sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Thám tử lừng danh Conan (Tập 7) - Chương 02 - Phần 2

Yamamoto cự lại ngay:

- Sao anh lại nói thế? Người chiến thắng giành quyền đi chơi với cô Amagi, cho cô ấy uống càng nhiều rượu thì càng vui chứ!

- Chứ còn gì nữa! - Ai đó hét lên làm mọi người cười ồ.

- Nghe nói trong các nhà tài trợ nhiều người muốn làm giám khảo chỉ vì trò chơi này đấy. - Sonoko chau mày.

- Đàn ông con trai thật là... - Ran cáu kỉnh.

- Nhưng sinh viên nữ gần đây nhiều người tửu lượng tốt lắm, uống một, hai chai champagne vẫn chẳng hề hấn gì.

- Thật không? - Ran ngờ vực.

- Được rồi! Tôi sẽ cố gắng để Amagi phải uống càng ít càng tốt, mà vẫn chiến thắng cuộc thi! - Mine tuyên bố.

- Ôi, anh Mine tuyệt vời quá! - Các cô gái trong hội trường rối rít.

- Anh Mine là nhà toán học nên có lẽ tính toán được điều đó. Nhưng trong trường hợp người chơi phi trúng phải các số ngoài 1, 2, 3, thì người đó sẽ phải uống số ly champagne mà mình ném trúng, coi như hình phạt. Bác và anh chú ý nhé. - Yamamoto mỉm cười dặn. Anh ra hiệu cho Mine và bác Agasa tiến lại gần vạch trắng trên sân khấu. - Mời cả hai người chơi đứng lên sát vạch!

- Không biết bác tiến sĩ chơi được không nhỉ? - Ran lo lắng nhìn khuôn mặt đỏ bừng vì rượu của bác Agasa.

- Nếu tỉnh rượu thì chắc chắn bác ấy dễ dàng nhìn ra mẹo của trò này. Nhưng bình thường có tỉnh táo bác ấy cũng không ném trúng nổi vào bia, nói gì bây giờ... - Shinichi nhăn mặt.

- Mời hai người chơi oẳn tù tì để quyết định thứ tự.

Bác tiến sĩ ra nắm đấm và thua.

- Thế là bác ấy có lợi thế rồi. - Shinichi nói.

- Thứ tự chơi có liên quan gì à? - Ran hỏi.

- Ừ, cậu cứ chờ mà xem. - Shinichi mỉm cười chỉ lên sân khấu.

- Vậy là anh Mine được chơi trước. - Yamamoto ra hiệu.

- Được. - Mine gật đầu. Anh đứng vào sát vạch, nhắm thẳng bia mà ném. Chiếc phi tiêu đâm vào khoảng 4 điểm.

- Ấy chết, phát đầu tiên lỡ rồi! Rất tiếc nhưng anh phải uống bốn ly rượu champagne. - Yamamoto cười nói.

- Hừm, mình nhắm số 1 mà trượt mất...

Bốn ly champagne được bày ra trước mặt Mine. Người dẫn chương trình Yamamoto rót rượu vào đầy các ly. Mine ngập ngừng nhìn chúng một lúc rồi quyết tâm uống hết tất cả.

- Chà, anh Mine được lắm! - Yamamoto vỗ tay. Anh quay sang bác tiến sĩ. - Giờ thì mời bác Agasa.

- Ta sẽ kết thúc cuộc chơi nhanh thôi. - Bác Agasa nhìn tấm bia với đôi mắt lờ đờ rồi phi. Chiếc phi tiêu “phập” vào vạch số 3.

- Xin chúng mừng bác đã giành được 3 điểm! - Yamamoto nói lớn. - Giờ thì các cô gái mang số báo danh từ 1 đến 3 sẽ trút rượu vào ly của bác.

Bác Agasa lảo đảo cầm chiếc cốc vàng trên tay, nhận rượu champagne từ các cô gái.

- Trời ơi, bác đừng ném vào số 3 chứ! - Shinichi ôm đầu chán nản.

- Hả, tại sao? - Sonoko thắc mắc.

- Bác ấy vừa để hụt cơ hội thắng rồi. - Shinichi thất vọng.

- Thật à? - cả Sonoko và Ran cùng ngạc nhiên.

- Các cậu cứ xem là biết.

Hai cô bạn ngập ngừng gật đầu, nhìn sân khấu. Giờ thì đến lượt Mine phóng phi tiêu. Anh phi trúng vào số 1.

- 1 điểm! 3+1=4, xin mời cô gái mang số 4 trút rượu vào cốc của anh Mine.

Cô gái xinh đẹp gắn số 4 ở hông tiến lại trút rượu champagne từ ly mình vào cốc của Mine rồi mỉm cười.

- Đến lượt bác Agasa! - Yamamoto thông báo.

Bác tiến sĩ ném một cách dứt khoát.

- Lại 3 điểm!

- Hà hà, hôm nay ta có ném 100 lần cũng trúng số 3. Híc! - Bác Agasa tự tin nói. Đúng như lời tuyên bố này, bác liên tục phi trúng 3 điểm, làm chiếc cốc vàng trên tay bác đầy lên trong thấy.

- Lại số 3 rồi! Bác Agasa định chuốc từng nào rượu cho hoa hậu của chúng ta đây? - Yamamoto bật cười.

Ngược lại với bác Agasa, Mine chỉ chăm chăm ném vào số 1. Cứ mỗi lần như thế, anh lại nhận được một ly rượu của cô gái trên sân khấu.

- Ai sẽ là người giành được số 20 của hoa hậu Amagi đây? Chúng ta chỉ còn bốn con số là 17, 18, 19 và 20 thôi! - Yamamoto phấn khích nói. Rồi anh bỗng lấy giọng bình tĩnh. - Bác Agasa chỉ có thể phi vào các số từ 1 đến 3, vậy thì bác không thể có cơ hội trúng số 20 rồi!

- Cái gì? Ừ nhỉ... - Bác tiến sĩ há hốc mồm.

- Bác ấy sắp thua đúng như Kudo nói lúc nãy! - Sonoko bất ngờ.

- Khỉ thật! Thôi kệ, đành ném bừa vậy! - Bác Agasa nói. Chiếc phi tiêu của bác lại trúng vào vạch số 3. Các cô gái có số 17, 18, 19 lần lượt tiến lên rót rượu vào cốc của bác.

- Nếu phi trúng số 1, anh Mine sẽ là người giành chiến thắng. Chúng ta cùng chờ xem!

Trong hội trường lại rộn rã tiếng trống. Khi Mine đứng vào vạch thì tiếng trống cũng ngừng, cả hội trường im phăng phắc. Mine hít vào một hơi thật sâu rồi nhớ ra.

- Hây! - Anh kêu lên và ném.

Phi tiêu trúng vào số 1.

- Ồ! - Hội trường như vỡ òa trong tiếng vỗ tay.

- Xin chúc mừng anh! - Yamamoto chạy lại chìa micro ra trước mặt Mine.

- Chỉ là may mắn thôi mà. - Mine cúi đầu.

- Anh đừng khiêm tốn thế, mọi người ở đây đều nhất trí anh đúng là một tay thiện xạ. Mời anh cầm cốc champagne của mình tới đứng trước hoa hậu Amagi Kumi.

Mine làm theo lời người dẫn chương trình.

- Em biết anh Mine sẽ đến với em mà... - Mắt Kumi sáng long lanh, cô nhìn Mine mỉm cười sung sướng.

- Anh cố hết sức để giảm lượng champagne rồi, nhưng hình như thế này vẫn hơi nhiều phải không? - Mine nhăn nhó cười, nhìn chiếc cốc đã lưng lửng.

- Không sao đâu, từng nấy thì em uống được. - Kumi nói rồi nhận lấy chiếc cốc vàng, uống một hơi cạn luôn cốc rượu.

- Chà chà! Tôi nhớ lúc giới thiệu bản thân, cô Kumi đã nói mình có tửu lượng rất tốt, chưa từng say rượu bao giờ... A, cô ấy uống cạn rồi! Nào, giờ thì cô hôn thưởng anh ấy đi chứ!

Kumi tiến một bước lại gần Mine.

Ở góc sân khấu, bác Agasa cay đắng lẩm bẩm một mình:

- Trời ơi, chỉ một chút xíu nữa là mình được chiếc ti vi 100 inch rồi... Sao mình lại thua cơ chứ... - Bác nhìn xuống chiếc cốc đầy champagne trên tay. Bác tức giận nói “Khỉ thật!” rồi uống một hoơi cạn ly rượu.

Trong khi ấy, ngay chính giữa sân khấu, Kumi đang đặt tay lên vai Mine, đưa người lại gần chuẩn bị chạm môi. Có tiếng reo hò, huýt sáo từ khán giả.

- Cảm ơn anh Mine nhiều lắm...

Nói rồi Kumi định hôn Mine, nhưng bỗng lảo đảo, nghiêng sang một bên. Cô ngã vật xuống sàn sân khấu.

Cả căn phòng chìm trong im lặng. Chưa ai hiểu chuyện gì xảy ra.

- Ừ... - Kumi ghì lấy ngực, ngắc ngoải giãy giụa.

- Tớ phải chạy lên xem sao. Hai cậu ở yên đấy nhé! - Shinichi nói. Cậu chạy vụt lên sân khấu.

- Kumi, em sao thế?! - Mine gọi to tên Kumi, nhưng đôi tay trên ngực của cô đã thõng xuống sàn như cánh tay của con rối đứt dây.

Shinichi chạy lên sân khấu, đặt tay vào động mạch ở cổ Kumi, rồi kiểm tra con ngươi của cô.

Cậu tối sầm mặt, lắc đầu:

- Chị ấy chết rồi...

- Không! - Mine ôm chầm lấy Kumi, gào tên cô liên tục. Nước mắt anh tràn ra.

- Này, chẳng lẽ đây là một vụ án mạng?! - Sonoko thất thanh.

- Chắc thế rồi!

- Chắc chắc cái gì chứ. Ran gọi thanh tra Megure ngay đi!

- Ừ! - Ran vội vàng rút điện thoại di động trong túi ra.

Trên sân khấu, Shinichi bắt đầu tra hỏi:

- Ai là người lại gần chai champagne và ly rượu?

- Chỉ có các cô gái trên sân khấu thôi. Còn tôi là người mở hộp gỗ đựng chai champagne. - Yamamoto chỉ chiếc hộp đặt ở góc sân khấu.

- Đề nghị những người có mặt trên sân khấu giữ nguyên vị trí! - Shinichi nói.

- Hả, tại sao thế? - Yamamoto hỏi lại.

- Chị Amagi Kumi ngã xuống sau khi uống champagne, vì thế rất có khả năng trong rượu có độc. Kẻ gây án chỉ có thể nằm trong số những người đứng trên này thôi. - Shinichi dứt khoát nói.

- Chúng tôi là kẻ tình nghi ư? - Các cô gái thốt lên.

Sau cú điện thoại của Ran, năm chiếc xe cảnh sát đỗ phịch trước quán karaoke trong khu phố sầm uất. Chiếc đèn đỏ nhấp nháy nổi bật làm những người đi đường tò mò túm tụm lại thành một đám đông, làm người của Sở cảnh sát phải chen mãi mới vào được. Nhân viên khám nghiệm hiện trường được gọi đến đã mang chiếc cốc vàng của anh Mine và ly rượu của các cô gái về sở làm các xét nghiệm cần thiết.

- Chà chà, cô nào cũng xinh đáo để... - Trung sĩ trẻ Aoki mơ màng ngắm những cô gái đứng nguyên trên sân khấu đúng như yêu cầu của Shinichi.

- Hóa ra Aoki là người hám gái... - Thiếu úy Sato Miwako lạnh lùng lườm.

- Không... Không phải... Tôi... - Anh Aoki lắp bắp.

Thanh tra Megure mắng:

- Hai cô cậu làm việc nghiêm túc nào.

- Tôi xin lỗi... - Cả hai cùng cúi đầu.

Thanh tra Megure quay ra tiếp tục câu chuyện với Shinichi:

- Gần như chắc chắn nguyên nhân cái chết là do trúng độc rồi... - Ông khoanh tay ngẫm nghĩ.

Bác Agasa say khướt đứng gần đó kêu lên:

- Tôi... Tôi uống nhiều rượu lắm... Gọi bác sĩ cứu tôi với...

- Nếu trong rượu của bác có độc thì bác đã không đứng ở đây rồi. - Shinichi ngán ngẩm nói.

- Ờ há, cháu nói đúng... Ha ha... - Bác Agasa nằm lăn quay ra, ngáy khò khò.

- Bác không quen rượu mà cứ uống cho lắm vào... - Shinichi cởi áo khoác ra đắp cho bác tiến sĩ.

- Chúng ta hỏi chuyện các cô gái trên sân khấu xem nào. - Thanh tra Megure nghiêm khắc nhìn các cô gái, Yamamoto và Mine trên sân khấu. Thiếu úy Sato Miwako và trung sĩ Aoki chia nhau thẩm vấn những người bị tình nghi.

Khoảng một tiếng sau, trong lúc viện thẩm vấn vẫn chưa xong, thanh tra Megure nhận được tin nhắn từ phòng thí nghiệm của Sở cảnh sát.

- Bên khiếm nghiệm đã phát hiện ra một loại alkaloid(4) tên là aconitine... - Thanh tra Megure chau mày đọc.

- Aconitine là chất có nguồn gốc từ cây phụ tử, thuộc họ cây mao lương có ở Nhật. - Shinichi nói.

- Cây phụ tử ấy à?! - Mặt anh Aoki xanh lét.

- Người ta chỉ cần nuốt phải chất aconitine là tim sẽ ngừng đập trong vòng vài chục giây. - Thiếu úy Sato Miwako toát mồ hôi.

- Kẻ tình nghi số một của chúgn ta là cậu Mine, vì cậu ta là người trực tiếp đưa chiếc cốc vàng cho cô Amagi Kumi. - Trung sĩ Aoki nêu ý kiến.

- Ta cũng nghĩ vậy. - Thanh tra Megure gật đầu. Ông lại gần Mine ở góc sân khấu. - Cậu cho chúng tôi hỏi vài câu được không?

- Vâng... - Mine rõ ràng đang run lên vì sợ gương mặt trầm trọng của ông thanh tra.

- Chúng tôi nghe được tin đồn rằng cậu và cô Amagi có quan hệ tình cảm với nhau.

- Đúng là có vài người khai như vậy. - Trung sĩ Aoki xác nhận.

- Hả? - Mine đờ người.

- Có phải cậu đã giết cô Amagi vì lục đục tình cảm không hả? - Anh Aoki hỏi dồn.

- Anh đừng hỏi dồn dập thế chứ! - Shinichi vội can ngăn.

- Đây chắc chắn là một vụ án mạng vì tình. Rất tiếc, nhưng lần này Kudo không cần ra tay đâu. - Anh Aoki tự tin nói rồi quắc mắt nhìn Mine.

Mặt Mine co rúm lại:

- Không có chuyện lục đục gì hết!

- Ý anh là cả hai yêu nhau hòa thuận? Thế mà chiếc cốc anh đưa cho cô ấy lại có độc, như vậy không phải bằng chứng thì là gì! - Trung sĩ Aoki dồn Mine vào chân tường.

- Bề ngoài thì trông có vẻ vậy, nhưng tôi không phải hung thủ đâu! Sao các anh không nghi ngờ những người trút rượu vào cốc của tôi? - Mine lớn tiếng cãi.

- Hừm, các cô gái ấy có lý do gì hại cô Amagi chứ? - Anh Aoki phẩy tay.

- Chuyện đó... - Mine im lặng.

Bỗng điện thoại của thanh tra Megure rung bần bật. Ông rút điện thoại ra đọc tin nhắn.

- Lại là tin từ phòng thí nghiệm, xem nào... Chiếc ly của cô gái số 16 cũng chứa chất anotine...

- Ly số 16... Đúng như mình nghĩ... - Shinichi lẩm bẩm.

- Em nói vậy là sao? - Anh Aoki có vẻ lo lắng.

- Chiếc cốc vàng của anh Mine chứa rượu từ ly của người số 16 mà. - Shinichi nói.

- Hả? Vậy hung thủ là cô gái có số báo danh 16 sao...? - Trung sĩ Aoki tái mét.

- Tôi đã bảo mà! - Mine giận dữ.

(4) Alkaloid là một loại amin có nguồn gốc tự nhiên.

- Đúng... Nhưng anh chưa hẳn đã hoàn toàn vô tội đâu! - Anh Aoki lườm Mine, rồi chuyển ánh mắt sang Sakurai Kyouko đứng trên sân khấu. Kyouko tỏ vẻ bối rối khi bị lườm.

- Tên cô ấy là Sakurai Kyouko. Cô ta cũng có động cơ đấy. - Thiếu úy Sato Miwako vừa nhìn sổ tay vừa báo cáo với thanh tra Megure.

- Động cơ gì vậy?

- Cô ấy là á hậu trong cuộc thi lần này. Có vài người chứng kiến cô ấy cãi nhau với nạn nhân trong nhà vệ sinh.

- Họ cãi nhau à? - Thanh tra Megure quan tâm.

- Vâng. - Cô Sato gật đầu chắc chắn.

- Được. - Ông Megure lại gần Sakurai Kyouko. - Cô là Sakurai Kyouko phải không?

- Vâng... - Kyouko gật đầu, hơi run.

- Có mấy người chứng kiến cô và nạn nhân Amagi cãi nhau trong nhà vệ sinh.

- Đó là vì Kumi gian lận để thắng cuộc thi mà! - Kyouko kêu lớn.

- Cô ấy gian lận sao?

- Vâng. Kumi đã đi ăn với tất cả thành viên ban giám khảo ngay trước cuộc thi. Cô ta còn rủ họ đi hát kaoraoke để lấy lòng nữa.

- Thế nên cô mới thù hận và đánh thuốc độc nạn nhân? - Thanh tra Megure nghiêm khắc.

- Không, không phải! - Kyouko vội chối.

Nhưng ông thanh tra vẫn tiếp tục:

- Chúng tôi tìm thấy thành phần cây phụ tử trong ly rượu của cô.

- Cây phụ... đó là gì thế? - Kyouko ngơ ngác.

- Cô đừng có giả vờ! Cô đã giết cô Amagi để trả thù, vì không giành được ngôi hoa hậu! - Trung sĩ Aoki nói lớn.

- Chú đừng nói thế!

- C... Chú?! Tôi chỉ hơn các cô vài tuổi thôi mà! - Mặt anh Aoki nổi đầy gân vì giận dữ.

- Ủa, thật à? Tại anh ăn mặc luộm thuộm quá đấy. Mà nếu anh nói tôi hận thù Kumi vì ngôi hoa hậu, thì mười tám người còn lại cũng giống tôi thôi.

- Thật sao? - Anh Aoki ngạc nhiên nhìn những cô gái còn lại. Họ bất giác cúi gằm mặt xuống.

- Thấy chưa, có ai phủ nhận đâu. - Kyouko cười khan. - Các cuộc thi hoa hậu trước nay đều vui vẻ. Nhưng từ lúc có Kumi, những người khác bắt đầu chơi bẩn giống cô ta, vì không ai muốn đứng nhìn để rồi thua cuộc cả.

- Thế nhưng chất độc chỉ có trong ly của cô thôi. - Thanh tra Megure nhướn mày.

- Làm sao tôi biết được. Tôi chỉ nhận ly rượu người ta đưa cho thôi mà... Lúc chuẩn bị trò chơi, trên sân khấu đông người lắm... - Kyouko làm mặt xa xăm.

- Cô đừng có nói dối! - Trung sĩ Aoki tức tối.

- Tôi có nói dối đâu! - Kyouko cãi ngay.

Shinichi xen vào.

- Cho em xin phép chút... Chị xếp ở vị trí số 16 trong hàng phải không?

- Đúng rồi. - Kyouko vẫn còn cau có. Cô nhìn Shinichi đầy cảnh giác.

- Kudo, chuyện đó có liên quan gì đến vụ án? Lúc nãy chính cháu chả bảo độc có trong ly số 16 đúng như cháu nghĩ còn gì? - Thanh tra Megure hỏi.

- Chuyện là trò chơi này có mẹo.

- Mẹo gì thế? - Ông thanh tra thích thú.

- Hai người chơi chỉ được phép ném vào các vạch 1, 2 hoặc 3 trên bia. Số điểm của cả hai được cộng dồn, người nào giành số 20 là người thắng cuộc. Nguyên lý của trò này giống trò bốc sỏi mà trẻ con thường chơi.

- À, hồi bé ta cũng có chơi trò đó. - Ông Megure nhớ lại.

- Trong trò chơi này, người phi sau là người thắng.

- Hả? Theo lời khai thì ông Agasa là người chơi sau mà. - Trung sĩ Aoki nhìn sổ tay.

- Vâng. Nhưng anh Mine đã cố tình ném trúng số 4, chấp nhận uống rượu phạt để chuyển thứ tự chơi của mình.

- Ra là thế à? - Anh Aoki ngạc nhiên.

- Làm thế nào để thắng? - Thanh tra Megure hỏi.

- Bác Agasa bị chuyển thành người chơi trước. Bác phi được bao nhiêu điểm, thì anh Mine chỉ việc nhắm sao cho số điểm còn lại sau khi anh ném chia hết cho 4.

- Cứ làm thế là thắng được à? - Trung sĩ Aoki ngờ vực.

- Được chứ ạ. Đầu tiên bác Agasa ném được 3 điểm. Tiếp theo anh Mine ném trúng 1 điểm, nên số điểm còn lại khi bác Agasa chơi lượt thứ hai là 16. Sau đó, bác Agasa lại ném trúng 3 điểm, còn 13 điểm, nên anh Mine phải nhằm vào ô số 1 để số điểm còn lại là 12, chia hết cho 4.

- Cả hai người giỏi thật, lần nào cũng được số điểm như nhau cơ à? - Thanh tra Megure khen ngợi.

- Anh Mine đúng là giỏi thật. Nhưng hình như bác tiến sĩ chỉ gặp may liên tiếp thôi... Hôm nay bác ấy say rượu mà...

- Trời đất ạ. Ta cũng nghĩ thế mà. - Ông thanh tra nhìn bác Agasa nằm ngủ khò khò gần đó.

- Khi còn 12 điểm, bác Agasa được 3 điểm nữa nên còn 9, nên anh Mine lại ném trúng số 1 để còn lại 8 điểm trong lượt chơi tiếp theo của bác Agasa.

- Còn lại là 8... - Thiếu úy Sato Miwako khoanh tay nghĩ ngợi.

- Vâng. Lúc này, với 3 điểm nữa của bác tiến sĩ và 1 điểm của anh Mine, số còn lại là 4 điểm. Giờ thì bác Agasa không còn cách nào thắng.

- Sao lại không thắng được? - Anh Aoki ngơ ngác hỏi.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx