sachtruyen.net - logo
chính xáctác giả
TRANG CHỦLIÊN HỆ

Thám tử lừng danh Conan (Tập 7) - Chương 02 - Phần 3

Thanh tra Megure sốt ruột:

- Aoki, trò chơi này chỉ tính điểm khi ném trúng các vạch từ 1 đến 3 thôi. Nếu ông Agasa được 1, thì cậu Mine sẽ ném vào ô 3 điểm để lấy số 20. Nếu ông ấy được 2 thì cậu ta nhắm 2 điểm, mà được 3 thì cậu ấy nhằm vào điểm 1 là có số 20 rồi. Trường hợp nào thì cậu Mine cũng thắng cả.

- Hóa ra là thế! - Anh Aoki kêu lên.

- Thanh tra nói đúng rồi. Bác Agasa phi được 3 điểm vào lượt cuối cùng, nên anh Mine đã giành số 20 bằng cách ném trúng số 1.

- Chuyện này có liên quan gì tới án mạng? - Trung sĩ Aoki thắc mắc.

- Như em vừa giải thích, người chơi sau phải ném sao cho số điểm còn lại chia hết cho 4.

- Ừ, cái đó tôi hiểu rồi.

- Như thế thì người đó phải giành lấy số 16. Chỉ cần giành được số 16 thì phần thắng nằm chắc trong tay rồi. Vì thế hung thủ mới cho độc vào ly số 16, để champagne trong ly này được trút vào chiếc cốc vàng của người thắng cuộc. Chiếc cốc lại được mang lên cho chị Amagi Kumi uống.

- Đúng là cách tính toán của một nhà toán học! - Anh Aoki lại quay ra nhìn Mine.

- Này này! Sao tôi lại phải mất công cho độc vào ly số 16? Nếu muốn giết Kumi thì tôi bỏ thuốc vào chiếc cốc vàng của mình là được mà.

- Cậu nói có lý... Vậy thì rốt cuộc hung thủ là cô Sakurai! - Aoki lườm Kyouko.

- Tôi làm sao mà tính toán được phức tạp thế. Chắc là anh Mine muốn đổ tội cho tôi rồi! Anh ta nổi tiếng ném phi tiêu giỏi mà! - Kyouko tức tối nhìn Mine.

- Đúng là vụ án lần này không chỉ cần đầu óc toán học mà còn đòi hỏi khả năng ném phi tiêu bách phát bách trúng nữa. Ủa? Nhưng thế thì ông Agasa cũng đáng ngờ... - Trung sĩ Aoki nhìn bác Agasa đang ngáy o o dưới lớp áo khoác của Shinichi.

- Ta không được phép loại trừ khả năng đó. - Thanh tra Megure đồng ý, nhưng bật cười khi nhìn ông tiến sĩ ngủ say tới mức chảy cả nước dãi. - Đợi ông Agasa tỉnh rồi chúng ta thẩm vấn sau vậy. Mà nãy giờ suy luận mãi ta lại quay về điểm xuất phát rồi... - Thanh tra Megure khoanh tay bối rối.

- Anh Mine là hung thủ! - Cô gái có gương mặt nhỏ và mái tóc cắt ngắn đứng bên phải sân khấu bỗng lên tiếng.

- Ủa, cô là ai? - Ông thanh tra giật mình.

- Tôi là Okita Mai, hoa hậu trường Beika. - Mai cúi đầu chào.

“Mai...” - Shinichi nhớ cái tên đó. Lúc mới bắt đầu buổi tiệc, cậu đã nghe thấy Kumi bắt nạt Kyouko trong nhà vệ sinh. Khi đó, một trong hai người cứu Kyouko tên là Mai.

- Mai, sao cô lại nghĩ cậu Mine là hung thủ?

- Khoảng một tháng trước tôi chơi một trò tương tự trò chơi này với anh Mine. Lần đó đã có người ngất.

- Cái gì? Thật thế à?! - Mọi người thất thanh.

- Vâng. Chúng tôi ở cùng một câu lạc bộ, nên có lần đi uống với nhau. Hôm đó mọi người rải 20 hạt lạc ra bàn và chơi trò bốc lạc, luật chơi cũng là mỗi người chỉ được bốc từ 1 đến 3 hạt. Người thua phải uống số ly rượu bằng số hạt lạc mình bốc phải.

- Về cơ bản thì hai trò giống nhau đấy. Khi đó ai xảy ra chuyện? - Thanh tra Megure hỏi.

- Bạn tôi, Ando Kazuyo. - Mai chỉ cô gái ở đầu bên trái sân khấu.

- Chị Kazuyo? - Shinichi nhìn theo hướng đó. Một cô gái giản dị nhất nhóm với vẻ đẹp truyền thống của Nhật Bản dịu dàng cúi đầu chào. Nếu đây là bạn của Mai, thì chắc cô ấy là người cứu Kyouko ban nãy. Shinichi cũng nhớ Kyouko đã nói Kazuyo chỉ là hoa hậu của “một trường đại học quèn.”

- Hôm đó có ai khác tham gia trò chơi bốc lạc không? - Shinichi hỏi Mai.

- Có Kumi nữa. Tôi và vài người bạn khác cũng đi uống, nhưng chỉ Kumi và Kazuyo chơi trò đó. Tôi để ý thấy anh Mine lén lút mách nước cho Kumi... - Mai lườm Mine đầy hằn học.

Shinichi định hỏi ánh mắt của Mai có ý gì, nhưng anh Aoki đã mở miệng trước:

- Sao cô Kazuyo lại ngất?

- Cô ấy thua nên phải uống nhiều rượu phạt quá chứ sao. - Mine cau có đáp.

- Cô ấy uống một lần hết luôn à? - Anh Aoki hỏi.

- Vâng. Với lại thường ngày Kazuyo đã hay uống thuốc hạ huyết áp... - Mine cho biết.

- Đó là thuốc điều trị dành cho người có huyết áp cao phải không? - Shinichi hỏi.

- Ừ.

- Có phải hôm đó chị Kazuyo đã uống một lượng lớn rượu có chiết xuất từ bưởi?

- Đúng rồi. - Mine cay đắng gật đầu.

- Nước bưởi tươi và thuốc hạ huyết áp có liên quan gì đến nhau à? - Trung sĩ Aoki ngơ ngác hỏi Shinichi.

- Nước bưởi tươi có thành phần làm tăng hiệu quả của thuốc hạ huyết áp và giảm huyết áp đột ngột. Vì thế người uống nước bưởi tươi quá nhiều rất có khả năng bị ngất, nhiều trường hợp thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng.

- Cậu thám tử học trò khá đấy. - Mine thán phục sự hiểu biết của Shinichi.

- Nghĩa là cô ngất do hạ huyết áp đột ngột? - Ông Megure hỏi lại Kazuyo.

- Vâng...

- Nhưng một lúc sau em lại ổn mà. Phải không Kazuyo? - Mine nhắc.

Kazuyo gật đầu khẳng định.

- Nếu cô ấy uống nhiều rượu như trong trò chơi lần này thì có phải đã nguy đến tính mạng rồi không? - Cô Sato Miwako nghiêm khắc hỏi Mine.

- Có... Có thể thế, nhưng tôi đã bảo Kazuyo là có thua cũng không phải cố gắng uống làm gì. Chỉ tại cô ấy bướng bỉnh không chịu, cứ thế một lúc uống cạn hết số rượu bày trước mắt...

- Bướng bỉnh không chịu... - Shinichi có vẻ khúc mắc.

- Cô ấy làm vậy là bình thường. - Thiếu úy Sato nói vẻ đương nhiên. - Chắc hẳn lúc đó cậu Mine biết cách thắng trò chơi đó, vậy mà lại lén lút mách nước cho cô Kumi...

- Cô ấy thấy mình bị cô lập nên tức giận... - Mặt anh Aoki u ám.

- Sao cô Mai lại nghĩ cậu Mine ra tay hại cô Kumi? - Thanh tra Megure hỏi.

- Vì anh Mine không phải là người duy nhất Kumi quyến rũ.

- Cái gì? - Mine bàng hoàng.

- Cô ấy đã tiếp cận những nhà tài trợ khác, cùng họ ăn uống, đi hát karaoke, rồi tranh thủ nhờ họ bỏ phiếu cho mình.

- Cậu Mine phát hiện ra điều đó nên đã tức giận, bỏ độc vào champagne... - Thanth tra Megure gật gù.

- Kumi không phải loại người như thế! - Mine trợn mắt giận dữ.

- Có đấy! Chỉ anh là người không nhận ra thôi! - Kyouko bỗng cười khan.

- Không đâu... - Mine đờ người, nhìn các cô gái trên sân khấu. Họ gật đầu với anh. Thấy thế, Mine thẫn thờ đứng chết trân tại đó.

- Vậy hung thủ chính là cậu Mine! - Trung sĩ Aoki khẳng định.

- Chưa thể chắc chắn như vậy được. - Shinichi nói.

- Ý em là sao? - Anh Aoki ngạc nhiên hỏi.

- Em nghĩ chúng ta sắp có kết quả xét nghiệm găng tay của các cô gái rồi.

- Kudo nhờ kiểm tra cả thứ đó cơ à? - Anh Aoki có vẻ bất ngờ.

- Hung thủ đã cho chất độc của cây phụ tử vào ly rượu số 16, vì rượu trong ly này chắc chắn sẽ được trút vào cốc của người thắng trò chơi. Tuy nhiên, nếu hung thủ nằm trong số các cô gái, cô ấy chắc hẳn đã cho độc vào ly khi vẫn đeo găng tay. Lý do là champagne chỉ được lấy từ trong hộp gỗ ra một khi mọi người đã có mặt đầy đủ trên sân khấu, nên không thể có chuyện tẩm thuốc độc trước khi trò chơi diễn ra được. - Shinichi nhìn Yamamoto. Anh ta gật đầu đồng tình.

- Ta hiểu rồi. Nếu một người trong số các cô gái tháo găng tay ra, thì hành động đáng ngờ đó sẽ bị những người khác để ý ngay. - Thanh tra Megure nói.

- Vâng. Vì thế cháu nghĩ rất có khả năng độc của cây phụ tử đã dính lên một đôi găng tay nào đó. Với trình độ khoa học kỹ thuật phát triển hiện nay, dù ta có nhỏ một giọt độc bằng đầu kim xuống bể bơi dài 50m, thì cảnh sát vẫn có thể phát hiện ra được.

Các cô gái trên sân khấu lộ vẻ căng thẳng.

- Đúng thế... - Thanh tra Megure đồng tình.

Điện thoại của ông lại rung lên.

- Có tin nhắn. - Ông thanh tra rút điện thoại ra. Vừa đọc dòng chữ trên màn hình, mắt ông đã mở to vì ngạc nhiên. - A! Thế này là...

- Chắc họ đã tìm thấy một người mang găng tay dính độc phải không ạ?

- Ờ... - Ông Megure ngập ngừng.

- Có phải đó là chị Ando Kazuyo không?

- Sao... Sao cháu biết?! - Thanh tra Megure há hốc mồm. Trên sân khấu, các cô gái rùng mình. Rồi họ hướng ánh mắt lạnh lùng về hướng Kazuyo.

Thế nhưng Shinichi lại nhìn Mine mà nói.

- Anh Mine... Có phải anh và chị Kazuyo có mối quan hệ đặc biệt với nhau không?

- Hả? - Mọi người ngạc nhiên.

- Sao em lại...? - Có vẻ Mine đã bị đoán trúng tim đen.

- Em tình cờ nghe chị Kazuyo bảo, thần tượng của người chị ấy yêu nói “Tôi tư duy, nên tôi tồn tại.” Vừa nãy anh lại trích dẫn câu “Có trí óc tốt vẫn chưa đủ, quan trọng là biết sử dụng nó”. Cả hai đều là lời của triết gia Pháp Rene Descartes.

- Đúng là tôi rất ngưỡng mộ Descartes... Thì ra cậu biết là vì thế.

- Lúc nãy anh có nói, lần chơi trò bốc lạc với chị Kumi, chị Kazuyo đã thua và uống hết rượu phạt theo giao kèo trước khi chơi.

- Tôi đã bảo cô ấy không cần uống mà.

- Điều đó em cũng nghe rồi. Mà ai là người đề xuất chơi trò đó?

- Kazuyo đấy.

- Em biết mà...

- Ý em là gì?

- Chị Kazuyo đã thử anh. - Shinichi đáp.

- Thử tôi ư? Thử cái gì mới được chứ?

- Chị ấy đã thử... tình cảm của anh.

- Hả? - Mine ngơ ngác.

- Chị Kazuyo đã đặt cược cả tính mạng của mình, để xem anh Mine chọn chị ấy hay chị Kumi. Anh Mine từng là người yêu chị Kazuyo, nên chắc đã biết chị ấy thường xuyên uống thuốc hạ huyết áp phải không?

- Ừm... - Mine căng thẳng.

- Chị Kazuyo tin rằng anh sẽ giúp chị ấy thắng cuộc. Thứ rượu có nước bưởi tươi mà mọi người gọi hôm đó gây nguy hiểm đến tính mạng của chị Kazuyo. Thế mà anh lại mách nước cho chị Kumi, để chị Kumi thắng trò chơi đó. - Shinichi buồn bã cúi đầu.

- Nếu ở trong tình cảnh đó tôi cũng sẽ uống hết rượu. Đó là lòng tự trọng của một cô gái bị phản bội. - Cô Sato Miwako lườm Mine.

Mine không chịu nổi ánh mắt đó, đành cúi gằm mặt.

- Chị Kazuyo, có phải chị đã rất cố gắng học toán để theo kịp những câu chuyện của anh Mine không?

- Ừm... - Kazuyo gật đầu.

- Thật thế sao? - Mine ngạc nhiên nhìn Kazuyo.

- Em... Em không thông minh, nhưng vẫn muốn theo kịp anh... - Mắt Kazuyo đẫm lệ.

Không chịu được, Mai bèn thay bạn kể:

- Đúng là ban đầu anh Mine và Kazuyo yêu nhau. Kazuyo rất sợ môn toán, nên nhờ anh ấy giúp đỡ. Đổi lại cô ấy đã ở bên động viên, chia sẻ với anh ấy nhiều hơn bất kỳ cô sinh viên nào khác. Thế nhưng từ lúc anh Mine được biết đến là người trẻ nhất có luận văn được công nhận, rồi từ khi anh ấy nổi tiếng qua các cuộc thi trên truyền hình, thì Kumi bỗng ra sức quyến rũ anh ấy, mặc dù trước đó cô ta chê anh Mine vừa nghèo vừa chỉ biết chăm chăm học toán. Lý do nữa là anh Mine được chọn làm thành viên ban giám khảo của cuộc thi hoa hậu... Tôi và Kazuyo đều từng chơi thân với anh Mine, nên tôi cứ nghĩ anh ấy không động lòng. Ai ngờ anh Mine chỉ sau một thời gian ngắn đã say mê vẻ đẹp của Kumi mà vứt bỏ Kazuyo. - Mai hằn học nhìn Mine.

- Chuyện đó... - Mine buông thõng đôi vai, không biết trả lời thế nào.

- Soa em lại đi yêu loại đàn ông không ra gì thế này? - Thiếu úy Sato Miwako bực bội hỏi Kazuyo.

- Tính tôi vốn trầm, nên vào đại học chẳng kết bạn được với ai... - Kazuyo cúi đầu buồn bã. Đôi mắt cô đẫm lệ, vẻ xa xăm. - Tôi luôn chỉ có một mình... Lúc đó, anh Mine là người bắt chuyện với tôi... Anh hỏi tôi có biết Descartes là ai không? Tôi chưa từng thấy ai bắt chuyện như vậy cả, nên đã bất giác bật cười... Thấy thế, anh Mine khen tôi cười trông rất xinh...

Kazuyo thoáng đỏ mặt. Cô nhìn vào một điểm vô hình trong không trung mà kể.

- Tôi kém toán lắm, nên hồi đầu anh Mine cứ nói mãi về toán, làm tôi chẳng hiểu gì. Vì muốn theo kịp anh ấy mà tôi đã ra sức học...

- Kazuyo... - Mine bàng hoàng nghe lời bày tỏ của cô.

- Anh Mine đã bảo tôi không cần quá sức như thế. Anh ấy nói, nếu so với những mối quan hệ của con người, thì toán học thực ra dễ hiểu hơn nhiều. Chỉ cần có quyết tâm suy nghĩ, thì nhất định sẽ tìm ra được lời giải. Anh ấy còn nói mình quá mệt mỏi với những mối quan hệ bất chính, nên mới tìm đến thế giới của toán học. - Kazuyo nhớ lại.

- Động cơ của cô... là nỗi hận khi người con trai mình yêu bị cướp đi phải không... - Anh Aoki dịu dàng hỏi.

- Không đâu... Anh Mine chọn một cô gái xinh đẹp hơn tôi nhiều, điều đó tôi không thể cấm được. Chuyện đó tôi đã quen rồi...

- Thế tại sao cô lại ra tay với cô Kumi? - Thanh tra Megure chưa hiểu.

- Vì tôi tình cờ nghe thấy...

- Nghe thấy gì?

- Tôi nghe được Kumi nói chuyện với người yêu thật của cô ấy trong nhà vệ sinh.

- Hả?! - Mine sửng sốt.

- Kumi bảo, anh Mine đang nổi tiếng trên truyền hình, lại bán được mấy trăm nghìn cuốn sách, nên có rất nhiều tiền. Cô ta định lừa anh ấy tiêu hết số tiền đó cho mình, bằng cách rủ anh Mine đi du lịch Châu Âu. Cô ta còn nói, có khi còn cưới anh ấy nữa. Rồi Kumi bảo người yêu cứ yên tâm, vì cô ta sẽ chia tay anh Mine ngay sau khi anh ấy nhẵn túi...

- Sao cô ta lại... - Mine ôm đầu.

- Em biết anh không muốn nghe những điều đó... - Kazuyo vừa khóc vừa nói.

- Thế nên em mới...? - Mine bàng hoàng hỏi.

- Vâng... Em không đời nào muốn anh lâm vào cảnh đó. Anh mệt mỏi với những người thủ đoạn như thế, nên mới thu mình vào thế giới của toán học cơ mà, đúng không?

- Đúng thế... Nhưng... Chẳng lẽ để bảo vệ anh mà em đã...

- Sau này anh Mine còn thành công nhiều nữa mà.

- Tại sao? Tại sao vì anh mà em phải ra tay giết người cơ chứ...? Anh mới là người có lỗi, vì đã không nhìn thấy bản chất của Kumi... Tất cả là lỗi của anh...

- Không phải đâu... “Ta tư duy, nên ta tồn tại.” Lời của Descartes mà anh cho em biết, em đã không thực hiện được... Em kém lắm... Em xin lỗi... - Kazuyo cúi đầu truớc Mine. Rồi cô lặng lẽ quay sang thanh tra Megure, giơ hai tay ra trước mặt ông.

Nghe xong câu chuyện, những cô gái trên sân khấu không kìm được, bật khóc.

Sau khi Shinichi mải mê với vụ án tại bữa tiệc tuần trước, Ran kêu ca rằng cậu không quan tâm đến mình, nên bắt Shinichi khao một bữa bánh hamburger tại cửa hàng đồ ăn nhanh trong khu Teitan, coi như đền bù.

- Sao tớ lại phải khao cả cậu hả? - Shinichi tức tối nhìn Sonoko vừa ngoạm bánh vừa bấm điện thoại lia lịa.

- Ui giời, đàn ông con trai gì mà nhỏ mọn gớm? - Sonoko vẫn bấm điện thoại.

- Cậu nhắn tin cho ai thế? - Ran thích thú.

- Một người tớ quen ở bữa tiệc hôm trước. Nhưng anh ấy lạnh lùng quá...

- Ủa, cậu quen anh ấy hôm xảy ra án mạng à?

- Ừ.

- Sao lại có người tranh thủ thế nhỉ? - Shinichi ngán ngẩm.

- Làm sao tớ chịu thua nhìn hai cậu yêu nhau chứ! - Sonoko lè lưỡi.

- Bọn tớ đâu phải... Bọn tớ chỉ là bạn thân ừ nhỏ thôi! - Shinichi chống chế.

- Vâng vâng... Hai cậu làm tớ sốt cả ruột! - Sonoko nhìn Shinichi bối rối mà cáu. - Giá mà có cách nào thật hay để tìm người yêu nhỉ...

- Ý cậu là sao? - Shinichi hỏi lại.

- Anh Mine chẳng nói, tất cả mọi thứ trên thế giới này đều tuân theo công thức P=NP còn gì.

- À, nếu đặt một vấn đề là P, thì phương trình lời giải của nó là NP chứ gì? - Shinichi nhớ lại.

- Đúng rồi. Anh ấy nói câu hỏi nào cũng có một phương trình NP để giải quyết. Nếu thế thì tớ ước có một phương trình dẫn tớ tới người yêu tương lai một cách thật dễ dàng. Tớ muốn gặp bạch mã hoàng tử của mình ngay bây giờ... - Sonoko mơ màng.

- Cậu đừng có hoang tưởng. - Shinichi bác bỏ. - À mà, tớ nghe nói anh Mine và chị Kazuyo đang trao đổi với nhau về luận văn toán học qua thư đấy.

- Chuyện đó là sao? - Sonoko tò mò.

- Thanh tra Megure kể, chị Kazuyo đang viết một luận văn về toán học khiến anh Mine cũng phải ngạc nhiên. Luận văn của chị ấy còn nhiều thiếu sót nên phải nhờ anh Mine sửa chữa, nhưng nó chắc chắn sẽ rất tuyệt.

- Chị ấy cố gắng học toán nhiều đến thế chỉ vì mong người mình yêu để ý... - Ran nói.

- Tớ khâm phục chị Kazuyo quá... - Sonoko gật đầu.

- Dù có cách xa nhau, thì họ vẫn luôn có thể cùng nhau suy nghĩ để giải toán. Thanh tra Megure bảo, chắc anh Mine sẽ luôn ở bên cạnh giúp chị Kazuyo trong thời gian chị ấy ở trong tù.

- Ôi, tớ cũng muố ncó tình yêu đẹp như thế! - Sonoko cắn môi cay cú.

- Cậu chịu hy sinh như chị ấy không đã... - Shinichi ngán ngẩm.

- Tớ là cô gái nết na, luôn sẵn lòng làm tất cả vì người mình yêu mà! - Sonoko tuyên bố.

- Ừ, tớ cũng nghĩ cậu là người như thế! - Ran gật đầu.

- Đương nhiên.... A, cậu thấy anh kia đẹp trai không? - Sonoko chỉ một anh chàng cao to, điển trai vừa đi ngang qua cửa hàng. - Tớ đi một chút nhé!

- Này, Sonoko! - Ran định ngăn lại, nhưng cô bạn đã chạy ra khỏi quán.

- Nết na, duyên dáng thế à? Chỉ nghe mà đã chán rồi! - Shinichi vừa chê bai vừa nhìn theo Sonoko.


SachTruyen.Net

@by txiuqw4

Liên hệ

Email: [email protected]

Phone: 099xxxx