô Ðốc chớ lo.

Sau đó Châu Du về Sài Tang dưỡng bệnh.

Huyền Ðức khi ấy đang thương nghị kế lâu dài cùng chư tướng.

Lưu Tịch nói:

- Có ba người họ Mã: Mã Tắc, Mã Thượng và Mã Lương là người tài ở vùng này, Chúa Công nên dùng.

Huyền Ðức liền mời Mã Lương tới hỏi ý kiến.

Mã Lương nói:

-Kinh Tương đều là mũi giặc, giữ gìn khó khăn. Vậy nên đánh lấy Võ Lăng, Trường Sa, Quế Dương, Linh Lăng mà thâu trữ tiền lương, mới lập kế lâu dài đặng.

Nên lấy Linh Lăng, Võ Lăng trước, sau tới Quế Dương rồi Trường Sa.

Huyền Ðức bèn lưu Mã Lương lại, phong chức Tùng Sự.

Hôm sau Huyền Ðức cho Lưu Kỳ về Tương Dương, gọi Vân Trường về Kinh Châu, rồi đi đánh Linh Lăng, cử Trương Phi làm tiên phuông, Triệu Vân đi hậu tập.

Thái thú Linh lăng là Lưu Ðộ nghe Huyền Ðức tới, bàn với con là Lưu Hiền.

Lưu Hiền thưa:

- Ta có Hình Ðạo Vinh là thượng tướng sức mạnh vô địch, lo gì giặc.

Lưu Ðộ liền cấp cho Ðạo Vinh năm muôn binh cùng Lưu Hiền đi ngăn chống.

Nghe tin Huyền Ðức vừa tới, Ðạo Vinh bèn cầm cây búa nặng ngàn cân ra trận mắng Huyền Ðức. Khổng Minh liền xuất hiện bảo Ðạo Vinh:

- Có ta là Khổng Minh đây, binh Tào trăm vạn ta dùng kế nhỏ đánh tan tành, huống chi ngươi. Vậy nên hàng sớm là hơn.

Ðạo Vinh lại mắng:

- Ðánh Tào là tài của Châu Du chớ ngươi có tài cán chi?

Khổng Minh liền cho lui xe vào trong trận.

Ðạo Vinh rượt tới, gặp Trương Phi đánh nhầu. Tuy mạnh nhưng đánh lâu Ðạo Vinh cũng núng thế liền lui, vừa chạy lại gặp Triệu Vân.

Ðạo Vinh đánh mấy hiệp liệu nguy đến tánh mạng nên xin hàng.

Khổng Minh khuyên Huyền Ðức cho hàng và sai về dụ Lưu Ðộ.

Lưu Ðộ bàn với con, rồi mở cửa thành đầu hàng.

Huyền Ðức lại cho Lưu Ðộ làm Thái Thú như trước.

Sau đó Huyền Ðức hỏi có ai muốn đi đánh Quế Dương?

Triệu Vân xin đi, Trương Phi cũng dành đi, không ai nhịn ai cả.

Khổng Minh bèn cho rút thăm. Triệu Vân trúng thăm đi trước. Trương Phi vẫn còn tức tối.

Thái Thú Quế Dương là Triệu Phạm nghe có Triệu Vân tới, bèn hội chư tướng lại thương nghị.

Hai tướng Trần Ứng và Bào Long xin cho ra đánh một phen.

Triệu Phạm cho đi.

Trần Ứng ra đánh trước, đâm một thương. Triệu Vân đở thật mạnh.

Trần Ứng la lên:

- Quả Triệu Vân lợi hại! Rồi giục ngựa chạy về.

Triệu Vân đuổi theo giơ tay bắt sống, truyền quân trói lại.

Sau đó Triệu Vân tha cho Trần Ứng bảo về khuyên Triệu Phạm ra hàng.

Triệu Phạm nói:

- Huyền Ðức có Khổng Minh giúp đỡ như thần, thêm Triệu Vân anh hùng vô địch, thôi thì hàng cho sanh linh khỏi đổ máu.

Nói rồi sai Trần Ứng rước Triệu Vân vào thành.

Triệu Vân bèn chiêu an bá tánh.

Triệu Phạm cho bầy tiệc khao quân, lại nói với Triệu Vân:

- Tôi với tướng quân cùng một họ, một xứ, nay muốn kết làm anh em, tướng quân chấp nhận chăng?

Triệu Vân mừng rỡ, so tuổi thì Triệu Vân còn hơn mấy tháng nên làm anh.

Ðang ăn uống vui vẽ, bỗng có một người con gái ra hầu rượu, Triệu Vân hỏi là ai.

Triệu Phạm nói:

- Ðó là chị dâu góa của tôi.

Triệu Vân liền lấy lễ mà cư xử.

Triệu Phạm lại nói:

- Ý chị dâu tôi muốn tái giá, nhưng chọn người văn võ song toàn vang danh bốn bể, lại phải cùng họ với chúng tôi. Nay có anh là đủ các điều nói trên, nên tôi mới dám ngỏ lời.

Triệu Vân nghe điều ngang trái, cả giận, cho trói ngay Triệu Phạm lại rồi mời Huyền Ðức vào thành. Triệu Vân kễ hết mọi chuyện cho Huyền Ðức và Khổng Minh nghe.

Khổng Minh nói:

- Làm thế oan cho Triệu Phạm quá!

Huyền Ðức cũng khuyên:

- Ðó đâu phải là việc xấu!

Triệu Vân vẫn lắc đầu:

- Y đã kết nghĩa với tôi, thì chị y cũng như chị tôi. Và người đàn bà kia nóng lòng tái giá, tôi cũng không ưa!

Huyền Ðức không ép nữa, nhưng tha cho Triệu Phạm và cử làm Thái Thú như cũ.

Kế đó Huyền Ðức hội các tướng hỏi:

- Ai đi đánh võ Lăng?

Trương Phi hăm hở xin đi.

Huyền Ðức bảo:

- Ðược! Nhưng em phải làm quân lịnh trạng ta mới cho đi.

Trương Phi chịu liền..


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx