sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước - Chương 622

Chương 622: Nó không thích em gái.

“Vâng, con vui.” Sở Tương được Tống Uyển an ủi liền nín khóc mỉm cười, chỉ là trong lòng nó lại hoàn toàn hai loại tâm tư.

Nó không thích em gái kia, thật sự không thích.

Nó biết mình không phải cháu ruột của bà nội, nó là từ cô nhi viện được nhận nuôi ở đây, cũng không phải là con của ba, mà là đứa em gái kia, cho nên nó không thích có em gái, nó muốn giống như trước, bà chỉ có một đứa cháu gái là nó, ba chỉ có một đứa con gái là nó.

Không biết em gái kia từ đâu mà có, nó thật sự ghét, cực kì chán ghét.

Nếu em gái không tới thì tốt rồi, còn không không tới thì nào có tốt.

Tống Uyển rốt cuộc cũng dỗ được Sở Tương, có điều bà có chút nóng lòng, thỉnh thoảng bà nhìn ra cửa giống như là sợ cháu gái ruột đột nhiên tới mà bà lại không thấy. Tiếp đến bà thấy Sở Tương ngủ rồi mới vội vã xuống lầu, có điều bên ngoài vẫn chưa có động tĩnh. Cả hai mắt Sở Giang đều thiếu chút nữa dán lên trên cửa, căn không được liền trực tiếp nhìn chằm chằm giống như nhìn vào một cái động lớn.

Tống Uyển ngồi xuống theo nhìn đồng hồ bên cạnh “Hay là đồng hồ bị hỏng, không thấy kim trôi đi gì cả.”

Sở Giang xem lại giờ, ông lắc đầu “Đồng hồ vẫn tốt, mới là chín giờ rưỡi, còn chưa tới mười giờ đâu.”

“Chị Khương, cơm đã chuẩn bị xong chưa?” Tống Uyển đứng lên hỏi bảo mẫu ở trên lầu.

“Đều tốt ạ, đã mời đầu bếp chuyên nghiệp bên ngoài làm các món trẻ con thích ăn.” Bảo mẫu từ bên trong một phòng vội vàng trả lời, bà còn chưa quét tước vệ sinh xong, một phòng đầy đồ chơi, đây không phải là dọn cả cửa hàng đi.

Tống Uyển cũng mới là yên tâm, có chút đứng ngồi không yên cùng Sở Giang chờ cháu gái trở về.

Bên ngoài truyền đến một tiếng chuông cửa.

“Đây, đây.” Tống Uyển kích động bóp lấy tay Sở Giang, đều là mừng vội suýt khóc, rốt cuộc cháu gái chúng ta tới rồi, cám ơn trời đất, Tống Uyển cảm giác mình hiện tại thế nào đều là không sao, chỉ cần cháu gái bà tới là tốt rồi.

Sở Giang bị Tống Uyển trực tiếp nhéo lên một miếng thịt, ông đau tới nhe răng trợn mắt, chính là lại không dám đem cánh tay mình rút trở về, ông biết vợ ông đang kích động.

“Tôi đi mở cửa,” Tống Uyển vội vàng chạy tới, bà xoa xoa nhẹ mặt mình, sợ mặt mình cười khó coi dọa cháu gái sợ. Đây chính là cháu ruột bà, cháu gái ruột của bà a.

“Mọi người đã tới!” Bà mở cửa, liền đưa ra khuôn mặt tươi cươi, kết quả còn đem người bên ngoài khiếp sợ.

“Cái kia,” bà ngượng ngùng.

Tiểu tử bên ngoài bị Tống Uyển đột nhiên nhiệt tình chạy tới đều bị dọa sắp chết, cậu thật sự chỉ mang đồ tới.

“Đây là đồ vật ngài mua, mời ngài kí nhận,” Tiểu tử nơm nớp lo sợ vội đem đồ vật đưa ra khiến Tống Uyển chưng hửng, ánh sáng trong mắt Tống Uyển không khỏi tối sầm một chút. Ai, mất hứng một hồi.

Bà kí nhận, rồi đem đồ vật cầm vào.

“Sao vậy, người có tới không?” Sở Giang vội vàng hỏi, bà đi ra ngoài đã lâu như vậy, không phải bọn họ nói mấy câu sau đó khiến cho người đi rồi đi, làm ông lão này cũng là thấy không được cháu gái sao?

“Chưa có tới,” Tống Uyển đem vật ôm trong ngực đặt trên bàn, có người tới đưa cái này, cũng không biết là cái gì.

Sở Giang cầm lấy, liền thấy địa chỉ bên trên quả nhiên là nhà họ. Ông ước lượng một chút, cũng không quá nặng, vội vàng gọi bảo mẫu đem dao dọc giấy tới, đem hộp mở ra, kết quả bên trong là một bup bê rất xinh đẹp.

A, ông đã biết, “Đây là A Luật mua, hình như mới chuyển đường hàng không trở về, nó đã nói với tôi trước đây không lâu.”

Tống Uyển cũng rất là thích, thật sự là đẹp.

“Bà nội…” Lúc này Sở Tương không biết vì sao lại tỉnh, nó đang đứng ở nơi xa gọi Tống Uyển.

“Hương Hương, sao con lại tỉnh rồi, lại đây với bà nội.” Tống Uyển đưa tay về phía Sở Tương, Sở Tương chạy tới liền trực tiếp chui vào lòng Tống Uyển. Tống Uyển vốn dĩ thích trẻ con, hơn nữa là Sở Tương, đương nhiên cũng không đẩy nó ra.

Đôi mắt Sở Tương vẫn luôn nhìn chằm chằm búp bê trong tay Sở Giang, nó nhớ bup bê này đã thấy ở siêu thị, chính là cửa hàng trong đó lại không bán, nói là người khác đã đặt rồi, nó đã một lần đòi bà nội đưa đến thì đã lại không thấy búp bê, cho nên cái này nhất định là ba cho nó, nó biết ba rất lợi hại, chỉ cần nó muốn ba đều sẽ giúp nó mua được.

A, cái này nhất định cho nó.

“Ông nội, trong tay ông có phải là búp bê của Hương Hương không?”

Sở Giang cầm búp bê có chút khó xử, đây hẳn không phải cho nó. Con của ông phí công sức như vậy không có khả năng là cho Sở Tương, điểm này ông đều hiểu, hẳn là cho người cháu gái trước nay ông chưa được gặp.

“Ông nội, có thể đưa búp bê cho Hương Hương đi.” Sở Tương vươn tay nhỏ muốn búp bê.

“Thật xin lỗi Hương Hương, cái này là cho em gái, về sau ông nội sẽ mua cho Hương Hương một con bup bê thật đẹp, được không?” Sở Giang không thể đem đồ con trai mua về cho Sở Tương, đều là chuyển gấp đường hàng không, mặt trên đơn đều viết tiếng Anh liền biết đây là bưu kiện quốc tế, cho nên không thể đưa Sở Tương.

Chính là Sở Tương tuổi nhỏ liền biết làm trò để có con bup bế này, nó rũ lông mi xuống, nước mắt từng giọt rơi xuống phía dưới làm Tống Uyển có chút đau lòng.

“Hay là cho cháu chơi trước đi?” Tống Uyển thương lượng với Sở Giang, “Dù sao chỉ chơi một hồi, lát chờ cháu gái tới lại là cho cháu gái nhỏ được không?”

Sở Giang lại không nghĩ đơn giản như Tống Uyển, búp bê này nếu đưa ra rồi còn có thể muốn lấy lại sao, này khác gì dùng bánh bao thịt đánh chó? Chính là Tống Uyển đã vươn tay về phía ông, ông không còn cách nào khác đành đưa, Tống Uyển lấy bup bê từ tay ông, lại giao cho Sở Tương, mà Sở Tương một ôm ôm lấy oa oa liền không buông tay.

Sở Giang vô lực than một tiếng, chỉ là hi vọng ông đã suy nghĩ quá nhiều đi.

Lại một lần nữa chuông cửa vang lên, Tống Uyển bỗng nhiên đứng dậy, lúc này kim đồng hồ đã không sai biệt lắm chỉ tới 10 giờ rồi. 10 giờ, 10 giờ, nhất định cháu gái nhỏ của bà.

Bà vội vàng buông Sở Tương đi ra mở cửa, Sở Tương ngồi trên sô pha, ôm chặt búp bê trong lòng ngực, đôi mắt rũ xuống không thấy rõ ràng suy nghĩ cái gì, chỉ có hai tay nhỏ kia dùng sức bóp búp bê trong lòng.

Nó chán ghét đứa em gái mới này.

Cạch một tiếng, cửa mở. Cao Dật cùng Hạ Nhược Tâm, còn có một đứa bé đang nắm tay Hạ Nhược Tâm.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx