sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Tân Hôn Không Tình Yêu, Thế Tội Vợ Trước - Chương 659

Chương 659: Đây là trẻ con.

“Tiểu Vũ Điểm còn đau không?” Anh cẩn thận chạm vào khuôn mặt nhỏ của Tiểu Vũ Điểm, kiểm tra xem có vết thương khác không, sau đó ở cổ của bé, khi thấy không có bất cứ vết thương nào mới yên tâm.

Tiểu Vũ Điểm lắc đầu: “Không đau.” Âm thanh ngọt lịm như gạo nếp khiến lòng Sở Luật ấm áp rất nhiều, không còn lạnh lẽo như trước. Anh ôm con gái vào lòng ngực, cảm thấy thỏa mãn chưa từng có.

“Ba xin lỗi, Tiểu Vũ Điểm. Là ba không tốt, lúc ấy ba không biết là con, nếu không ba có dùng hết tính mạng cũng sẽ cứu con, là ba làm con cùng mẹ nhiều đau khổ như vậy. Đều là ba không tốt…”

Anh đặt cằm lên đầu Tiểu Vũ Điểm, nói nhỏ, một đứa trẻ ba tuổi có lẽ căn bản là nghe không rõ.

Tay Tiểu Vũ Điểm đặt trên ngực Sở Luật, thỉnh thoảng nháy lông mi, bé ngẩng đầu lại thấy từng giọt trong suốt từ mắt Sở Luật rơi xuống.

Ba này khóc sao?

Bé vươn tay nhỏ đặt lên mắt Sở Luật, tay nhỏ mềm mại làm Sở Luật cực kỳ yêu thương, con gái anh thật đáng yêu.

Cửa bị đẩy ra, y tá vừa thấy Sở Luật ôm đứa bé bèn vội vã đi tới: “Sở tiên sinh, ngài không thể làm vậy, vết thương vừa mới khép miệng có thể bị vỡ sẽ lưu lại di chứng.”

“Không sao, thân thể tôi tôi biết.” Sở Luật vẫn ôm con gái, nói với y tá. Lời y tá nói vào tai này ra tai khác, căn bản không để trong lòng.

Sắc mặt y tá có chút biến đen, trước nay cô chưa từng gặp bệnh nhân nào không phối hợp như vậy. Trên đùi có hai cái hố lớn, chạm cả vào xương cốt, thế mà anh ta còn ở chỗ này nhích tới nhích lui. Anh ta không biết suýt chút nữa đã phải bỏ chân sao.

“Đúng rồi, có gì để ăn không?” Sở Luật đột nhiên ngẩng đầu hỏi y tá, đây là phòng bệnh đặc biệt, muốn ăn cũng rất bình thường.

“A, tôi quên mất, tôi đi lấy cho ngài ngay đây.” Hóa ra vẫn còn là con người, y tá còn tưởng người đàn ông này không biết đau, cũng sẽ không biết đói. Hóa ra vẫn là biết.

“Tiểu Vũ Điểm đã đói bụng chưa? Ba kêu người chuẩn bị đồ ăn.” Anh cạ cạ đầu, ôm con gái vào lòng nhẹ nhàng hỏi.

“Đói.” Tiểu Vũ Điểm gật đầu, thành thật nói.

Y tá đã rất nhanh ra khỏi cửa, nếu không thì không biết cô có còn xem thường người đàn ông này nữa không. Chính bản thân bị thương như vậy còn lo lắng cho con gái, anh có phải quá yêu con gái.

Lúc y tá đem đồ ăn đến, Sở Luật căn bản là mặc kệ bản thân. Kỳ thật anh ngủ suốt ba ngày, bụng cũng cực đói, nhưng hiện giờ anh chỉ để ý bụng của bảo bối nhỏ, không sợ mình có thể chết vì đói.

Người đàn ông này nếu thương người thì thật đúng sẽ khiến người không chịu nổi.

“Ăn no quá không?” Cho con gái ăn no bụng, Sở Luật lo lắng bụng con gái hơi mập mạp. Anh vội buông bán xuống, sờ sờ bụng con gái, sau đó lớn tiếng gọi bác sĩ. Trán anh cũng tràn ra một ít mồ hôi lạnh, không biết là vì đau hay vì sợ con gái có chuyện.

Bác sĩ nghe được tiếng gọi vội vàng chạy tới, phía sau là một đống các y tá. Bởi vì Sở Luật ở phòng bệnh viện cao cấp, cho nên nơi này luôn có bác sĩ trực 24 giờ một ngày không lúc nào gián đoạn.

“Sở tiên sinh, có phải chân ngài có chỗ nào không thoải mái?” Bác sĩ vội vàng hỏi, vị Sở tiên sinh này chân bị thương rất nặng, cho nên bọn họ nhất định phải cẩn thận, bất cứ cái gì ngoài ý muốn xảy ra bọn họ đều không bồi thường được.

“Tôi không sao, là con gái tôi. Hình như bé ăn quá nhiều, bụng phình lên, phải làm sao bây giờ?” Tay Sở Luật vẫn luôn xoa bụng con gái nhỏ, mà Tiểu Vũ Điểm chỉ kỳ quái ngẩng đầu, bé chuyển hướng nhìn tới những người trước mặt, sau đó đem thân thể nho nhỏ rúc vào lòng Sở Luật.

Khóe mắt bác sĩ nhẹ giãn ra một chút: “Sở tiên sinh, yên tâm đi. Bé không có việc gì, trẻ con ăn thành như vậy đều rất bình thường.” Bác sĩ nhìn vào bụng Tiểu Vũ Điểm, thật bình thường, không có vấn đề gì.

“A, là vậy sao?” Sở Luật vẫn không thể nào yên tâm, bụng to như vậy lại thật không có chuyện gì. Cũng không nên trách anh nôn nóng thành ngớ ngẩn như vậy, anh thật sự chưa ở cùng trẻ con bao giờ.

Tiểu Vũ Điểm lại kéo áo Sở Luật.

“Tiểu Vũ Điểm đói bụng.” Bé còn chưa có no đâu, trước kia bé còn ăn được nhiều đồ hơn, ví như ăn xong còn phải uống sữa bò chán ngấy, mẹ nói uống mới có thể xinh đẹp.

Bác sĩ đặt tay lên trán mình, một đoàn hấp tấp tiến vào lại ủ rũ đi ra, mà Sở Luật không yên tâm xoa xoa trán mình, nhìn chằm chằm vào cặp mắt đen như nho kia.

“Bảo bối, con thật sự còn muốn ăn sao?” Bụng của bé đã căng như vậy còn muốn ăn tiếp sao?

“Mẹ nói, Tiểu Vũ Điểm còn còi, cho nên ăn nhiều mới là bé ngoan.” Tiểu Vũ dùng sức gật đầu một cái, đem lời mẹ nói chính là nhớ rành mạch. Sở Luật lại bưng bát lên, từng chút từng chút cho con gái ăn, quả thật nhìn anh còn nghiêm túc hơn so với khi làm việc.

Từ cửa truyền đến một tiếng cười.

Đỗ Tĩnh Đường đi đến, ngồi ở một bên: “Anh họ, anh có thể yên tâm, tiểu công chúa ăn rất nhiều, miệng bé đều không dừng được, em thật sự còn sợ bé sẽ biến thành bé bự.”

Anh nói xong, Sở Luật không vui trừng mắt liếc anh một cái, mà Tiểu Vũ Điểm cũng vênh mặt lên, cha con hai người biểu tình thật đúng là, cực kì giống nhau, ai có thể nói họ không phải cha con.

“Im miệng cậu lại, Đỗ Tĩnh Đường.” Sở Luật lạnh giọng cảnh cáo, cái gì nói cũng được, nhưng tuyệt đối không thể nói con gái anh như vậy, hiện tại anh không biết có bao nhiêu thương con gái, quả thật đều là hận không thể đem thiếu thốn tình thương bốn năm qua cho con.

“Con no rồi.” Tiểu Vũ Điểm ngáp một cái, rúc vào lòng ngực Sở Luật, tự động tìm một tư thế thoải mái ngủ. Ba xấu này giống ba Cao Dật đều thật ấm áp, giống như trên giường, rất mềm và thoải mái. Hơn nữa hình như ba xấu cũng không đáng ghét, hơn nữa còn nhiều máu như vậy nhất định sẽ đau, cho nên bé sẽ đối xử tốt với ba.

Chớp một chút lông mi dài, sau đó tay Tiểu Vũ Điểm cứ ôm áo Sở Luật như vậy ngủ.

"Ăn rồi ngủ, không phải lợn con thì là gì?" Đỗ Tĩnh Đường cười nhìn Tiểu Vũ Điểm trong lòng Sở Luật, kỳ thật anh cũng muốn ôm một cái, thật đúng là không ăn được nho liền nói nho xanh, có điều anh chỉ nhận được cái mắt lạnh từ Sở Luật.

Xem đi, hiện có con gái liền không còn em trai.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx